Chương 8: Hợp sức hành động

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

'Giáo hoàng...' Dantiz bị dọa giật bắn mình, suýt thì không tin nổi vào thần dụ mình đã nghe.

Nếu không phải sự phân công này trực tiếp đến từ ngài "Kẻ Khờ", chắc chắn hắn sẽ buột miệng chửi bậy một câu.

Đương nhiên, nếu đối diện là Germand Sparrow thì hắn vẫn có thể nhịn xuống được.

"Thần sứ đại nhân, còn có vấn đề gì không?" Chủ quản tình báo của giáo hội Hải Thần thấy vẻ mặt ngài Dantiz có vẻ kỳ quặc, nhất thời hơi sợ hãi.

Dantiz cất suy nghĩ đi, nặn ra một nụ cười:

"Theo dõi chặt chẽ động tĩnh phía giáo đường Sóng Biển."

"Vâng, thưa ngài thần sứ." Vị chủ quản tình báo kia thầm thở phào một hơi, nhanh chóng chào tạm biệt.

Dantiz quay đầu lại, nhìn về phía Alger Wilson, nở nụ cười tươi:

"Ngài "Kẻ Khờ" vừa gửi thần dụ xuống."

Alger cũng không chậm trễ, đứng dậy, đặt tay phải lên ngực trái.

Dantiz đứng nghiêm người, trang nghiêm nói:

"Thần nói, từ hôm nay trở đi, Alger đeo mặt nạ, đảm nhiệm chức vụ Giáo hoàng của giáo hội Hải Thần."

"Ý chí của ngài "Kẻ Khờ" chính là ý nguyện của tôi!" Alger nở nụ cười khó mà kiềm nổi, cúi người tạ ơn.

Nụ cười của anh một nửa là để cho Dantiz nhìn, bày ra sự khiêm tốn của bản thân, một nửa quả thật là phát ra từ đáy lòng, bởi vì thần dụ này có hai ý nghĩa:

Ngài "Kẻ Khờ" và "Chúa Tể Bão Táp" đã đạt được hiệp nghị nhất định, có sự đồng ý ngầm nào đó, hành vi phản bội của mình không bị truy cứu, đương nhiên phải đeo mặt nạ, sử dụng tên giả, không thể để giáo hội Bão Táp mất mặt.

Trở thành Giáo hoàng của giáo hội Hải Thần là bước mấu chốt để đến được ngai vàng của "Hải thần".

Theo Alger thấy, điều này chứng tỏ mình đã trở thành cấp dưới chính thức của ngài "Kẻ Khờ", về sau bất kể là đổi lấy thân phận "Hải thần", hay là tiến thêm một bước đảm nhiệm chức vụ người đứng đầu của giáo hội "Kẻ Khờ", đều có cơ hội khá lớn, mà ngài "Kẻ Khờ" dần dần sống lại, có cấp bậc Chân thần, thậm chí trở thành sự tồn tại vĩ đại hơn một chút, thì hành giả lớn của ngài sao có thể không phải là Thiên sứ?

Cảm tạ xong, Alger kiên nhẫn chờ đợi, đợi thần sứ Dantiz lấy ra một chiếc mặt nạ bằng bạc màu đen.

Anh nhận lấy chiếc mặt nạ này, trịnh trọng đeo nó lên mặt.

..............

Leonard đeo găng tay đỏ, tản bộ ở ven bờ Biển Đôi, hưởng thụ sự thanh nhàn sau khi đã xử lý xong một vụ án siêu phàm.

Về phần hiện tượng cửa sổ bất thường mở ra đêm qua, anh đã nhận được mệnh lệnh từ thánh đường, bảo anh không cần điều tra, không cần phải truy cứu đến cùng.

Đối với mệnh lệnh này, Leonard muốn tuân thủ cũng không được, bởi vì anh đã biết được chân tướng đại khái từ chỗ ông già Pares Zoroaster:

Ngài "Cửa" đã trở về thế giới hiện thực, mà "Thiên sứ thời gian" Amon nhân cơ hội đánh cắp nghi thức thành thần của ông ấy, tấn thăng thành "Sai lầm" danh sách 0. Gần như cùng lúc đó, ngài "Kẻ Khờ" tiến thêm một bước trong việc hồi sinh, thông qua "Nguyên bảo" thành lập sự liên hệ mỏng manh chớp mắt liền biến mất với nhóm người phi phàm ba con đường "Nhà bói toán", "Người học việc", "Kẻ trộm".

Là một Thiên sứ con đường "Kẻ trộm", Pares Zoroaster không cần nghi ngờ có thể cảm giác được Amon đã thành thần, cảm nhận được sự biến đổi về quyền hành tương ứng, đồng thời phát hiện bản thân thành lập sự liên hệ nào đó với "Nguyên bảo".

"Ông già, Amon đã tấn thăng danh sách 0 rồi, ông bây giờ với hắn mà nói chắc cũng không còn tác dụng gì, vì sao ông còn phải "Ký sinh" trong người tôi?" Leonard hít luồng không khí trong lành sáng sớm, thấp giọng hỏi với vẻ vừa nghi hoặc vừa thân thiết.

Pares Zoroaster trong đầu anh "ha" một tiếng:

"Ngây thơ."

"Có phải cảm thấy mình đã thành thánh giả, nắm giữ nhiều tri thức thần bí học nên không cần tôi dạy nữa?"

"Ông có thể mặt đối mặt dạy tôi." Leonard cân nhắc một chút rồi đáp.

Với anh mà nói, bị một vị Thiên sứ "Ký sinh" trong người vừa có mặt lợi, vừa có mặt hại.

Mặt lợi là cho dù gặp phải sinh vật thần thoại chân chính, thì hiện giờ anh không phải là không có thực lực đối đầu, chỉ cần kêu một tiếng "ông già", vấn đề chưa biết chừng sẽ được giải quyết ngay, mặt khác, lịch sử kỷ thứ tư và các tri thức thần bí học không thông thường cũng khá là hữu dụng.

Mặt hại rõ ràng nhất là, bị một "Kẻ ký sinh" thao túng sinh mệnh, nếu đối phương nổi ác ý thì anh không thể ngăn cản được.

Đây từng là vấn đề mà Leonard lo lắng nhất, hiện giờ lại cảm thấy không quan trọng nữa, bởi vì sự hồi sinh của ngài "Kẻ Khờ" ngày càng rõ ràng, có thể hoàn toàn áp chế Pares Zoroaster, hơn nữa, Leonard cũng là chấp sự cấp cao của Giáo hội Đêm Đen, tất nhiên luôn được "Nữ Thần Đêm Đen" theo dõi, thậm chí là bị đánh dấu đặc biệt, trong tình huống như thế, vị thần linh nắm giữ Bí ẩn kia sao lại không thể không phát hiện ra Pares Zoroaster, nếu ông già có ý xấu thì đã sớm bị giải quyết.

Điều khiến Leonard phiền não nhất bây giờ là, có rất nhiều chuyện rất bất tiện vì bị "Ký sinh".

Tuy anh đã quen với việc ra vào phòng tắm khi trong người có một ông già đang "Ký sinh", thậm chí còn vừa ngồi bồn cầu vừa tán gẫu với đối phương, nhưng nếu được lựa chọn thì anh thích ở một mình hơn.

Cho nên, anh cảm thấy ông già rời khỏi người mình sẽ giống như có bậc cha chú đến nhà mình ở, đây là cách ở chung rất tốt, đến khi cần xử lý chuyện khá nguy hiểm, lại để ông già tạm thời "Ký sinh" về người mình.

Nghe thấy đề nghị của Leonard, Pares Zoroaster cười nhạo:

"Không phải cậu đang nghĩ, sau khi về nhà thì giải trừ "Ký sinh", khi nào ra ngoài lại "Ký sinh" đấy chứ?"

"Coi tôi là vệ sĩ của cậu à?"

Leonard cười gượng hai tiếng, nói:

"Nếu ông còn chưa hoàn toàn hồi phục, muốn tiếp tục "Ký sinh", tôi cũng không ý kiến."

Pares Zoroaster im lặng hai giây, để giọng nói già nua một lần nữa vang lên trong đầu Leonard:

"Khoảng thời gian tiếp theo mới là lúc nguy hiểm nhất, vì vị trí "Chủ nhân quỷ bí", "Kẻ Khờ" và Amon chắc chắn sẽ đấu một trận, đến lúc đó, dưới sự ảnh hưởng của các loại đặc tính phi phàm, chúng ta là Thiên sứ cùng con đường chưa biết chừng sẽ bị liên lụy. Ha, ở trong tầm mắt của Đêm Đen vẫn an toàn hơn."

"Đợi "Chủ nhân quỷ bí" sinh ra, cậu xin tôi "Ký sinh" tôi cũng không thèm."

Leonard nghe vậy thì ngạc nhiên, theo bản năng lặp lại một cái tên:

"Chủ nhân quỷ bí?"

"Đây là chuyện cậu không thể tìm hiểu sâu, đương nhiên, có tôi ở đây, cậu không cần phải quá lo lắng." Pares Zoroaster vừa cảm thán vừa kiêu ngạo nói.

Leonard đang định nhân cơ hội hỏi tiếp, bỗng thấy một đội viên "Găng tay đỏ" cầm một tờ điện báo chạy tới.

"Thưa ngài, điện báo từ thánh đường." Đội viên cung kính chào, sau đó báo cáo.

Leonard khẽ gật đầu, nhận tờ điện báo, đọc lướt qua:

"Đến Nam đại lục, tham gia hành động vây quét Học phái Hoa Hồng."

'Nam đại lục... Học phái Hoa Hồng...' Leonard nhặt ra hai từ mấu chốt.

Anh nhanh chóng quay về giáo đường lớn nhất thành phố này, dùng một nghi thức cỡ lớn thành lập liên hệ với thánh đường, gặp Giáo hoàng và quý cô Arianna trong mơ.

Sau khi trao đổi đơn giản, Leonard đại khái đã biết bản chất của nhiệm vụ.

Các giáo hội chính thần lần lượt điều động ba đến bốn vị Bán Thần tới Nam đại lục, vây quét Học phái Hoa Hồng đã hoạt động cực kỳ sôi nổi từ khi chiến tranh bùng lên đến nay.

Đây là một nhiệm vụ dài hơi, bởi vì các Bán Thần trong Học phái Hoa Hồng đều biết cách che giấu hành tung, làm việc khá bí mật, không dễ tìm ra, không dễ định vị, cũng không dễ đối phó.

Dựa theo những gì Giáo hoàng nói, có thể nhìn thấy thành quả trong ba năm đã là khá tốt rồi.

Trong quá trình này, thánh đường sẽ tiến hành thay đổi luân phiên các Bán Thần theo tình hình, đảm bảo các Tổng giám mục, chấp sự cấp cao phụ trách việc này luôn trong trạng thái tinh thần ổn định.

Sau khi ra khỏi giấc mơ, Leonard nhìn quanh một vòng, thấp giọng nói:

"Ông già, chuyện này hơi kỳ quặc, sao các đại giáo hội lại đột nhiên vây quét Học phái Hoa Hồng?"

Đây không phải là một chuyện dễ dàng, trong mấy trăm năm trước, các giáo hội chính thần cũng chưa từng thử làm việc này, chỉ có thể áp chế, làm suy yếu thực lực, không thể thực sự trừ tận gốc Học phái Hoa Hồng.

Một mặt là giữa các đồng minh tồn tại hiềm khích, nghi kỵ, thiếu sự phối hợp, mặt khác là vì các Bán Thần Học phái Hoa Hồng tuy bạt mạng, trạng thái tinh thần không bình thường, nhưng khi đối diện với nguy hiểm lại rất biết cách ẩn nấp, tránh né, không chủ động nộp mạng.

Ngoài ra, họ có "Thần bị trói", "Mẫu thụ dục vọng" phù hộ, các thần linh rất khó cung cấp chỉ dẫn chính xác cho hành động.

Pares Zoroaster không trả lời vấn đề này của Leonard ngay, qua mấy chục giây mới thở dài, cất giọng hơi già nua nói:

"Thanh trừ tai họa ngầm, chuẩn bị cho tận thế."

'Chuẩn bị cho tận thế...' Leonard há miệng ra, định nói gì đó, nhưng cuối cùng lại im lặng.

.............

Giáo đường Bội Thu, Backlund.

Emlyn White vừa tiến vào đại sảnh, còn chưa kịp vào phòng thay quần áo đã thấy cha sứ Utravsky đứng ở hàng ghế đầu, giống như một ngọn núi đột ngột từ dưới đất mọc lên.

"Mẫu thần yêu cầu chúng ta tới Nam đại lục, mai táng đám kẻ ác này." Vị quyến giả của thần này trầm thấp lên tiếng.

Giọng của ông ta vang vọng trong đại sảnh, hệt như sấm rền, các tín đồ Huyết tộc đang cầu nguyện đều cả kinh mở mắt ra.

'Thì ra giấc mơ tối qua là thật...' Emlyn nghe vậy thì hiểu ra.

Đêm qua anh mơ thấy thủy tổ, mơ thấy ngài ấy bảo mình và cha sứ Utravsky cùng hợp sức với phái tiết chế của Học phái Hoa Hồng, cùng tới Nam đại lục, đối phó với các thành viên Học phái Hoa Hồng tín ngưỡng "Mặt Trăng Nguyên Thủy".

Đương nhiên, nếu có cơ hội, thì kẻ địch tín ngưỡng "Mẫu thụ dục vọng" cũng không thể tha.

Bởi vì thường xuyên có chỉ dẫn giả của thần, cho nên Emlyn không để giấc mơ này trong lòng, chuẩn bị thay quần áo, cầu nguyện xong thì sẽ nhờ cha sứ Utravsky xác nhận.

Anh "vâng" một tiếng, đáp lại cha sứ Utravsky với vẻ điềm tĩnh:

"Không cần sốt ruột."

"Tôi sẽ liên lạc với các thành viên phái tiết chế của Học phái Hoa Hồng trước."

Cha sứ Utravsky gật đầu không để tâm chút nào:

"Chọn thêm một vài Huyết tộc tự nguyện đi theo."

..............

Thủ đô Trier, nước cộng hòa Intis, chủ quản của một tổ chức tình báo đang sắp xếp nhiệm vụ cho cấp dưới.

Đột nhiên, trước mắt anh ta mờ mịt, bên tai vang lên giọng nói như đến từ nơi xa xôi:

"Orville... Dylan... Orville... Dylan..."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro