Chương 31

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Edit: Vô Tình Vô Tâm
——
Có lẽ do ánh mắt quá nóng rực của Dung Sâm, Thẩm Vũ nhịn không được nâng mắt. Nàng thấy Dung Sâm ho nhẹ một tiếng quay mặt qua một bên, nhưng lỗ tai lại đỏ bừng một mảnh. Thẩm Vũ đột nhiên cảm thấy có chút buồn cười, Tuyên Bình Hầu phủ Dung Thế tử luôn điềm đạm, nhưng cũng sẽ lộ ra biểu tình như vậy.

      “Lục muội muội.”Thanh âm mềm mại dễ nghe, Thẩm Vũ giương mắt lên nhìn.
Ôn Nguyệt Trăn cùng nha hoàn đi tới. Nhìn phương hướng của nàng ta, chắc là đi tìm Thẩm Tường. Thẩm Tường nhân duyên không  tốt, còn Ôn Nguyệt Trăn lại cực kỳ am hiểu đối nhân xử thế, cũng không biết hai người sao hợp nhau như vậy. Lúc trước Thẩm Vũ cũng đối với Ôn Nguyệt Trăn khách khách khí khí, nhưng sau ngày tới Minh Sơn trang, cộng thêm lời đồn trong phủ, nàng cũng không thèm có lệ với nàng ta nữa.
Hôm nay Dung Sâm ở đây, nàng không dám làm quá căng, chỉ khách khí gọi một tiếng “Trăn biểu tỷ”.
Dung Sâm nhìn về phía Ôn Nguyệt Trăn, thấy nàng ta khá dịu dàng, tuy rằng lúc còn nhỏ cũng đã gặp qua nàng, nhưng không có nhiều giao tình. Chỉ là hắn đối với Trăn biểu tỷ này của A Miên khá nhớ rõ, tất cả đều là bởi vì chuyện năm xưa. Lần đó nếu không phải Hoắc Thừa Tu lót ở dưới thân A Miên, thân thể A Miên sao có thể không tổn hao gì? Hơn nữa dưới cây hoa quế kia có rất nhiều cục đá, nếu chẳng may rơi xuống, hắn cũng không dám nghĩ tiếp nữa .
Đừng nói là cô nương gia, ngay cả là nam tử, gương mặt cũng cực kỳ quan trọng.
A Miên từ nhỏ sinh ra đã xinh đẹp, nếu bị thương, để lại vết sẹo, sẽ ảnh hưởng tới nàng cả đời. Nhớ tới chuyện này, hắn thật ra nên cảm tạ Hoắc Thừa Tu. Lúc đó khi dì hung hăng răn dạy A Miên. Hắn mới từ trong miệng A Miên biết được, lần đó nàng cùng vị Trăn biểu tỷ này ở cùng nhau. Tuy rằng A Miên không nhắc lại với hắn nữa , nhưng hắn cũng nhận thấy được, từ sau khi chuyện kia xảy ra, quan hệ của A Miên cùng Ôn Nguyệt Trăn không còn như trước nữa , tuy nhiên hắn lại được cùng nàng thân hơn một chút .
    Ôn Nguyệt Trăn tới Định Quốc Công phủ, hắn đã sớm biết , nhưng hôm nay gặp vị Ôn cô nương này , lại thấy thái độ A Miên khách khí như thế, liền minh bạch quan hệ của nàng cùng Ôn Nguyệt Trăn vẫn không tốt.
    Tiểu cô nương giận dỗi đúng là thường thấy, nhưng nếu người kia tâm tư quá mức ác độc, cũng không nên kết giao. Dung Sâm cảm thấy may mắn vì Thẩm Vũ cũng không hồ đồ, đối với Ôn Nguyệt Trăn chỉ hơi hơi gật đầu, xem như chào hỏi.
Dung Sâm tu dưỡng rất tốt , khí chất ôn nhuận, Ôn Nguyệt Trăn cũng nhận ra vị Dung Thế tử này đối với Thẩm Vũ có tình ý. Từ khi còn nhỏ, Dung Thế tử vẫn luôn đi theo phía sau Thẩm Vũ, thanh mai trúc mã. Từ xưa biểu huynh biểu muội nhất nghi kết thân, Thẩm Vũ từ nhỏ mỹ mạo, chúng tinh phủng nguyệt, bây giờ đã mười ba, phong thái thiếu nữ nở rộ, làm vị  Dung Thế tử này điên đảo cũng  bình thường.
Ôn Nguyệt Trăn nhớ tới lời Thẩm Tường vừa nói, Thẩm Vũ chỉ là cái bình hoa. Đáng tiếc chỉ cần sinh ra đẹp đẽ, cho dù là bình hoa, cũng không có ít nam tử gục ngã. Ôn Nguyệt Trăn thấy Thẩm Vũ thần sắc xa cách,  cũng không nói nhiều, chào hỏi liền trở về viện của mình.
Dung Sâm nhìn về phía Thẩm Vũ, nói: “Bây giờ cũng không còn sớm, ta phải đi.”
Thẩm Vũ ngẩn người,ánh mắt nhìn về phía Dung Sâm nghi hoặc.
Dung Sâm thích nàng, thời điểm nàng tiến ra sảnh ngoài vừa rồi , trong mắt hắn đều  là vui mừng. Lúc trước Dung Sâm đều sẽ nghĩ biện pháp ở lâu cùng nàng, mấy ngày nay nàng cố ý xa cách, chắc trong lòng hắn cũng có chút  rõ ràng. Nàng tuy là nữ nhi khuê phòng, nhưng cũng không phải tiểu cô nương không rành thế sự, nếu thích một người, tất nhiên  liếc mắt một cái cũng sẽ vui mừng.
Nhưng Dung Sâm lại không ở lâu, chỉ cùng nàng hàn huyên vài câu liền nói phải đi.
   Dung Sâm từ nhỏ đã là quân tử, nếu không nàng cũng sẽ không đến bây giờ mới phát hiện tâm tư hắn đối với mình, lúc này trai đơn gái chiếc, đương nhiên không nên ở lâu. Tuy Dung Sâm thích nàng, nhưng vẫn cố kỵ thanh danh cho nàng nhất.
Thật ra nàng cũng có chút cảm động. Phó Trạm luôn miệng nói đối với nàng thật lòng, nhưng hành vi cử chỉ của hắn làm nàng không nhìn ra một phần thật lòng nào cả, tuy Dung Sâm chưa thổ lộ với nàng nửa chữ, nhưng mọi chuyện đều vì nàng suy nghĩ.

♥️♥️♥️♥️♥️♥️♥️

Dung Sâm đi rồi, Thẩm Vũ thuận đường đi thăm tẩu tẩu Mạnh thị.
Không ngờ lại vừa đúng lúc Ngọc Toàn quận chúa tới Định Quốc Công phủ thăm Thẩm Vũ, tuy Thẩm Vũ cùng Ngọc Toàn quan hệ tốt , nhưng cũng chưa từng cùng tẩu tẩu Mạnh thị tiếp xúc qua, vì vậy nàng liền lôi kéo Ngọc Toàn quận cùng đi qua viện của Mạnh thị .
Hiện giờ Mạnh thị đã mang thai sáu tháng, chỗ bụng nhỏ phồng lên, khuôn mặt thanh tú cũng hồng nhuận đẫy đà, vừa thấy liền biết được chiếu cố rất tốt .
Đây chính là cháu đích tôn của Hàn thị, nên cực kỳ được coi trọng, chi phí sinh hoạt đều dùng lọai tốt nhất.
Mấy ngày nay Thẩm Vũ tuy bận rộn , nhưng cũng sẽ lâu lâu tới thăm Mạnh thị. Mạnh thị ở Quốc công phủ nhân duyên không tốt, nhưng dù sao nàng cũng là thê tử ca ca, sau khi hòai thai, Mạnh thị cả ngày đều vui vẻ, Thẩm Vũ cũng thích cùng nàng thân cận hơn.
Thẩm Vũ  tò mò nhìn bụng Mạnh thị, đôi mắt mở to, nói: “Thật là kì lạ, gần bốn tháng nữa , tiểu chất nhi của ta sẽ từ trong bụng tẩu tẩu chui ra.”
Gần đây Thẩm Ngạn thu liễm không ít, đối với Mạnh thị cũng thêm nhiều phần săn sóc, Mạnh thị tràn đầy vui mừng. Nàng duỗi tay xoa xoa bụng, nghe Thẩm Vũ ngây thơ nói, trong lòng đầy ấm áp .
Ngọc Toàn quận chúa nhớ tuổi của Thẩm nhị công tử cùng ca ca nàng cách nhau không nhiều lắm, hiện giờ  người ta sớm đã kiều thê mỹ thiếp. Nương thúc giục ngày đêm, nhưng ca ca nàng lại chưa thành gia, cũng may nàng nhìn ra ca ca đối với Thẩm Diệu có hảo cảm, trong lòng vẫn còn hy vọng.
Ngọc Toàn quận chúa nhìn bụng Mạnh thị, nhíu mi nghĩ: Khi nào nàng mới có thể lên làm cô cô?

  Tạm biệt Mạnh thị đi ra, Thẩm Vũ đánh giá Ngọc Toàn một chút , rồi nói: “Hình như hơi hơi béo lên rồi .”
Thẩm Vũ nói chuyện luôn thẳng thắn , nhưng Ngọc Toàn dù sao cũng là tiểu cô nương, vội duỗi tay sờ sờ mặt, bĩu môi nói: “Còn không phải trách nương ta, mấy ngày nay vẫn luôn đem nhốt ta ở trong phủ tẩm bổ , có thể không mập sao?”
Lời nói nồng đậm oán trách.
Tiểu cô nương để ý  nhất là dung mạo, Đại Tề quốc luôn lấy dáng người nữ tử thướt tha làm tiêu chuẩn cái đẹp. Nàng ấy từ nhỏ đã thích cưỡi ngựa bắn tên, vóc dáng vẫn luôn hoàn mỹ , nhưng tháng này bởi vì tẩm bổ quá mức, đến nỗi có hai cằm luôn rồi .
Ngọc Toàn quận chúa rất ảo não, liên tiếp oán trách Khang Vương phi. Khang Vương phi sủng nữ nhi, luôn cảm thấy nữ nhi vẫn còn nhỏ, trắng trẻo mập mạp như vậy mới đẹp, bất quá thấy nữ nhi lộ vẻ bất mãn, vì dỗ dành nàng ấy vui vẻ, mới không tiếp tục nhốt nàng. Cho nên hôm nay Ngọc Toàn quận chúa mới rảnh rỗi tới Định Quốc Công phủ tìm Thẩm Vũ.
Thẩm Vũ nghe xong dở khóc dở cười, duỗi tay nhéo nhéo khuôn mặt Ngọc Toàn, nhoẻn miệng cười nói: “Ta thấy rất đáng yêu.”
Ngọc Toàn quận chúa hung hăng trừng mắt nhìn Thẩm Vũ một cái, lúc sau lại thở dài: “Ngươi cũng đừng an ủi ta, ta còn đang nghĩ biện pháp gầy đi như thế nào đây , bằng không chờ sang năm ta cập kê, nhà ai còn muốn ta chứ.”
Sao có thể vì béo một chút mà không tìm được nhà chồng? Hơn nữa xem địa vị Khang Vương phủ hiện giờ, Ngọc Toàn quận chúa sao có thể không tìm được nhà chồng tốt ? Bất quá bây giờ tùy tiện nói việc hôn nhân chính mình như thế , Thẩm Vũ nghĩ, nếu lời này là nàng nói, không chừng nương lại  mắng nàng không e lệ.

Ngọc Toàn quận chúa nói: “Chúng ta cũng đã lâu không có tụ họp , hôm nay  thích hợp nhất để đi ngâm suối nước nóng, chúng ta cùng đi được không?”
Nghe đến suối nước nóng, Thẩm Vũ có chút dao động.
Suối nước nóng thủy hoạt, đối với làn da rất tốt , Thẩm Vũ thích làm đẹp , trong lòng đương nhiên muốn đi. Hơn nữa nàng nhớ tới ngày ấy ở Ngọc Trà sơn trang, bởi vì gặp gỡ Ngụy Vương bị rơi xuống nước, nếu không phải Phó Trạm đúng lúc xuất hiện, không chừng lúc này nàng đã mất mạng. Thẩm Vũ đời này chưa bao giờ vấp ngã, lần đó rơi xuống nước làm nàng mỗi khi nhớ tới trong lòng còn sợ hãi.
Ngã một lần khôn hơn một chút, nếu nàng vẫn không biết bơi , lần sau gặp phải tình huống này sẽ mất luôn cái mạng nhỏ.
Thẩm Vũ cười gật đầu, lại nghe Ngọc Toàn quận chúa nói: “Vậy ngươi rủ thêm Diệu tỷ tỷ , cùng đi nhiều mới náo nhiệt.”
Ngọc Toàn quận chúa tuy rằng thích Thẩm Diệu, nhưng ngày thường cũng sẽ không phá lệ nhắc nhở giống hôm nay như vậy, Thẩm Vũ nhớ tới cái gì, nhìn vào mắt Ngọc Toàn , hỏi: “Đây mới là mục đích thật sự đi?”
Ngọc Toàn quận chúa âm thầm bĩu môi: Thật sự có gì gạt được nàng ấy.
Lần này nàng vốn nghĩ biện pháp thỉnh Thẩm Diệu cùng đi chơi , nhưng tính tình Thẩm Diệu nàng không phải không biết, là mọt sách không ra khỏi cửa một bước , không giống như Thẩm Vũ luôn thích chơi đùa. Nhưng ca ca nàng tháng sau sẽ phải xuất chinh, dựa theo những lần trước đó, có khi một hai năm cũng chưa về. Đến lúc ấy Thẩm Diệu đã cập kê, nếu đính thân rồi , thời điểm ca ca trở về sẽ thương tâm biết bao.
Ngọc Toàn quận chúa từ nhỏ cùng huynh trưởng quan hệ rất tốt , vì thế yêu ai yêu cả đường đi, nên giờ đối với Thẩm Diệu càng nhìn càng thích.
Chuyện này tuy rằng không  thoả đáng lắm, nhưng nàng cũng không nghĩ ra biện pháp tốt hơn , chỉ đành thành  thật khai báo : “Ca ca ta sẽ nhanh chóng xuất chinh, không chừng sang năm mới có thể trở về.”
Điều này Thẩm Vũ cũng minh bạch.
Nàng tuy vừa lòng Hoắc Thừa Tu thành ngũ tỷ phu, nhưng loại việc tự định chung thân tuyệt đối không được phép. Nàng biết rõ phẩm tính Hoắc Thừa Tu, liền rõ ràng việc này chắc là Ngọc Toàn tự chủ trương, muốn dùng nàng đem Thẩm Diệu đi ra ngoài, nhân cơ hội thấy Hoắc Thừa Tu.
Nhìn Thẩm Vũ nhíu mày, Ngọc Toàn quận chúa nhanh dùng khuỷu tay khều khều Thẩm Vũ, giải thích nói: “Ai, A Miên ngươi đừng lầm tưởng. Ca ca ta chính là chính nhân quân tử.” Ngốc ca ca của nàng thấy Thẩm Diệu liền trở nên váng đầu, bộ dạng kia nàng nhìn thấy cũng buồn cười.
Thẩm Vũ nói: “Ta đương nhiên biết phẩm tính Hoắc tướng quân, nhưng mà Ngọc Toàn, chuyện này ta không thể đáp ứng.” Phó Trạm đã cho nàng nếm bao nhiêu khổ, nàng không muốn Thẩm Diệu cũng như vậy. Tuy rằng nàng tin tưởng Hoắc Thừa Tu, nhưng trai chưa cưới nữ chưa gả, không nên gặp mặt.
Ngọc Toàn quận chúa tự biết đuối lý, nhất thời trong lòng cũng chỉ có thể lo lắng suông. Nàng giương mắt nhìn Thẩm Vũ, cảm thấy mấy ngày nay vị  Lục tiểu thư Định Quốc công phủ ngây thơ đáng yêu giống như đã trưởng thành hơn rất nhiều .
Đang lúc Ngọc Toàn quận chúa bất đắc dĩ cũng là lúc nghe Thẩm Vũ nói: “ Ngày mai ta sẽ nói qua với nương cùng đại bá mẫu, nếu hai người ấy cũng muốn đi, ta sẽ thuyết phục ngũ tỷ tỷ cùng đi.”
Ngọc Toàn quận chúa mắt hạnh sáng ngời, vừa mừng vừa sợ lôi kéo tay Thẩm Vũ nói: “Vẫn là A Miên thông minh nhất .”
Lén gặp mặt đương nhiên không ổn, nhưng nếu tình cờ gặp Định Quốc Công phu nhân cùng Thẩm nhị phu nhân cùng đi, vậy không giống nhau.

♥️♥️♥️♥️♥️♥️♥️

Buổi tối Thẩm Vũ liền cùng Hàn thị đề nghị chuyện này. Hàn thị cũng rất thích ngâm suối nước nóng, nghe xong nữ nhi nói , tất nhiên lập tức  đáp ứng. Mấy ngày nay nữ nhi Học Họa vất vả, đi suối nước nóng thả lỏng gân cốt cũng là một chuyện tốt.
Có Hàn thị ra mặt , đại bá mẫu Tưởng thị cũng không cự tuyệt.
Sáng sớm ngày thứ ba, Tưởng thị cùng Hàn thị  mang theo nữ nhi mình đi Hoa Trạch Sơn, cùng đi còn có Thẩm Tường và Ôn Nguyệt Trăn. Thẩm Tường  bởi vì thân thể yếu đuối, ngâm suối nước nóng có lợi, còn Ôn Nguyệt Trăn là do lão thái thái chủ động nhắc tới.
   Yến Thành hơn phân nửa quý tộc đều ở Hoa Trạch Sơn, suối nước nóng âm ấm, rất thích hợp để thả lỏng  tâm tình. Tĩnh đường viện Định Quốc Công phủ cùng sân của Khang Vương phủ rất gần, bất quá mấy năm nay Khang Vương phủ ở Yến Thành địa vị ngày càng cao, viện này được một lần nữa sửa chữa, càng thêm quý giá khí phái.
Đương nhiên, so với Khang Vương phủ , tĩnh đường viện Định Quốc Công phủ  cũng không thua kém.
Thẩm Vũ được Lập Hạ dìu xuống ngựa , giương mắt nhìn thoáng qua biệt viện xa hoa này.
Đại đa số quý tộc đều có biệt viện ở Hoa Trạch Sơn giữa núi, còn phía trên hoàn toàn thuộc suối nước nóng hoàng gia. Gia Nguyên Đế thường cùng  Oản Phi tới đây , vào thu và đông, mỗi tháng đều sẽ lại đây ngâm suối nước nóng một lần .

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro