Chương 31: Huấn luyện ban đêm

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nhìn Túc Vũ khinh địch, Túc Nhậm cũng bất đắc dĩ lắc đầu, thở dài: "Hy vọng đi."

Hôm nay chỉ ngắn ngủn nửa canh giờ, nàng đã nhiều lần làm cho hắn kinh ngạc, nữ nhân như vậy, cũng không phải chỉ biết sử dụng võ mồm, Vũ tự cao như thế, thắng bại khó quyết định.

Huấn luyện ngày thứ bảy.

Vẫn là rừng cây xanh um tươi tốt, ban ngày lá cây rậm rạp che ánh nắng nóng rực, đến ban đêm, lá cây cứng cáp cũng đem ánh trăng nhịu êm ngăn cách ở bên ngoài.

Đêm nay tuy là trăng tròn đã nhô lên cao nhưng trong rừng cây ánh trăng lại chỉ có thể theo xuyên qua các khe hở của lá cây rơi xuống  mặt đất. 

Rừng cây to như vậy, một đám người đông nghìn nghịt nằm sấp ở nơi đó, thoạt nhìn có chút quỷ dị, trừ bỏ tiếng gió thổi qua kẽ lá kêu sàn sạt, chỉ còn lại tiếng hô hấp dồn dập.

"Một trăm tám mươi cái, còn có hai mươi cái, kiên trì."

Giọng nữ nghiêm khắc ở một chỗ tối trong rừng bỗng nhiên vang lên, rõ ràng mà lãnh liệt.

Trong bóng đêm, Cố Vân mở to hai mắt, âm thầm quan sát những binh lính mà nàng dẫn dắt bảy ngày qua.

Năm trăm người cùng nhau tập hít đất, sau lưng cơ hồ đã muốn hoà nhập vào bóng đêm. Nếu không phải nàng có thị lực tốt thì cũng không thể nhìn rõ nhất cử nhất động của bọn họ. Tất cả đều tự giác và kiên trì, cũng may bọn họ vẫn chưa làm cho nàng thất vọng.

Bọn lính lục tục làm xong hai trăm cái hít đất, Cố Vân cũng không cho bọn hắn thời gian nghỉ ngơi, lập tức kêu lên: "Xếp thành hàng."

Động tác của bọn họ rất nhanh chóng nhưng không có được sự thong dong như ban ngày, thỉnh thoảng còn truyền đến âm thanh thân thể va chạm nhau, xem ra bọn họ còn chưa thích ứng được huấn luyện ban đêm này.

Đợi bọn hắn tập hợp xong, Cố Vân mới cao giọng nói: "Hôm nay là huấn luyện ngày thứ bảy, đã qua một nửa thời gian, bắt đầu từ đêm nay, các ngươi sẽ được huấn luyện theo nội dung mới. Đó là phải hoàn thành được toàn bộ những hạng mục mà mình từng được huấn luyện vào ban ngày trong đêm tối đồng thời đem tác chiến ban đêm trở thành ưu thế của các ngươi."

Chung quanh tuy rằng không đến mức nói là tối đen một mảnh, nhưng là để nhìn thì cũng không rõ ràng lắm, để hoàn thành  các hạng mục huấn luyện vào ban ngày đã không dễ, chứ nói chi là biến nó thành ưu thế.

Trong lòng mọi người đều bồn chồn, trong đêm đen, rất ít người có thể nhìn thấy biểu cảm của Cố Vân, nhưng cũng đoán được,giờ phút này  vẻ mặt nàng nhất định là băng sương.

"Phía trước bắt đầu huấn luyện, trước làm bài kiểm tra đầu tiên."

Chúng tướng trong lòng đều tràn đầy dấu chấm hỏi, ở đây tối như thế làm sao để kiểm tra?

Kiểm tra thế nào?

Cố Vân bỗng nhiên đi vào giữa đội ngũ, tất cả mọi người sống lưng thẳng tắp, nàng lại chỉ đứng ở bên người thiếu niên kia, hỏi: "Ngươi tên là gì?"

"Lưu Tinh."

Lưu Tinh trong lòng run run, lần trước sau khi nghi ngờ nhu đạo xong, Cố Vân thường xuyên đem hắn ra làm mẫu, tuy rằng cuối cùng mọi người đều phải hoàn thành, nhưng là người thứ nhất làm mẫu vẫn là làm cho người ta sợ hãi a!

Đêm nay tối như vậy, nàng hẳn là không nhìn thấy rõ hắn đi. Lưu Tinh tự mình an ủi còn chưa xong, Cố Vân một tiếng "Bước ra khỏi hàng " đã đem hắn đánh rớt xuống vực sâu.

Gương mặt tràn đầy đau khổ, Lưu Tinh tựa hồ như là phát tiết, hét lớn một tiếng

"Rõ."

Cố Vân bật cười, chỉ kêu hắn bước ra khỏi hàng mà thôi sao lại làm như thấy chết không sờn vậy?

Chỉ vào một gã tráng hán phía sau , Cố Vân nói: "Ngươi, bước ra khỏi hàng."

Tráng hán lập tức tiến lên từng bước, lớn tiếng trả lời: "Rõ."

Cố Vân thực vừa lòng, để cho hai bọn họ bước ra khỏi hàng là kết quả mà nàng quan sát được trong một buổi tối. Hai người bọn họ năng lực nhìn trong bóng tối rất mạnh, cách nàng rất xa lại có thể thường xuyên cùng nàng đối mắt, mà không ít người ở đây lúc nàng nhìn bọn họ chăm chú, bọn họ đều là vẻ mặt mờ mịt.

Thời đại này không có kính hồng ngoại để nhìn vào đêm tối, phải hoàn toàn dựa vào ánh mắt bọn họ để nhìn mọi vật, nàng muốn kiểm tra năng lực của bọn họ rồi mới quyết định đội hình dạ tập . Nhưng nhìn biểu hiện của bọn hắn đêm nay, nàng quyết định dùng hạng mục đơn giản nhất làm kiểm tra, dù sao không phải tất cả bọn họ cũng không thể dựa theo yêu cầu bộ đội đặc chủng mà chọn được. Đem hai người bọn họ gọi qua một bên, Cố Vân ở bên tai bọn họ nói nói mấy câu, lúc đầu bọn họ có chút mờ mịt, sau đó dần dần hiểu rõ, chạy tới phía trước cách Cố Vân ba mươi thước ngừng lại, hai người một phải một trái tách ra đứng ở hai bên.

Cố Vân đứng ở phía trước đội ngũ, lớn tiếng nói: "Hàng thứ nhất chuẩn bị, chú ý nhìn xem các động tác tay của bọn hắn."

Động tác tay? Các binh sĩ hàng thứ nhất đồng thời trợn tròn mắt, ở khoảng cách mười trượng, bọn họ thấy người còn có thể, làm sao có thể nhìn động tác tay của họ?

Các binh sĩ không có cơ hội khóc thét, cũng không có cơ hội cò kè mặc cả, chỉ có thể nghe Cố Vân kêu một tiếng, "Bắt đầu."

Hai binh sĩ nghe lệnh ăn ý giơ tay, làm một động tác sau đó liền bỏ xuống. Chốc lát sau, lại nhấc tay lên lần thứ hai, cứ thế lặp lại sáu lần, rốt cục ngừng lại.

Hai người dừng lại, Cố Vân lập tức giương giọng nói: "Vừa rồi bọn họ giơ tay sáu lần , ứng với sáu con số, trong đó năm lần là giống nhau, còn có một lần là không giống nhau. Ta đếm tới ba, đồng thời lớn tiếng nói ra con số các người nhìn thấy khác nhất?"

"Một,hai,ba."

"Năm."Hai mươi lăm người hàng đầu, kết quả cư nhiên chỉ có chưa đến mười người kêu ra con số chính xác, đại đa số mọi người còn lại đều trầm mặc hoặc mờ mịt.

Cố Vân thực thất vọng, đây chính là kiểm tra ở trạng thái tĩnh mà thôi, dựa theo tỉ lệ như vậy, những người này nàng phỏng chừng đều tìm không ra đến năm mươi hạt giống để trở thành bộ đội đặc chủng.

Thở dài một hơi, Cố Vân thấp giọng nói: "Tất cả không nói số năm và không nói gì, toàn bộ bước ra khỏi hàng, đến bên phải xếp thành hàng."

"Rõ."

Tuy rằng biết đã kiểm tra thất bại, nhưng bọn hắn vẫn thẳng lưng bước ra khỏi hàng, đi tới bên phải.

"Hàng thứ hai chuẩn bị..."

Rất nhanh, tất cả mọi người đều đã kiểm tra xong, ở phía sau tướng sĩ biểu hiện cũng không tệ lắm, cuối cùng có một nửa số người thông qua bài kiểm tra năng lực nhìn ở trạng thái tĩnh .

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro