Chương 160: Tương tác

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Quay lại thế giới hiện thực, Klein lập tức lấy giấy bút ra, viết một lá thư ngắn:

"Điều tra hòn đảo nhỏ không tên mà Green, William, Polly đã bỏ mạng ở đấy, có thể bắt tay từ đời sau của ba người đã qua đời cùng với Edwards và Benjamin Abraham."

Đây là thư gửi cho "Nữ vương thần bí" Bernadette, cho nên Klein không cần viết nguyên nhân, tin rằng đối phương có thể hiểu được ý nghĩa của bức thư.

Gấp giấy viết thư lại, Klein tiện tay lấy ra một mẩu nến, bắt đầu nghi thức triệu hồi.

Sau khi hoàn thành phần bố trí đơn giản, anh đặt bức thư lên tế đàn, lùi ra sau hai bước, dùng tiếng Hermes cổ nhỏ giọng tụng niệm:

"Tôi!"

"Tôi nhân danh tôi triệu hồi."

"Sinh vật vô hình ngao du nơi thiên đường, linh thể kì dị thân thiện với nhân loại, tín sứ chỉ thuộc về riêng Bernadette Gustav."

Vừa dứt lời, linh cảm của Klein chợt có dao động, theo bản năng dựa vào ý thức để mở đôi mắt linh giới ra.

Nhưng anh không thấy gì cả.

Sau đó, anh phát hiện lá thư trên tế đàn đã biến mất.

'Tín sứ của "Nữ vương thần bí" thật đặc biệt... Lần sau sẽ đổi thành dùng thị giác của "Dây linh thể"...' Klein ngẩn ra một giây, sau đó thầm cảm khán hai câu.

............

Chạng vạng, khi đèn đường khí gas lần lượt được thắp sáng, một chiếc xe ngựa chạy xuyên qua ánh đèn, tới chỗ giao giữa cầu Backlund và khu Đông, sau đó dừng lại ở ven đường.

Fors mặc váy dài bằng vải dạ, khoác áo choàng màu tối, trả tiền xe lên tới 3 saule, sau đó cô xuống khỏi xe ngựa cho thuê, men theo bóng tối của con đường chậm rãi đi về phía trước, định vòng một vòng lớn, thoát khỏi kẻ theo dõi giả tưởng.

Sau khi buổi tụ hội Tarot kết thúc, cô nhanh chóng chiến thắng sự lười biếng của mình, chỉnh trang rồi ra ngoài, lần lượt đến gặp thầy, bạn học và đồng nghiệp.

Về phần lý do, thì không cần bận tâm tìm kiếm, quan tâm đến bạn bè và người quen gặp phải trận không kích là một việc hết sức bình thường.

Mà sở dĩ không phải là tuần trước, là vì thời điểm đó trong mắt dân chúng bình thường, cục diện của Backlund còn khá căng thẳng, bất cứ lúc nào cũng có khả năng gặp một trận tập kích mới, nếu không cần ra ngoài thì mọi người đương nhiên là cố gắng hết sức không ra ngoài.

Fors vốn còn định tìm trọn bộ lý do để lúc nói chuyện dẫn dắt đề tài phát triển về phía những chuyện ma quái trong bệnh viện, nào ngờ còn chưa cần dùng đến, thầy, bạn học và đồng nghiệp cũ của cô vừa tán gẫu được vài ba câu đã chủ động nói đến phương diện này, không hề có ngoại lệ, khiến người ta có ảo giác trong tất cả các bệnh viện đều sẽ xuất hiện tình huống tương tự.

Không, Fors biết đây không phải là ảo giác, vì thế không hiểu sao lại cảm thấy sợ hãi, sợ rằng ban đêm đi ngủ sẽ bởi vậy mà mơ thấy ác mộng.

'Những chuyện này vốn không cần phải cải biên quá nhiều, chỉ cần đổi kết cục của những người bệnh hồi phục như kỳ tích thành tuy vết thương đã khỏi, nhưng tinh thần rất thất thường, sẽ trở thành một câu chuyện đáng sợ hơn. Ngoài ra chuyện còn xảy ra ở thành phố mà mọi người đều quen thuộc cùng với trong bệnh viện nơi mà thường xuyên phải tiếp xúc với bầu không khí đáng sợ, cảm giác lạc vào huyền bí sẽ rất rõ rệt. Mình gần như có thể đoán được một quyển tiểu thuyết bán chạy lại sắp được sinh ra, không biết mình có thể chế ngự được đề tài này hay không...'

'À, vấn đề duy nhất là câu chuyện này thiếu mất tuyến tình cảm... Một bệnh nhân nữ thâm tình, hôn một gương mặt mọc đầy nấm và cỏ dại? Điều này, điều này có mới lạ quá không...' Fors vừa đi vừa nghĩ, bất tri bất giác đã rơi vào trạng thái sáng tác.

Đúng lúc này, trước mắt cô chợt hoa lên, trong bóng tối nơi đèn đường khí gas không chiếu tới, có một bóng người bước ra.

Bóng người nọ mặc áo gió màu đen, đội mũ dạ cao, có đường nét gương mặt góc cạnh, ngũ quan lạnh lùng, ngoại trừ trên mũi không đeo mắt kính viền vàng, thì giống hệt nhà thám hiểm điên cuồng hoành hành năm biển Germand Sparrow.

Tuy Fors biết ngài "Thế giới" sẽ không săn giết mình, chỉ tới để thực hiện giao hẹn, nhưng vẫn không tự chủ được căng thẳng trong lòng, giống như lúc đi học gặp phải giáo viên nghiêm khắc vậy.

"A, chào buổi tối." Cô bước chậm lại, nhưng vẫn tiếp tục tiến về phía trước, cất lời chào hỏi.

Klein gật đầu, không nói gì cả, lập tức xoay người đi vào trong ngõ nhỏ yên ắng ở bên cạnh, đèn đường khí gas ở bên trong đã bị phá hỏng, không thể phát ra ánh sáng nữa.

Nhìn khung cảnh tối tăm đó, Fors cũng không lên tiếng, hơi cúi thấp đầu, không nhanh không chậm theo phía sau Germand Sparrow.

Đi sâu vào trong con ngõ nhỏ, Klein nhìn quanh một vòng, cất giọng trầm thấp nói:

"Giúp tôi hỏi thầy của cô có biết người tên là Benjamin Abraham hay không. Nếu biết, thì tôi muốn toàn bộ tư liệu về người đó và tất cả văn tự cùng bức vẽ mà người đó để lại."

"À... được, được thôi." Fors đang hơi căng thẳng đợi ngài "Thế giới" mang theo mình "lữ hành" đến nơi khác, không ngờ đối phương lại hỏi về một chuyện khác, thiếu chút nữa không phản ứng kịp.

Cô không hỏi vì sao, vội vàng gật đầu đồng ý, giống như đây là việc mình gấp rút muồn làm.

Sau đó, cô hít sâu một hơi, tiếp tục đợi Germand Sparrow đến gần, nắm lấy bả vai mình bắt đầu "lữ hành".

Nhưng qua vài giây, chẳng có động tĩnh nào xảy ra.

Fors ngạc nhiên ngẩng đầu, chỉ thấy ngài "Thế giới" vẫn đứng ở đằng trước, đang nhìn mình chằm chằm.

Sau đó cô nghe thấy đối phương thấp giọng nói:

"Viết ngay bây giờ."

'Viết ngay bây giờ...' Fors vẫn không hỏi vì sao, chỉ nói theo bản năng:

"Tôi không mang giấy bút, thư và tem."

Cô còn chưa dứt lời, những thứ đó đã được ném tới.

"..." Fors bắt được chúng, đi mấy bước ra phía ngoài, kê giấy lên bức tường phẳng có ánh đèn đường khí gas chiếu tới, vội vàng viết thư cho thầy Dorian Gray Abraham.

Klein đút hai tay vào túi, kiên nhẫn chờ đợi, không hề sốt ruột chút nào.

Thật ra, anh đã sớm ẩn nấp ở gần tiểu thư "Ma thuật sư", chỉ là không hiện thân mà thôi.

Dựa theo địa chỉ mà Fors cung cấp, anh bắt đầu âm thầm theo dõi khi đối phương ra khỏi nhà vào buổi chiều, mà cách thức theo dõi là để con rối liên tục cầu nguyện "Hải thần" Kavetula, còn bản thể thì ở phía trên sương mù xám, dùng điểm sáng cầu nguyện quan sát tình hình xung quanh "Ma thuật sư".

Nhờ sự giúp đỡ của "Tầm nhìn chân thật", lúc này Klein có thể xác định Zarathu vẫn chưa chú ý đến tiểu thư "Ma thuật sư", tiếp xúc sẽ an toàn.

Sau khi biết tiểu thư "Ma thuật sư" từng gặp con rối của Zarathu, làm sao Klein có thể yên tâm gặp gỡ đối phương, còn to gan đưa cô đi "Lữ hành"?

Lúc này, anh tin rằng cho dù Zarathu, gia tộc Abraham hoặc là "Thánh giả bí mật" Botis bị thu hút tới, với một người phi phàm danh sách 6 nhỏ bé như "Ma thuật sư" hoàn toàn sẽ không bị để mắt tới, cũng không sợ bị bại lộ.

Mấy phút sau, Fors viết thư xong, dùng loại bột phấn thảo dược có tính chất dính mang theo bên người để làm hồ dán, đóng kín phong bì, dán tem lên.

"Bây giờ, phải bỏ vào hòm thư?" Fors liếc nhìn tên và địa chỉ của thầy viết bên ngoài bì thư, ngập ngừng nói.

Cô cho rằng mình nên tự làm việc này, không thể giao cho "Thế giới", nếu không thầy rất có khả năng sẽ gặp nguy hiểm.

Đương nhiên, nếu Germand Sparrow khăng khăng đòi gửi, thì Fors cũng cảm thấy mình chẳng có cách nào ngăn cản, cho dù xé thư nuốt vào bụng cũng vẫn có khả năng bị thôi miên, thông linh.

Klein khẽ gật đầu:

"Gửi xong thì quay lại nơi này."

'Phù...' Fors thở dài một hơi, xoay người, chạy chậm về phía đầu đường, tìm được hòm thư.

Sau khi hoàn thành xong việc, quay lại con ngõ nhỏ tối tăm kia, cô không đợi Germand Sparrow lên tiếng, đã trả lại bút máy và hai chiếc tem thư còn thừa cho anh, nói với tộc độ hơi nhanh:

"Một chiếc là đủ rồi."

Klein nhìn tiểu thư "Ma thuật sư", nhận lại tem và bút máy, nói một câu với giọng bình thản:

"Điều này chứng tỏ chỗ mà thầy cô ở cách Backlund không quá 100 cây số."

"..." Nét mặt Fors hơi cứng lại.

'Thế đã là gì? Tôi còn biết thầy của cô đang ở cảng Pritz, hơn nữa xác suất lớn còn chưa rời đi... Về phần vì sao tôi đưa cho cô ba chiếc tem thư, đương nhiên là cố ý...' Klein thầm lẩm bẩm vài câu, đi đến trước người tiểu thư "Ma thuật sư".

Sau đó anh vươn bàn tay trái đang đeo chiếc găng tay trong suốt ra, nắm lấy bả vai cô gái đối diện.

"Ma thuật sư" Fors không tự chủ được lại cúi đầu xuống.

Các khối màu sắc xung quanh chợt đậm hơn, hòa trộn chồng chéo lên nhau, vô số bóng dáng có hình thái khó mà miêu tả cụ thể theo đó vụt hiện lên.

Đợi đến khi mắt thấy cảnh vật và màu sắc đều trở lại bình thường, Fors theo phản xạ có điều kiện ngẩng đầu lên, định mở miệng nói tiếng cảm ơn.

Nhưng bóng dáng Germand Sparrow đã biến mất!

Fors mờ mịt quan sát bốn phía, phát hiện mình đang đứng ở trong góc không có người, phía trước là một cánh cửa, ngoài cửa có tiếng ồn ào và mùi rượu xộc ra.

Fors kéo áo choàng, mang theo chút hoảng sợ của người tha hương, đi đến trước cánh cửa kia, nhìn thấy khá nhiều người đàn ông đang ăn mặc như hải tặc.

Họ giắt đao ngắn ở thắt lưng, tay cầm súng ngắn, đang hào hứng thảo luận về vấn đề hạm đội của hai nước Feysack và Loen ai mạnh ai yếu, có rất nhiều cô gái mặc quần áo diêm dúa ngồi lẫn trong họ, như những con bướm đang phe phẩy cánh.

Mặc váy dài bằng nỉ phong cách Backlund, khoác áo choàng màu tối, mái tóc nâu dài hơi xoăn, tỏa ra khí chất chín chắn, nhưng vẻ mặt lại e dè, Fors lúc này hệt như một con nai rơi vào trong bầy sói. Cô nổi bật như thế, không hài hòa như thế, nhanh chóng thu hút rất nhiều ánh mắt về phía mình.

Những người đó đang nói gì đó với cô, cô lờ mờ cảm thấy quen thuộc, dường như là một nhánh của ngôn ngữ nào mình đã từng học, nhưng nhất thời không thể nào hiểu nổi.

'Mình đang ở đâu, mình đang làm cái gì, họ là ai...' Trong lúc Fors hoang mang, đã có một người đàn ông cao lớn vạm vỡ chen ra ngoài, đi về phía cô, dùng tiếng Loen trúc trắc nói:

"10 saule, một đêm!"

'...' Fors cũng là người đã lăn lộn nhiều trong giới người phi phàm, tuy không biết đây là nơi nào, nhưng rất rõ mình gặp phải cái gì, trong đôi mắt chợt ngưng tụ ra ánh sáng kỳ dị, chúng lóe lên từng tia một, cuối cùng hợp lại thành một.

Sự uy nghiêm khó diễn tả bằng lời tỏa ra từ người cô khiến những người xung quanh theo bản năng né tránh ánh mắt cô.

Đây là "Quyền uy" thuộc về "Thẩm Phán", do năng lực từ phương diện "Trọng tài" biến đổi về chất tạo thành.

........

Đảo Cyrus, biển cuồng bạo.

Dantiz đang ẩn nấp trong bóng tối, chuyên tâm theo dõi Baz - kẻ buôn bán tin tức kia.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro