[Đản Xác] Thế giới này tùy tiện lúc nào cũng có thể kết hôn

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng




Cái fic này tui edit từ 2021 rồi nên cũng không tìm được nguồn nữa. Thành thật xin lỗi mn

Abo 18

---------------------------------------------------------

Trần Kha sinh ra trong một gia đình giàu có, còn Trịnh Đan Ny sinh ra trong một gia đình bình thường.

Năm Trịnh Đan Ny 12 tuổi, Trịnh thị phá sản, nợ hơn 50 vạn.

Lúc đó, Trần thị là công ty lớn nhất, nhị thiếu gia của Trần gia Trần Kha, vừa trưởng thành liền phân hóa thành A. Ông Trần biết cô không muốn kế thừa sự nghiệp, vì vậy liền tìm một đứa con dâu càng sớm càng tốt, đại tiểu thư của Trịnh gia Trịnh Đan Ny là mỹ nhân nức tiếng trong thành phố G.

Để trả khoản nợ, Trịnh phụ đã đem Trịnh Đan Ny 12 tuổi bán cho Trần thị làm thông gia.

Trần Kha nghe cha mình nói Trịnh gia đại tiểu thư muốn tới làm thông gia mười phần tức giận, oán trách ông tại sao không hỏi ý kiến của mình.

Thực ra không phải Trần Kha không muốn kết hôn mà vì cô đã có người mình thích rồi.

Năm 8 tuổi, Trần Kha  gặp một tiểu bằng hữu mà cô sẽ không bao giờ quên trong đời, cười lên có lúm đồng tiền rất đáng yêu, sẽ kề cận cô nũng nịu gọi.

Đây chắc là vừa gặp đã yêu đi.

Vì vậy, Trần Kha không chút do dự mà từ chối cuộc hôn nhân này.

Nhưng điều cô không biết là người mà cô ngày đêm nghĩ đến lại thực sự là Trịnh Đan Ny, người muốn kết hôn với cô.

Ông Trần thấy Trần Kha thật sự không muốn cưới Trịnh Đan Ny liền nói phải giả vờ tổ chức hôn lễ xong, nếu không muốn cưới nàng liền rời đi.

Trần Kha mới miễn cưỡng đáp ứng.

Hôn lễ được tổ chức như đã định, lần này vì là đám cưới của Trần thị nên có rất nhiều người không đến tham dự.

Trịnh Đan Ny ngồi xe hoa chuyên dụng của Trần gia đi vào hôn lễ. Trên đường đi, Trịnh Đan Ny nghĩ về tỷ tỷ đã sống với mình hai năm, người đã từng nói rằng sẽ kết hôn với em, nhưng bây giờ cũng chỉ có thể nhận mệnh.

Khi Trịnh Đan Ny từ xe hoa bước xuống liền nghe thấy một giọng nói quen thuộc, bắt đầu tưởng rằng mình bị ảo giác mà trông thấy tỷ tỷ. Thuận theo âm thanh tìm được Trần Kha, là tỷ tỷ của em! Trịnh Đan Ny nhấc váy cưới hướng tỷ tỷ của em. Bên này Trần Kha nghe thấy động tĩnh, quay lại liền thấy tiểu bằng hữu mềm mại ôm eo mình ngọt ngào gọi tỷ tỷ.

Trần Kha chợt nhận ra đây chính là tiểu bằng hữu mà cô tìm suốt hai năm.

Trong đám cưới, hai người uống rượu giao bôi, cùng nhau đeo nhẫn, còn đi kính rượu, toàn bộ quá trình đều rất hạnh phúc.

Sau đó ông Trần gọi Trần Kha vào, trước mặt cô nói:"Muốn ly thì ly đi. Ta biết con..."

Trần Kha cắt ngang lời cha mình, nói không cần.

Ông Trần vẻ mặt không thể tưởng tượng được, không phải mấy ngày trước còn không muốn sao? Ông Trần dường như đọc được tâm tư của Trần Kha, nói:"Cứ theo ý con đi." Sau đó vui mừng bước ra khỏi cửa, trước khi đi còn lưu lại một câu:

"Người ta còn chưa trưởng thành đâu."

Trịnh Đan Ny là một người vui vẻ và hoạt bát. Từ khi kết hôn với Trần Kha, Trịnh Đan Ny đã mang ơn Trần Kha rất nhiều. Trần Kha cũng là nuông chiều em, ngẫu nhiên sẽ "giáo dục" một chút.

Trịnh Đan Ny cho rằng Trần Kha là một người rất thẹn thùng, thẳng cho đến ngày Trịnh Đan Ny thành niên. Một ngày quan trọng như ngày thành niên tất nhiên sẽ muốn trải qua cùng người quan trọng rồi, nhưng Trịnh Đan Ny lại bị Từ Sở Văn kéo đến quán bar uống rượu, không thể ở cùng Trần Kha được khiến cô ăn dấm. Lúc sau Từ Sở Văn đem em trở về nói hai người đã đi bar, Trần Kha triệt để sinh khí (Au: Xin hỏi ai có thể nhịn được khi lão bà nhà mình vừa trưởng thành nhưng lại không ở cùng mình mà lại đi bar uống rượu chứ? Hơn nữa lại còn là uống đến mức không còn biết cái gì.) Là Alpha tất nhiên sẽ không nhịn được, huống chi Trần Kha cũng không phải Alpha bình thường mà là Alpha cấp cao nhất. (Au: Lần này có lẽ Trịnh Đan Ny thảm rồi)

Trần Kha nghiêm túc chuẩn bị một số "đồ chơi" khiến người ta "vui vẻ".

Khi Trần Kha đang chuẩn bị đồ đạc thì Trịnh Đan Ny tỉnh dậy, không thấy Alpha bồi bên cạnh mình, em cảm thấy Trần Kha có gì đó không ổn. Bình thường nói rời cô đều không muốn đi, sao hôm nay lại như thế này?

Chợt nhớ đến chuyện hôm qua, Trịnh Đan Ny trong lòng mắng Từ Sở Văn vạn lần.

Trần Kha giả vờ như không có chuyện gì xảy ra, đưa cốc nước cho Trịnh Đan Ny và bảo em hãy uống một ly. Khi Trịnh Đan Ny uống cạn cốc nước, Trần Kha bắt đầu "chào hỏi" và giả vờ như không biết gì về ngày hôm qua, hỏi:"Hôm qua em đã làm gì? Sao lại về muộn như vậy?" Trịnh Đan Ny giật mình, nói rằng hôm qua đã đi ăn lẩu với Từ Sở Văn và uống một ly. Em không biết rằng đó là rượu trái cây cô đặc nên khi uống xong đã ngất xỉu. (Không đề cập đến việc đi bar)

Trần Kha giả bộ nghi hoặc nói:"Phải không?" Sau đó nghiêm túc nói:"Nhưng hôm qua tôi nghe Từ Sở Văn bảo em đi bar mà." "A? Còn có chuyện đó sao?"

"Không phải! Kha Kha, nghe em giải thích!" "Ny Ny, em là do chính tay tôi nuôi lớn, cũng hiểu tôi nhiều năm như vậy, nhưng nếu phạm sai lầm tất nhiên sẽ có trừng phạt."

"Kha Kha, chị muốn làm gì?!" "Chúng ta hiện tại là vợ chồng hợp pháp, đương nhiên là muốn làm chuyện vợ chồng rồi."

Trần Kha nói xong liền hôn lên môi em. Đến khi mặt Trịnh Đan Ny đỏ bừng mới tha cho em, giữa hai người còn tạo ra một sợi chỉ bạc.

Trịnh Đan Ny bị bịt mắt bằng băng gạc, Trần Kha đem em đến một căn phòng đầy "đồ chơi" cùng dụng cụ dạy "cẩu cẩu".

Trịnh Đan Ny bị còng tay vào một góc đầu giường. Mất thị lực khiến cơ thể em trở nên nhạy cảm hơn. Trần Kha tháo còng tay của Trịnh Đan Ny, kéo em dậy, bật máy rung ở mức tối đa rồi nhét vào, đằng sau mở bịt mắt cho em, nói:"Ny Ny, thủ dâm có vẻ rất vui a, tới thử một lần."

Tai của Trịnh Đan Ny lập tức đỏ bừng, em ấp úng nói:"Em... Em sẽ không."

"Chỉ cần đưa ngón tay vào, làm sao mà thoải mái được." Trịnh Đan Ny nhìn Trần Kha, trong lòng thầm nghĩ hôm nay nhất định sẽ bị cô làm đến phế.

Mẹ nó, Từ Sở Văn! Chị chờ đó! Trịnh Đan Ny biết bản thân không thể nào thoát khỏi số phận eo tàn phế được, ý đồ làm nũng để khiến Trần Kha bình tĩnh lại một chút.

"Haha tỷ tỷ~ Đừng nóng giận nữa có được không?"

Trần Kha im lặng nhìn Trịnh Đan Ny, thu dọn đồ đạc lát nữa sẽ dùng đến.

Bởi vì món đồ chơi, cảm giác trống rỗng từ hạ thể ngày càng mãnh liệt, Trịnh Đan Ny chỉ có thể mang bao ngón tay, sờ soạng điểm mẫn cảm của bản thân, không ngừng rên rỉ, tin tức tố tùy ý phát ra, eo cũng nhũn ra.

Trần Kha cũng vì tin tức tố của omega mà phát tình, thật sự nhịn không được nữa, đem Trịnh Đan Ny đè ngã trên giường, chậm rãi nằm úp bên cạnh đầu ngực em, dùng miệng ngậm chặt bên phải, thi thoảng lại cắn một chút. Hai tay giải khai đai đeo một cách thuần thục, sau đó dùng tay nhào nặn ngực trái, mang theo ngữ khí vui vẻ bên tai em nói:"Bảo bối thích ô mai, việt quất hay là táo a?"

Trịnh Đan Ny vẫn chưa bắt được tình huống, thản nhiên nói:"Ưm... Dâu đi." Khoảnh khắc Trần Kha xé bao ngón tay, Trịnh Đan Ny mới phản ứng lại kịp, hạ thể không ngừng tiết ra chất lỏng.

Trần Kha lấy đồ chơi ra, đem ngón tay cắm vào hoa huyệt, chậm rãi trừu sáp. Vì đã làm mấy lần nên không khó tìm ra điểm G lắm. Trần Kha mò một chút, khi đụng phải một nơi, nghe được âm thanh mềm mại của Trịnh Đan Ny liền biết bản thân đã tìm ra nơi nhạy cảm của em. Nhưng cô chỉ xoa xoa nó khiến Trịnh Đan Ny vô cùng khó chịu. "Trần Kha, chị có phải hay không không được a?" "Tôi không được? Được rồi, Alpha hẳn là nên tốt hơn đúng chứ?" Trần Kha lại tăng thêm hai ngón, đốt ngón tay hơi cong lên, hung hăng mài qua điểm G của Trịnh Đan Ny.

Vẫn không lên được, Trịnh Đan Ny cảm thụ được cảm giác trống rỗng không những không giảm đi mà lại còn tăng lên. Khó chịu đến sắp khóc, nhỏ giọng nói:"Ô ô ô em sai rồi, lần sau không dám nữa." "Còn có lần sau?" Trần Kha nhìn Trịnh Đan Ny sắp đến cao trào, biểu lộ mười phần hưởng thụ lại nghĩ đến em thế mà dám đi bar, liền đem ngón tay rút ra.

Trịnh Đan Ny rưng rưng nước mắt, vừa mở miệng định nói liền bị Trần Kha cắt ngang:"Ny Ny, chơi một chút đồ chơi, được chứ?"

Không chờ em trả lời, Trần Kha đã lấy *que liếm lưỡi* nhét vào nơi riêng tư của Trịnh Đan Ny. Vừa cắm vào, em còn cảm thấy không đến mức nào vì đây cũng chỉ là đồ chơi dạng phổ thông mà thôi. Nhưng sau khi mở máy, Trịnh Đan Ny trong nháy mắt da đầu đều tê dại, chân không kiềm được mà run rẩy, chăm chú kẹp chặt Trần Kha, tiểu huyệt không ngừng bài tiết chất lỏng khiến em không nghĩ đến món đồ chơi nhỏ này không chỉ kích thích điểm A, U, G cùng âm hành mà còn rung đến 36 tần số. Mà Trần Kha còn đang tức giận, trực tiếp bật lên số 4. Trịnh Đan Ny giọng nghẹn ngào:"Kha Kha, mở nhỏ một chút có được không?" "Ô? Nhỏ một chút có thể khiến bảo bối thoải mái không sao? Tiểu tỷ tỷ ở quán bar có đẹp không hửm?" "Không... Không đẹp chút nào~" Ngay lúc Trịnh Đan Ny đang trên bờ vực cao trào, Trần Kha ngay lập tức kéo món đồ chơi ra.

*舌舔棒

"Bảo bối, tôi mệt rồi, nếu em muốn thì tự đến đi."

Mặc dù eo Trịnh Đan Ny đã mềm nhũn, nhưng em hiểu rõ Trần Kha. Ráng chống đỡ thân thể, vịn lấy vai Trần Kha, quỳ trên người cô, bắt đầu vặn vẹo cơ thể. Sau khi đút vào liền cảm thấy một trận co rút, Trịnh Đan Ny nghênh đón lần cao trào thứ nhất trong đêm nay.

Trần Kha trói Trịnh Đan Ny vào đầu giường, đeo vòng cổ và đuôi mèo, nhét trứng rung vào bật số 1, "A ha~ Chị... Chị làm gì vậy?" "Em kêu cái gì?" Trần Kha lại tăng thêm một mức. "Tỷ tỷ~" "Hửm?" Lại tăng thêm một mức, chân Trịnh Đan Ny trở nên run rẩy. "Bảo...bảo bối." "Không đúng a~" Lại tăng thêm hai mức. Tai Trịnh Đan Ny sắp chín rồi, âm thanh run rẩy lại nhẹ nhàng:"Không được rồi, lão công~" Trần Kha cười nhẹ. "Còn có?" "Chủ nhân" "Tốt lắm, có nghe lời" nói xong liền tắt trứng rung đi.

Trần Kha ôm Trịnh Đan Ny đi tắm rửa.

Sau khi tắm xong, Trần Khắc liếc nhìn đồng hồ bên cạnh, nói còn 10 phút nữa.

"A...chị muốn làm gì?"

"Ny Ny, lát nữa ăn cơm cùng Văn Kỳ, đem đồ chơi ra ngoài chơi đùa."

"A?! Lão công~ Không muốn, sẽ rất khó chịu"

"Lúc chơi cùng với các tiểu tỷ tỷ không nghĩ đến hậu quả sao?"

"Em không... Không có cùng tiểu tỷ tỷ chơi đùa"

"Từ Sở Văn đã quay video lại"

Chết tiệt, lại là chị, Từ Sở Văn

Từ Sở Văn gọi điện thoại tới đón hai người đi ăn. Trần Kha đưa Trịnh Đan Ny đến quán ăn. Bốn người ăn cơm cũng không ngon miệng. Trần Kha một tay ăn cơm, một tay đặt trên đùi Trịnh Đan Ny, một lúc lại mò trong túi điều chỉnh thiết bị, viện cớ ứng phó vài câu liền về nhà.

Đêm dài nhưng không nhất định có mộng.

-------------------------------------------

Thật sự không ngờ hai năm trước tui lại dịch mấy fic bạo như vầy :)))

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro