Chương 18

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Giản Ninh đột nhiên bị một người đàn ông đè ở trên người, phản ứng đầu tiên chính là sợ hãi.

Trong lòng cô phát run, vẻ mặt sợ hãi nhìn Trình Dập, chỉ thấy anh si ngốc nhìn cô, trên người nồng nặc mùi rượu, rõ ràng là uống say rồi, nhưng kì lạ là sâu trong đáy mắt lại thực sự mang vẻ thanh tỉnh.

Cô không biết làm sao, trong lòng thầm cầu nguyện anh vẫn còn chút lý trí, nếu không, đàn ông say rượu làm loạn, hậu quả ra sao chính cô cũng không dám nghĩ đến.

"Trình Dập, anh đừng như vậy, buông tôi ra."

Giản Ninh không biết giọng nói của của mình lúc này mang đầy vẻ dịu dàng, dỗ dành, khinh khinh nhu nhu, còn trộn lẫn thêm chút sợ hãi, đàn ông nghe xong càng thêm muốn chiếm hữu.

Trình Dập vuốt ve mu bàn tay non mềm của Giản Ninh, nắm tay cô từ từ di chuyển trên mặt của mình, sau đó chậm rãi xuống dưới, từ cổ đến ngực.

Hô hấp của Giản Ninh càng lúc càng dồn dập, người anh rất nóng, độ ấm từ lòng bàn tay truyền tới ngực, làm tim cô đập càng lúc càng nhanh. Cổ áo Trình Dập rộng mở, cô nhớ tới, chính mình vừa mới giúp anh cởi bỏ nút áo, đây có tính là tự mua dây buộc mình không?

Trình Dập cảm thấy người con gái dưới thân thật sự là quá đẹp, không chỉ ôn nhu mỹ lệ, giơ tay nhấc chân đều ở hấp dẫn, làm anh chỉ muốn bảo hộ cô, yêu quý cô, mà tính tình và suy nghĩ cũng rất phù hợp với anh. Hai người ở bên nhau, nhất định sẽ thực hạnh phúc.

Cô hoàn toàn thỏa mãn với tiêu chuẩn chọn vợ của anh!

Nhưng cố tình cô lại là minh tinh, chỉ điều này thôi đã phá hủy hết toàn bộ ảo tưởng tốt đẹp kia.

Lớn lên dưới cái gia đình thế này, anh quá hiểu sự soi mói của người ngoài giới sẽ ảnh hưởng như thế nào đến gia đình, cũng quá hiểu cái giới giải trí này có bao nhiêu cám dỗ, bao nhiêu khủng bố.

Anh cũng muốn buông tay, nhưng ham muốn có được cô lại mạnh mẽ hơn, làm anh lúc này càng nắm càng chặt.

Giản Ninh tay bị nắm đau, trong lòng càng thêm một phần lo lắng sợ hãi.

Cô thử rút tay về, nhưng Trình Dập nắm chặt không thả. Chuyện này làm cho cô nhớ lại lúc cô tham gia tuyển chọn, cũng bị tên khốn chế tác kia vây ở trong phòng......

Càng nghĩ càng sợ, cô gấp đến độ phát khóc.

Trình Dập nhìn khóe mắt cô dâng lên tầng nước mắt, rốt cuộc cũng buông tay, muốn giúp cô lau đi nước mắt. Nhưng anh vừa mới buông ra, Giản Ninh liền dùng hết tất cả sức lực đẩy anh xuống.

Bả vai anh bị cô đẩy thoáng nghiêng sang một bên, anh có cảm giác như đang hưởng thụ ánh nắng ấm áp, thì mặt trời đột nhiên bị áng mây đen che khuất, càng lúc càng nhiều, càng ngày càng tối......

Giản Ninh thấy anh thất thần, muốn nhân cơ hội này chạy trốn. Nhưng cô vừa nhỏm người dậy, ngay lập tức bị Trình Dập ấn trở lại trên giường.

Anh sợ đây chỉ là những ảo giác của chính mình, anh sợ nó sẽ mau chóng biến mất, anh muốn ôm lấy hình ảnh tuyệt đẹp này.

Vì thế, anh cúi đầu xuống, bắt đầu hôn môi và vành tai cô.

Nụ hôn của Trình Dập tinh tế triền miên, khi đầu lưỡi ướt át của anh từ vành tai kéo rê xuống vùng cổ mẫn cảm, cả người cô như lâm vào cõi thần tiên.

Giản Ninh thích Trình Dập, cũng đã từng ảo tưởng đến viễn cảnh anh cùng cô thân thiết bên nhau. Nhưng tuyệt đối không phải trạng thái cưỡng bách như bây giờ!

Thể lực của hai người cách nhau quá xa, toàn thân cô đều bị anh chèn ép, tay chân đều vô lực. Cuối cùng không còn cách nào chống đỡ, cô đành cúi đầu cắn một ngụm lên cổ anh.

Trình Dập bị đau, che cổ ngồi dậy, "Cô đang làm gì!"

Giản Ninh hỏi ngược lại "Anh phải tự hỏi anh đang làm gì!"

Trình Dập nhìn tư thế của mình và Giản Ninh, rốt cuộc mới thanh tỉnh lại, "Thực xin lỗi."

Giản Ninh giận dữ "Mau tránh ra!"

Trình Dập muốn giải thích, nhưng cũng không thể giải thích trong tư thế xấu hổ thế này được. Xuống giường, anh trơ mắt nhìn Giản Ninh son môi bị mình làm cho lem luốc, váy thì bị kéo rớt đai an toàn, hốc mắt đầy nước mắt trừng anh một cái, liền vội vàng rời đi.

Sau khi Giản Ninh rời khỏi phòng, Trình Dập không còn sức lực ngã xuống giường, cũng không biết là do rượu, hay là tâm trạng lúc này.

Giản Ninh về phòng, ôm đầu hít sâu, ép chính mình không nhớ lại chuyện vừa rồi, lại không thể khống chế chính mình không nghĩ tới. Tuy rằng Trình Dập say rượu nên nhất thời xúc động, nhưng cô không thể nào ngờ được là anh sẽ làm ra loại sự tình này.

Sau khi bình tĩnh lại, cô gọi một cuộc điện thoại cho Dương Hi, kể cho cô ấy nghe chuyện mới phát sinh.

Dương Hi khiếp sợ hét lên bên kia "Không thể nào? Ông chủ Trình không phải loại người như vậy?"

Giản Ninh tắt đèn trong phòng, nguồn ánh sáng duy nhất le lói phát ra từ màn hình di động.

Cô ngồi trên đầu giường, một tay cầm di động, một tay che trán, "Tớ cũng không nghĩ tới...... Cũng may cuối cùng anh ấy vẫn giữ được lý trí để tớ đi...... Chính là, cậu nghĩ, sao anh ấy lại làm vậy? Tớ vốn nghĩ anh ấy cũng thích tớ, đàn ông mà thích rồi thì sẽ không thờ ơ. Anh ấy lại là người lạnh lùng như vậy, nên tớ mới kiên nhẫn chờ...... Rốt cuộc hôm nay anh ấy cũng có hành động, ai ngờ lại thành thế này. Có khi nào hắn và tên khốn Nhậm Tùng kia giống nhau không? Đều cảm thấy nữ nghệ sĩ là có thể tùy ý đùa bỡn?"

Dương Hi nghe cô nói năng hỗn độn, gần như cuồng loạn, lo lắng cho trạng thái của cô bây giờ, cũng lo lắng cô về sau làm sao có thể đối mặt với Trình Dập. Dương Hi thở dài, giọng điệu khuyên nhủ dỗ dành nói "Cậu đừng nghĩ nhiều như vậy, đi tắm nước nóng rồi ngủ một giấc."

Giản Ninh hỏi "Cậu cảm thấy tớ bây giờ có thể ngủ sao?"

"Ngủ không được thì tiếp tục gọi điện thoại cho tớ, tó bồi cậu nói chuyện phiếm. Ngoan, mau đi."

Giản Ninh "Ừ" một tiếng, không nghĩ tiêu cực nữa, nghe lời đi tắm rửa. Xong xuôi, cô còn đi đến cửa, đem các chìa khoá cửa cất kỹ.

Dương Hi sau khi ngắt điện thoại cho Giản Ninh, lập tức gọi cho Trình Dập. Di động của anh thông báo tắt máy, cô lại gọi cho Lý Dao.

Lý Dao vừa nhận điện thoại, Dương Hi nổi giận đùng đùng chất vấn "Anh có biết anh em của anh gây ra họa lớn rồi không?!"

Lý Dao hình như đang ở trên đường, âm thành truyền đến tiếng gió gào thét cùng tiếng xe ô tô vút qua.

Mua một chai ruoiwju từ cửa hàng tiện lợi, anh ta phất phơ đi ở trên đường, thổi gió lạnh, vừa đi vừa uống, "A, đã biết."

"Biết rồi mà anh còn làm như không có việc gì sao, anh còn không tẩn cho anh ta một trận, hỏi hắn rốt cuộc tại sao như vậy?"

"Tôi đánh cậu ta làm gì, cậu ấy cũng là người bị hại."

Dương Hi nghe đến đây, như ăn phải thuốc súng, cắn răng hét "Cái gì? Anh ta phi lễ người khác, còn thành người bị hại? Mẹ nó anh tư duy logic cái kiểu gì vậy!"

Lý Dao sửng sốt, nghe Dương Hi lời nói kích động như vậy, nghĩ thầm chẳng lẽ Trình Dập phi lễ Dương Hi? Không thể nào, bụng đói ăn quàng sao? Nhưng nghĩ lại thì không đúng, Dương Hi ở trong nước, tay của Trình Dập không thể dài hơn Ấn Độ Dương.

"Cậu ấy phi lễ ai? Khi nào?"

Không phải anh nói anh đã biết sao?

"Giản Ninh, vừa mới đây!"

Phản ứng đầu riên của Lý Dao chính là không tin, "Không có khả năng, cậu ấy không phải loại người này. Bạn gái cũ của cậu ấy kiên trì muốn làm cái kia, cậu ấy vẫn có thể chịu đựng không chạm vào cô ta......"

Nói tới đây đột nhiên anh nghĩ tới hình ảnh, một gã đàn ông uống say cùng một vị mỹ nữ, trai đơn gái chiếc ở chung một phòng, liền mắng một câu "Con mẹ nó!" rồi chạy về khách sạn.

Dương Hi nhìn phản ứng của Lý Dao, cô cảm thấy mình với anh ta ông nói gà bà nói vịt, bèn hỏi "Anh nói anh biết là biết chuyện gì?"

Lý Dao chạy về khách sạn, ấn thang máy, thở hồng hộc nói "tên ngốc Lăng Hạo kia, không biết đầu thiếu cộng dây thần kinh nào, chạy đi nói với Trình Dập phải đối tốt với Giản Ninh, nếu không hắn liền cướp Giản Ninh về. Quá trình toàn bộ đều bị ghi âm lại. Hiện tại paparazzi đang lấy cái này áp chế phòng làm việc."

"Sao cơ? Họa vô đơn chí. Lăng Hạo bị não tàn a?"

"Đúng rồi, chồng yêu của cô thật đúng là mẹ nó là não tàn."

"Tôi tuyên bố ta thoát phấn, từ giờ trở đi Lăng Hạo không còn là chồng tôi nữa."

Lý Dao cười một tiếng, "Sáng suốt." rồi đi đến cửa Trình Dập phòng cửa, nói với Dương Hi "Ta cúp trước."

Anh nhìn số phòng, lắc lắc đầu thở dài, mới mở cửa đi vào.

Trình Dập đã ngủ say đến không biết gì.

Lý Dao chống hong, đứng ở mép giường, nhìn người đang bất tỉnh trên giường, trên cổ vẫn còn lưu lại dấu son môi chói mắt Giản Ninh.

Lý Dao thở hắt ra một tiếng, nghĩ đến Dương Hi nói Trình Dập vừa phi lễ Giản Ninh, anh liền hướng về phía Trình Dập cau mày "Cậu là trúng độc sao? Đột nhiên phát điên cái mẹ gì vậy?."

Lý Dao trạng thái hiện tại của anh, không còn cách nào, đành phải chờ ngày mai tỉnh lại, mới có thể hỏi rõ ràng.

**

Sáng sớm hôm sau, Giản Ninh gọi cho Lý Dao bày tỏ muốn về nước trước, không nói vì chuyện tối qua, chỉ nói là thân thể không thoải mái.

Liên hoan phim còn chưa xong, nữ chínhmuốn đi, chắc chắn nhà làm phim nào cũng không đáp ứng. Nhưng tối hôm là do anh em của mình sai, cho nên Lý Dao chẳng những đồng ý, còn giúp cô đặt vé máy bay khoang hạng nhất, khách khách khí khí mà căn dặn cô trở về nghỉ ngơi cho tốt.

Giản Ninh thấy thái độ của Lý Dao, liền biết anh đã biết chuyện. Nhớ lại chuyện tối qua, tam tình của cô liền rơi xuống đáy vực, cô không thể vứt Trình Dập ra khỏi đầu, chỉ có thể mang theo tâm trạng tồi tệ này, lên máy bay về nước.

Giữa trưa, Trình Dập mở to mắt, dư âm của việc say rượu làm đầu anh đau như búa bổ. Xoa xoa huyệt Thái Dương một lúc, ngẩng đầu lên liền thấy Lý Dao ngồi ghế đơn trong góc tối, vẻ mặt túc sát(*) mà nhìn chính mình.

(*)Túc sát: Giết người hàng loạt.

Chờ đến khi đôi mắt thích ứng ánh mặt trời xong, Trình Dập mới hỏi "Cậu làm gì nhìn tớ như vậy?"

Lý Dao hỏi lại "Cậu còn nhớ rõ tối hôm qua đã làm gì không?"

Trình Dập nghĩ nghĩ, lắc đầu. Anh không nhớ nổi.

Lý Dao tức giận đến mức ngực nghẹn lại, nghĩ thầm mình đúng là bị điên rồi mới hỏi một gã say rượu mấy câu ngớ ngẩn như vậy.

"Vậy cậu có nhớ tối hôm qua mình làm gì Giản Ninh đi!"

Trình Dập lại cúi đầu suy nghĩ, tiếp theo ngẩng đầu, vẻ mặt khiếp sợ, "Mẹ nó, tớ còn tưởng rằng tối qua nằm mơ!"

Lý Dao cạn lời, vỗ một cái vào trán, "Trời ơi, cậu làm sai lại làm ra chuyện này?"

Trình Dập ngồi ở mép giường, cùi chỏ chống ở đầu gối, hay tay nắm lại, cúi đầu, trong lòng hỗn loạn, "Tớ...... Thích Giản Ninh."

"Vậy cậu muốn theo đuổi cô ấy?"

Trình Dập lắc đầu, "Tớ không muốn giống con đường của cha mẹ ngày xưa, chuyện gia đình lại phô bày trước mắt bao người."

Anh chau mày, có thể nhìn ra được trong lòng rất khó chịu. Sau đó đứng lên, muốn đi ra ngoài.

Lý Dao tiến lên một bước, giữ chặt anh hỏi "Cậu muốn đi đâu?"

"Dù sao đi nữa,tớ đều phải chính thức nói lời xin lỗi với Giản Ninh."

Lý Dao bĩu môi, "Sáng sớm cô ấy đã về nước."

Trình Dập hoảng hốt, trong lòng càng thêm khó chịu.

Lý Dao vỗ vỗ bờ vai của anh, "Tớ biết chuyện này đã mệt mỏi rồi, nhưng mà mau xốc tinh thần lại, bởi vì còn một chuyện nghiêm trọng hơn đang chờ cậu."

"Cái này mà là an ủi sao?"

"Tớ không phải đang an ủi cậu, tớ là đang nói cho cậu biết, cuộc nói chuyện của cậu và Lăng Hạo, đều bị paparazzi ghi âm."

"Cái gì!"

Trình Dập khiếp sợ nhìn Lý Dao, anh ta liền đem đoạn ghi âm đã bị chỉnh sửa mở cho anh nghe――

"Đối xử với Giản Ninh thật tốt, nếu không, tôi sẽ không đem cô ấy nhường cho anh!"

" Anh nói sẽ không nhường cho tôi. Nhưng mà, cô ấy cho anh cơ hội sao?"

"Dù sao tình cảm anh đối với Giản Ninh là như thế nào thì trong lòng anh tự rõ ràng."

Nghe hét đoạn ghi âm, Lý Dao "Mấy câu như vậy, đã đủ để quần chúng ăn dưa thêu dệt nên mấy chục cốt truyện."

Trình Dập thở dài một hơi, bình tĩnh mà nghĩ nghĩ, "Đối phương muốn điều kiện gì?"

"Một ngàn vạn. Nhưng đưa tiền lần này, làm sao biết có còn lần sau không, rồi cuối cùng vẫn là đem ghi âm tung ra ngoài."

"Tớ với Giản Ninh vừa có chuyện, nếu ghi âm lại truyền ra, về sau ở chung lại càng thêm xấu hổ...... Đưa tiền đi. Đám paparazzi nếu là không tuân thủ quy củ, sau này xử lý bọn họ."

Lý Dao nhíu mày, "Tiền đều mang đi đầu tư, không có sẵn."

"Tớ có."

"Đúng là nhà đầu tư đều không đơn giản mà."

**

Nữ chính rõ ràng có tới Châu Âu tham gia Liên hoan phim, còn tham dự cả lễ trao giải, nhưng mấy hoạt động phía sau đều không thấy bóng dáng. Truyền thông đều cảm thấy nhất định có ẩn tình, liền hỏi Trình Dập vấn đề này không ngừng.

Trong lòng anh đối mấy vấn đề này phiền muộn không thôi, nhưng trên mặt một chút biểu cảm cũng không có, vẫn tự tin tràn đầy, bình tĩnh đối diện với truyền thông, trả lời bọn họ "Giản Ninh bởi vì còn có lịch trình khác, cho nên về nước trước."

Đến khi toàn bộ đoàn phim "Chuyện cũ của dân quốc" đều trở về nước, phim cũng bắt đầu công chiếu lần đầu tiên.

Đoàn phim lập tức quay trở về trạng thái chạy show. Mỗi ngày trằn trọc lăn lộn ở các nơi, ở rạp chiếu phim bồi khán giả xem phim, xem phản hồi của bọn họ, theo chân bọn họ chia sẻ quá trình đóng phim của chính mình.

Giản Ninh và Trình Dập cũng tới, tất cả đều giống như trước, chỉ khác một chút là lần này trong quá trình thiếu một phần chờ mong.

Bởi vì đã không còn có thể khuyên đối phương rời giường sớm, cũng không có buổi tối cho nhau những lời chúc ngủ ngon đầy ái muội.

Giản Ninh chạy show, thường thường lúc đêm khuya tĩnh lặng, sẽ nhìn di động phát ngốc, cảm thấy thiếu thiếu chút gì đó, làm cô không quen, cũng thực không vui.

Từ lúc về nước, cô vẫn luôn tận lực tránh Trình Dập, nhưng trong lòng cũng ẩn ẩn mong chờ anh có thể giải thích rõ ràng, chỉ cần một lý do thôi là được rồi. Nhưng anh ngoại trừ một tin nhắn thoại xin lỗi, cũng không còn động tĩnh gì khác.

Giản Ninh cảm thấy, anh hẳn là ở cùng cô bảo trì khoảng cách, vậy nên cũng dần dần chết tâm.

Lý Dao hỏi qua Trình Dập, vì sao không cùng Giản Ninh giải quyết khúc mắc?

Trình Dập đứng trên sân thượng ngắm hoàng hôn, vừa hút thuốc lá vừa nói "Cởi bỏ khúc mắc, tớ sẽ nhịn không được muốn tiến thêm một bước. Nhưng tớ cùng Giản Ninh tiếp tục phát triển, chính là ngõ cụt. Biết trước kết quả như vậy, không bằng liền bảo trì như bây giờ, để hai chúng tớ ngăn cách, cũng làm cho tớ giữ vững ý trí."

Lý Dao ném tàn thuốc xuống đất, dẫm lên mấy đạp, "Tớ giúp cậu xử lý mấy vấn đề, cậu bây giờ mau chóng giải quyết ổn thỏa chuyện tình cảm đi."

Doanh thu phòng vé của "Chuyện cũ của dân quốc" là sáu trăm triệu. Đối với tình hình trong nước lúc này, xem như tương đương cao.

Trình Dập từ một người ngoại đạo lập tức nhảy vào hàng ngũ đạo diễn lớn, hiện tại mọi người nhắc tới anh đã không gọi là con trai Trình Lỗi nữa, mà trực tiếp xưng hô với anh ba tiếng tôn trọng: Trình đạo diễn.

Giản Ninh cũng thông qua bộ phim này, ra mắt thân phận diễn viên với quần chúng, hơn nữa còn nhảy vào khối diễn viên đi lên bằng thực lực. Chỉ là bộ điện ảnh này đề tài quá mức sâu sắc, tuy Giản Ninh thể hiện nhân vật rất có hồn, nhưng nhân vật này không đủ sức hút, cho nên cô cũng không thể nổi như cồn.

Tuy vậy, nhưng tâm thái của cô vẫn rất tốt. Cô cảm thấy chính mình đã thành công bước đầu tiên, cô nguyện ý chậm rãi tích lũy, chỉ cần vẫn luôn kiên trì quay phim, sự nghiệp của cô nhất định sẽ rực rỡ!

Chỉ là, dù cho Trình Dập và Giản Ninh đều bảo trì khoảng cách, nhưng ở phương diện công tác, nhất cử nhất động của Giản Ninh đều phải thông qua sự giám thị nghiêm khắc của Trình Dập.

Mối quan hệ của hai người, chỉ còn liên quan đến công việc khác sao?

Lý Dao và Dương Hi đều cảm thấy không có khả năng.

Danh khí của Giản Ninh lên cao, lời mời cô đến tham gia các tiết mục cũng càng ngày càng nhiều.

Chương trình đang nổi hiện tại, mỗi tuần ratings đều dẫn đầu "Đại minh tinh tới đây" cũng ngỏ lời muốn Giản Ninh tham gia.

Chế tác của chương trình là người là Trình Dập quen biết, cho nên trực tiếp hỏi anh ở bữa tiệc.

Trình Dập đã xem qua mấy kỳ, nữ chủ trì tuy rằng đưa ra vấn đề cay độc, nhưng người chế tác bảo đảm sẽ dựa theo những vấn đề của Trình Dập đưa ra, hơn nữa nam chủ trì là một người có khả năng khống chế tiết tấu của chương trình.

Trình Dập nghĩ nghĩ, liền đồng ý.

Lúc Dương Hi biết việc này, cố ý chờ bữa tiệc kết thúc, kêu Trình Dập ở lại, Lý Dao cũng muốn xem náo nhiệt nên cũng đi theo.

Dương Hi nhíu mày nói "Ông chủ Trình, anh hẳn là biết xuất thân của Giản Ninh từ cuộc thi tuyển chọn, nhưng anh hẳn là không biết, tên chế tác ấy từng có ý đồ gây rối với cậu ấy. Chuyện đó ảnh hưởng rất lớn, đến bây giờ vẫn còn bóng ma tâm lý. Bây giờ tên Nhậm Tùng kia lại làm chung kênh với chế tác của "Đại minh tinh tới đây", cho nên thông cáo này có thể hủy bỏ không?"

Trình Dập nghe xong liền hối hận, "Tôi có nghe qua chuyện phát sinh lần ấy, nhưng tôi không biết người kia hiện tại cũng ở chung với "Đại minh tinh tới đây" ." Anh thở dài, "Tôi sẽ thương lượng lại một chút, không cho Giản Ninh đi."

Lý Dao vội vàng ngăn cản, "Thứ nhất, bọn họ chỉ là cùng kênh, không phải cùng tiết mục, cao ốc lớn như vậy, Giản Ninh cùng tên kia chạm mặt một cái cũng khó. Thứ hai, Trình Dập đã đáp ứng Hồ Kiến, giờ lại nuốt lời, chắc chắn sẽ ảnh hưởng rất lớn, việc này truyền đi trong giới, đối với cậu thật không tốt."

Dương Hi trợn tròn đôi mắt chất vấn Lý Dao, "Chẳng lẽ hiện tại vì vấn đề mặt mũi liền không quan tâm đến cảm nhận của Giản Ninh sao?"

Lý Dao nghiêm túc suy nghĩ rồi lại hỏi "Hai người quá để ý để cô ấy nên mới nhạy cảm như vậy? Tôi tin Giản Ninh, cô ấy sẽ không vì niềm riêng mà từ chối công việc, không bằng hỏi ý kiến của Giản Ninh đi."

Tính toán như vậy, Dương Hi liền gọi điện thoại cho Giản Ninh, thuận tiện mở loa lớn, "Alo, Ninh Ninh, hiện tại bọn tớ đang thương lượng lại lịch trình của cậu. "Đại minh tinh tới đây" muốn mời cậu là khách mời, nhưng Nhậm Tùng với người chế tác của chương trình có chút liên hệ. Cậu có muốn tham gia không?"

Giản Ninh không hề do dự trực tiếp trả lời "Cónha! Tớ rất thích chường trình này, tập nào cũng hot! Huống hồ chỉ là quen biết, không chắc có gặp hay không. Lỡ có xui xẻo gặp trúng, ông ta cũng không làm được gì. Không sao, cậu đừng lo lắng quá."

Cúp điện thoại, Dương Hi nhìn thoáng qua Lý Dao, vẻ mặt của anh ta tự đắc như khiêu khích "Thấy chưa? Tôi nói đúng mà!". Nhìn qua lại Trình Dập, cô mới lấy lại được chút an ủi, vẻ mặt của anh cũng không thực sự yên tâm lắm.

Lý Dao thấy hai người đối diện bình thường lúc nào cũng thoải mái, hiện tại lại giống như gà mẹ che chở cho đàn con nhất thời không quen, "Làm điện ảnh tuy đa số phải dựa vào cảm tính, nhưng hai người làm việc cũng phải lý trí một chút giùm tôi? Đừng bị ảnh hưởng tình cảm cá nhân quá nhiều. Giản Ninh đã nói vậy, hai người còn không yên tâm, vậy thì tìm người cùng cô ấy tham gia chương trình, xem thử còn ai dám ức hiếp nữa không!!!."

Trình Dập khoanh tay trước ngực, ngẫm lại lời Lý Dao thấy hợp lý, nên nói "Tôi bồi Giản Ninh đi"

Lý Dao và Dương Hi nghe xong, vẻ mặt hóng hớt cùng nhìn về phía anh.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro