Chương 9

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Giản Ninh nhìn theo ánh mắt Trình Dập, thấy anh đanh nhìn tay mình, trong lòng buồn bực, cũng không dơ hay không ổn gì nha. Cô ngẩng đầu thấy anh vẫn còn nhìn chằm chằm, liền đem tay duỗi trước mắt quơ quơ, "Đạo diễn, anh nhìn cái gì vậy?"

Trình Dập bị cô làm giật mình, phát hiện ánh mắt mình không đúng, có chút không được tự nhiên nói "Không có gì, tôi ...phát ngốc."

Giản Ninh tin thật, cho rằng anh nghỉ ngơi không tốt, mới dễ dàng thất thần, lo lắng nói

" Tiến độ của "Chuyện cũ của dân quốc" rất thuận lợi, anh không cần dày vò như vậy."

Trình Dập nhìn ánh nắng tươi sáng ngoài cửa sổ, thở dài, "Con người tôi không muốn nhàn rỗi, mọi thứ đều muốn lập tức làm xong."

Giản Ninh trêu ghẹo nói "Anh không chỉ muốn làm xong hết công việc, còn muốn đoạt công việc của người khác nha. Ngày hôm qua biên tập phim còn oán giận, anh cướp đoạt quyền lợi cắt nối của anh ta, làm anh ấy từ biên tập chính rớt đài trở thành trợ lý."

Âm thanh của cô ôn ôn nhu nhu, làm Trình Dập không tự giác mà trở nên thả lỏng.

Buông xuống vẻ lạnh lùng, Trình Dập khó được có chút tính trẻ con mà nói "Bên Mỹ đạo diễn không quyền cắt nối, vất vả ở trong nước quay phim mới có quyền cắt nối, đương nhiên tôi phải tự cắt. Lại nói, ý tưởng của tôi với biên tập phim không giống nhau......"

Giản Ninh không nhận thấy Trình Dập lơ đãng mà thả lỏng trạng thái, nhưng cô chú ý tới một điểm, mở to hai mắt, tò mò hỏi "Trước kia anh đã quay phim điện ảnh sao?"

"Ách......" Trình Dập biết mình nói hố, do dự một lát, mới né tránh ánh mắt của cô "Cũng đầu tư mấy bộ phim điện ảnh."

Giản Ninh nghĩ tới anh ở nước Mỹ đầu tư phim điện ảnh, trong lòng đột nhiên có loại dự cảm, hỏi "Anh đã đầu tư vào phim điện ảnh của Mr.Kid sao?"

Lần đầu tiên khi nghe Giản Ninh nhắc tới tên này, Trình Dập đã kích động đến sặc. Lần này, anh rất bình tĩnh, ánh mắt cũng chậm rãi trở nên ý vị sâu xa. Hắn không dấu vết mà thử nói "Cô...... thật sự thích?"

Đôi mắt Giản Ninh tức khắc giống như pháo hoa nổ tung sáng ngời,trong lòng kích động, nhìn Trình Dập liếc mắt một cái, cô lại cảm thấy ở trước mặt đạo diễn đương nhiệm mà tỏ vẻ sùng bái một vị đạo diễn khác như vậy thì không tốt lắm? Vì thế ép tâm tư của mình lại, ra vẻ trấn định gật gật đầu, nhưng nhất thời không khống chế được tần suất, làm cho gật đầu như giã tỏi.

Khóe miệng Trình Dập kẽ cong lên.

Xem ra anh cũng không có biểu hiện ra bộ dáng không vui, Giản Ninh cảm thấy anh rất có phong độ.

Trình Dập hỏi "Cô muốn được quay phim với ông ta sao?"

Giản Ninh lập tức trả lời "Nằm mơ cũng muốn!"

Trình Dập cười cười, "Sau này có cơ hội sẽ giới thiệu ông ta cho cô."

Giản Ninh rất vui vẻ, nhất thời kích động cầm lấy đôi tay của anh "Cảm ơn đạo diễn!"

Ánh mắt Trình Dập lại rơi xuống tay cô, tay cô......

Không chỉ đẹp, mà chạm vào cũng rất tuyệt.

Trình Dập bỗng nhiên cảm giác tim mình đập thình thịch, như là ở dùng sức mà nói cho anh, giờ này khắc này thực đặc biệt. Mà tim đập càng mạnh, anh càng muốn nắm chặt tay cô.

Đáng tiếc không đợi anh kịp "Xuống tay", âm thanh của Giản Ninh đột nhiên đánh thức hắn.

Cô thoáng kề sát vào anh "Đạo diễn, nữ tử không có gì để báo đáp, vậy đêm nay đặc biệt đãi anh bữa tiệc lớn!" Xong, cô buông ra tay, chậm rãi nói "Tôi đi mua đồ ăn!"

Trình Dập nhìn Giản Ninh rời đi, đến khi bóng dáng cô khuất sau khỏi cánh cửa, lại cúi đầu nhìn chỗ vừa được vô nắm, phảng phất trên tay vẫn còn sót lại một cỗ cảm xúc tinh tế trơn mềm......

**

Phòng khách sạn mà đoàn phim "Chuyện cũ của dân quốc" đều loại chung cư mini, bên trong có một gian bếp nhỏ có máy hút khói dầu.

Giản Ninh đi siêu thị mua chút nguyên liệu nấu ăn và mấy bộ đồ ăn dùng một lần. Lúc quay trở về sạn, vừa vặn gặp được Lăng Hạo từ bên ngoài trở về.

Lăng Hạo thấy trong tay cô xách theo mấy túi đồ, hỏi "Cô mua mấy thứ này để làm gì?"

Giản Ninh giơ túi lên quơ quơ, "Trình đạo diễn muốn giới thiệu tôi với vị đạo diễn tôi thích nhất, tạ lễ, tôi chuẩn bị làm cho anh ấy một bữa bữa tiệc lớn!"

Lăng Hạo lấy mấy túi trên tay cô, "Nhiều đồ như vậy rất nặng, tôi giúp cô mang qua."

Trong khoảng thời gian này Giản Ninh cùng Lăng Hạo càng ngày quen thuộc, nên cô cũng khách khí.

Bọn họ đi đến cửa phòng Trình Dập, Giản Ninh nhấn chuông, hướng về phía trong phòng nói giỡn "House keeping~"

Trình Dập đang cùng Lý Dao thảo luận về định hướng phát triển trong tương lai của Trục Ảnh, anh ngồi trên sô pha phòng khách, nghe được âm thanh của Giản Ninh, lập tức đi qua mở cửa.

Cửa mở ra, Trình Dập nhìn đến thân ảnh ôn nhu xinh đẹp của Giản Ninh, đáy mắt mang theo ý cười. Lại nhìn đến hộ hoa sứ giả sau lưng cô là Lăng Hạo, ánh mắt lạnh xuống trong nháy mắt.

Trong lòng Lăng Hạo vẫn luôn coi Trình Dập là vị lãnh đạo nghiêm túc, cho nên anh ta nhìn Trình Dập khi vẫn luôn mang theo khách sáo lại lễ phép tươi cười. Đến khi chú ý tới sự biến hóa trong ánh mắt của Trình Dập, trực giác của một người đàn ông nói cho anh biết, người trước mặt anh có thể tiềm tàng khả năng là tình địch!

Giản Ninh cũng chú ý tới ánh mắt của Trình Dập, tim cô đột nhiên đập nhanh hơn, nghĩ thầm anh đối chính mình cũng giống mình đối anh......

Suy nghĩ này làm tim đập càng lúc càng mạnh, tiến vào phòng, lại thấy Lý Dao ngồi ở mép trên sô pha.

Lý Dao nhìn Giản Ninh đến, vẫy vẫy tay, cười "Lão Trình kêu tôi tới ăn bữa tiệc lớn!"

Giản Ninh vừa nghe, đầu bị người ta hắt một chậu nước lạnh.

Nếu Trình Dập cũng đối chính mình có cảm giác, sao lại kêu một cái bóng đèn đến đây chướng mắt cơ hội hai người? Xem ra là chính mình suy nghĩ nhiều.

Giản Ninh cong khóe miệng, nặn ra nụ cười "Kia...... Vậy thật tốt quá, tôi mua rất nhiều đồ ăn, đang lo ăn không hết đây."

Trình Dập từ lúc nhìn thấy Lăng Hạo, liền lại khôi phục thành bộ dáng lạnh băng ngày thường.

Lý Dao kêu anh, tiếp tục bàn chuyện của Trục Ảnh.

Lăng Hạo đem túi đặt trên mặt bàn, khẩn thiết nói với Giản Ninh "Tôi giúp cô!"

Giản Ninh lắc đầu, một bên lấy đồ ăn một bên cười "Không cần, tôi có thói quen nấu ăn một mình, anh giúp tôi ngược lại sẽ làm trở ngại chứ không giúp gì, đi ngồi đi."

Lăng Hạo "A" một tiếng, mất mát quay trở lại sô pha bên kia đi.

Anh ta vừa đi vừa quan sát Trình Dập, trong lòng lấy mình ra so sánh. Trình Dập lớn lên đẹp trai, nhưng mình cũng không kém; Trình Dập có tài hoa, mình...... Có tài nghệ! Trình Dập có tiền,...... Nếu mình có thể như hiện tại, phấn đấu 10-20 năm nữa, có lẽ có thể ngang bằng?

Lý Dao thấy Lăng Hạo lại đây, chủ động hỏi "Lăng Hạo, buổi tối ở lại cùng nhau ăn bữa tiệc lớn nha."

Lăng Hạo vừa nghe, tinh thần rung lên, "Được nha!"

Tay nghề của Giản Ninh, đương nhiên không thể bỏ qua!

Ánh nắng chậm rãi thu về phía sau dãy núi, ánh đỏ của hoàng hôn nghiêng nghiêng chiếu vào trong căn nhà.

Giản Ninh chuẩn bị xong nguyen liệu, bắt đầu thành thạo xào rau.

Mùi thơm bay ra từng trận chui vào lỗ mũi của ba người đàn ông.

Lý Dao nuốt nuốt nước miếng, nghĩ thầm lát nữa sẽ ăn nhiều hơn hai chén cơm.

Trình Dập thưởng thức bóng dáng Giản Ninh bận bịu nấu cơm, cảm thấy hình ảnh trước mắt phảng phất như một cảnh quay đã qua xử lý, người xem trong lòng đều trở nên yên lặng.

Mà Lăng Hạo hết nhìn xem Giản Ninh lại nhìn xem Trình Dập, trong lòng càng thêm lo lắng.

Thời điểm sắc trời hoàn toàn tối đne, bữa tiệc lớn của Giản Ninh cũng hoàn thành.

Cơm cùng rau trộn mua sẵn ở siêu thị, đồ ăn nóng hổi mới làm xong. Tuy rằng chỉ có thể dùng dụng cụ tiện lợi, nhưng bốn người bình thường đều ở đoàn phim mỗi ngày nhai cơm hộp, khó có thể ăn được một bữa cơm nhà, lập tức vây quanh bàn hưởng thụ.

Thời điểm Giản Ninh ăn cơm, thường thường trộm ngắm Trình Dập, quan sát xem anh có thích hay không đồ ăn mình làm. Nhìn dáng vẻ anh ăn ngon lành, trong lòng cô cảm thấy rất thỏa mãn.
Ăn xong, Lý Dao mới vuốt bụng căng tròn hỏi "Giản Ninh, sao đột nhiên đãi chúng tôi một bữa tiệc lớn vậy?"

Giản Ninh nghĩ thầm, làm gì phải cho "Các anh"......

Tuy vậy, trên mặt cô vẫn cười đến xinh đẹp, hy vọng đại gia Lý có thể tiếp tục giữ nguyên tâm tình vui sướng

"Trình đạo muốn giới thiệu cho tôi vị kia đạo diễn tôi thích nhấy, cho nên làm bữa cơm này là tạ lễ."

Lý Dao vừa nghe, nghĩ thầm Trình Dập ở trong nước người anh quen cũng không nhiều lắm, vì thế bèn hỏi "Đạo diễn nào?"

Nhắc tới đến vị đạo diễn mình thích, Trong mắt Giản Ninh liền phát sáng,

"Đạo diễn tự do nên Mỹ, Mr.Kid!"

Lý Dao thật dài mà "A" một tiếng, quay đầu ý vị thâm trường nhìn Trình Dập.

Trình Dập uống trà, trong ánh mắt mang theo cảnh cáo, "Cậu có ý kiến sao?"

Lý Dao vội vàng thức thời xua tay, "Không có! Không có! Cậu quen biết Mr.Kid, cậu muốn sao cũng đều được!"

Giản Ninh cảm thấy Trình Dập cùng Lý Dao nói chuyện quái quái, nhưng không thể nói cụ thể kỳ quái chỗ nào.

Chỉ có một mình Lăng Hạo đang rầu rĩ Mr.Kid là ai? Anh ta cũng làm bộ như hưởng ứng đề tài nói chuyện của Giản Ninh và Trình Dập, nhưng không lẽ trực tiếp hỏi cô? Đang ngồi cùng là đạo diễn, nhà sản xuất và nữ chủ, đều biết vị đạo diễn kia, chỉ có anh ta thân là nam chính lại không quen biết, có phải thực là vô tri không?

Kết thúc bữa tiệc, nhờ khách sạn kêu người phục vụ dọn dẹp, trả lại căn phòng sạch sẽ cho Lý Dao và Trình Dập .

Trình Dập hút điếu thuốc, hỏi Lý Dao "Sao cậu lại nói với Giản Ninh là tớ kêu cậu tới ăn cơm?"

Lý Dao bộ dáng đương nhiên đáp "Nói tới ăn cơm chực thì thật mất mặt!"

Trình Dập lắc đầu, tỏ vẻ không biết làm sao.

**

"Chuyện cũ của dân quốc" mau chóng đóng máy.

Buổi tối,Trình Dập ở trong phòng cũng Lý Dao thương lượng phần hậu kỳ.

Lý Dao ở trong nước người quen nhiều, chắc cũng sẽ không gặp khó khăn gì.

Hai người nói xong chuyện, tùy tiện bàn thêm về kế hoạch tuyên truyền phim.

Lý Dao nói "Hiện tại trong nước các thể loại gameshow rất nổi, để Lăng Hạo và Giản Ninh tham gia vài tiết mục làm tuyên truyền, hiệu quả không tồi."

Trình Dập cảm thấy cũng được, móc di động ra, click mở WeChat, " Để tớ hỏi Giản Ninh thử cô ấy muốn tiết mục kiểu gì."

Lý Dao vừa nghe, ngăn cản động tác bấm di động của anh "Cậu tưởng ai cũng cuồng công tác giống cậu sao? Hiện tại là thời gian tan tầm, người ta đang đi hẹn hò, cậu đừng có mà gọi điện thoại làm phiền."

"Hẹn hò? Với ai?" Trình Dập bất ngờ hỏi.

"Cùng với Lăng Hạo a. Buổi chiều ở phim trường, vừa diễn xong, Lăng Hạo liền hẹn cô. Lúc đó tôi đứng ở bên cạnh, tên kia tỉnh như sáo nói "có thể cùng tôi đi mua phấn nền không?" Ha ha ha ha ha ha......"

Trình Dập dựa lưng lên sô pha, trong lòng có chút khó chịu.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro