Chương 24: Thiên phú quyên tiền

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau khi mờ mịt đi theo Ernes Boyar một đoạn, Emlyn dần dần có ý định từ bỏ.

Anh liếc nhìn cơn mưa càng lúc càng lớn bên ngoài hành lang, không khỏi thầm nghĩ:

"Nên trừng phạt Ernes thế nào đây? Tuy anh ta chắc hẳn cũng nghe theo mệnh lệnh hoặc là gợi ý nên mới làm thế, nhưng vẫn rất đáng giận!"

"Về phần ngài Nibes... Hiện giờ mình, mình không có năng lực đó. Đợi mình, đợi mình trở thành Hầu tước hoặc là Công tước, chắc chắn sẽ bắt anh ta phải trả giá đắt!"

"Tiểu thư "Ma thuật sư" đã hoàn thành cuộc thăm dò đối với tòa pháo đài bỏ hoang kia, không biết có bị ngài Nibes phái Huyết tộc theo dõi không... Nhìn từ giọng điệu, cách miêu tả của cô ấy cùng phản ứng của Ngài "Kẻ Khờ", chắc là không có... Chẳng lẽ ngài Nibes không phái Huyết tộc đi loanh quanh tòa pháo đài cổ đó sao? Nhưng như thế thì có gì cần phải thử? Hay là nên nói, bởi vì có vấn đề gì đó mà để lỡ mất?"

Trong khi suy nghĩ xoay chuyển, Emlyn cảm thấy mình nên tìm người bàn bạc về việc trừng phạt Ernes Boyar, anh thật sự thiếu kinh nghiệm về những chuyện tương tự.

Theo bản năng, lựa chọn đầu tiên hiện lên trong đầu anh chính là "Người Treo Ngược", đây là thành viên có thâm niên trong hội Tarot, luôn tỏ ra kinh nghiệm dồi dào trong mọi lĩnh vực, rất đáng tin cậy, chưa bao giờ khiến các thành viên khác thất vọng.

Do dự vài giây, Emlyn tự phản bác lựa chọn này, bởi vì đây là chuyện thăm dò nội bộ giữa các Huyết tộc với nhau, trước khi có kết quả mà tuyên bố với các thành viên khác của hội Tarot sẽ làm tổn hại đến hình tượng của Huyết tộc và sự kiêu ngạo của anh!

Căn cứ vào lý do tương tự, anh loại trừ sự lựa chọn "Thế giới".

Đương nhiên, anh cảm thấy bản thân cũng có thể suy đoán ra được đề nghị mà "Thế giới" đưa ra là cái dạng gì.

Giết chết!

'Không nhất thiết phải làm đến mức đó...' Emlyn thầm lẩm bẩm một câu, vừa đi theo phía sau Ernes Boyar không mục đích, vừa mở rộng các sự lựa chọn ra thế giới hiện thực.

Sau đó, anh phát hiện mình cũng không có nhiều đối tượng để lựa chọn cho lắm, anh gần như không có bạn bè gì.

Sau khi loại trừ cha mẹ đều là Huyết tộc, anh chỉ có thể suy xét đến hai người, một là cha xứ Utravsky của giáo đường Bội Thu, hai là đại thám tử Sherlock Moriarty có lai lịch bí ẩn, đầu óc nhiều biện pháp.

"Sherlock rời khỏi Backlund còn chưa về. Ôi, ngày mai đành đi tìm cha xứ, nhưng không thể nói trực tiếp như vậy được..." Emlyn nhanh chóng đưa ra quyết định, lướt qua Ernes Boyar đang tiến vào tiệm đồng hồ, đi đến cuối hành lang, nơi đó có mấy chiếc xe ngựa cho thuê đang đợi.

Lên xe ngựa, cảm nhận bánh xe chuyển động, Emlyn tùy ý chuyển ánh mắt ra ngoài cửa sổ, thấy cơn mưa ngày một dày đang đập lên tấm kính, kéo thành từng vệt dài xuống tận bệ cửa sổ.

Trong tầm nhìn mờ mịt của anh, từng chiếc xe ngựa chạy qua.

.......

Audrey thu lại ánh mắt đang nhìn cơn mưa ngoài cửa sổ xe ngựa, liếc mắt nhìn hầu gái Annie một cái, rồi lặng lẽ trao đổi với Susie đang ngồi bên cạnh.

Cô dùng ánh mắt, vẻ mặt và động tác tứ chi không rõ ràng nói:

"Sắp đến nhà rồi, có chút hồi hộp."

Susie vẫy vẫy đuôi, giơ một chân lên, đẩy mắt kính viền vàng đang đeo ở cổ, kết hợp với sự thay đổi về màu sắc trên thể tâm trí và thái thể để biểu đạt ra ý của mình:

"Không cần quá lo lắng, quý cô Islam kia bề ngoài là Bác sĩ tâm lý, thực tế chỉ ở cấp bậc "Người đọc tâm", không thể vạch trần được lời nói dối của cô."

Audrey khẽ gật đầu, nhìn xe ngựa chạy vào biệt thự xa hoa của nhà bá tước Hall, rồi dừng ở trước sảnh hiên có mái che.

Từ khi gia nhập "Quỹ từ thiện giáo dục Loen", thời gian cô ở nhà ban ngày ngày càng ít, vốn định hẹn quý cô Islam của Hội Tâm lý luyện kim đến số nhà 22 phố Phelps khu Bắc để gặp mặt, nhưng nếu ngài Dwayne Dantes đi Nam đại lục, không có ở trong hội quỹ, thì cũng không cần nữa.

Trong phòng sách chỉ thuộc về mình cô, Audrey gặp quý cô Islam Ossilica có gương mặt trẻ con, mái tóc đen dài đến thắt lưng.

"Thật xin lỗi, sau khi quay lại Backlund, tôi vội vàng đi tụ hội với bạn bè, sau đó lại gia nhập vào "Quỹ từ thiện giáo dục Loen". Mãi cho đến hôm nay mới gặp cô được." Sau khi để Susie ở lại ngoài cửa, Audrey tao nhã cúi chào, bày ra thái độ nhận lỗi của mình.

Thực ra cô cố ý kéo dài việc đó trong khoảng một tháng, như vậy thì chuyện cô tiêu hóa xong ma dược "Bác sĩ tâm lý", tấn thăng làm "Nhà thôi miên" có vẻ sẽ hoàn toàn hợp lý, thuộc về tiến độ của thiên tài mà không có vấn đề gì.

Islam không để ý lắm chào đáp lại:

"Tôi có nghe nói cô đã bôn ba vì những đứa trẻ đang khát khao tri thức, phẩm chất tốt đẹp của cô còn chói sáng hơn cả kim cương."

Audrey vừa ra hiệu bảo đối phương ngồi xuống, vừa đi tới ghế sô pha một người, "ừm" một tiếng:

"Hoàn cảnh của lũ trẻ là điều mà tôi chưa từng được nhìn thấy, trong lòng luôn có một giọng nói thúc giục tôi phải đi làm gì đấy. Quý cô Islam, nếu cô rảnh rỗi thì có thể đi cùng tôi và các thành viên công tác của "Quỹ từ thiện giáo dục Loen" tới các trường học khác nhau, xem tình hình của phần lớn trẻ con trên thế giới này."

Nói tới đây, cô khẽ cười một tiếng, giống như tự giễu:

"Xin lỗi, gần đây tôi luôn có thói quen mở ra chủ đề về phương diện này. Bởi vì tôi muốn để nhiều quý tộc và người giàu có tham dự vào việc thiện lành này, quyên góp được nhiều khoản hơn, giúp cho nhiều trẻ em hơn."

Nghe Audrey nói xong, Islam đáp lại với vẻ không được tự nhiên lắm:

"Tôi sẽ làm vậy, tôi cũng sẽ quyên góp ít tiền vào "Quỹ từ thiện giáo dục Loen"."

"Không, tôi cũng không bắt buộc cô phải quyên tặng. Đây là hành động xuất phát từ lòng tự nguyện tuyệt đối. Tôi chỉ hi vọng cô có thể đi xem, sau đó kể lại hoàn cảnh của bọn trẻ và tương lai chúng có thể có được cho những người bên cạnh cô, gồm cả các thành viên của Hội Tâm lý luyện kim." Audrey lắc đầu từ chối đề nghị của Islam.

"Được." Islam đầu tiên là khẽ gật đầu với vẻ tán thành, sau đó chẳng hiểu sao lại cảm thấy chuyện này hơi vớ vẩn:

'Dụng ý thực sự của tiểu thư Audrey hình như là tính mời tổ chức Hội Tâm lý luyện kim này quyên góp tiền.'

'Nhưng đây là một tổ chức ngầm siêu phàm, bí ẩn cơ mà!'

'Bản chất của việc đó không khác gì mời hội Cực Quang quyên góp tiền!'

Audrey không thảo luận chuyện "Quỹ từ thiện giáo dục Loen" nữa, mà chuyển đề tài:

"Quý cô Islam, tôi có chuyện muốn nói cho cô biết."

"Chuyện gì?" Islam "đọc" ra được sự trịnh trọng, vui vẻ và tự hào trong động tác và cảm xúc của đối phương.

Audrey nở nụ cười nói:

"Tôi đã trở thành "Nhà thôi miên"."

"..." Giờ phút này, Islam nghi ngờ mình đã bị đối phương thôi miên.

Tuy cô ta biết trước đó tiểu thư Audrey đã xin phối phương ma dược "Nhà thôi miên", nhưng lúc này mới qua bao lâu chứ?

"Cô hẳn có thể xác nhận tôi không nói dối." Audrey khẽ cười nói.

Islam lúc này mới hoàn hồn, vừa sợ vừa nghi ngờ, hỏi:

"Hình như cô đã gặp được gì đó không tầm thường?"

"Chỉ là dũng cảm sử dụng thôi." Audrey nói ra lời không thể chân thật hơn nữa.

Islam hơi nhíu mày, do dự rồi nói:

"Cô muốn phối phương ma dược danh sách 5?"

"Đúng vậy, tôi phải làm gì, hoặc là phải trả bằng thứ gì?" Audrey không hề giấu diếm mục đích của mình.

Islam nhìn cô tiểu thư tóc vàng mắt xanh xinh đẹp trước mắt một cái, cân nhắc:

"Đây không phải là việc tôi có thể quyết định được. Tôi sẽ báo lên trên, mau chóng sắp xếp cho cô gặp mặt Hilbert và Stephen."

Ý cô ta là chỉ nhà tâm lý học kiêm nhà thiết kế châu báu Hilbert Arucard và thương nhân đồ gia dụng Stephen Hampres.

Rất rõ ràng, trong tổ thành viên Hội Tâm lý luyện kim của họ, Islam chỉ có địa vị lệ thuộc.

Đối với phản ứng của Islam, Audrey không hề bất ngờ, nhưng điều này cũng không có nghĩa là cách xử lý của đối phương không có vấn đề:

'Một người phi phàm danh sách 6 có chí hướng tấn thăng, trong bất cứ tổ chức bí ẩn nào, thậm chí là trong giáo hội chính thần, đều là thành viên đáng để coi trọng, có tư cách gặp mặt trực tiếp nhóm người cấp cao!'

Nói cách khác, sau khi tấn thăng "Nhà thôi miên", Audrey đã thuộc về nhóm tinh anh cấp trung của Hội Tâm lý luyện kim, mục tiêu tiếp theo chính là trở thành thành viên chuẩn cấp cao. Người cô cần gặp mặt hẳn là ủy viên của đoàn bình xét Hội Tâm lý luyện kim, chứ không phải là đám người Hilbert và Stephen.

Trong khi suy nghĩ xoay chuyển trong đầu, Audrey cố tình phóng thích ra chút không vui.

Islam nhạy bén bắt được tín hiệu này, nhanh chóng giải thích:

"Gặp ngài Hilbert và Stephen là để xác nhận lại trạng thái của cô. Sau đó, sẽ có một vị ủy viên đến nói chuyện với cô."

"Thật ra, với cấp bậc hiện giờ của cô, vốn nên lãnh đạo một nhóm nhỏ, phát triển thành viên bên dưới. Nhưng với thân phận, địa vị và điều kiện hàng ngày của cô khiến chúng tôi từ bỏ kế hoạch này, lo sẽ ảnh hưởng đến cuộc sống bình thường của cô."

'Ủy viên... Không biết ủy viên đoàn bình xét của Hội Tâm lý luyện kim ở Backlund có mấy vị... Chẳng lẽ là vị cố vấn hoàng gia Herwen Rambis kia?' Audrey như có điều suy nghĩ gật đầu nói:

"Tôi hiểu rồi, tôi sẽ chờ đợi sự sắp xếp của cô."

Cô chợt chuyển đề tài, tròng mắt hơi đảo, tò mò hỏi:

"Quý cô Islam, cô có biết ma dược danh sách 5 con đường "Khán Giả" tên là gì không?"

Thấy cô tiểu thư quý tộc tóc vàng mắt xanh trước mặt bất giác để lộ ra tư thái của thiếu nữ, Islam khẽ thở ra nói:

"Tôi từng nghe Hilbert đề cập qua một lần, tên là "Hành giả giấc mơ"."

'"Hành giả giấc mơ"... Cái tên này có chút không giống với tưởng tượng của mình, hoặc là "giấc mơ" này chỉ là phiếm chỉ, chính xác mà nói hẳn là hành giả tiềm thức!' Audrey không che giấu bản thân đang suy nghĩ và phân tích, tiếp đó dẫn đề tài đến các loại tri thức trong lĩnh vực tâm lý học.

Sau khi giữ Islam ở lại dùng bữa tối, cô tiễn quý cô này ra khỏi cửa sảnh, lên xe ngựa.

Lúc này, bóng đêm bên ngoài đã đen kịt, cuồng phong gào thét, mưa rơi xối xả.

........

Trong cơn mưa xối xả, cuồng phong gào thét và bóng đêm đen kịt, một con tàu động lực chở khách hỗn hợp giữa hơi nước và cánh buồm đang chạy trên tuyến đường biển cố định giữa biển Cuồng Bạo.

Klein đã rời khỏi Nam đại lục, dùng dáng vẻ của Dwayne Dantes quay về vịnh Dipsi.

Anh bỗng nhiên tỉnh lại trong lúc con thuyền lung lay lắc lư, xoay người xuống giường, đi tới trước cửa sổ phòng khách của khoang hạng nhất, nhìn ra phía ngoài xa xa.

Trong bóng đêm âm trầm lất phất hạt mưa bay, một chiếc thuyền buồm ba cột toàn thân đen tuyền lẳng lặng lái qua.

Hai bên sườn nó treo một hàng đèn bão, dài gần cả trăm mét, phủ một tấm vải bạt đen kịt có ba mặt.

Trên boong thuyền, ở vị trí sát cạnh khoang, có hai ba chiếc ghế đá loang lổ cao hai ba mét, lúc này không có ai ngồi.

Đây là tàu "Hắc hoàng đế", đây là biểu tượng của "Vua năm biển" Nast, "Hắc hoàng đế"!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro