Chương 121

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Edit:Julia

Trước khi ra ngoài, Tình Nhi bèn nhắc đến sư môn vốn không hề có kia, “Lúc giới thiệu các ngươi, ta sẽ nói các ngươi là người cùng sư môn , như vậy liền tính các ngươi có rời đi, ta cũng không cần tốn nhiều miệng lưỡi giải thích.”

Bách Lí Liên Dịch cười như không cười nói: “Dựa vào gì mà ngươi nghĩ ta sẽ nhanh rời đi vậy? Nói không chừng…… Ta sẽ ngây ngốc ở đây thật lâu thật lâu?”

“Chỉ cần ngươi nguyện ý, thiên trường địa cửu đều có thể.” Chung Ly Tình Nhi đối với người này là từ đáy lòng không có sợ hãi chi tâm, không có lý do, đáp trả nhanh chóng mà  tàn nhẫn.

Lại bị nghẹn rồi, đây là lần thứ hai Bách Lí Liên Dịch không thể phản bác được, mặt bất biến, cười hề hề đi theo Tình Nhi ra khỏi không gian.

Tiểu Ngọc ôm mình núp vào lòng tỷ tỷ , mắt nhìn hai người qua lại, cuối cùng kết luận, chủ nhân không phải là đối thủ của tỷ tỷ, đương nhiên không phải là thực lực, mà là…… Hắc hắc, đây là bí mật, Tiểu Ngọc trong lòng đắc ý, nó nhất định có thể lưu lại.

Ra khỏi không gian, hơi thở xa lạ lập tức thu hút sự chú ý của chúng yêu , động tác nhất trí tập trung lại ở phương hướng Tình Nhi xuất hiện, Tình Nhi biết bọn họ lo lắng nàng bị thương, trấn an nói: “Đây là người sư môn ta, mọi người không cần khẩn trương, Hiên Viên, an bài năm gian phòng cho khách, bọn họ sẽ ở đây một thời gian.”

“Dạ.” Hiên Viên nhìn năm người, trong đó bốn người ông hoàn toàn nhìn không ra sâu cạn, người dẫn đầu ông ngay cả dug khí tra xét cũng không có, đây mới là cường giả chân chính.

“Bốn người này phân biệt gọi Thiên Dương, Thiên Nguyệt, Thiên Vũ, Thiên Băng, vị này chính là Bách Lí Liên Dịch, các ngươi cứ gọi hắn Bách Lí công tử là được.” Ở cái giao diện kia, cực ít có người dám gọi thẳng tên Bách Lí Liên Dịch, đại khái là vô tri giả không sợ, Tình Nhi không có cảm thấy gọi  thẳng tên có gì ghê gớm, nhưngboons người đứng sau lưng Bách Lí Liên Dịch mắt nhìn mắt, mũi nhìn mũi, nội dung trong ánh mắt phong phú cực kỳ.

“Vâng.” Chúng yêu không phải không có ánh mắt nhìn người, ứng thanh xong ai bận gì thì đi làm việc nấy, chỉ còn lại Tham Oa ôm chồn tía cọ cọ Tình Nhi.

Vô Diễm đem trà đã pha tới, Bách Lí Liên Dịch nhấp một ngụm, mắt sáng lên, lá trà này nếu dùng Thính Âm Tuyền để pha, không biết hương vị sẽ như thế nào đây? Thử xem…… “Thiên Vũ, ngươi có mang Thính Âm Tuyền không?”

Thiên Vũ trợn mắt nhìn,  cái gì mà có mang theo không? Một người chỉ uống Thính Âm Tuyền mà có thể không đem theo bên người sao? Từ túi trữ vật lấy bình ngọc đựng Thính Âm Tuyền ra.

“Bẩm chủ tử, có mang theo.”

Bách Lí Liên Dịch nhìn Tình Nhi, ý tứ trong mắt biểu đạt thật sự rõ ràng, Tình Nhi rốt cuộc kiến thức được cái gọi là chỉ nhìn ánh mắt có thể hiểu trong truyền thuyết , hướng Vô Diễm gật đầu, Vô Diễm tiếp nhận bình ngọc quay về phòng bếp, tu luyện hơn một ngàn năm, một chút nhãn lực không tu ra cũng thiệt uổng phí nha, bình ngọc này vừa nhìn là biết bảo vật hiếm có, càng không thể nói lại nước được đựng trong này.

Tham Oa chớp mắt to, nhìn cái người to lớn cực kỳ đẹp kia, bỗng nhiên mở miệng nói: “Tỷ tỷ, hắn lớn lên thật xinh đẹp.”

Tình Nhi trong lòng âm thầm kêu không xong, không có nam nhân nào thích bị người ta nói xinh đẹp, đang muốn vãn hồi một chút cục diện, lại nghe Bách Lí Liên Dịch nói: “Tiểu Tham Oa, ta thật xinh đẹp sao? So với tỷ tỷ ngươi còn xinh đẹp hơn?”

Tham Oa lập tức ôm tỷ tỷ , “Tỷ tỷ xinh đẹp hơn.”

Bách Lí Liên Dịch không biết là nên vui hay là nên sinh khí, bị người khác nói mình xinh đẹp, tuy biết không phải là cố ý, nhưng hắn cảm thấy khó chịu vô cùng, sách, không nên chấp nhất với tiểu yêu à.

Tình Nhi nhéo khuôn mặt núp níp của nó, xin lỗi hắn: “Đồng ngôn vô kỵ, xin đừng trách tội.”

“Ta đâu có nhỏ nhen như vậy, thật không nghĩ tới nơi này cư nhiên cũng có yêu tu thành người, thật không dễ dàng, linh mạch nơi này ẩn chứa không ít linh khí.”

Rốt cuộc tu vi cao bao nhiêu, liếc mắt một cái liền nhìn ra nơi này là linh mạch , hơn nữa còn nhìn ra mức độ linh khí, Tình Nhi nhân cơ hội hỏi: “Có thể duy trì bao nhiêu năm, sau này có thể khô kiệt hay không?”

Bách Lí Liên Dịch mang ý xấu hơi híp mắt, “Rất muốn biết?”

Tình Nhi nhún vai bình thản, “Đương nhiên, này liên quan đến tương lai của yêu tộc mà.”

Bình tĩnh nhìn nàng một hồi lâu, Bách Lí Liên Dịch lần này không có ngã ngớn, “Chỉ cần không có tai họa thiên tai, có thể bảo trì vạn năm.” Đáng tiếc, thiên tai vĩnh viễn đều không như mong muốn, ai biết sau này sẽ phát sinh gì đâu?

Tình Nhi yên lòng, vạn năm, đủ lâu rồi, cho dù có một ngày nàng rời đi, biết Yêu tộc có thể tục truyền vạn năm, cũng đủ làm nàng vui vẻ dưới cửu tuyền.

Lúc này, Vô Diễm mang theo bình nước ấm đến, Thiên Vũ lấy ra một bộ trà cụ, chén trà bạch ngọc tạo hình tinh xảo, liếc mắt một cái còn thấy hơi ánh lên tia hào quang, nước dùng pha trà lượn lờ khói sương, đổ vào chén trà càng tôn lên vẻ nhuận ngọc, cho dù không dùng để pha trà uống, nhìn ngọc chất này cũng là một loại hưởng thụ cảnh đẹp ý vui.

Người này đối với ngọc mang theo vẻ yêu thích cực kỳ, sờ sờ Tiểu Ngọc vẫn luôn trốn trong lòng nàng, Tình Nhi suy nghĩ, nhìn chén trà được pha, cho dù nàng rất thích trà, đối với Thính Âm Tuyền này không có một chút tò mò là không có khả năng.

Trà trong chén bạch ngọc sóng sánh, tỏa ra hương thơm mê người.

Thần kỳ ở chỗ nước suối này nhìn tuy không có gì đặc biệt, chỉ giống như nước bình thường, Tình Nhi thổi thổi, nhẹ nhấp một ngụm, hương trà nhập khẩu, so với lúc trước nhiều thêm một thứ —— ngọt.

Không phải là loại ngọt như đường, mà là…… Tự nhiên , ngọt thanh mà thơm ngát, cho dù là người không thích đồ ngọt, đối với loại ngọt này sẽ không cự tuyệt nổi.

Ngẩng đầu nhìn về phía nam nhân đối diện, bắt gặp ánh mắt cười như không cười của hắn, nói: “Chô tới bây giờ, đây chính là trà ngon nhất mà ta từng nếm thử.”

Bách Lí Liên Dịch vừa lòng gật đầu, hắn thích đáp án này, “Đó là đương nhiên, Thính Âm Tuyền này ẩn chứa linh khí, hiếm có người nào thưởng thức được nó.”

Là như thế này sao? Tình Nhi vận chuyển một chút linh lực, quả nhiên, độ tinh thuần thêm đậm, không gian kia tồn không ít thiên tài địa bảo, càng thích hợp cho tu luyện, nàng muốn…… tranh thủ cho yêu tộc thêm chút thứ.

“Liên Dịch, có thể cho Yêu tộc nếm thử một ít không?”

Lần đầu tiên có người gọi tên hắn, Bách Lí Liên Dịch trong lòng hơi hơi rung động, vốn là không muốn không biết thế nào mà tâm lý mâu thuẫn lại đồng ý “Đương nhiên có thể.”

Thiên Vũ thức thời lại lấy ra mấy cái bình ngọc, “Đừng nhìn này bình nhỏ mà lầm, bên trong không gian lớn vô cùng, không biết Yêu tộc số lượng bao nhiêu, nhiêu đây hẳn là đủ rồi.” Chủ tử hôm nay so với trước kia…… Đúng là không giống nhau, Thính Âm Tuyền luôn là chủ tử một mình độc hưởng, trừ bỏ bốn vị chủ điện , chủ tử ngẫu nhiên sẽ cho bên ngoài một chút, những người khác căn bản không có cơ hội nếm thử, chính là chủ tử hôm nay cư nhiên hào phóng như vậy, mặt trời mọc từ hướng Tây sao? Hay là…… Là bởi vì nữ nhân này mở miệng?

“Vô Diễm, đi gọi Hiên Viên tới, để ông ấy thay yeu tộc các ngươi cảm tạ Bách Lí công tử.” Tình Nhi cũng không nghĩ tới Bách Lí Liên Dịch thật sự đồng ý, mặc kệ vì cái gì mà đồng ý, cơ hội đều đặt tới trước mắt, đương nhiên không thể bỏ qua.

Vô Diễm cảm kích nhìn tiểu thư, hành lễ, “Dạ.”

Bên cạnh không có người khác, Bách Lí Liên Dịch càng kiêu ngạo, ngay cả dáng ngồi liền đổi lại tướng ngồi khi ở Minh Không Điện, “Vì cái gì lại đối xử tốt với Yêu tộc vậy?”

“Bởi vì bọn họ rất tốt với ta.” Tình Nhi không chút suy nghĩ trả lời , có vay có trả, nàng cũng không phải thánh nhân, nhưng người ta đối xử tốt với mình nàng cũng không cự tuyệt.

Bách Lí Liên Dịch không truy vấn nữa, cầm chén trà nhấp một ngụm, thơm quá, so với những lá trà hắn có được, thì lá trà được xử lý thô sơ này càng thơm hơn, xem ra có một số việc tuy rằng tốn thời gian một ít, nhưng phi thường đáng giá, vì thế, từ đây sau, Minh Không Điện điện chủ chỉ uống trà hong chế thủ công, những loại trà vốn được hắn ưu ái đều ném hết vào phòng tạp vật, hắn từ trước đến nay, chỉ dùng tốt nhất.

Rất nhanh, Hiên Viên đến diện kiến, sau lưng còn có Tinh Quang đi cùng, khi nhìn thấy người này, Bách Lí Liên Dịch liền nheo mắt lại, nữ nhân này quá bản lĩnh, có yêu theo thủ hộ, xem như tốt đi, có rất nhiều yêu đi nữa, hắn cũng không giật mình, cư nhiên lại có người mới bước chân trên con đường tu luyện ở đây…… Người? Ân? Huyết mạch có chút kỳ quái, đây là huyết mạch của tông môn nào lưu lạc tới đây đây? Có điều, hình như không liên quan hắn, nên hắn cũng lười quản, lại không phải chuyện của Minh Không Điện.

“Tiểu thư.” Hiên Viên hướng Tình Nhi thi lễ, khóe mắt lại nhìn về phía cái người cao cao tại thượng kia, Vô Diễm đã nói rõ với ông, là tiểu thư từ người này tranh lấy thứ tốt cho Yêu tộc bọn họ , Thính Âm Tuyền kia đối với yêu tộc có chỗ tốt ra sao, đại khái phải thử mới có thể biết.

Tình Nhi gật gật đầu, “Cảm ơn Bách Lí công tử đi, Thính Âm Tuyền này đối với yêu tộc trăm lợi vô hại”

“Dạ, Hiên Viên thay mặt cho toàn bộ Yêu tộc cảm tạ công tử.”

Bách Lí Liên Dịch chỉ gật gật đầu, không có phản ứng gì quá lớn, tiểu yêu tu vi thấp trủng này không đáng vào mắt hắn.

Hắn suy nghĩ gì, Tình Nhi đương nhiên nhìn ra được, có điều bắt được chỗ tốt mới quan trọng, mấy cái suy nghĩ linh tinh, thiếu đánh kia không quan tâm thì hơn. Dù sao cũng không phải người cùng một thế giới, vốn không dừng chân được bao lâu thì cứ coi như không có liên quan đi.

“Tinh Quang, Tử Phàm có chuyện gì sao?”

Tinh Quang Ẩn nhìn mấy người xa lạ này, ông vừa mới từ Trình gia Lương Châu về tới, liền nghe Hiên Viên nói người ở sư môn tiểu thư đến đây, quả nhiên có phong phạm của cao nhân.

“Ha hả, Tử Phàm bị người ta nhìn trúng đề cử lên rồi, hắn không biết phảo xử lý thế nào, lại không thể phân thân tới Thản Nhiên Cư, liền mời ta đến một chuyến, dạy hắn vài chuyện, hắn biết tiểu thư trở về thiếu chút nữa không màng mấy chuyện kia, đòi theo ta trở về.”

“Ta có cái gì đẹp, phải tạo thế lực để làm viẹc mới là đứng đắn, nói như thế, Tử Phàm xem như bước lên con đường làm quan?” Nghĩ đến bộ dạng tiểu nam hài mới lớn có một chút đã làm quan, nàng cảm thấy khó có thể tin được, chính trị a, kia cũng không phải là thích chơi thò bước lên không thích thì quay đi đâu.

“Hiện tại cách nhập sĩ còn quá sớm, có điều cũng gần rồi, lấy sự thông minh của hắn cùng mấy năm nay ta dạy dỗ, nói không chừng có thể bước trên con đường đó một cách nhanh chóng.” Khóe miệng Tinh Quang Ẩn nhếch lên ý cười, đối với đại đệ tử này, ông vẫn tương đối vừa lòng, không, phải nói, so với ông mong muốn còn tốt hơn rất nhiều, cũng làm ông không tự giác dạy nhiều hơn không ít thứ, nếu hắn một lòng nhập sĩ, dùng phương thức của hắn bảo hộ tiểu thư, như vậy, ông tự nhiên sẽ đem hết toàn lực trợ giúp hắn, bằng không, sao ông lại đi một chuyến này chứ?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro