[Sqhy] Nụ hôn buổi sáng

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Author: 猪头黑麦w
Link: https: //kvodka.lofter.com/post/311a3cf6_1cc612041
Editor: 129Poetry
__________________________________

!OOC

Vương Dịch bị ánh mặt trời đánh thức, ngây người một hồi mới ngồi dậy. Em cảm thấy cả người như bị lửa đốt nóng bừng, nhìn số mười trên kim đồng hồ báo thức rồi thở dài.
 
Ôi trời, cảm giác như phơi mình dưới nắng và đột nhiên bị thức giấc khi đang ngủ!
 
Em vô thức giúp người đang không tỉnh táo bên cạnh mình che đi ánh nắng, vén chăn bông rồi nằm xuống.
 
Đêm qua thực sự quá lạnh, tuy rằng Giang Nam phong cảnh hữa tình, nhưng là vào mùa đông, không cần thiết phải lạnh đến cực điểm như thế.
 
Còn có một lí do khác làm Vương Dịch ghét nhất mùa đông đó là cho dù tối hôm qua hôn lên môi Châu Thi Vũ như nào, cô vẫn cảm thấy miệng khô rát khó chịu.
 
Cô ngáp ngắn ngáp dài bước xuống giường, xỏ dép, lê từng bước một, cảm thấy không thoải mái, nhẹ nhàng bước ra khỏi phòng.
 
Máy nước nóng ở phòng khách chỉ cách mười bước, Vương Dịch cả quá trình căn bản không mở mắt, tối hôm qua vẫn không đủ đối với cô. Cô uống nước rất chậm với tốc độ như sợ người đang ngủ say sẽ thức dậy.
 
“Ực...ực!” Vương Dịch nhìn chằm chằm khu phố vắng vẻ ngoài cửa sổ, bất lực nuốt nước miếng.
 
Cô đã nhếch nhát trong nhiều năm, công việc sẽ không thăng tiến đến khi gặp Châu Thi Vũ.
 
Là yêu thương, là giúp đỡ về mọi mặt của chị. Họ đến với nhau bằng tất cả linh hồn và thể xác.
 
Vương Dịch ghét mùa đông. Cái lạnh chóng mặt không thể nâng cao tinh thần. Nhưng mùa đông đã trở thành món ăn yêu thích của Châu Thi Vũ. Chị thích ánh nắng ấm áp vào mùa đông, thích hoa trà nở rộ và thích cả Vương Dịch vào mùa này. Chiếc bánh nóng hổi đầu tiên là em mua cho chị, cảm giác như có em ở đây sẽ dành những gì mà em có tốt nhất cho chị vào mùa đông và chị là duy nhất.
 
Đang ngẩn ngơ thì trước mặt xuất hiện một dáng người quen thuộc, vòng tay qua cổ ôm lấy em, từ sau khi tỉnh lại em mới nhận ra đây chính là mùi mà mình luyến tiếc nhất, mùi hoa trà mùa đông không hăng không nhạt đủ cho Vương Dịch say đắm.
 
Châu Thi Vũ xoa xoa cổ Vương Dịch, gãi gãi một chút, sau đó em ôm chị trở lại giường, ôn nhu hỏi người trong tay.
 
"Sớm như vậy đã tỉnh lại, không ngủ tiếp một chút sao?"
 
"Mười giờ mà còn sớm ah, hơn nữa ... chị đói quá ..." giọng như con mèo nhỏ vừa tỉnh dậy
 
"Vậy chúng ta cùng nhau sửa soạn và ăn sáng, được không?"
 
"Hảo"
 
"Vương Dịch, nhìn xem! Cửa hàng này có món mới nóng hổi, ​​em có muốn ăn không!" Châu Thi Vũ cầm lấy điện thoại di động, kinh ngạc chỉ vào còn quơ quơ trước mặt em, ám chỉ muốn đi…
 
Vương Dịch đang định hỏi chị mấy giờ khởi hành, thì thấy Châu Thi Vũ đang cởi bỏ chiếc áo len cừu trên lưng.
 
"Hắt xì…oiw oiw oiw!"
 
Sau khi hắt hơi, đầu của Châu Thi Vũ đập vào mặt Vương Dịch, bị tác động mạnh nhưng em vẫn quan tâm đến chị trước tiên
 
"Châu Thi Vũ! Nghe lời em nhất định phải mặc thêm quần áo! Sớm muộn gì một cái hắt xì hơi lớn như vậy cũng sẽ hất văng chị!"
 
Vương Dịch vừa nói vừa lấy áo khoác, nắm lấy Châu Thi Vũ kéo về phía mình, em không quên thổi khí nào tay chị mới tiếp tục thuyết giảng.
 
Châu Thi Vũ không phản bác, khuôn mặt vùi trong áo ấm dần dần trở nên hồng hào.
__________________________________
 
Đi làm với người khác không khó, hóa ra chỉ cần làm nũng là được.
 
Vương Dịch mở cửa một quán cà phê, sau khi bước vào, em xoay tấm biển ghi "closed" sau cửa kính, bật máy sưởi trong quán, cởi áo khoác ấm cho Châu Thi Vũ mặc vào và bắt đầu công việc.
 
Châu Thi Vũ tìm một nơi có thể nhìn rõ bóng lưng bận rộn của em và ngồi xuống. Thực ra Vương Dịch đã từng đề cập với chị về "vị trí VIP riêng dành cho phu nhân chủ quán", nhưng Châu Thi Vũ đã từ chối. Chị muốn xem Vương Dịch trông như thế nào từ góc nhìn của người khác. A, cái thói quen của tiểu hài tử xấu xa này, chị gái đây đã thấy rõ ràng vài năm trước. Em chính là muốn thuận tiện chiếm tiện nghi của cô =))))))
 
Sau khi Châu Thi Vũ chỉnh lại quần áo ngay ngắn, một đôi tay mảnh khảnh xuất hiện ở trước mặt cô, tay cầm ly cà phê đưa đến, ngẩng đầu liền bắt gặp ánh mắt của Vương Dịch.
 
"Loại cà phê này do một người bạn của em gửi cho. Bản thân chị ấy là một tín đồ cà phê lớn. Em đã nghe chị ấy nhắc đến loại cà phê này trước đây. Lần cuối được thử em thấy cà phê rất ngon. Chị uống thử xem…”
 
Châu Thi Vũ nhìn màu cà phê kỳ lạ trước mặt, nhưng theo kinh nghiệm của Vương Dịch, càng kỳ lạ thì lại càng thú vị.
 
zsy: chị có hài hước không?
 
wy: thú vị
 
zsy: chị có kỳ lạ không?
 
wy: ​​chị không lạ, chị là tình yêu của em.
 
Vương Dịch nhận thấy sự do dự của chị và tiếp tục:
 
"Đây là mùi hương từ chuỗi Meridian. Cà phê Meridian nguyên bản có mùi thơm trà, nội tâm trầm ổn này khiến cho chính cà phê trở nên khác thường. Đặc biệt là nó không ảnh hưởng đến giấc ngủ của chị”. Thi Vũ, người đang chăm chú lắng nghe Vương Dịch nói, nhướng mày.
 
“Không cần nói nữa"
 
Châu Thi Vũ nói xong liền nhận ra có gì đó không ổn, tức giận liếc nhìn Vương Dịch đang định uống cà phê, trong mắt hiện lên vẻ cảnh giác.
 
"Chị không biết em có kết giao với người này"
 
Đối mặt với lời trách móc của bạn gái, Vương Dịch không sợ hãi chút nào
 
Tiểu vương gia của chị chỉ dành riêng cho một người, có ai mà không biết là Châu Thi Vũ chứ!
 
"Em đã gặp người này trong lần mua cà phê cuối cùng. Bọn em vẫn còn hơi chung chí hướng nên em đã thêm wechat. Lâu rồi nên em quên nói với chị."
 
Nhìn thấy Vương Dịch mất đi vẻ bình tĩnh vừa rồi, mùi cà phê nhẹ lướt qua Châu Thi Vũ, khiến cô thở gấp một chút.
 
"Bảo bối, em đã giải thích rồi, chị có thể cho em một nụ hôn buổi sáng tốt lành không?"
 
Máy đun nước nóng bên cạnh phả ra một luồng hơi nóng bốc lên trên trần nhà, hòa với hơi nóng khiến nhiệt độ trong cửa hàng càng cao hơn.
 
Loại yêu cầu này có thể thực hiện được bởi một Châu Thi Vũ ngạo kiều…
 
Hai người im lặng một lúc.
 
"Chào buổi sáng, hôn kiểu này..."
 
"Leng keng…"
 
Chuông gió ngoài cửa vang lên, người từ bên ngoài đi vào vội vàng đóng cửa lại, không ngừng thở dốc.
 
"Ơ Vương Dịch, hôm nay chị dậy muộn. Thời tiết lạnh quá làm chị rùng mình cả buổi sáng. Lúc nảy chị có nhìn thấy em ngay khi vừa bước ra từ một nhà hàng cuối đường"
 
A, đôi mắt Vương Dịch bây giờ có thể giết người.
 
"Eh, hehe, phải không? A, chị sẽ hâm nóng lại cho em nha." Bữa ăn tốt đẹp chính thức bị phá vỡ.
 
"Có phải chị nên … trễ một chút ... Chị, ừ, qua sau bữa ăn..."
 
"Không cần thiết nữa, Viên Nhất Kỳ, em sẽ pha cho chị 1 ly cà phê mới”
 
Châu Thi Vũ nhìn cuộc cãi vã của hai người, cười khó tả, cúi đầu nếm thử cà phê trong tay, dừng một chút rồi chăm chú đặt tay lên miệng.
 
Vương Dịch thở dài. Không sao, thứ chúng ta có là thời gian…
 
Sau đó cũng có rất nhiều khách đến, rất ấm áp, trái ngược hẳn với gió thổi mạnh bên ngoài. Mặc dù Vương Dịch không có nhiều thời gian để nói chuyện với Châu Thi Vũ, nhưng chị vẫn có chút động lòng khi nhìn thấy em đang nói chuyện với những người khách khác.
 
Châu Thi Vũ lặng lẽ đi theo vào trong khi Tiểu Vương định xuống kho lấy đồ. Khi quay người lại thì đã bị người sau ôm lấy
 
Châu Thi Vũ xoa xoa cái cổ thơm mùi cà phê của em, thấp giọng nói:
 
"Vương Dịch, hôn chị"
 
Á *tiếng trái tim wy và editor gào thét đó*
 
Bên ngoài đã có tiếng gọi, Vương Dịch chịu đựng đã kích lớn, hôn Châu Thi Vũ một cái rồi chạy đi, trước khi rời khỏi còn nói với giọng đầy sự phẫn nộ:
 
"Em sẽ chỉnh đốn chị vào tối nay."
 
Nhìn thấy phản ứng của Vương Dịch, Châu Thi Vũ chỉ biết cười khổ...

__________________________________

- Hy vọng thế giới có thể đối xử dịu dàng với 2 bạn. Hy vọng cả 2 có thể ở bên nhau càng lâu càng tốt!
- Mình yêu 2 bạn 💜  yêu chị Dịu nữa!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro