Chương 5: Đối thoại

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hình chiếu của "Nữ Thần Đêm Đen" nói bằng giọng điệu bình thản:

"Đối với vị ấy hoặc các vị ấy, chúng ta không thể chiến thắng và ngăn cản, chỉ có thể chống cự và áp chế."

'Có lẽ thời điểm nào đó, chỉ một sơ sẩy nhỏ hoặc mất cảnh giác trong thời gian rất ngắn, chúng ta sẽ biến thành vị ấy... Trên con đường phi phàm, nguy hiểm vĩnh viễn làm bạn, không biết khi nào sẽ trượt xuống vực sâu...' Klein lặng lẽ bổ sung thêm hai câu cho "Nữ Thần Đêm Đen".

Anh ngẫm nghĩ, lên tiếng:

"Lúc tôi giáng sinh, ngài không thử làm quấy nhiễu sao?"

Hình chiếu của "Nữ Thần Đêm Đen" giống như sắp hòa lẫn vào cảnh vật xung quanh khẽ gật đầu nói:

"Ta sử dụng "Tính duy nhất" của Antigonus, gián tiếp ảnh hưởng đến "Nguyên bảo", "Bóp méo" địa điểm của đặc tính phi phàm giáng sinh theo anh đến Vùng đất bị thần bỏ rơi."

'Quả nhiên...' Klein thầm than một tiếng, hơi nhíu mày nói:

""Tính duy nhất" của Antigonus có thể gián tiếp ảnh hưởng đến "Nguyên bảo"?"

Hình chiếu của "Nữ Thần Đêm Đen" khẽ khàng như khúc hát ru:

"Vị ấy đã mất khống chế và điên cuồng."

"Việc này cũng có nghĩa là nhận thức của bản thân ngài ấy không thể áp chế được ý chí của "Chủ nhân quỷ bí" trong cơ thể, hai tinh thần may lại với nhau, thể hiện ra mặt bản năng nhất, nguyên thủy nhất, cũng đẫm máu nhất, điên cuồng nhất."

"Mà vị "Chủ nhân quỷ bí" kia là chủ nhân cũ của "Nguyên bảo", Antigonus hiện giờ đương nhiên có thể thông qua thân phận này gián tiếp ảnh hưởng đến "Nguyên bảo"."

'Chẳng trách mức độ hiểu biết về "Nguyên bảo" và cánh cửa ánh sáng kỳ dị của "Nữ Thần Đêm Đen" lại cao hơn Đại đế Russell, vị này một mặt tự mình giáng sinh từ "Nguyên bảo", mặt khác còn giam cầm Antigonus mất khống chế và điên cuồng...' Klein nghe vậy thì hiểu ra, tiếp tục hỏi:

"Vì sao khi ngài và Russell giáng sinh, không có đặc tính phi phàm đi cùng?"

Nếu vậy thì bất kể "Nữ Thần Đêm Đen" hay Đại đế Russell chắc chắn đều sẽ chọn một trong ba con đường "Nhà bói toán", "Người học việc" hoặc "Kẻ trộm".

Hình chiếu của "Nữ Thần Đêm Đen" lạnh nhạt nói:

"Đây cũng là lý do vì sao tôi nói "Chủ nhân quỷ bí" xảy ra chuyện bất trắc khó hiểu, mất khống chế với nhiều sự bố trí."

"Sau khi thất bại hai lần liên tiếp, "Nguyên bảo" mới xuất hiện sự thay đổi nhất định."

"Việc này đối với anh mà nói cũng là chuyện tốt. Khi tận thế đến gần, ý chí còn sót lại của "Chủ nhân quỷ bí" đang tiêu tan, cuối cùng chỉ còn tinh thần được bảo tồn, thử thức tỉnh."

"Nếu anh sinh ra trong kỷ thứ tư, thì khoảnh khắc anh trở thành "Người hầu của quỷ bí" thì anh cũng sẽ biến thành ngài ấy."

Bởi vì lúc ấy Klein chỉ thuần túy dùng tấm "màn nhung" do "Thiên tôn" lưu lại để tấn thăng, mà đặc tính phi phàm trong cơ thể các Thiên sứ Zarathu, Antigonus trước đó đã bị các thế hệ người phi phàm và sinh vật siêu phàm pha tạp và hao mòn.

Klein luôn cảm thấy "Nữ Thần Đêm Đen" đã có suy đoán nhất định về chuyện bất trắc mà "Phúc sinh huyền hoàng thiên tôn" đã gặp phải, nhưng nếu đối phương cố ý không nhắc đến, anh cũng không tiện gặng hỏi, chỉ đành nói.

"Lúc trước Antigonus làm thế nào để dung nạp "Tính duy nhất" của "Kẻ Khờ"?"

Hình chiếu của "Nữ Thần Đêm Đen" trong giấc mơ không hề giấu diếm, đáp bằng giọng ôn hòa:

"Ngài ấy nhờ Adam và Amon giúp đỡ."

"Lúc ấy họ đều ủng hộ Alista Tudor."

"Sử dụng năng lực "Ngựa gỗ vận mệnh"?" Klein căn cứ vào cách giải thích của Will Oncetin và suy đoán của mình, chỉ thẳng vào trọng tâm một cách sắc bén.

Hình chiếu của "Nữ Thần Đêm Đen" giống như bầu trời sao ban đêm, lặng lẽ trấn an xung quanh nói:

"Họ bắt một Bán Thần của đế quốc Solomon, Adam dùng thôi miên ở cấp độ sâu và cấy ghép ký ức tương ứng để đối phương cho rằng mình là Antigonus."

"Sau đó, trong tình huống có Antigonus phối hợp, Amon đánh cắp thân phận và vận mệnh của ngài ấy, Antigonus thì sử dụng quyền hành "Bóp méo", tổ hợp thân phận, vận mệnh trong tay Amon và đối tượng thí nghiệm lại với nhau."

"Bán Thần của đế quốc Solomon kia bắt đầu sống bằng trạng thái của Antigonus, trong khoảng thời gian sau đó đã chủ động thử dung nạp "Tính duy nhất" "Kẻ Khờ"."

"Không cần nghi ngờ hắn đã mất khống chế, mà đúng lúc này, Antigonus thực sự giải trừ "Bóp méo", để thân phận và vận mệnh của mình quay về tay Amon, Amon kết thúc đánh cắp, trả chúng về chủ nhân cũ."

Klein chăm chú nghe, như có điều suy tư nói thêm một câu:

"Như vậy, chẳng khác nào hai vận mệnh hoàn toàn khác nhau là "Antigonus dung nạp "Tính duy nhất" thất bại, biến thành quái vật và "Antigonus sống rất tốt, không xảy ra vấn đề gì" cùng tồn tại trong thế giới hiện thực, khiến vận mệnh đã bị lừa gạt ở một mức độ nào đó..."

Klein còn chưa dứt lời, đã nhận ra một vài tai họa ngầm, vội vàng hỏi:

"Như vậy sẽ không tồn tại vấn đề gì sao?"

"Tính mạo hiểm rất lớn." Hình chiếu của "Nữ Thần Đêm Đen" trong mơ bình tĩnh đáp lại: "Vận mệnh cũng không dễ tiếp nhận. Nếu không thể trong thời gian ngắn khi mục tiêu sắp sửa mất khống chế mà thu hồi lại vận mệnh thì chuyện chắc chắn sẽ thất bại, thu hồi sớm một giây, nghi thức không có bất cứ hiệu quả nào; thu hồi muộn một giây, Antigonus sẽ phải gánh chịu vận mệnh mất khống chế và điên cuồng, không thể tránh được việc rơi vào cùng một kết cục."

'Cũng phải, nhận lấy vận mệnh đương nhiên cũng phải nhận lấy rắc rối do vận mệnh mang đến... Nếu không, Amon đã sớm đánh cắp vận mệnh của mình, hiên ngang tiến vào "Nguyên bảo"...' Klein lẩm bẩm hai câu, bắt đầu suy nghĩ xem mình nên mô phỏng nghi thức của tổ tiên gia tộc Antigonus như thế nào.

Bình thường nghi thức đã rất khó hoàn thành, mà hiện giờ còn rất cấp bách, dùng nghi thức bản đơn giản để dung nạp "Tính duy nhất" "Kẻ Khờ" dường như là lựa chọn tối ưu nhất lúc này.

'Đợi đến khi mình trở thành nửa "Kẻ Khờ", nắm giữ "Nguyên bảo" sâu hơn, cấp bậc và thực lực của mình ít nhất có thể đạt tới địa vị Chân thần, như vậy khi đối diện với Amon Chân thần hai con đường, cho dù không có phần thắng thì cũng có thể tự bảo vệ mình đợi quân tiếp viện...' Klein vừa nghĩ đến sự chênh lệch thực lực và sự phát triển hi vọng sẽ đạt được, vừa lên kế hoạch bước đầu về nghi thức.

Anh định nhờ "Nữ Thần Đêm Đen" hỗ trợ, ngăn chặn tổ tiên gia tộc Antigonus, sau đó sử dụng "Nguyên bảo", đánh cắp thân phận, vận mệnh và nhận thức của đối phương.

Như vậy, trong cơ thể anh sẽ đồng thời tồn tại ý thức của bản thân, ý chí của "Thiên tôn", nhận thức của bản thân tổ tiên gia tộc Antigonus cùng mỏ neo tới từ thành Bạch Ngân mới, thành Mặt Trăng mới, quần đảo Rorsted, mà anh cũng sẽ trở thành Antigonus ở một mức độ nào đó, hứng lấy vận mệnh điên cuồng mất khống chế của đối phương.

Bản thân Antigonus điên cuồng là vì nhận thức của bản thân không thể áp chế được ý chí sống lại của "Thiên tôn", hai tinh thần bị vá lại với nhau. Đến khi nhận thức của ông ta dung hòa vào cơ thể Klein, chắc chắn sẽ lặp lại quá trình tương tự, bởi vì ý chí "Thiên tôn" trong người Klein không ít hơn trong người ông ta là bao.

Nói cách khác, vận mệnh mất khống chế và điên cuồng là không thể né tránh, Klein tiếp nhận cũng không có thêm gánh nặng bên ngoài, đồng thời, ý thức của bản thân anh có nhiều mỏ neo hơn Antigonus lúc trước, từ đó có thể điều hòa ở giữa, giữ được một chút lý trí còn sót lại cuối cùng.

Trong trạng thái đó, anh dùng thân phận của tổ tiên gia tộc Antigonus để dung nạp "Tính duy nhất" "Kẻ Khờ", mà trong vận mệnh tương ứng, đây là thứ anh đã sớm dung nạp, sẽ không mang đến quá nhiều sự tấn công.

Vậy là vận mệnh đã bị lừa gạt.

Đợi đến khi nghi thức kết thúc, Klein giải trừ đánh cắp, khôi phục lại thân phận và vận mệnh vốn có, không còn bị điên cuồng ảnh hưởng nữa, trực tiếp trở thành nửa "Kẻ Khờ".

Tai họa ngầm chủ yếu trong phương án này ở hai chỗ, một là phải duy trì trạng thái của bản thân, việc này dễ xảy ra chuyện ngoài ý muốn, cũng rất dễ khiến Klein hoàn toàn điên cuồng, không thể tự cứu; hai là, trong tình huống ý chí "Thiên tôn" trong cơ thể của tổ tiên gia tộc Antigonus không thể hoàn toàn áp chế, nó sẽ sống lại ở mức độ nào đó, mang đến sự biến đổi nào không ai có thể nói rõ, chỉ có thể dựa vào "Nữ Thần Đêm Đen" để cân đối.

Lúc này, hình chiếu của "Nữ Thần Đêm Đen" trong giấc mơ dường như đã đoán được suy nghĩ của anh.

"Nếu anh muốn đánh cắp vận mệnh Antigonus, tốt nhất hãy để ông ta tạm thời đi vào trạng thái ngủ vĩnh viễn."

"Ta có thể thử giúp anh, nhưng ta cần chất trung gian mới có thể nắm chắc được, đây là một Thiên sứ dung nạp "Tính duy nhất" "Kẻ Khờ"."

"Chất trung gian gì?" Klein hỏi như đang suy nghĩ.

Hình chiếu của "Nữ Thần Đêm Đen" đáp với chút ý cười:

"Nước của "Dòng sông vĩnh ám"."

'Quả nhiên...' Đối với Klein mà nói, đáp án này tuyệt không bất ngờ, thậm chí còn nằm trong suy đoán của anh, khiến anh có cảm giác cuối cùng cũng đúng rồi.

Anh cân nhắc một chút rồi nói:

"Chỉ nước sông thôi?"

Hình chiếu của "Nữ Thần Đêm Đen" trong mơ khẽ gật đầu:

"Hiện giờ anh cũng không có cách lấy đi cả "Dòng sông vĩnh ám", anh đi vào sâu Calderon sẽ rõ ràng."

"Có chuyện, đợi anh quay về rồi hỏi."

Không đợi Klein đáp lại, hình chiếu lại nói thêm một câu:

"Với anh mà nói, nơi đó có nguy hiểm không bình thường, anh tốt nhất là đợi trạng thái tinh thần ổn định rồi hãy đi."

"Được." Klein tuy không rõ sẽ gặp phải cái gì ở sâu trong thành phố Calderon, nhưng anh biết trạng thái hiện giờ của mình không thích hợp để mạo hiểm, nhất là mạo hiểm liên quan đến "Nguyên chất".

Hình chiếu "Nữ Thần Đêm Đen" nói tiếp:

"Đợi anh tỉnh lại, cử hành một nghi thức khẩn cầu ban cho, ta sẽ cho anh một vật phẩm để lấy nước "Dòng sông vĩnh ám"."

Klein gật đầu, không dông dài, nói sang chuyện khác:

"Adam là một phần của thần Viễn Cổ Thái Dương, là một thân phận của ngài ấy."

Hình chiếu của "Nữ Thần Đêm Đen" trong giấc mơ không hề có dao động về cảm xúc, cô nói bằng giọng nhẹ nhàng chậm rãi:

"Adam đã đến Vùng đất bị thần bỏ rơi, gặp "Chúa Sáng Thế Chân Thật"."

'Nhanh vậy sao...' Klein sau khi hơi kinh ngạc, thì cảm thấy theo lý hẳn là như thế.

Adam sở dĩ tiết lộ bí mật, là vì bí mật này không có giá trị.

Hình chiếu của "Nữ Thần Đêm Đen" tiếp tục nói:

"Bất kể xảy ra chuyện gì, cũng cần một thời gian rất dài nữa, anh tạm thời không cần quan tâm."

Klein gật đầu, bóng người trước mắt nhanh chóng trở nên mơ hồ, dạ hương thảo và hoa thâm miên ở dưới chân lần lượt bay lên, rắc đầy trong bóng tối.

Anh theo đó mở mắt ra, nhìn thấy đại sảnh u ám và ánh sao sáng trong trẻo chiếu xuyên qua lỗ hổng trên tường, hệt như một tấm màn nhung the được khảm những ngôi sao lấp lánh.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro