Chương 152: Tích lũy cống hiến

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nghe thấy tiếng nói từ bóng đen như bãi hồ kia, trong đầu Klein lập tức hiện lên bóng dáng của một người.

Đó là một ông cụ mặc áo dài màu trắng tuyền vải tơ màu đồng thàu, tóc bạc trắng, chải chuốt gọn gàng, có một đôi mắt màu xanh xám khiến người ta khắc sâu ấn tượng.

Ông ta tự xưng là giám mục của giáo hội Tri Thức, phụ trách sự vụ ở Tây Balam, có quan hệ khá chặt chẽ với Masenyer.

Lúc ấy, ông ta đột nhiên đến gặp Dwayne Dantes, lý do là lời tiên đoán nói rằng tương lai ông ta sẽ rơi vào đường cùng, trong thời gian đó sẽ gặp được một người đến giải quyết vấn đề giúp ông ta.

Klein suy nghĩ một lát, thong thả lên tiếng:

"Luca Brewster?"

"Đúng vậy, là tôi, không ngờ anh vẫn nhớ tôi!" Ở những nơi khác nhau trên giá sách hư ảo, từng bóng đen như bãi chất lỏng tranh nhau đáp lại.

Giọng của chúng không đồng đều, mà đan xen vào nhau, vang vọng không ngớt, khiến con rối Klein hơi ù tai, trong đầu xuất hiện sự choáng váng nhất định.

'Đây không phải tiếng nói bình thường, mà chứa đựng ô nhiễm tinh thần hoặc là khuynh hướng mất khống chế nhất định... Bản thân những giá sách hư ảo này chính là một cách biểu hiện của chúng...' Trong lòng Klein vừa nảy ra suy nghĩ, đã nghe thấy các bóng đen khi co khi duỗi kia đồng thời lên tiếng:

"Xin lỗi, vừa rồi kích động quá nên không thể khống chế được bản thân."

Klein ẩn mình trong bóng tối bên ngoài nhà thao túng con rối Cunas Korger nói:

"Ông, đã gặp phải điều gì? Vì sao lại biến thành thế này?"

Các bóng đen đồng loạt thở dài:

""Người quyết định" Bellacosta của quân đội Finnabot cùng tổng giám mục Martina của giáo hội Mẫu Thần Đại Địa hợp sức tập kích nơi này, mục tiêu chính là tôi. Tôi không có cách nào khác, đành phải bày ra hình thái sinh vật thần thoại, khiến họ buộc phải tạm thời lùi bước. Xem ra, anh xuất hiện ở đây nhưng vẫn chưa hề phát giác ra điều gì, chắc chắn là "lữ hành" tới."

"Anh cũng là Bán Thần, cũng biết một khi bày ra hình thái sinh vật thần thoại, không dễ khôi phục lại bình thường. Tôi cũng bị khuynh hướng điên cuồng ảnh hưởng, suýt nữa mất khống chế. May mà tôi từng là một vị "Bậc thầy bí thuật", nắm giữ khá nhiều bí thuật kỳ lạ nhưng hữu hiệu, nên ở thời khắc mấu chốt đã phong ấn bản thân, biến thành thế này."

"Ôi, tôi chỉ có thể duy trì thêm một thời gian nữa, sự điên cuồng vẫn đang tiếp tục ăn mòn tôi, tôi đã liên lạc với tòa thánh, không lâu nữa sẽ có người tới hỗ trợ. Nhưng tôi không biết mình có thể chống đỡ được đến lúc ấy hay không."

"Vừa rồi tôi nghĩ, đây hẳn là cảnh khốn cùng cực kỳ phiền toái trong lời tiên đoán kia, mà không biết người giúp tôi giải quyết vấn đề này có xuất hiện hay không. Thật sự vui mừng, anh đã đến rồi, điều này chứng tỏ lời tiên đoán và suy luận của tôi đều không sai, điều này khiến trạng thái tinh thần của tôi khá lên rất nhiều..."

'Quả là một Bán Thần chấp niệm chuyện lời tiên đoán có thành sự thật hay không... Nếu lúc này tôi quay đầu bước đi, thì tâm trạng của ông có sụp đổ, lập tức mất khống chế hay không...' Klein thầm lẩm bẩm hai câu, cân nhắc đến tin tức mấu chốt mà Luca Brewster vừa để lộ ra.

Quân đội Finnabot và giáo hội Mẫu Thần Đại Địa đã bắt đầu hành động!

Klein lập tức để con rối Cunas Korger lấy ra một đồng vàng, bắn nó lên trên rồi dùng tay đỡ lấy.

Trong nhận thức của anh, giám mục của bảy giáo hội lớn, bất kể thế nào cũng sẽ gắng hết sức để ổn định trật tự, bảo vệ tín đồ, nói từ góc độ này, Luca Brewster không phải là một ác ma hay ma quỷ.

Ấn tượng mà "Trung tướng núi băng" cùng thám tử lừng danh Isengard Stanton mang đến lại khiến Klein khá có thiện cảm với giáo hội Tri Thức, cho rằng họ ngoại trừ thói quen kỳ thị người có chỉ số thông minh không cao và không thích học tập ra, thì phong cách làm việc đều không có thói xấu nào.

'Điều này cũng chính là nguyên nhân khiến họ không thể nào phát triển lớn mạnh, chỉ có thể trú ở trong mấy nước nhỏ...' Klein không nhìn kết quả ném đồng vàng, tự nói thầm hai câu rồi hỏi:

"Cần tôi giúp ông như thế nào?"

"..." Bóng đen vốn hơi kích động chợt lặng im, qua vài giây mới nói: "Tôi cũng không biết..."

Klein nhìn chúng, chúng nhìn Klein, nhất thời hai bên đều không biết nói gì.

'Nếu không thì tôi đề nghị biến ông thành con rối của tôi?' Qua mười giây, Klein mới lẩm bẩm một câu trong lòng.

Anh cũng bắt đầu nhanh chóng suy nghĩ, xem có thể dùng cách nào để giải quyết vấn đề từ hình thái sinh vật thần thoại khôi phục lại bình thường của Luca Brewster.

Thẳng thắn mà nói, anh nghiêm túc hỗ trợ, ngoại trừ xuất phát từ ấn tượng khá tốt về giáo hội Tri Thức và Luca Brewster thì còn do lợi ích riêng thúc đẩy.

Một là trong sự kiện "Grossel du ký" có tồn tại bóng dáng của "Thần Tri Thức và Trí Tuệ", hiện nay Klein chưa thể xác định mục đích của vị Chân thần kia là gì, cảm thấy bày tỏ thiện ý một cách thích hợp chưa biết chừng sẽ có thu hoạch ngoài ý muốn. Hai là nếu chuyện Russell trở về thực sự xảy ra, thì thái độ của "Thần Tri Thức và Trí Tuệ" khá quan trọng.

Từ giọng điệu và lời lẽ của ác linh "Hồng Thiên Sứ", Klein có thể bước đầu phán đoán rằng, so với kỷ thứ tư, thái độ của bảy vị thần ở thời đại này đối với sự xuất hiện của "Hắc hoàng đế" đã thay đổi cực lớn, phản ứng không còn quá dữ dội nữa, mà có khuynh hướng ngầm đồng ý, cho dù không phải là người mình chọn trong lòng.

Trong tình huống như thế, nếu Đại đế Russell trở về, thần thực sự phản đối có lẽ chỉ có "Mặt Trời Chói Loà Vĩnh Hằng" và "Thần Hơi nước và Máy móc", dù sao trong cái năm mà Russell ngã xuống, bóng dáng họ như ẩn như hiện.

Nhưng sự phản đối đó sẽ không được thể hiện một cách kịch liệt, chỉ cần tinh thần của Russell bình thường, thoát khỏi sự ô nhiễm và điên cuồng, thì có khả năng được chấp nhận. Dù sao "Hắc hoàng đế" và con đường "Mặt Trời", "Nhà thông thái" không thể trao đổi cho nhau, lợi ích không bị xung đột trực tiếp.

Về phần thù hận sẵn có, ở địa vị thần linh cũng không tính là chuyện quá nghiêm trọng. Đương nhiên, đây chỉ là suy đoán mà Klein đứng ở góc độ thần bí học và lịch sử cổ đại để đưa ra. Căn cứ vào hiểu biết của anh, ngoại trừ "Thần thợ thủ công", còn lại sáu thần vẫn luôn đối địch với nhau ở thời kỳ đế quốc thứ nhất Solomon, để lại vô số thù hận, buộc phải tranh nhau lôi kéo "Hắc hoàng đế" lúc đó trợ giúp cho mình. Kết quả, sau đó họ phải buông bỏ quá khứ, hợp thành liên minh cho đến tận giờ.

Ngay cả thần linh ở con đường gần nhau cũng có thể chung sống hòa bình ở một mức độ nào đó, chỉ cần Russell thực sự hồi sinh, thì cũng không tính là hoàn toàn ngã xuống, thù hận với "Mặt Trời Chói Loà Vĩnh Hằng" và "Thần Hơi nước và Máy móc" còn có thể hóa giải.

Đương nhiên, với sự hiểu biết của Klein về Russell, mối thù này sớm muộn gì ông ấy cũng sẽ quay về báo, nhưng chỉ cần ông ấy không điên, không bị ép đến đường cùng, không cực đoan, không quá khích, thì ông ấy vẫn có thể nhìn rõ thế cục, biết việc gì nên làm, việc gì nên chờ đợi.

Mà ở trong tình huống như thế, khi "Mặt Trời Chói Loà Vĩnh Hằng" và "Thần Hơi nước và Máy móc" tỏ vẻ phản đối, trong các vị thần có thể áp đảo ý kiến của họ, khiến họ ngầm đồng ý, Klein chắc chắn có "Chúa Tể Bão Táp" và "Thần Tri Thức và Trí Tuệ", bởi vì họ có thể trao đổi con đường phi phàm với "Mặt Trời Chói Loà Vĩnh Hằng".

"Chỉ sợ ô nhiễm đến từ bầu trời sao không dễ hóa giải như thế, Russell hồi sinh trở về đã hoàn toàn biến thành Tà Thần, nhưng chuyện này chỉ có thể làm từng bước, tìm hiểu từng bước thì mới nắm được điểm mấu chốt, mới quyết định được có nên ấn "cái nút" đó vào thời khắc cuối cùng hay không... Con người không thể ngừng tiến về phía trước chỉ vì lo lắng xác suất không đủ lớn được, bởi vì như thế thì chẳng làm gì được cả, cho dù uống hớp nước cũng sẽ dẫn đến khả năng Tà Thần giáng trần..."

"Cũng giống vậy, phản ứng của các phe đối với việc Russell trở về là gì, sẽ kịch liệt đến mức độ nào, cũng phải đợi quan sát thêm sau đó mới có thể tìm ra phương án mà mọi người dễ dàng chấp nhận nhất... Hiện giờ, phương án phá hỏng nghi thức vào thời khắc mấu chốt vẫn có khả năng thành công nhất..." Klein vừa suy nghĩ, vừa nhìn bóng đen như bãi chất lỏng kia, chậm rãi lên tiếng:

"Ông còn gắng gượng được bao lâu nữa?"

Luca Brewster xem xét trạng thái của bản thân, nói:

"Bảy, bảy phút nữa."

'Tôi còn tưởng là bảy, sáu, năm, bốn, ba...' Klein lẩm bẩm một câu, rồi nói:

"Tôi sẽ mời bác sĩ tâm lý cho ông."

Dứt lời, Klein đang trốn trong bóng tối bên ngoài nhà của Masenyer bèn đi ra xa cách mấy trăm mét, tiếp đó bố trí nghi thức, hiến tế "Đói khát ngọ nguậy" lên phía trên sương mù xám.

Làm xong mọi việc, Klein ngồi vào chiếc ghế dựa thuộc về "Kẻ Khờ", cụ thể hóa ra bóng dáng của Germand Sparrow, để hắn cầu nguyện chuyện tương ứng một cách ngắn gọn, nhanh chóng.

Lúc này đã gần rạng sáng, Audrey bận rộn công việc từ thiện vẫn còn chưa ngủ.

"Chữa trị cho một vị Bán Thần có dấu hiệu mất khống chế... Lại có thể tích góp thêm công trạng..." Audrey bỏ bút máy trong tay xuống, khoác chiếc áo choàng nền trắng hoa văn vàng lên người.

Cô cũng bố trí nghi thức giống nhiệm vụ lần trước, nhận lấy "Đói khát ngọ nguậy", đeo chiếc mặt nạ bạc "Nói dối", trong sự bảo vệ của "Cái ôm của Thiên sứ", dựa theo tuyến đường "Thế giới" Germand Sparrow cung cấp, "lữ hành" đến nhà của Masenyer thành phố Avarua Tây Balam.

Điểm khác nhau là, vì phải đối mặt với một vị Bán Thần, lần này Audrey không chỉ đem theo mặt nạ, mà còn dùng "Nói dối" để thay đổi dáng người, khí tức và diện mạo bên dưới chiếc mặt nạ.

Sau đó, cô nhìn thấy Ngài "Thế giới" trong hình dạng của Dwayne Dantes.

"Vị Bán Thần kia hiện giờ bị phân giải thành nhiều bãi chất lỏng màu đen, cố gắng đừng kết nối trực tiếp với thể tâm trí của ông ta, việc này sẽ khiến khuynh hướng mất khống chế của ông ta lây sang cô. Nếu không điều trị được, tôi có thể cho cô mượn đặc tính phi phàm." Klein cố ý dặn dò tiểu thư "Chính Nghĩa" vài câu.

Audrey không nói mình đã rõ, cô rất chuyên nghiệp ở phương diện này, sau khi nghiêm túc lắng nghe bèn đáp lại:

"Tôi sẽ thử trước một lần."

Cô kéo chặt chiếc áo choàng đang bao bọc lấy mình, đi về phía trước vài bước, chuyển ánh mắt về những chiếc giá sách hư ảo và bãi chất lỏng màu đen.

"Cũng may, vẫn còn chưa thực sự mất khống chế." Sau khi xem xét vài giây, Audrey ôn hòa nói.

Theo lời nói có sức mạnh bình ổn này là một cơn gió "Trấn an" vô hình, lặng lẽ thổi qua.

Tần suất co vào duỗi ra của những bãi chất lỏng màu đen kia bắt đầu giảm xuống, cảm giác nôn nóng cũng theo đó yếu dần.

Audrey lại dùng thêm vài lần "Trấn an", đợi đến khi trạng thái tinh thần của Luca Brewster hoàn toàn ổn định, có khả năng phối hợp, cô mới để đối phương thả lỏng tâm linh, chấp nhận điều trị.

Cô cũng nhân cơ hội này mở "Cánh cửa thể tâm trí" của vị Bán Thần kia ra, chia ra nhiều lần "Trấn an" và tịnh hóa ô nhiễm, gieo vào ám thị tâm lý, ám thị Luca Brewster hiện giờ đã không còn vấn đề gì, có thể dễ dàng thu lại hình thái sinh vật thần thoại, quay trở về hình dáng nhân loại.

Phải chia ra làm nhiều lần là bởi mỗi khi Audrey bắt đầu bị ô nhiễm và ảnh hưởng là lập tức rời khỏi, giải quyết vấn đề tinh thần của mình trước.

Cuối cùng cô cũng hoàn thành việc điều trị và ám thị, lùi ra sau vài bước nói:

"Thưa ngài, ngài có thể giải trừ hình thái sinh vật thần thoại rồi."

Cô vừa dứt lời, toàn bộ giá sách hư ảo trong đại sảnh chợt biến mất, những bãi chất lỏng màu đen tụ tập lại với nhau như có sinh mệnh, ngưng tụ lại thành hình người.

Màu đen nhanh chóng rút đi, để lộ ra Luca Brewster đã trở về nguyên trạng. Ông ta mỉm cười, cảm thán:

"Thật sự rất cảm ơn hai người, tôi nhìn thấy có vị "Khán Giả" danh sách 5 tới, còn tưởng rằng sẽ trở thành tài liệu chính để cô ấy đổi con đường..."

'Ông cụ này nói chuyện thẳng thắn quá... Mình cũng không biết nên tiếp lời thế nào...' Klein nghiêng đầu liếc mắt nhìn "Chính Nghĩa" Audrey một cái, phát hiện cô đang nhắm chặt hai mắt.

'A...' Klein lên tiếng đáp lại Luca Brewster:

"Không cần để ý, thứ ông cần nhất lúc này chính là một bộ quần áo."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro