Chương 165: Cao thủ "Poker"

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nghe câu trả lời của ác linh "Hồng Thiên Sứ", nét mặt "Ma nữ trắng" Catherine không kìm được chợt cứng lại.

Sauron Einhorn Medici bật cười một tiếng, tiếp tục nói:

"Chắc cô trở thành Bán Thần vào cuối kỷ thứ tư, đến giờ cũng hơn một ngàn năm rồi, sao còn chưa trở thành Thiên sứ, chẳng lẽ trong lòng không cảm thấy tự ti sao?"

"Mà cái tên vừa rồi kia, vốn còn phải dựa vào Azik Eggers mới có thể đối mặt với cô, yếu ớt hệt như chim non vừa chui ra khỏi vỏ trứng. Kết quả thì sao, chưa đến một năm, hắn cũng đã tấn thăng danh sách 4, nhận được thần tính, đủ thực lực để đấu với cô. Cô không có suy nghĩ gì về việc này à? Không cảm thấy bản thân đã lãng phí hơn một nghìn năm qua sao? Cho dù là một con chó, sống hơn một nghìn năm, chưa biết chừng cũng đã mở được cánh cửa đó, trở thành Thiên sứ rồi."

"Tôi biết cô đang suy nghĩ cái gì, cô vừa vô cùng ghen tị, vừa sinh ra dục vọng vặn vẹo, muốn thông qua việc ngủ với hắn để chứng tỏ bản thân. Ma nữ các cô thật buồn cười, một mặt muốn giữ vững sự nam tính vốn có của mình ở trong lòng, tránh việc mình bị lạc đường, dẫn đến mất khống chế, mặt khác lại muốn thể hiện sự quyến rũ nữ tính, trải nghiệm tình yêu mãnh liệt và vui sướng. Thợ săn bọn ta không có vấn đề này, bất kể giới tính gốc là gì, dù sao việc sau này cần phải làm vẫn là chiến tranh, chiến tranh và chiến tranh!"

"Nguyên Sơ đúng là một kẻ vặn vẹo, nữ giới thuần túy đi theo con đường ma nữ sẽ tốt hơn rất nhiều. Các cô lại truyền nỗi đau khổ từ đời này sang đời khác, mục đích chủ yếu nhất thực ra là trả thù số mệnh đúng không?"

Mỗi một câu của ác linh "Hồng Thiên Sứ" đều như mũi tên nhọn đâm vào lòng "Ma nữ trắng" Catherine, khiến gương mặt vốn xinh đẹp diễm lệ của cô ta hơi co rúm lại, những sợi tóc dài đen nhánh dường như cũng to thêm chút.

Sauron Einhorn Medici liếc nhìn Catherine một cái, chẹp miệng cười nói:

"Cô sẽ không bị ta khiêu khích mà trực tiếp mất khống chế đấy chứ?"

"Thật sự khiến người ta có cảm giác hoài niệm."

Ác linh "Hồng Thiên Sứ" dừng một chút, lại nói:

"Cô có thể đi rồi, nếu có chuyện gì thì nhớ tụng niệm tôn danh của ta. Đương nhiên, nếu ta cần thì cũng sẽ trực tiếp tới tìm cô."

Gương mặt "Ma nữ trắng" Catherine trở lại bình thường, cô ta hơi nhíu mày, hỏi với vẻ khó tin:

"Cứ thế để tôi đi?"

Ác linh "Hồng Thiên Sứ" bật cười ha hả:

"Sao? Muốn ngủ với ta à? Thời cơ thích hợp cũng không phải là không được, nhưng bây giờ còn có chuyện quan trọng cần làm."

"Yên tâm, cô đã từng tụng niệm tôn danh của ta, đưa một giọt máu của mình cho ta, thì cô sẽ luôn ở trong tầm mắt của ta, có thể bị ta ảnh hưởng đến bất cứ lúc nào."

"Chẳng lẽ cô đã quên sự khác nhau giữa địa vị Thiên sứ và thánh giả sao? Không rõ người có địa vị cao rốt cuộc mạnh đến mức nào à?"

"Haha, trừ phi cô trực tiếp cầu nguyện Nguyên Sơ, nhận được lời hồi đáp, nếu không cô vĩnh viễn cũng không thể thoát khỏi tầm mắt của ta. Ừm, bình thường thì Thiên sứ đã có thể làm được chuyện này rồi, nhưng nó chỉ giới hạn trong phạm vi mới chỉ tụng niệm tôn danh. Nếu cô không tin, ta cho phép cô tìm kiếm sự trợ giúp từ Thiên sứ."

"Ma nữ trắng" Catherine nghe xong, vẻ mặt hơi sầm xuống, cuối cùng chỉ cười nói:

"Nghe theo lời dạy bảo của ngài, thưa ngài Medici."

Sauron Einhorn Medici hơi nhướng mày:

"Hình như cô không cũng an phận lắm. Ta thậm chí có thể tưởng tượng ra trạng thái khi cô đối mặt với Germand Sparrow vừa rồi. Nhưng mà ta cũng không để tâm đâu."

"À, quên không nói với cô, cô tốt nhất là xác nhận tình trạng của đám hậu duệ có huyết thống với mình đi. Germand Sparrow có thể dễ dàng tìm ra cô như thế, chẳng lẽ cô không cảm thấy có vấn đề gì sao?"

Sắc mặt Catherine chợt trắng bệch, sau đó trở nên nghiêm túc, thong thả gật đầu đáp:

"Tôi rõ rồi."

Nói xong, cô ta lập tức lùi về phía sau, lại một lần nữa chui vào khung cửa sổ thủy tinh kia, thông qua thế giới hư ảo trùng điệp trong gương không biết đi đến nơi nào.

Nhìn "Ma nữ trắng" biến mất, bên mặt trái của ác linh "Hồng Thiên Sứ" chợt nứt ra một lỗ hổng đầm đìa máu, từ bên trong phát ra tiếng nói:

"Quả là một diễn viên kịch không tồi, làm cho bản thân giống như không giỏi khống chế biểu cảm cho lắm, có phần không an phận nhưng lại thiếu thông minh, rất dễ bị phát hiện ra ý đồ."

"Đúng vậy, cứ thế chúng ta sẽ có khả năng lớn khinh thường cô ta, làm giảm sự đề phòng của cô ta đối với chúng ta." Phía bên phải mặt của Ác linh "Hồng Thiên Sứ" cũng nứt ra một khe hở dữ tợn đầy máu.

"Ha, đám ma nữ quả nhiên đều rất gian xảo. Nhưng ta chưa bao giờ xem thường mỗi một con mồi." Ác linh "Hồng Thiên Sứ" dùng miệng bình thường nói: "Cô ta muốn làm ta mất cảnh giác, khiến ta khinh thường mình, là chuyện không có khả năng."

Lỗ hổng đầm đìa máu bên trái gương mặt mở ra đóng lại:

"Vậy vì sao lúc trước ngươi lại bị Alista Tudor bắt được?"

"Đó là vì có hai người các ngươi." Nhân cách thuộc về Medici nhếch miệng nói: "Chẳng liên quan gì đến việc mất cảnh giác và coi thường."

Khe hở màu máu bên mặt phải hắn hừ một tiếng:

"Trở thành con mồi của người khác có cảm tưởng gì, thần Chiến Tranh vĩ đại, "Hồng Thiên Sứ" bên cạnh Chúa Sáng Tạo?"

"Cũng không tệ lắm." Sắc mặt Medici tối đi một chút, nhưng lời nói ra lại khá dương dương tự đắc.

Nhân cách thuộc về Sauron dùng cái miệng nứt ra bên mặt trái nói:

"Ngươi rất thích dùng cách lừa gạt để đạt được mục đích. Lúc trước, đám người Alista nhìn thấu trò lừa gạt của ngươi nên mới nắm được cơ hội."

"Mà vừa rồi, ngươi lại đang lừa gạt Catherine, rõ ràng chỉ có thể bày ra chút khí thế, dựa vào bẫy rập và đánh lén để gây ra thương tổn nhất định, không có cách nào giải quyết nhanh gọn cô ta, lại còn giải vờ đã khôi phục danh sách 1, lừa cô ta tụng niệm tôn danh của ngươi, giao ra máu của mình."

Medici lại bĩu môi nói:

"Lừa gạt cũng là một cách chơi bình thường trong poker, hiệu quả cũng không tệ. Đúng chứ?"

Nói tới đây, "Hồng Thiên Sứ" khẽ cười một tiếng, nói:

"Hơn nữa, cũng không thuần túy là lừa gạt. Ta thích nhất là sau vài lần lừa gạt sẽ xen kẽ một đến hai lần sự thật, đợi cái tên tự cho là đã nhìn thấu lớp ngụy trang của ta chủ động nhảy vào bẫy, phạm phải sai lầm giống như hai tên ngu ngốc các ngươi năm đó."

"Nhưng kẻ chết đầu tiên chính là ngươi!" Hai khe nứt trên mặt ác linh "Hồng Thiên Sứ" đồng thời đáp lại.

Medici không hề ngập ngừng, nói lại ngay:

"Vậy thì chứng tỏ ta mạnh nhất, đáng được coi trọng nhất!"

Nói xong, ba nhân cách của ác linh "Hồng Thiên Sứ" đồng thời im lặng, vài giây sau khe nứt đại diện cho Einhorn kia lên tiếng:

"Quan hệ giữa Germand Sparrow và Đêm Đen còn chặt chẽ hơn ta tưởng tượng, ban nãy trạng thái thật của Catherine hẳn là đã bị phát hiện."

Medici bật cười nói:

"Không sao, đây vốn là chuyện đã ngầm đồng ý."

"Trong sự kiện sương mù Backlund lúc trước, những hành động trực tiếp đều biến mất, chỉ còn lại ma nữ tên Trissy kia sống sót, chẳng phải dễ dàng chứng tỏ được nhiều vấn đề hay sao?"

Hai nhân cách Sauron và Einhorn không nói gì nữa, hai khe hở đầm đìa máu trên gương mặt nhúc nhích rồi trở lại như cũ.

Ác linh "Hồng Thiên Sứ" soi vào cánh cửa sổ thủy tinh, từ đó biến mất khỏi khu vực gần "Đồng hồ trật tự".

.........

Phía trên sương mù xám, trong cung điện cổ xưa.

Klein nhìn con lắc thạch anh xoay tròn theo chiều kim đồng hồ trong tay, khẽ gật đầu.

Anh đã thông qua "con lắc phản xạ", xác nhận lại từng câu hỏi của Catherine, nhận được kết luận đều chính xác.

Ngay sau đó, anh dựa vào việc tình hình của tám khu lăng tẩm bí mật đã biết, bắt đầu "Bói toán giấc mơ", nhìn thấy được trạng thái lờ mờ và khu vực tương ứng.

Điều này khiến Klein biết rằng cách thức bình thường thực sự không thể tiến vào, ngay cả loại trừ các biện pháp quấy nhiễu cũng không thể nào định vị được đến bên trong.

'Việc này rất phiền toái... Hơn nữa, trạng thái của "Ma nữ trắng" khi thông linh không giống với Cunas Korger và Hervin Rambis cho lắm, quá nhiều biểu cảm, trả lời cũng có tính chủ động... Đây là đặc thù của bản thân ma nữ, hay là có nhân tố khác?' Klein vừa nảy ra ý tưởng, bèn giơ tay vẫy gọi tờ giấy có dính máu của "Trung tướng bệnh tật" tới, viết xuống câu hỏi tương ứng, làm một lần "Bói toán giấc mơ" tìm kiếm mục tiêu.

Trong thế giới xám xịt, Klein nhìn thấy Tracy đã thoát khỏi sự trói buộc của tơ nhện, thấy vị ma nữ này đang ngóng nhìn ra ngoài cửa sổ.

Nơi đó chìm trong gió bão đen kịt, hư ảo, không biết thuộc về nơi nào.

'Tracy đã thoát khỏi trói buộc... Vẻ mặt không hề bi thương, chỉ tồn tại sự giận dữ và hoang mang nhất định... Quan hệ ruột thịt giữa cô ta và "Ma nữ trắng" kém đến mức này rồi sao? Hay là...' Klein vừa nảy ra nghi hoặc, liền thấy một ngọn lửa màu đen chợt bốc lên, khiến giấc mơ của mình nhanh chóng tan rã, vỡ thành từng mảnh nhỏ.

Anh mở mắt ra, xác nhận không thể thông qua tờ giấy dính máu trong tay để bói toán về "Trung tướng bệnh tật" Tracy nữa, do cường giả cấp Bán Thần đã dùng bí thuật cắt đứt liên hệ giữa hai người.

"Chẳng lẽ "Ma nữ trắng" Catherine vẫn còn chưa chết? Điều này... Đúng rồi, lúc ác linh "Hồng Thiên Sứ" trả lời mình, đã dùng câu hỏi ngược lại chứ hoàn toàn không thừa nhận... Lúc ấy mình đang thông linh một người sống!" Klein nhất thời giật mình, vội vàng làm một lần bói toán, rốt cuộc xác nhận "Ma nữ trắng" thực sự còn sống.

"Quả nhiên, mục tiêu thực sự của ác linh "Hồng Thiên Sứ không phải là "Ma nữ trắng"... Hơn nữa, kết hợp với tiến độ tiêu hóa ma dược, liệu có thể nhận định rằng ác linh "Hồng Thiên Sứ" còn yếu hơn so với mình tưởng tượng, thậm chí còn chưa khôi phục đến danh sách 2, không thể dễ dàng giải quyết "Ma nữ trắng", chỉ có thể dựa vào thủ đoạn khác để áp chế?" Klein trầm tư một hồi, nhưng không có cách nào quá chắc chắn để kết luận.

Anh nhanh chóng ngưng dòng suy nghĩ, không suy xét đến phương diện này nữa, bởi vì anh đã nhận được tin tức và dự đoán từ chỗ "Ma nữ trắng" Catherine.

Klein bỏ tờ giấy có dính máu của "Trung tướng bệnh tật" xuống, bỗng cười khẽ một tiếng:

"Cắt đứt sự liên hệ nào đó giữa bản thể và máu, để bói toán và lời tiên đoán không thể coi nó là trung gian nữa?"

"Không biết bôi nó lên mặt ngoài "Grossel du ký" còn hữu hiệu hay không?"

Nhìn tờ giấy vài giây, Klein tạm thời từ bỏ ý định làm thử, bởi vì hiện giờ vẫn chưa cần đến.

Anh nhanh chóng chuyển sự chú ý đến biện pháp tiến vào tám khu lăng tẩm khác của George III:

"Cách thức bình thường hẳn là không được. Biện pháp mà mình có thể nghĩ đến thì chắc chắn các Thiên sứ và thánh giả của George III cũng có thể nghĩ đến..."

"Nếu không phải được các thần linh ngầm đồng ý, thì đem chuyện này in thành tin truyền đơn rồi tung ra ngoài, chưa biết chừng sẽ có hiệu quả nhất định."

"...."

"Ừm, xác định địa điểm "lữ hành"... Di tích Tudor... Việc này..."

Nghĩ một lúc, Klein đột nhiên nảy ra ý tưởng, có một suy đoán nào đó.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro