CHƯƠNG 7: LÃO TỬ ĐẾN TRẢ THÙ!

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nội điện Quy Nguyên Tông.

Như thường lệ, Thanh Hư đạo tôn ngồi trên chủ vị.

"Đám người Ngôn Tẫn áng chừng hai hôm sau sẽ đến Đông Uyên, sư huynh chớ nên lo lắng quá nhiều." Vạn Linh Phong phong chủ nhìn sắc mặt khó coi của Chưởng môn sư huynh, tưởng rằng do người lo cho Ngôn Tẫn, cất tiếng khuyên thử.

Thanh Hư đạo tôn nghe thế thì lắc đầu, nhìn Tụ Luyện Phong phong chủ rồi nói: "Chuyến này về phải bảo Ngôn Tẫn đi chọn ra bản mệnh kiếm của nó mới được."

Đoạn Vị Chước không chọn kiếm thì có thể hiểu được, dù sao đi nữa giờ hắn không có bản mệnh kiếm thì cũng không có ai địch lại nổi. Nhưng Ngôn Tẫn thì không thể không có.

Tụ Luyện Phong phong chủ là một người mặt than, nghe vậy thì thản nhiên gật đầu: "Vâng, Chưởng môn sư huynh."

Thanh Hư đạo tôn lại nói đến một vài chuyện khác, thảo luận phiên phiến một hồi thì dợm rời đi. Nhưng đúng lúc này, người như cảm ứng được điều gì đó, theo bản năng nhìn về phía ngoại điện. Các phong chủ khác cũng đồng loạt nhìn theo. Bọn họ trao đổi ánh mắt với nhau rồi dứng lên.

Sắc mặt Thanh Hư đạo tôn biến ảo khó lường, bấm quyết tra ra dị tượng rồi nhíu mày, trầm giọng nói: "Có thần binh xuất thế."

"Ở đâu?" Vạn Linh Phong phong chủ mừng rơn nói.

"Tử địa."

"Vậy còn chờ gì nữa? Bồng Lai cung, Vạn Kiếm Sơn và các tông môn khác hẳn vẫn chưa cảm ứng được, nếu chúng ta lại còn nấn ná, thần binh sẽ bị bọn họ cướp được đó!" Vạn Linh Phong phong chủ quýnh quáng lên.

Các phong chủ còn lại cũng rất kích động. Bọn họ nhìn về phía Chưởng môn sư huynh, chờ đợi lệnh của người, bởi vì theo trực giác mãnh liệt của bọn họ mà nói thì thanh thần binh lần này xuất thế chính là pháp khí vạn năm mới có một lần.

Trực giác của tu sĩ ắt khác xa với người bình thường, mà điều bọn họ cảm ứng được thì các tu sĩ khác cũng có thể. Như vậy có thể tưởng tượng được đến lúc đó các bên sẽ giao đấu tranh đoạt nhau đến độ nào (dù sao cứ mỗi lần có pháp bảo hiện thế thì tu chân giới cũng triền đấu dữ dội).

Vì lẽ gì đi nữa mục tiêu của chúng tu sĩ phàm đều là đắc đạo phi thăng.

"Trước tiên hai vị sư đệ dẫn theo vài vị Trưởng lão chạy đến đó nhanh, ta lập tức theo sau." Nói đến đây, người dừng một chốc rồi mới nói tiếp: "Bảo Đoạn Vị Chước theo luôn đi, lần này có lẽ là một cơ duyên ngàn năm có một."

Tuy nói Đoạn Vị Chước đã đạt Kim đan thượng kỳ, nhưng pháp khí nhận chủ đôi khi sẽ dựa vào cơ duyên, mà Đoạn Vị Chước lại có ngộ tính rất cao ở kiếm đạo, đến bây giờ vẫn chưa có bản mệnh kiếm cho riêng mình.

Có lẽ lần này chính là cơ duyên của hắn.

Đến khi ấy, nếu toàn bộ Quy Nguyên Tông đều không cướp được thần binh thì dựa vào cơ duyên nhận chủ để đoạt lấy cũng là một cách hay. Tuy người không thích Đoạn Vị Chước nhưng chỉ cần thần binh thuộc về Quy Nguyên Tông là được rồi!

Đáng tiếc, Ngôn Tẫn đã đi rèn luyện, nếu không người cũng sẽ cho Ngôn Tẫn đi theo cùng. Nghĩ đến đây, lồng ngực lại đau xót, biết sớm thì người đã không để cho nó đi rèn luyện gấp như vậy rồi!

Lúc này Quy Nguyên Tông tông chủ cũng không biết thật ra mọi chuyện đều là do Luyên Băng làm đầu sỏ, vốn kiếp trước vào ba tháng sau nữa nó mới cùng Trường Tê xuất thế (nên Ngôn Tẫn mới chấp nhận đi bí cảnh rèn luyện, dự định canh chuẩn thời cơ rồi đi rút nó ra), ai ngờ nó xuất thế sớm như vậy!

--------------------

Liệt Hàn địa ngục.

Nếu lúc này có người nào ở đây chắc sẽ bị dọa sợ đến quýnh quáng.

Bởi nham thạch nóng chảy tựa như sóng biển đang cuồn cuộn dâng trào, mà tuyết sơn cũng không ngừng chấn động, tựa như lở đất.

Bầu trời dần choáng ngợp mây đen, sấm sét ầm vang, hãi hùng khiếp vía đến dị thường. Mà đương lúc bầu trời xảy ra dị tượng kì ảo như vậy, một quầng sáng hiện ra, ánh sáng lan tỏa càng ngày càng rộng, phô trương thanh thế cơ hồ choáng hết cả gầm trời.

Một giây sau, một thanh kiếm lạnh lẽo mang sắc xanh của bảo thạch thình lình xuất hiện!

Có thể do lúc này đây sấm sét đang chớp động nên khiến cho quanh thân nó vờn quanh dòng điện rợn người, bảo thạch màu xanh khảm trên chuôi kiếm lại làm người hồn bay phách lạc.

"Keng"

Thanh minh kiếm đâm thủng vòng trời, khiến toàn bộ Tu chân giới đều rung chuyển.

Luyên Băng đã hoàn toàn thức tỉnh, nó lơ lửng giữa không trung, hơi chếch về phương Bắc, rồi nó hóa thành một chùm ánh sáng xanh lam thoắt biến bay ra xa.

Xung quanh thân kiếm là lửa nóng hừng hực tựa như tức giận, nhưng bởi vì bay quá nhanh mà tạo ra xung quanh một luồng gió thổi, bông tuyết rơi xuống phảng phất hóa thành băng lạnh, buốt đến thấu xương.

Dù Luyên Băng xuất thế ở phía Nam của Tử địa nhưng chẳng mấy chốc nó đã bay về phía Bắc của Địa ngục liệt hàn.

Phía Bắc lúc này tĩnh mịch muôn vàn.

Nham thạch nóng rực chầm chậm chảy xuôi, dãy núi gập ghềnh bao lấy lớp băng xương lạnh hơn gấp mười lần so với Luyên Băng.

Luyên Băng bay đến một trong muôn vàn ngọn núi cao đến chạm mây này, nó thoáng khựng lại nửa phân, rồi lại tích tụ kiếm ý cường đại như gió thét sóng trào, đâm một nhát không chút lưu tình.

-------

Ngọn núi như ré lên thanh âm run rẩy sau lần va chạm dữ dội, tuyết đọng cũng trào xuống từng mảng lớn, tựa như tuyết lở.

Luyên Băng kiếm nào cho đỉnh núi có cơ hội "thở dốc", nó lại đâm thêm một nhát vô tình, sơn mạch khổng lồ không chịu nổi nữa, bị kiếm đâm xoáy cho thủng một lỗ lớn, mặt đất cũng nứt ra một vết trăm trượng, nham thạch nóng chảy theo đó chảy tràn xuống dưới.

Trời đất cũng phải phai màu.

Những nơi khác ở Tu chân giới đều cảm nhận được dư chấn oanh động này.

"Ui chao, có chuyện gì vậy nhỉ?" Tu sĩ khắp mọi nơi ở Tu chân giới cảm ứng thấy mặt đất rung động, khôn thể hiểu được.

Ở phía bên đây, Trường Tê bị luồng giá lạnh tấn công, dù chưa đến lúc nó xuất thế thì nó cũng không ngủ say được nữa.

Một khắc sau, ngọn núi bất chợt xuất hiện một luồng sáng trăng cao đến vạn thước, một vầng hào quang sáng chói cũng nương đó từ từ hiện ra.

-------------

Bình Cơ phong.

Đoạn Vị Chước đang tu luyện trong động phủ, cảm ứng được điều gì đó, mở bừng mắt lạnh.

Mà lúc này Ngôn Tẫn đang trên thuyền bay xa xôi cũng chấn động tinh thần.

"Sư huynh sao vậy ạ?" Kỳ Lâm thấy sư huynh bỗng nhiên thất thần, không khỏi nghi hoặc. 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro