Chương 179: Thời cơ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nghe Will Oncetin "khóc lóc kể khổ", Klein thật sự không biết nên trưng ra vẻ mặt thế nào, đành phải để mặt lạnh.

Đợi đến khi đứa trẻ quấn vải tơ lụa màu bạc bình tĩnh lại, anh mới nghi hoặc lên tiếng:

"Cho dù tôi có nói từ sớm, thì cũng vô dụng thôi, lúc tôi quen anh thì anh đã "sống lại" rồi."

"Không, thời điểm đó tôi vẫn còn là Will Oncetin, không thêm họ Chris này, đã "sống lại" rất lâu rồi." Đứa trẻ bụ bẫm lau nước mắt nói: "Tuy còn lâu nữa mới đến lúc trưởng thành, nhưng nếu chỉ cần bằng lòng chấp nhận sự mạo hiểm nhất định, thì cũng không phải là không dung nạp được. Với số may mắn tôi tích góp được, mạo hiểm như thế có thể hóa giải, nhưng giờ thì kém hơn rất nhiều, không thể nào bù đắp lại được."

Klein chợt nảy ra ý tưởng, cân nhắc nói:

"Hay là đi tìm một Thiên sứ con đường "Kẻ trộm" trộm đi thời gian của anh, để anh lớn nhanh hơn chút."

Will Oncetin vẫn còn đang thút thít, lắc đầu nguây nguẩy nói:

"Vô dụng... Họ không thể nào trộm đi thời kỳ "thơ ấu" và "thiếu niên" của tôi một cách chính xác được, nếu chỉ đơn thuần là bảo tồn thời gian, thì cũng không khiến tôi trưởng thành được, chỉ là giảm đi số tuổi thọ vốn có thôi... Đến lúc đó, Will Oncetin Chris chết non, sinh tháng 6 năm 1350, chết tháng 10 năm 1350, hưởng thọ bốn tháng..."

"Nhưng tôi từng thấy có người bị trộm mất thời gian sẽ gia tăng tốc độ lão hóa." Klein nhớ lại tình huống đã nhìn thấy trong lăng tẩm của Amon.

Đứa trẻ mập mạp vẫn lắc đầu:

"Không, đó chỉ là biểu hiện tượng trưng hóa, nếu có tác dụng trên người tôi thì chính là đứa trẻ này bắt đầu mọc ra nếp nhăn, tóc bạc đi..."

"Người thực sự có thể trộm đi thời "thơ ấu" và "thiếu niên" một cách chính xác chỉ có Amon mà thôi, hơn nữa phải là bản thể của hắn tự mình tới..."

Nói tới đây, đứa trẻ bọc trong vải tơ lụa màu bạc và Klein đồng thời im lặng, hồi lâu không ai lên tiếng.

Nếu tìm Amon, thì thứ bị trộm đi đâu chỉ là thời "thơ ấu" và "thiếu niên".

Qua một hồi, Klein thở dài một hơi không hề che giấu:

"Vậy tạm thời không cần suy xét đến chuyện này. Nhưng tôi vẫn muốn biết một chút, đến đâu thì sẽ nhận được cách thức dung nạp "Tính duy nhất", nếu có cơ hội lấy được thì chắc chắn không thể bỏ qua, về sau chưa biết chừng có lúc sẽ hữu dụng."

Will Oncetin bỏ bàn tay lau nước mắt xuống, khịt mũi nói:

"Không cần hỏi người khác, tôi đã sớm biết rồi, chỉ là không có cách nào làm được. Bằng không anh tưởng rằng cái chức nghị trưởng Học phái sinh mệnh này của tôi là giả sao?"

"..." Klein vừa kinh ngạc vừa tò mò hỏi: "Vì sao lại không cách nào làm được?"

Will Oncetin kéo cái chăn nhỏ ở trong xe nôi lên:

"Có ba cách để dung nạp "Tính duy nhất". Một là sinh ra đã tự có, tương đương với việc "Tính duy nhất" hoạt hóa, dung hòa vào nhân tính. Hai là để "Tính duy nhất" hoạt hóa đến một mức độ nhất định, sau đó ép nó vào trong cơ thể, dựa vào sức mạnh Chúa Sáng Tạo ngăn chặn nó, dùng một thời gian khá dài để bào mòn từng chút một, thích ứng dần dần, đạt tới cân bằng. Ba là đem "Tính duy nhất" điều chế thành ma dược không hoàn chỉnh, ăn nó trong nghi thức thành thần bản đơn giản hóa."

"Cách thứ nhất thì không cần nói, đây chính là điểm mà đôi anh em kia bị người ta đố kỵ. Cách thứ hai, sau khi thần Viễn Cổ Thái Dương ngã xuống, không một ai có thể hoàn thành nữa. Hiện nay chỉ có thể thực hiện được cách thứ ba, nhưng đối với danh sách 1 con đường "Vận mệnh" mà nói, chỉ có thể xem vận mệnh sắp xếp thế nào."

'Cách thứ nhất đã từng được đề cập trong nhật ký của Đại đế Russell, do ngài "Cửa" nói... Cách thứ hai liệu có chứng tỏ rằng sau khi thần Viễn Cổ Thái Dương nắm giữ nhiều quyền hành hơn, thực chất đã cao hơn chân thần hiện giờ ít nhất là nửa cấp bậc, thậm chí là một cấp bậc hay không? Địa vị của Chúa Sáng Tạo?' Klein đăm chiêu hỏi:

"Vì sao lại nói rằng chỉ có thể xem vận mệnh sắp xếp? Nó có liên quan gì đến chuyện tôi nên nhờ anh dung nạp "Tính duy nhất" từ sớm?"

Gương mặt trẻ con bụ bẫm của Will Oncetin lộ ra vẻ cảm thán:

"Nghi thức thành thần của con đường "Vận mệnh" có thể nói là đơn giản nhất, nhưng cũng phức tạp nhất."

"Chúng tôi chỉ cần tìm ra được thời cơ chính xác trong dòng thác của vận mệnh, là có thể trực tiếp ăn ma dược, thử tấn thăng."

"Nhưng vấn đề ở chỗ là, thời cơ chính xác ấy không thể dùng bói toán hoặc lời tiên tri để xác định, không thể dùng bất cứ cách nào để tìm ra, chỉ có thể thông qua việc loại trừ quấy nhiễu, kiên trì trải qua, kiên trì tìm kiếm. Tôi đã "sống lại" không biết bao nhiêu lần, vượt qua năm dài tháng rộng, mà vẫn, vẫn không thể gặp được..."

Nói tới đây, nước mắt đứa bé lại chảy xuống.

'Nghe thì có vẻ đơn giản, nhưng trên thực tế lại chỉ có thể dựa vào duyên phận, chỉ có thể nhìn "mặt"...' Klein cảm khái một câu, như có điều hiểu ra, hỏi lại:

"Lúc tôi nói giúp anh dung nạp "Tính duy nhất", anh đã lờ mờ nắm bắt được thời cơ đó?"

Đứa trẻ mũm mĩm khóc càng đau lòng:

"Tuy còn chưa thực sự tìm được... Nhưng đã có linh cảm nhất định..."

'... Vậy à... Lúc trước Will Oncetin tiếp xúc với mình, ngoại trừ hi vọng nhận được sự trợ giúp từ "Tái hiện ngày hôm qua", có lẽ còn do may mắn thúc đẩy? Quả là kẻ buôn thần bán thánh...' Klein "ừm" một tiếng, đáp:

"Vậy thì không còn cách nào..."

"Chỉ có thể bảo anh đưa thêm cho mấy tấm bùa chú!" Will Oncetin gật đầu nói.

"Được." Klein không hề keo kiệt, đáp lại ngay, tiếp đó nói thêm một câu: "Anh phải gấp thêm cho tôi mấy con hạc giấy đấy."

Nói xong, đứa trẻ quấn vải tơ lụa bạc và Klein lại trở nên im lặng.

.........

Trong căn phòng cho thuê, Klein tỉnh khỏi giấc mộng, xoay người rời giường, đi đến căn phòng bên ngoài, lấy giấy bút ra, viết thư cho Leonard:

"... Tôi đã thu được một vài bùa chú danh sách cao con đường "Nhà bói toán", có thể mượn được sức mạnh của bản thân từ trong quá khứ..."

Klein không nhắc đến vấn đề người bạn thi sĩ có cần hay không, dường như chỉ đang miêu tả một cách đơn thuần.

Gấp giấy viết thư xong, anh lấy ra một đồng vàng và một tấm bùa chú như kim cương hình chữ nhật, thổi chiếc kèn harmonica của nhà thám hiểm.

Reinette Tincole mặc váy dài rườm rà màu đen xách theo bốn cái đầu tóc vàng mắt đỏ từ hư không đi ra, toàn bộ ánh mắt đều hướng về phía tấm bùa chú "Tái hiện ngày hôm qua".

Bốn cái đầu lần lượt lên tiếng:

"Lần này..." "Muốn..." "Đối phó..." "Với ai..."

'Rất trực tiếp...' Klein thở dài, cười nói:

"Còn chưa xác định."

"Tiếp theo tôi định thử phá hỏng mưu đồ của George III, trong thời khắc mấu chốt có lẽ cần đến sự trợ giúp của cô."

Bốn cái đầu tóc vàng mắt đỏ của Reinette Tincole trả lời:

"Việc này..." "Nghe có vẻ..." "Cực kỳ..." "Nguy hiểm..."
"Phải..." "Thêm..." "Thù lao..."

"Thêm bùa chú loại này?" Thái dương Klein giật giật, giống như đã cảm nhận được nỗi đau đớn xé nát linh hồn ấy.

"Ba..." Cái đầu còn lại chưa kịp nói ở lần thứ hai của Reinette Tincole gật lên gật xuống:

... Klein nặn ra nụ cười:

"Không thành vấn đề, nhưng phải một đến hai tuần."

Gần đây phân tách ra nhiều "Trùng linh hồn", làm khá nhiều bùa chú "Tái hiện ngày hôm qua", khiến anh cảm thấy mình đã gần tới giới hạn rồi, phải nghỉ ngơi hồi phục một thời gian, hai là anh cảm thấy có thêm hai tuần nữa, sách mới của tiểu thư "Ma thuật sư" phát hành, mình hẳn là có thể tiêu hóa xong ma dược "Pháp sư quỷ dị", thử tấn thăng "Học giả cổ đại", đến lúc đó chưa biết chừng có cách đơn giản và nhẹ nhàng hơn.

Bốn cái đầu của Reinette Tincole dùng việc tóc bị kéo lên xuống để tỏ ý không thành vấn đề.

Klein lập tức đưa thư và đồng vàng:

"Bỏ vào hộp thư ở số 7 phố Pinster."

Lúc trước anh đã bói toán, phát hiện Leonard đang không có nhà, hình như tới khu South Bridge.

Một cái đầu của Reinette Tincole ngẩng lên, ngậm bức thư, đồng vàng và bùa chú "Tái hiện ngày hôm qua" vào miệng.

Nhìn tiểu thư tín sứ đi vào hư không, biến mất khỏi phòng, Klein trầm tư mấy chục giây, bắt đầu bố trí nghi thức hiến tế và ban cho.

Nếu ma dược "Pháp sư quỷ dị" sắp tiêu hóa hết thì anh cũng phải chuẩn bị các loại tài liệu của "Học giả cổ đại".

Trong đó, trái tim tạo thành bông của Ma sói sương mù và kết tinh sương trắng hình như đều có thể lấy được ở chỗ "Nữ Thần Đêm Đen".

Mà trái tim tạo thành bông của Ma sói sương mù có năng lực tới linh giới "câu" chó của Forgan.

Qua một phen bận rộn, Klein đã bố trí xong tế đàn, lùi về sau hai bước, xem xét xung quanh.

"Cũng coi như sạch sẽ... Lại thêm "Bức tường linh tính" phong tỏa, thỏa mãn yêu cầu của nghi thức... Gần đây mình không cống hiến gì, nên khẩn cầu thế nào để được ban cho nhỉ? Chẳng lẽ nói với Nữ thần, tôi định vay tín dụng, trả góp... Làm thế sẽ không bị tính là báng bổ thần linh chứ... Ừm, thử hiến tế vật có giá trị chút xem sao, nếu Nữ thần bằng lòng nhận thì sẽ ban thưởng tương ứng..."

"Thứ có giá trị..." Nghĩ đến đây, Klein chuyển sự chú ý đến đống đồ linh tinh phía trên sương mù xám.

Anh muốn đem mấy thứ hiện giờ chưa dùng đến mà tạm thời cũng không bán được như bình độc tố sinh học, đặc tính phi phàm "Người thẩm vấn", đặc tính phi phàm "Kẻ điên", hơi thở kẻ lẩm bẩm, máu của kẻ săn bắn thiên diện thú, mắt của tượng quỷ đá sáu cánh và bụi của Kẻ cướp đoạt Linh giới... đóng gói lại hiến tế cho Nữ thần, đổi lấy vật liệu "Học giả cổ đại", nhưng làm vậy cứ cảm thấy Nữ thần giống với người thu gom đồng nát, đành phải bỏ qua ý tưởng này.

"Thứ phải có giá trị... "Grossel du ký" không được, thứ này ẩn chứa bí mật quá lớn, chưa biết chừng còn có chỗ dùng. Đúng rồi, lần sau đám "Mặt Trời" đi thăm dò "Vương đình Cự Nhân" lần nữa, có thể đưa tro cốt của Grossel cho họ. Lần này không rõ họ có thể thăm dò đến mức độ nào, lo họ chưa thực sự tiến vào "Vương đình Cự Nhân" đã phải quay về..."

""Quyền trượng Hải Thần"? Thứ này càng quan trọng, nó không những là vật phong ấn có uy lực mạnh nhất lúc này của mình, hơn nữa còn liên quan đến các tín đồ của Hải thần, là mỏ neo trong khoảng thời gian sau này của mình, đợi đến khi có cái khác, nhiều mỏ neo hơn, còn có thể ban cho Ngài "Người Treo Ngược"..."

"Đặc tính phi phàm của Hervin Rambis... Thứ này đã hứa cho tiểu thư "Chính Nghĩa" rồi..." Qua một hồi suy nghĩ, Klein phát hiện mình không có nhiều lựa chọn lắm, một là "Cây gậy chống sinh mệnh", hai là bùa chú "Ảo ảnh nắng", bùa chú "Kẻ ăn cắp vận mệnh", bùa chú "Tái hiện ngày hôm qua" và viên đạn khống chế linh hồn.

'Phía sau đều là vật phẩm có tính một lần, cho dù cộng lại với nhau giá trị thực tế cũng vẫn kém tài liệu chính của ma dược danh sách 3... Hơn nữa, đợi đến khi năng lực "Di dời vết thương" của mình được tăng lên, cũng có thể gánh vác một phần công năng của "Cây gậy chống sinh mệnh"...' Do dự một hồi, Klein rốt cuộc đưa ra quyết định.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro