Chương 8

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Đêm nay không cần phải cùng Ân Tử Đạc đồng sàng cộng chẩm, tâm tình Triệu Tân Di thả lỏng rất nhanh liền ngủ, một đêm mộng đẹp đến tận bình minh.

Ân Tử Đạc nói được là làm được, thật sự tự mình đưa cậu tới trường.

Tổng bộ của Vân Liên và trường học cùng đường, Triệu Tân Di cùng tổng tài đại nhân ngôi lên xe đặc chủng.

Cùng ngồi với Ân Tử Đạc trong một không gian kín, Triệu Tân Di có chút không dễ chịu, ánh mắt phiêu loạn, dừng ở trên màn hình điện thoại của Ân Tử Đạc – hắn hình như đang xem cổ phiếu.

Ân Tử Đạc cảm giác được ánh mắt của cậu, từ màn hình ngẩng đầu lên: " Làm sao vậy?"

Triệu Tân Di lắc đầu một cái: " Anh mua cổ phiếu à?" Người như Ân Tử Đạc coi như đầu tư cá nhân cũng phải có cơ cấu quản lý chuyên nghiệp đi.

Ân Tử Đạc nhìn Triệu Tân Di, cười giỡn nói: " Tình cờ mua chơi chơi cũng không tồi, kiếm chút tiền, không phải đang thiếu nợ em sao?"

" Vậy anh phải nhanh chóng mua đi." Triệu Tân Di chỉ vào mấy mã cổ phiếu: " Mua cái khoa học kỹ thuật XX này, nhát định sẽ tăng mạnh."

Ân Tử Đạc liếc mắt nhìn cậu một cái: " Em cũng biết chơi?"

Triệu Tân Di bĩu môi: " Tin hay không thì tùy." Cậu chỉ là cảm động vì Ân Tử Đạc cho cậu tiền, lại vì cậu bố trí phòng ngủ, mới đưa hắn một chút phúc lợi làm báo đáp, nếu Ân Tử Đạc không tin thì cậu cũng không có cách nào.

Đang nói chuyện thì đã đến cổng trường.

Khiến Triệu Tân Di không nghĩ tới là Ân Tử Đạc đối với việc vặt đưa trẻ tới trường này rất kiên trì và hứng thú, hắn cư nhiên xuống xe cùng cậu, nói muốn đưa cậu vào.

" Không cần đâu," Triệu Tân Di khổ sở nói, "Em cũng không phải ngày đầu tiên đi học."

Ân Tử Đạc cầm cặp sách của cậu trên tay, đẩy lưng cậu đi về phía trước: " Hiện tại em ở cùng tôi, tôi tất yếu phải gặp giáo viên của em. Mẹ em nhờ tôi đốc thúc em học hành, tôi cũng không thể cái gì cũng không quản."

Thực sự là sợ điều gì sẽ gặp điều đó, Triệu Tân Di tuyệt vọng nghĩ, Ân Tử Đạc gặp giáo viên, mặt mũi của cậu sẽ mất hết.

Mà giáo viên chủ nhiệm, cô Lưu với việc Ân Tử Đạc đến, biểu thị nhiệt liệt hoan nghênh.

Phụ huynh trường quý tộc đều là nhân vật có máu mặt, Triệu gia thất thế cũng không tính là quá đặc biệt, hơn nữa Triệu Tân Di đầu óc chậm chạp, học hành dốt nát, cậu vẫn luôn không được giáo viên yêu quý, nhưng bởi vì ngoan ngoãn nghe lời, giáo viên cũng không công khai chán ghét, là sự tồn tại có cũng được, không có cũng chẳng sao.

Chuyện Ân Tử Đạc kết hôn với Triệu Tân Di, truyền tới tai các giáo viên, vì tiểu trong suốt Triệu Tân Di soát độ tồn tại.

Cô Lưu cùng với Ân Tử Đạc chào hỏi nhau, trợ lý Ngô Ưu đưa quà cáp, mấy người ngồi xuống, Triệu Tân Di nhìn hai bên, cô giáo ngồi, cậu đương nhiên là phải đứng, vì vậy ngoan ngoãn đứng sau lưng Ân Tử Đạc.

Lúc thường cô Lưu nghiêm khắc, bây giờ khách khí: " Tân Di, em cũng ngồi đi."

Ân Tử Đạc quay đầu liếc mắt Triệu Tân Di một cái, tựa hồ thấy bộ dáng khoanh tay lễ phép rất thú vị, cười như không cười nói: " Cô không cần để ý em ấy, em muốn đứng vậy thì đứng đi."

Triệu Tân Di: " ..."

Cô Lưu thoáng có chút lúng túng: " ...Vậy cũng được."

Ân Tử Đạc: " Hôm nay đến chủ yếu là cảm ơn cô đã dốc lòng chăm sóc, thành tích của Tân Di luôn luôn không được tốt lắm, để cô bận lòng rồi. Lại thêm là, sau này Tân Di ở cùng với tôi, nếu trong trường có chuyện gì, ngoại trừ liên hệ mẹ của em ấy, cô cũng có thể liên hệ tôi." Ân Tử Đạc bên này vừa dớt lời, Ngô Ưu đã chuẩn bị sẵn hai tấm danh thiếp đưa tới – một tấm của Ân Tử Đạc, một tấm của hắn.

Cô Lưu nhận lấy, khách khí nói: " Giáo dục học sinh vốn là việc chúng tôi phải làm, anh quá khách khí rồi. Thành tích của Tân Di luôn luôn không được tốt lắm, nhưng em ấy là người ôn hòa thiện lương, tất cả mọi người đều yêu quý em. Hiện tại có anh đốc xúc em ấy học tập, chúng tôi càng cao hứng.. Còn liên lạc hằng ngày..." Cô mang theo do dự mà nhìn Ân Tử Đạc, " Hiện tại giáo viên và phụ huynh liên lạc với nhau qua Wechat, có thông báo gì cũng sẽ thông báo trong nhóm chat, nếu thuận tiện thì chúng ta thêm bạn tốt?"

Người như Ân Tử Đạc, danh thiếp đều là điện thoại, hòm thư của công ty, số điện thoại di động làm việc, Wechat tư nhân đều không dễ dàng tiết lộ, chứ nói chi là thêm bạn tốt linh tinh.

Ân Tử Đạc do dự một chút, Ngô Ưu lập tức nói: " Cô Lưu, nếu không thì thêm tôi đi, tôi sẽ thông báo Ân tổng."

Cô Lưu có chút khó khăn: " Anh ở cùng Tân Di sao?"

Ngô Ưu vội trả lời: " Tôi chỉ là trợ lý của Ân tổng, không ở cùng một chỗ."

Cô Lưu: " Vậy được rồi bình thường giáo viên các môn sẽ ở lớp giao bài tập, yêu cầu phụ huynh đốc xúc kiểm tra, còn có thể có một ít thông báo lâm thời, không ở cùng một chỗ e là bất tiện. Chúng tôi hi vọng có thể cùng người thân cận của học sinh liên hệ bất cứ lúc nào."

Ân Tử Đạc liền quay đầu nhìn Triệu Tân Di, đứa nhỏ vốn cũng là đang nhìn hắn, trong ánh mắt mơ hồ có chút lo lắng, tầm mắt hai người chạm vào nhau, Triệu Tân Di chột dạ liền nhìn đi chỗ khác.

Ồ, không muốn để tôi quản lý sao? Ân Tử Đạc cười thầm, vậy tôi nhất định phải add Wechat.

Sau khi add Wechat, Ân Tử Đạc cùng cô Lưu nói tới thành tích học tập của Triệu Tân Di.

Cô Lưu uyển chuyển biểu thị: " Trước mắt thành tích của Triệu Tân Di...ừm, rất ổn định."

Triệu Tân Di: " ..." tan nát cõi lòng.

Ân Tử Đạc bên ngoài giữ vững nụ cười thận trọng cao quý, trong lòng lại nghĩ, ổn định? Ổn định đứng thứ nhất từ dưới lên sao?

Cô Lưu: " Tuy rằng thành tích không tốt nhưng em ấy rất nỗ lực."

Triệu Tân Di: "..." Càng thêm tan nát cõi lòng.

Ân Tử Đạc gật gật đầu, nỗ lực ổn định đứng thứ nhất từ dưới lên, hắn hiểu.

Cô Lưu: " Dùng thành tích hiện tại của em ấy, muốn vào đại học chính quy, dường như là rất khó...Nhưng thực ra cũng không có việc gì, với xuất thân của Tân Di, có rất nhiều lối ra, không nhất định phải ở trong nước học đại học."

Triệu Tân Di: "..." Tan nát cõi lòng ba lần liền. Lời nói của cô Lưu rất khách khí, nhưng thực ý là, dùng trí thông minh của cậu, nỗ lực nữa cũng không thi nỏi, không bằn từ bỏ sớm một chút, ngược lại trong nhà có tiền, hiện tại gả cho Ân đại tổng tài, không đi học cũng không sao.

Ân Tử Đạc bất động thanh sắc cười cười: " Lời cô nói đương nhiên tôi rõ ràng. Mà cô cũng biết, Triệu gia là danh môn vọng tộc, trong nhà có không biết bao nhiêu là danh y, học giả, mặc dù kinh thương, cũng có văn hóa của thương nhân. Nhà họ hi vọng em ấy, cho dù thế nào cũng phải có bằng đại học, tôi nếu đã đáp ứng mẹ của Tân Di đốc xúc học tập, cũng không muốn không nỗ lực được liền bỏ...Cho nên hi vọng cô có thể hiểu được, sau đó kính xin tiếp tục quan tâm việc học hành của Tân Di, yêu cầu đối với học sinh khác như thế nào thì yêu cầu với em ấy như thế đó, tôi nhất định sẽ nghiêm túc phối hợp với các vị."

Lời nói của Ân Tử Đạc quá mức rõ ràng, trong lòng cô Lưu mặc dù đã bỏ qua người học sinh này từ lâu, ở bề ngoài vẫn luôn là đáp ứng liên tục, đông thời tích cực trao đổi với Ân Tử Đạc kế hoạch học tập của Triệu Tân Di.

Nói chuyện hơn một tiếng, Ân Tử Đạc mới rời trường học, Triệu Tân Di cùng cô giáo tạm biệt, trở về lớp.

Một tiếng đồng hồ với người trăm công nghìn việc như Ân Tử Đạc so với vàng còn quý hơn nhiều, hắn có thể dùng một giờ để đưa Triệu Tân Di tới trường và quan tâm việc học hành của cậu, điều này làm cho Triệu Tân Di áp lực như núi.

Cậu trở lại chỗ ngồi, sầu mi khổ kiểm* từ cặp sách lấy sách vở ra, sách của người khác đều là chi chít chữ viết, còn sách vở cậu thì trắng tinh.

*Sầu mi khổ kiểm: 愁眉苦脸 buồn bã, âu sầu*

Lấy sách vở ra liền móc được một túi điểm tâm Ân Tử Đạc dặn dì giúp việc chuẩn bị cho cậu, có donut cùng sữa chua đào vàng – đại ngôn của Bạch An, cậu thích nhất.

Triệu Tân Di nhìn Bạch An trên vỏ hộp sữa chua đến xuất thần, cậu nhớ rằng mình đã từng xem một cuộc phỏng vấn của Bạch An, hắn nói lúc đi học thành tích của mình cũng không tốt, thi tài năng thì thứ nhất, văn hóa thì thứ nhất từ dưới lên, tổng trung bình, điểm cũng chỉ vừa vặn vào.

Bạch An vẫn tính xuất thân chính quy, minh tinh có học lực không bằng hắn còn khối người, trong tất cả các nghề chỉ có nghệ sĩ đại khái là không coi trọng học lực đi.

Đây là thích hợp với cậu quá còn gì.

Triệu Tân Di đang ngẩn người, tiểu đồng bọn của cậu, Đường Tiểu Long đi tới, vỗ vỗ vai cậu, thiếu chút nữa đập cậu xuống đất: " Tân Di! Ngày hôm nay có luyện công không? Tao mới luyện được Kim chung tráo thiết bố sam. Mày có muốn học không?"

Triệu Tân Di lên tinh thần: " Học!"

Ân Tử Đạc hoàn toàn tự tin sẽ đốc xúc cậu học tập, hiện tại kỳ vọng càng lớn sẽ thất vọng càng nhiều, đến lúc Ân Tử Đạc hết kiên nhẫn thì lúc đấy cậu sợ sẽ bị bạo lực gia đình.

Triệu Tân Di suy nghĩ tình huống mình bị đè xuống đất đánh, cảm thấy "Kim chung tráo Thiết bố sam" thật sự là rất thích hợp.

...

Ân Tử Đạc thật sự cảm thấy lãng phí một tiếng đồng hồ chẳng đáng gì, bị nhờ vả hết lòng vì việc người khác, hắn nếu đáp ứng Đoạn Vân Khê, đương nhiên sẽ không tùy tiện từ bỏ. Huống chi, hiện tại Triệu Tân Di mới 18 tuổi, không đi học thì làm cái gì? Còn không bằng để cậu trong trường, hắn càng bớt lo.

Ân Tử Đạc nghĩ như vậy, tâm tình cũng không tệ lắm. Hắn ngồi trong xe, nhìn phong cảnh bên ngoài, cuối thu tiết trời có chút lạnh, bầu trời xanh thẳm, lá cây bay tán loạn, rơi trên mặt đất một tầng vàng óng ánh, đẹp không sao tả xiết.

Lúc này điện thoại ting một tiếng, hắn cầm lên nhìn, " Nhóm lớp 12.4" mới thêm một tin.

GV môn toán – Cô Trịnh: [ Thành tích thi tháng 19 đã có, mong các vị phụ huynh kí lên bài thi của các em, cũng đốc xúc các em sửa chỗ sai và ghi lại nguyên nhân mắc lỗi sai. Ngày mai tôi sẽ kiểm tra. Mong các bậc phụ huynh phối hợp! @All]

Ân Tử Đạc: "..."

Nhưng đây mới chỉ là bắt đầu, sau mỗi tiết học kết thúc, giáo viên cũng sẽ giao bài tập, thuận tiện cường điệu môn học của mình quan trọng ra sao, giáo viên vừa nói chuyện, các vị phụ huynh đều hàn huyên hỏi thăm, hỏi giáo viên con mình như thế nào, cùng giáo viên rút ngắn quan hệ, như cán bộ kì cựu phát biểu trách nhiệm của giáo dục...

Mồm năm miệng mười, phi thường náo nhiệt.

Cái này còn chưa tính, giáo viên các bộ môn hẳn là được giáo viên chủ nhiệm ra hiệu, dồn dập thêm bạn tốt Ân Tử Đạc, cùng hắn nói chuyện riêng, kể tất tần tật biểu hiện của Triệu Tân Di trong môn học và uyển chuyển bảo sau này sẽ để ý hơn tình huống của Triệu Tân Di, tuyệt đối không để hắn thất vọng.

Ngay cả giáo viên thể dục cũng không buông tha hắn,

GV Thể dục – Thầy Tào: [ Ân tổng, chào ngài! Tố chất thân thể Tân Di tương đối kém nhưng thái độ của em ấy trong tiết thể dục rất tích cực, gần đây còn cỏ thể cùng bạn học đánh quyền, rất tiến bộ, nhất định là kết quả ngài dốc lòng đốc xúc em ấy, cảm ơn! Thời tiết sắp lạnh, cảm mạo sẽ không tốt nên rèn luyện không thể ngừng! Tăng cường sức đề kháng!"

Sắp đến giờ tan tầm, wechat của hắn tăng mấy chục cuộc trò chuyện, bài thi cần phụ huynh kí tên có tới bảy phần, còn có một đống lớn bài tập cần phải giám sát hoàn thành...Tâm tình của hắn hỏng mất!

Mà Ân tổng không phải là người dễ dàng nhận thua, hắn vừa trước mặt cô Lưu hứa hẹn sẽ giúp Triệu Tân Di học hành tiến bộ, nhanh nhưu vậy đã lùi bước, không phải tự vả mình sao?

Ân tổng quyết định kiên trì chút xem sao.

Hắn lúc này gọi Ngô Ưu tới, bảo hắn mở một cuộc họp khẩn cấp.

" A?" Đôi mắt Ngô Ưu sau kính trợn thật lớn: " Họp cái gì cơ ạ?"

Ân tổng hít sâu một hơi, cắn răng nói: " Chia sẻ kinh nghiệm của phụ huynh có con lớp 12 thi đại học."

Tiểu hậu trường

Ân tổng: o(╥﹏╥)o

Miêu miêu: →_→

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro