Chương 15

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Giản Ninh đứng trước của văn phòng của Trình Dập, tay giơ, muốn gõ cửa, lại không dám. Lần trước gặp Trình Dập, là lúc cự tuyệt anh ở tiệm cơm Tây. Không vòng tới vòng lui một hồi, cuối cùng anh vẫn là ông chủ.

Càng nghĩ càng cảm thấy xấu hổ, cô nhắm mắt lại, nghĩ thầm chết sớm siêu sinh sớm, tay hướng trên cửa......

Ai ngờ, trước mặt đột nhiên thoáng qua một trận gió, tay cô rơi xuống một bức tường thịt.

Cảm giác quá kỳ quái, cô mở mắt ra vừa thấy, phát hiện mình đanh gõ trên trực của Trình Dập......

Trời đất ơi, cánh cửa này đột nhiên sao lại mở ra? Trình Dập làm sao lại đứng chỗ này?

Tuy là Giản Ninh đã dự đoán rất nhiều trường hợp gặp lại nhau của mình và Trình Dập, nhưng tình huống phát sinh hiện tại lại khác xa với dự đoán của cô gấp 10 lần.

Cô vội vàng giải thích, chân tay luống ca luống cuống "Anh anh anh...... Thực xin lỗi, tôi tôi tôi...... Không phải cố ý."

Trình Dập cười cười, nghĩ thầm cái đánh vừa rồi, đánh lên người anh y hệt công phu mèo cào, làm gì mà phải bày ra vẻ mặt kinh hoảng thất thố như vậy. Anh bước sang bên cạnh nhường nhường, nói "Vào trong ngồi đi."

Giản Ninh xấu hổ gật gật đầu, rảo bước tiến vào văn phòng.

Trình Dập tùy tiện đóng cửa lại, chỉ vào sô pha, "Ngồi đi." Sau đó, anh bước nhanh đi đến bàn làm việc trước, cầm lấy một phần văn kiện, lại đi đến sô pha ngồi xuống đối diện với Giản Ninh.

"Tại sao anh đột nhiên mở cửa?"

Trình Dập chỉ chỉ chính mình máy tính "Tôi thấy cô mãi vẫn không đi vào, nên muốn hỏi cô đứng đó làm gì vậy?"

Giản Ninh vỗ nhẹ trán, nghĩ thầm bộ dáng kỳ kỳ quái quái trước cửa, đều bị anh nhìn thấy được.

Trình Dập thấy vẻ mặt ảo não của cô, tựa hồ cũng không định nói, vì thế cũng không hỏi nhiều, trực tiếpđi vào vấn đề chính, "Bây giờ hai nhà công ty xác nhập lại, cô có suy nghĩ gì về con đường sau này không?"

Giản Ninh nghe thấy câu hỏi, ngẩng đầu về phía anh, chỉ thấy ánh mắt anh nhu hòa, mang theo ấm áp tươi cười, không hề có cảm giác muốn gây khó dễ.

Cô dần dần yên tâm lại, thả lỏng nói, "Tôi nghe công ty an bài."

Trình Dập "Ừ" một tiếng, đem kịch bản trên tay đưa cho cô, "Đọc xem cảm thấy thế nào?"

Giản Ninh không ngờ nguyên nhân anh tìm cô là muốn xem kịch bản, kỳ thật trước khi đến Trục Ảnh, trong lòng cô đều lo sợ...... Nghĩ đến đây, cô cảm động liếc nhìn Trình Dập một cái.

Trình Dập ôn nhu nhìn cô cười cười.

Cảm động bỗng nhiên biến thành tâm động.

Nàng vội cúi đầu, tay đặt ở trang bìa vài giây, mới từ từ tĩnh tâm xem kịch.

Kịch bản mới kể về tình yêu lãng mạn của một vị nữ biên tập và nhà thiết kế thời trang. Tiết tấu phim nhẹ nhàng, tình tiết lại tinh tế, tương tự với văn phong của Trình Dập khi viết "Chuyện cũ của dân quốc", nhưng là......

Giản Ninh nghi hoặc hỏi "Kịch bản này là anh viết?"

Trình Dập gật đầu, "Ừ. Thế nào? Không tốt?"

Giản Ninh lắc lắc đầu, "Không phải không phải...... Chỉ là, anh làm sao lại viết đề kịch bản đề tài tình yêu văn nghệ? Loại này đề tài, rất ít có biên kịch nam chạm vào."

Đặc biệt là cái loại cuồng công việc như Trình Dập, càng không giống như sẽ tốn tâm tư vào tình yêu.

"A? ......" Trình Dập chần chờ một chút, nhìn về phía bên ngoài cửa sổ đối diện, suy nghĩ một chút mới nói "Lúc quay "Chuyện cũ của dân quốc"không nghĩ sẽ phát triể lâu dài ở giới giải trí, cho nên cũng không quá quan tâm đến vấn đề phòng vé. Hiện tại nếu phải kinh doanh Trục Ảnh, về sau quay phim khẳng định phải suy xét đến vấn đề phòng bán vé. Chủ đề tình yêu văn nghệ không phải nổi hơn chủ đề tướng quân chinh chiến sao...... Cho nên......"

Cho nên anh đường đường một người đàn ông, đột nhiên viết cái kịch bản tình yêu. Nhưng mà, lý do này vẫn là có chút kỳ quái.

Chính anh cũng chưa thể thuyết phục chính mình, nhưng Giản Ninh ngốc nghếch lại tin thật.

Cô bừng tỉnh, ngộ ra điều gì đó mà "Nga" một tiếng thật dài, "Trình đạo diễn không hổ là người làm đầu tư, sáng tác kịch bản cũng lo lắng đến xu hướng thị trường."

Trình Dập không nghĩ tới điều này, nhưng khi bị Giản Ninh hỏi như vậy, anh đột nhiên cũng tự hỏi, rốt cuộc vì cái gì mà muốn viết cái kịch bản này? Ban đầu là muốn hướng Lý tin tuyên chiến, chứng minh hắn không có ánh mắt tốt...... Nhưng mà...... Người cho anh động lực lớn như vậy, làm sao có thể là Lý Tin?

Anh nhìn qua Giản Ninh, cô lịch sự văn nhã ngồi ở trước mắt, bộ dáng yêu kiều mềm mại, thực sự khiến người ta động tâm. Điều này làm cho lòng anh cả kinh, đột nhiên phát hiện lúc anh xúc động muốn viết kịch bản, giống như là hòan toàn đang si ngốc.

Giản Ninh thấy Trình Dập không lý do nhíu mày, nhẹ giọng hỏi "Trình đạo diễn, anh sao vậy?"

Trình Dập phục hồi tinh thần, "A, không có việc gì." Anh nhìn kịch bản trên đùi Giản Ninh "Đây chỉ là sơ thảo, cô lấy về đi lại xem kỹ lại, có ý tưởng gì thì nói cho tôi."

Giản Ninh gật gật đầu, thử thăm dò hỏi "Anh gọi tôi tới sửa kịch bản, là chuẩn bị để cho tôi diễn bộ này sao?"

Trình Dập thấy ánh mắt tràn đầy chờ mong của cô, ma xui quỷ khiến mà hỏi lại một câu "Nếu phim mới tôi và Mr.K đều tìm cô, cô sẽ chọn ai?"

Giản Ninh mắt trợn tròn lên trong nháy mắt, "Mr.K muốn quay phim mới?!"

Trình Dập thấy bộ dáng này của cô, cũng biết đáp án, ánh mắt lạnh đi vài phần, tâm tình thực phức tạp.

"Không có, tôi tùy tiện hỏi một chút."

Giản Ninh có chút thất vọng, nhưng lại nghĩ đến sắp có phim mới đóng, cô liền trở nên cao hứng, cúi đầu nhìn kịch bản, bất tri bất giác ôm vào trong ngực.

Trình Dập thấy cô coi kịch bản của mình như bảo bối, tâm tình mới tốt lên một ít.

Nói xong chuyện, Trình Dập và Giản Ninh cùng nhau ra khỏi văn phòng, xuống lầu hai chuẩn bị tham gia cuộc họp toàn thể nhân viên.

Mọi người ơ lầu hai vẫn đang "Chuyển nhà".

Tuy văn phòng của Gió Núi là thuê, nhưng ở bên trong đều thuộc sở hữu của công ty, nên bây giờ tất cả đều dọn tới Trục Ảnh, chưa kịp sửa sang lại, nhìn có chút hỗn độn.

Hai người đi vào khu vực của Gió Núi ở lầu hai, vừa lúc gặp được Dương Hi dắt theo Lâm Vân đến làm quen với hoàn cảnh của Trục Ảnh.

Dương Hi giới thiệu với Lâm Vân, "Vị này chính là ông chủ mới, Trình đạo diễn." Sau đó hướng Trình Dập "Lâm Vân ký hợp đồng cũng cùng lúc với Giản Ninh, bây giờ vẫn là sinh viên năm 3 học viện điện ảnh."

Lâm Vân hơi thẹn thùng, e lệ nhìn về phía Trình Dập, nói "Xin chào Trình đạo diễn, kỳ thật...... Chúng ta trước kia gặp qua."

Cả ba người còn lại đều kinh ngạc nhìn về phía Lâm Vân, Trình Dập cũng rất tò mò hỏi "Phải không? Chúng ta gặp qua khi nào?"

Lâm Vân nhớ đến hồi ức tốt đẹp, khóe miệng mang theo cười, "Nghỉ hè cấp ba tôi đi du lịch Mỹ thì gặp được anh đang quay phim. Lúc đó thiếu một diễn viên nữ, anh cảm thấy tôi thích hợp nên mời tôi diễn. Nhờ anh lúc đó nói tôi có thiên phú, bây giờ gia đình mới có thể kiên trì cho tôi học diễn viên."

Không nghĩ tới còn có một chuyện xưa như vậy, nhưng Trình Dập lại không hề có ấn tượng gì với Lâm Vân, huống chi con gái 18 là thay đổi nhanh nhất, anh làm sao có thể nhớ được lúc sơ trung hình dáng của cô như thế nào.

Giản Ninh tò mò hỏi Trình Dập, "Trước kia ở Mỹ anh cũng quay phim sao?"

Hèn gì lúc quay "Chuyện cũ của dân quốc", không hề có một chút trúc trắc nào.

Trình Dập mặt không biến sắc nhìn đồng hồ, nhắc nhở nói "Đến giờ họp rồi, đi thôi."

Trong cuộc họp, sau khi chính thức xác nhập hai công ty, Trình Dập lại tóm tắt phương phướng phát riển của công ty trong tương lai. Sau đó tuyên bố đem "Chuyện cũ của dân quốc" đi tham dự liên hoan phim Châu Âu, dự tính công chiếu trong nước vào giữa tháng tư sắp tới.

Dương Hi ngồi ở bên tay trái anh, nắm bút, chống cằm, hòi "Hiện tại đã hoàn thành xong phần hậu kỳ, kiểm duyệt cũng đã thông qua. Tại sao không ấn định thời gian công chiếu vào tết Âm lịch?"

Ai cũng đều biết Tết Âm Lịch thời điểm tiềm năng nhất của thị trường Trung Quốc.

"Bộ phim này là bộ phim chuyển thể, nhưng đây lại là đề tài ít được chú ý. Còn chưa kể tới nam chính là 'lưu lượng thịt tươi', nữ chính là 'nghệ sĩ tuyển chọn', còn đạo diễn lại là 'người ngoài nghề'......"

Nghe được Trình Dập tự giễu, mọi người đều cười.

Chờ mọi người cười xong, Trình Dập tiếp tục nói "Thái độ của công chúng như vậy đấy. Nếu công chiếu vào Tết Âm Lịch, chỉ sợ cũng không có bao nhiêu người xem. Bây giờ khán giả cũng rất chú ý tới nội dung, chúng ta tham gia liên hoan phim, chính là nói cho bọn họ biết đây là một bộ phim chất lượng, mau chóng đến xem đi. Liên hoan phim Châu Âu công bố giải thưởng vào đầu tháng tư, chúng ta công chiếu phim giữa tháng tư, thời cơ rất tốt."

Dương Hi vẫn là cau mày, muốn nói cái gì đó nhưng lại không dám.

Trình Dập thấy vậy, liền thay cô nói ra, "Cô đang suy nghĩ, tôi làm sao có thể tự tin phim điện ảnh của mình nhất định sẽ đoạt giải sao?"

Bị anh đoán trúng, cô hơi lo lắng sẽ đắc tội anh, nhưng nhìn bộ dáng anh vẫn vân đạm phong khinh như cũ, mới yên lòng gật đầu.

"Tôi dĩ nhiên tin tưởng vào phim của mình, nhưng đối với hội đồng bình chọn một chút tin tưởng cũng không có. Báo danh dự thi, không giật giải cũng được, chỉ cần được đề cử 1 2 cái hạng mục, thì cũng tuyên truyền rất tốt rồi. Nếu không được đề cử, nam nữ chình sang đó đi thảm đỏ, cũng tốt hơn xào tai tiếng trong nước. Huống chi, biết dâu lại đoạt giải?"

**

Đầu tháng ba, liên hoan phim Châu Âu công bố danh sách đề cử.

"Chuyện cũ của dân quốc" được đề cử 06 hạng mục biên kịch xuất sắc nhất, Nhiếp ảnh xuất sắc nhất, Chỉ đạo nghệ thuật xuất sắc nhất, nữ diễn viên chính xuất sắc nhất, đạo diễn xuất sắc nhất và phim điện ảnh xuất sắc nhất, trở thành bộ phim điện ảnh nóng bỏng tay trong liên hoan phim lần này.

Dư luận trong nước đảo hướng đột ngột, trước đây châm chọc mỉa mai bao nhiêu, thì bây giờ chờ mong phim bấy nhiêu.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro