Chương 39.2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


_____***

Hàn thị thật sự đã phái người đi tìm. Nàng thấy nữ nhi bình an không có việc gì trở về, liền mắng một trận. Nếu như trước đây, Hàn thị sao có thể nỡ lòng mắng nữ nhi như vậy, nhưng mấy ngày nay nữ nhi đã xảy ra quá nhiều chuyện, làm nàng ngày ngày lo lắng đề phòng, sợ hôm nay lại xảy ra chuyện gì. Thẩm Vũ cười cười nói: "Là nữ nhi sai, làm nương lại lo lắng, chỉ là mới vừa rồi gặp gỡ Oản Phi nương nương, cho nên......"

Lại nói tiếp, Hàn thị tuy vừa lòng con rể Phó Trạm, nhưng cũng không thích mẹ chồng Oản Phi này. Lần trước ở Hoa Trạch Sơn, Oản Phi không chút lưu tình nói nữ nhi nàng không có giáo dưỡng, trong lòng nàng vô cùng tức giận. Không có người mẹ nào là không xót co, chính mình có thể trách cứ nữ nhi, nhưng đổi lại người khác, nàng chịu không nổi. Nghe nữa nhi nói xong, vẻ mặt Hàn thị lập tức khẩn trương, vội hỏi: "Thế Oản Phi kia có làm khó con?" Ở trong mắt Hàn thị, Oản Phi nghiễm nhiên trở thành một "Ác bà bà", nữ nhi còn chưa gả qua đã lên mặt như vâyh, nếu gả qua rồi, còn không biết sẽ có bộ dạng thế nào. Biết mẫu thân lo lắng, Thẩm Vũ liền cười nói: "Nương, Oản Phi nương nương không làm khó nữ nhi, lại còn vì việc lần trước xin lỗi."

Nói xong, Thẩm Vũ liền giơ vòng tay lên, nói, "Người xem, đây là do Oản Phi nương nương tặng cho nữa nhi." Hàn thị không ngốc, thái độ ngày ấy Oản Phi đối với nữ nhi như vậy, rõ ràng chính là không thích, sao có thể trong khoảng thời gian ngắn phát sinh thay đổi lớn như vậy? Bất quá nàng nhớ tới vị Kỳ Vương đoan chính kia, liền nghĩ có lẽ là do Kỳ Vương ở giữa điều giải, làm Oản Phi đối với nữ nhi có điều đổi mới. Nghĩ như thế, Hàn thị càng thêm đối với Kỳ Vương vừa lòng đến không được. Bà bà cùng con dâu đối đầu, quan trọng nhất vẫn xem phu quân xử lý như thế nào.

Hàn thị vốn định cùng Oản Phi gặp mặt, dù sao về sau sẽ là thông gia. Chẳng qua thật không khéo, Hàn thị chân trước vừa đến Trúc Lâm tử, liền nghe được tin tức Oản Phi đã xuống núi . Hàn thị tiếc nuối một trận, sau đó dắt nữ nhi hồi phủ.

Mấy ngày nay Thẩm Vũ coi như được thể diện, còn Thẩm Diệu cũng là người gặp việc vui tâm tình sảng khoái. Chỉ mỗi Thẩm Tường lại là ưu tư thành bệnh. Vốn là một khuôn mặt thanh tú nhỏ nhắn, nay bệnh liền gầy đến da bọc xương. Cả nhà trên dưới toàn nói, ngũ tiểu thư về sau sẽ là Khang Vương thế tử phi, còn lục tiểu thủ thành Kỳ Vương phi tôn quý, hỉ sự như thế, địa vị toàn bộ Định Quốc Công phủ ở Yến Thành đều sẽ nâng lên một bậc mới, cả nhà trên dưới có chung chuyện tốt vinh dự, cũng chẳng có ai rảnh quan tâm vị tứ cô nương con vợ lẽ này.

Thẩm Tường ở trên giường, trên người đắp một cái khan mỏng, khuôn mặt nhỏ tái nhợt như tờ giấy, trong phòng ngủ dày đặc mùi thuốc, cho dù cố dùng huân hương cũng không che dấu được. Thẩm Tường đột nhiên nhớ tới ngày ấy ở Ngọc Trà sơn trang, Đại tướng quân tuấn lãng trẻ tuổi ở thời điểm Thẩm Diệu thiếu chút nữa té ngã đỡ một phen, nàng đứng ở một bên, liền đối với vị tướng quân này nhất kiến chung tình. Nói thật, dung mạo cùng thân phận Hoắc Thừa Tu đều không bì kịp Kỳ Vương, nhưng nàng cố tình đối với Hoắc Thừa Tu động tâm.

Hôm nay Ôn Nguyệt Trăn mặc một thân áo váy đoan trang, búi tóc tùy ý cắm cây tram hoa lan, làn váy uốn lượn, gót sen khoan thai mà đến. Nàng nhìn tiểu cô nương trên giường bệnh, không lộ dấu vết nhăn nhăn mày, lúc sau mới ngồi vào bên giường Thẩm Tường, quan tâm hỏi: " Thân mình muội muội đã hảo chút chưa?" Thẩm Tường gật gật đầu. Mấy ngày nay, Ôn Nguyệt Trăn hay đến thăm nàng nhất. Trong phủ nàng chỉ là thứ nữ, cho dù Ôn Nguyệt Trăn thật sự cố ý nịnh bợ, tự nhiên nên nịnh bợ Thẩm Diệu cùng Thẩm Vũ, mà không phải chính mình. Cho nên nàng đối với Trăn biểu tỷ có hảo cảm, thậm chí đem nàng ấy trở thành thân tỷ muội. "Tốt hơn chút, mẹ ta nói, mấy ngày nữa liền có thể xuống giường." Thẩm Tường cười cười nói.

Thẩm Tường trước mắt đích xác cũng được xem như một tiểu giai nhân thanh tú nhu nhược đáng yêu, nhưng dung mạo này không đủ so với Thẩm Vũ, ngay cả so với Ôn Nguyệt Trăn kiều mỹ cũng không đủ dùng. Dù cho là mỹ nhân, bệnh thành thế này cũng sẽ không đẹp nổi, huống chi chỉ là một dung mạo không tuyệt sắc. Ôn Nguyệt Trăn thay Thẩm Tường dịch chăn, nói một chút lời thân mật, lại nhíu mi thở dài: "Ngũ muội muội cùng lục muội muội đều là xuân phong đắc ý, làm người ta hâm mộ không thôi, nhưng ở trong mắt ta, Tứ muội muội mới là tài mạo song toàn trong Yến Thành quý nữ."

Ánh mắt Thẩm Tường dừng lại, biết lời Ôn Nguyệt Trăn có ẩn ý, nhưng Ôn Nguyệt Trăn lại không nói tiếp. Ôn Nguyệt Trăn ra vẻ hối hận, cười nói: "Ta đây là lo lắng hỏng rồi, lúc này mới thay Tứ muội muội bất bình, ta xưa nay tính tình thẳng, Tứ muội muội đừng để trong lòng."

Thẩm Tường nghĩ: trên dưới cả nhà này, còn có người nào sẽ bất mãn Thẩm Diệu cùng Thẩm Vũ, cũng duy chỉ có vị biểu cô nương này. Nhưng Ôn Nguyệt Trăn thân phận đặc thù, thật sự không nên khua môi múa mép, cái này trong lòng nàng tự nhiên minh bạch. Thẩm Tường cầm tay Ôn Nguyệt Trăn, vội vàng nói: "Trăn biểu tỷ có phải hay không biết điều gì?"

Ôn Nguyệt Trăn lộ vẻ khó xử, rũ mắt nói: "Tứ muội muội, ta đã sớm đem ngươi trở thành thân muội muội, chỉ là...... Chỉ là ta xem dáng vẻ ngươi trước mắt thế này, ngày ngày đau lòng. Tứ muội muội là người có tài, tuy là con vợ lẽ, nhưng phẩm hạnh tính đức so với đích nữ Định Quốc Công phủ còn cao hơn một bậc. Nếu người ngoài không biết thân phận, khẳng định cho rằng Tứ muội muội mới là đích nữ tôn quý quý, thanh niên tài tuấn giống như Kỳ Vương cùng Hoắc Tiểu tướng quân như vậy, xứng đôi với muội muội mới là tốt nhất......"

Thẩm Tường không nói gì, chỉ là bị chọc trúng tâm tư, đích xác, cho dù nàng làm được nhiều thứ, nỗ lực như thế nào, chung quy vẫn là một thứ nữ. Thân phận của nàng, căn bản không xứng với địa vị Khang Vương phủ thế tử phi. Ôn Nguyệt Trăn nói: "Ta hiểu được ta không nên nói Ngũ muội muội cùng lục muội muội như vậy, nhưng ta tin tưởng Tứ muội muội ngươi."

Ôn Nguyệt Trăn xoa xoa tay Thẩm Tường, nghiêm túc nói, "Ngươi có biết, Ngũ muội muội thanh danh là đệ nhất quý nữ Yến Thành, nhưng lại làm ra việc gặp lén ngoại nam không." Thẩm Tường ngẩn người, ánh mắt lộ ra kinh ngạc. Hiển nhiên là không tin. Đại để là hiểu được Thẩm Tường sẽ phản ứng như vậy, Ôn Nguyệt Trăn tiếp tục nói, "Lần trước ở Hoa Trạch Sơn, ta chính mắt nhìn thấy Ngũ muội muội cùng Hoắc Tiểu tướng quân gặp lén."

Thẩm Tường ngẩn người, sóng to gió lớn trong lòng nhất thời nổi lên, hấp hấp môi lẩm bẩm nói: "Này...... Này không có khả năng đi." Lấy phẩm tính của Thẩm Diệu, không có khả năng làm ra loại chuyện này. Ôn Nguyệt Trăn minh bạch tâm tư Thẩm Tường, từng câu từng chữ chậm rãi nói: "Ngũ muội muội thật sự là cô nương phẩm tính đoan lương, nhưng lục muội muội lại không phải như vậy. Ngươi nên hiểu được, lục muội muội cùng Kỳ Vương đã âm thầm lui tới từ lâu."

Thẩm Tường tin cách làm người của Thẩm Diệu, lại không tin tác phong của Thẩm Vũ . Thẩm Vũ này tuổi còn nhỏ đã sinh ra một dung mạo hồ ly tinh, từ nhỏ đến lớn nam tử vây quanh ở bên người nàng ta nhiều đếm không xuể. Mỗi khi Thẩm Vũ đi chơi , nàng lại chỉ có thể yên lặng dụng công đọc sách cùng học tập nữ hồng. Thẩm Diệu cùng Thẩm Vũ thân cận, điểm này là sự thật. Nếu nói Thẩm Diệu bởi vì Thẩm Vũ mới gần mực thì đen, thì giờ phút này nghe Ôn Nguyệt Trăn nói, Thẩm Tường đã tin hơn phân nửa. Nàng chỉ có thể lén ái mộ, mà Thẩm Diệu cùng Thẩm Tường lại không màng nữ tử rụt rè, gặp lén nam tử, tạo thành kết quả này cũng là đương nhiên. Thẩm Tường nhắm mắt lại, đôi tay nắm thật chặt đệm giường, trong lòng tràn đầy hận ý, rồi sau đó mới mở to mắt đối với Ôn Nguyệt Trăn nói: "Trăn biểu tỷ, người mà ta có thể tín nhiệm cũng chỉ có ngươi. Ngươi nói cho ta biết, ta nên làm cái gì bây giờ?"

Nàng thích Hoắc tướng quân. Từ nhỏ đến lớn, Thẩm Diệu mọi thứ đều so với nàng cao hơn một bậc, bây giờ ngay cả người trong lòng đều phải cùng nàng ta tranh.

 ...... Nàng không cam lòng.

Nhìn dáng vẻ này của Thẩm Tường, Ôn Nguyệt Trăn thoáng cười nhạt, làm như thương tiếc vuốt vuốt tóc mái Thẩm Tường nói.

______*******************************

 cảm ơn bạn LamHngHunhNgc đã tặng bìa cho mình nhé!!!

các nàng nhớ cmt để mị có thêm động lực edit nha!!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro