Debut ở vị trí center trong lòng đỉnh lưu(11)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Kiều Trầm Diệc không đồng ý, nhưng cũng không cự tuyệt.

Linh Quỳnh coi như hắn chấp nhận.

Kiều Trầm Diệc tiếp tục đi tập nhảy, Linh Quỳnh cắn ống hút nhìn, vụng trộm chụp mấy tấm ảnh lưu lại.

Kiều Trầm Diệc tập đến khuya. Anh tắt nhạc và thu dọn đồ đạc, rời đi.

Nhét điện thoại di động và tai nghe vào túi xách. Nhìn vào cuối phòng, tiểu cô nương dựa vào góc tường, đầu đặt trên tường, đã ngủ thiếp đi.

Kiều Trầm Diệc lau sạch mồ hôi trên người, đứng bên cửa sổ, hưởng thụ làn gió trong chốc lát.

Kiều Trầm Diệc đóng cửa sổ lại, đi đến bên Linh Quỳnh, dùng chân đá bắp chân cô, "Dậy đi. "

Linh Quỳnh tỉnh giấc, thiếu chút nữa đụng vào tường.

"Này..."

Tiểu cô nương mơ mơ màng màng ngẩng đầu lên.

Người đứng trước mặt cô quá cao, ngồi trên mặt đất nhìn lên như vậy, giống như đang nhìn người khổng lồ.

Nhưng mà...Người khổng lồ vẫn trông rất đẹp ...

Linh Quỳnh lơ mơ hỏi:"Mấy giờ rồi?"

Kiều Trầm Diệc :"Một giờ sáng."

"..." Linh Quỳnh lại dựa trở về, ôm cánh tay, nhỏ giọng kêu, "Còn sớm, ngủ một lát cũng được. "

Kiều Trầm Diệc: "..."

...

Linh Quỳnh tỉnh ngủ và phát hiện mình ở một mình trong phòng tập.

"......"

Con yêu sao có thể làm ra chuyện này!

Bỏ tiểu cô nương xinh đẹp như hoa giữa nơi hoang vắng!

Đây có phải việc mà con người làm không?

Phải không?? Tức chết baba rồi

Linh Quỳnh chống tường đứng lên, do ngồi quá lâu nên chân tê dại. Chậm lại một hồi lâu, Linh Quỳnh mới khập khiễng ra khỏi phòng luyện tập. Bây giờ đã ba giờ sáng, sớm không còn ai.

Trong hành lang chỉ có đèn khẩn cấp bật sáng, Linh Quỳnh đỡ tường đi về phía trước, vừa đi vừa mắng Vinh Diệu.

[Tỷ tỷ đừng đổ lỗi cho tôi]

[ Chính là do tỷ tỷ không rút nhiều thẻ! Châm ngôn của chúng ta là rút thẻ!]

...

Kiều Trầm Diệc nhìn Linh Quỳnh rời đi, lại theo cô đến ký túc xá, nhìn cô lên lầu, đứng một lát mới rời đi.

Kiều Trầm Diệc có buổi biểu diễn vào ngày hôm sau, sáng sớm đã đi.

Vốn tưởng rằng chỉ là thời gian một hai ngày, kết quả lần này đi tới mười ngày.

"Các cậu thả lỏng một chút, cần gì thì gọi điện cho lễ tân mang tới."

Lý Đặc đưa bọn họ đến phòng riêng, lại tỉ mỉ dặn dò một phen.

Những người khác đã mệt mỏi quá lâu nên đã nghỉ ngơi ngay lập tức.

Kiều Trầm Diệc cũng không muốn lưu lại: "Tôi có thể trở về trước không?"

"Cậu đừng xa cách như vậy, các cậu là một nhóm ." Lý Đặc vỗ vai Kiều Trầm Diệc, "Cùng bọn họ chơi một lát đi. "

Lý Đặc không cho hắn đi, Kiều Trầm Diệc ngồi một mình vào trong góc.

Những người khác cũng không phản ứng gì, dù sao mọi người đều biết hắn tính tình cổ quái.

Vạn nhất chọc hắn, đột nhiên hắn đánh người thì làm sao bây giờ?

Kiều Trầm Diệc đeo tai nghe giảm tiếng ồn, che chắn âm thanh ồn ào bên ngoài.

Kiều Trầm Diệc một lúc, thật sự là có chút phiền muộn, đứng dậy chuẩn bị đi ra ngoài hít thở không khí.

"Kiều Trầm Diệc, anh Lý nói không nên tùy tiện đi ra ngoài." Ai đó ngăn anh ta lại

"Hừ, lại không có ai chụp cậu ta, mặc kệ cậu ta." Bên cạnh lập tức có người chen vào.

"..."

Kiều Trầm Diệc mở cửa đi ra ngoài, ngăn cách thanh âm phía sau.

Hắn đứng ở cửa vài giây, vừa nhấc chân, còn chưa hạ xuống, thoáng nhìn thấy một bóng dáng quen thuộc.

Cô gái mặc áo sơ mi và váy xếp ly, tóc thả phía sau, giống như học sinh trung học trẻ trung và năng động.

Mà người đàn ông bên cạnh cô... Lần trước hình như cũng là hắn.

Kiều Trầm Diệc dập tắt màn hình điện thoại di động, hai tay đút trong túi, đi theo hướng khác.

...

Bên kia, Triệu tổng đang tức giận đến nghiến răng nghiến lợi.

"Đây là lần cuối cùng!"

"Tạm biệt Triệu tổng nha, Triệu tổng là người tốt tôi sẽ nhớ ngài." Linh Quỳnh cười tủm tỉm, "Chúng ta làm bằng hữu thân thiết không, cũng có thể làm bằng hữu bình thường."

Triệu tổng tức giận: "Ai là bằng hữu của cô!"

Làm bạn với cô, như lột một lớp da!

Nha đầu chết tiệt này năm lần bảy lượt gọi hắn đòi tiền, quả thực chính là hố đen.

Lúc trước hắn như thế nào lại nghĩ không ra...

Hôm nay hắn cũng ra ngoài không nhìn hoàng lịch, tới nơi này liền đụng phải con Quỷ Hút Máu này!

Triệu tổng càng nghĩ càng tức giận.

Ai đã đưa ảnh của cô ấy đến ? Không xử được cô, còn không thể tìm người trút giận?

"Triệu tổng, tôi cũng có thể giúp anh kiếm tiền." Linh Quỳnh chân thành nói: "Thật ra chúng ta có thể hợp tác. "

"Hợp tác?"

"Đúng vậy." " Linh Quỳnh mặt mày hớn hở: "Hôm nay tôi tới nói chuyện làm ăn"

"...... Ha ha, cô gọi tôi ra, để nói việc làm ăn sao?"

"Không có việc gì, bất quá tiền này..."

Triệu tổng cười lạnh, "Nếu cô có thể nói chuyện đơn này, tôi sẽ tăng gấp đôi. "

Linh Quỳnh: "Thành giao"

...

Linh Quỳnh cùng Triệu tổng trở về.

"Chào Triệu tổng, tiểu cô nương ông tìm ở đâu ra đây?"

Vừa đi vào liền có người dùng tầm mắt không có ý tốt đánh giá Linh Quỳnh, Triệu tổng nhìn trần nhà, nhìn bàn, duy chỉ không nhìn người đó.

Chưa từng trải qua tàn ác của xã hội, không biết phụ nữ có bao nhiêu ghê gớm.

Linh Quỳnh thoáng nhìn Hà Đình Đình đang ngồi cùng một người đàn ông.

Hà Đình Đình hẳn là còn đang ghi hình chương trình, sao lại đến đây hưởng thụ?

Hà Đình Đình tự nhiên cũng nhìn thấy Linh Quỳnh, vẻ mặt kinh ngạc lộ rõ.

Còn tưởng rằng cao quý lắm ...

Đáy lòng Hà Đình Đình đột nhiên tìm được một chút an ủi.

"Triệu tổng sao không giới thiệu tiểu mỹ nhân?" Có người ồn ào, mời Triệu tổng giới thiệu về Linh Quỳnh.

Những người này có lẽ không tập trung vào làng giải trí.

Cho dù là ngôi sao hạng nhất nổi tiếng, chưa chắc đã được không nhận ra.

"Yểu Yểu và tôi ở chung phòng ngủ." Hà Đình Đình tranh nói: "Không nghĩ tới hôm nay Yểu Yểu cũng muốn đến, sớm biết vậy chúng tôi đã tới cùng nhau."

Hà Đình Đình nói xong có chút khẩn trương, sợ Triệu tổng trách cô ta không hiểu chuyện.

Triệu tổng căn bản không muốn giới thiệu, bởi vì hắn cũng không biết giới thiệu như thế nào.

Hà Đình Đình tranh giới thiệu, ngược lại khiến Triệu tổng tiết kiệm phiền toái.

"Ồ..."

Hà Đình Đình là nghệ sĩ Hoa Sướng. Ở cùng một chỗ với cô, đó không phải là nghệ sĩ Hoa Sướng sao.

Trong lúc nhất thời, không ít người tâm tư trở nên sống động.

Linh Quỳnh nhắm mắt làm ngơ với những ánh mắt này, "Triệu tổng, tôi ngồi ở đâu?"

Triệu tổng chỉ một chỗ trống.

Linh Quỳnh đi ngang qua Hà Đình Đình, nhếch khóe môi cười một chút, "Hôm nay cô tới nơi này, công ty biết không? Không sợ fan cô biết được à"

Hà Đình Đình giật khóe miệng, cũng dùng thanh âm hai người có thể nghe thấy nói: "Vậy còn cô thì sao?"

Linh Quỳnh nhún vai: "Tôi không tham gia chương trình"

"...."

Linh Quỳnh thở dài, vỗ vai Hà Đình Đình, đi sang bên cạnh ngồi xuống.

Hà Đình Đình âm thầm cắn răng, trừng nhìn Linh Quỳnh một cái.

Linh Quỳnh quay đầu nói chuyện với Triệu tổng.

Hà Đình Đình liếc mắt vài lần, cảm thấy quan hệ giữa hai người này hình như có chút kỳ quái.

....

Linh Quỳnh từ chỗ Triệu tổng hỏi ra tên của mọi người, sau đó mời rượu một vòng người.

Tiểu cô nương giọng mềm mại, ngọt ngào, không có mấy người có thể không cho sắc mặt tốt.

Triệu tổng ở bên cạnh uống rượu, hoàn toàn là bộ dáng không liên quan.

Hắn ngược lại muốn nhìn xem, nữ nhân này có thể dùng biện pháp gì,thực hiện giao ước.

Triệu tổng uống rượu rất vui vẻ, Linh Quỳnh bên kia nói chuyện. Lúc đầu tất cả mọi người đều ôm tâm tư khác, nhưng bầu không khí bất tri bất giác biến mất.

Chờ Triệu tổng phục hồi tinh thần lại, Linh Quỳnh đã lừa gạt... Không, nói chuyện xong.

"Xong rồi, Triệu tổng nhớ trả tiền."

Triệu tổng: "???"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro