Chương 22

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trịnh Minh Tâm ngồi ngẩn người trước máy tính , nhớ lại mọi chuyện đã xảy ra ngày hôm nay, cậu cảm thấy bản thân dường như đã bị ... một người đàn ông đẹp trai dụ dỗ 

Vậy thì ... cứ để đồng chí Lâm thay đổi từ một người bạn trai thực tập thành một người bạn trai thực sự đi 

Ah, tất cả đều là do những lời Lâm Dương nói ... ah, Trịnh Minh Tâm , mày thực sự không thể từ chối lời tỏ tình của anh ấy a ..... 

Một tiếng pong vang lên, Trịnh Minh Tâm nằm dài trên bàn, cậu lại dậm chân, không biết là xấu hổ hay tức giận.

Một lúc sau, cơn nóng trên mặt bớt đi một chút, cậu mở máy tính ra tra thông tin vé máy bay từ Trung Quốc về Bangkok.

"Water Boy" đã quay được hai phần ba . Sau "Water Boy", cậu đặc biệt để p'Jack nghỉ một thời gian không nhận hoạt động . Ngoài ra, gần đây không có nhiều tin tức về cậu như hồi cậu mới  trở về, thời điểm này mang đứa nhỏ về là thích hợp, cậu thật sự rất nhớ bọn nhỏ, nghĩ lại, đã hơn 20 chương chưa ôm đứa nhỏ, thật sự rất nhớ mùi sữa trên người chúng . .

Sau khi thảo luận về thời gian quay lại với Porphyr , Trịnh Minh Tâm thở phào nhẹ nhõm, chuyện quan trọng cuối cùng cũng được giải quyết ...

Nhưng một vấn đề khác lại tới 

Cậu bây giờ đang hẹn hò với Lâm Dương, bọn nhỏ... cậu nuốt nước miếng, Lâm Dương... anh có thể chấp nhận sự xuất hiện đột ngột của ba đứa nhỏ không? Còn với bọn nhỏ , liệu chúng có chấp nhận sự xuất hiện người cha chưa bao giờ gặp này không ? 

Haiz ..... thật là khó 

Hay là ... tìm chút thời gian để nói chuyện với Lâm Dương?

Nhưng, nhưng hai người bọn họ vừa mới chính thức hẹn hò! Ba đứa nhỏ xuất hiện ngay khi bắt đầu hẹn hò, mày không sợ làm mọi người sợ hãi sao Trịnh Minh Tâm ? So với ba năm trước đây giống nhau?

Yeah . . . Vậy , vậy không nói nữa ?


Nhưng cậu đang ở trong một mối quan hệ,  trong mối quan hệ hai bên phải trung thực với nhau , cậu sao có thể sống trong sự dối tra được ?

Vậy .... Vậy nói rồi thì sao ?

Ngay sau khi hai người bọn họ bắt đầu hẹn hò, ba đứa nhỏ lại xuất hiện.  Liệu Lâm Dương có phấn khởi không ? 

Thế thôi ..... thôi không nói nữa

Mày đang ở trong một mối quan hệ , mày phải trung thực a Trịnh Minh Tâm 

Làm ơn ai đó đặt và đưa ngay cho cậu cái thẻ bug ..... 

"A a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a thực phiền phức a a a a a a a a a a a a a a a a a!"


Trịnh Minh Tâm vò đầu bứt tóc, quên đi, hiện tại đừng nghĩ nữa, nếu có gì cần suy nghĩ, ngày mai hãy nói sau ! ! ! Hiện tại đi ngủ !!!!! 

Lâm Dương ở đầu bên kia cũng bị cuốn vào hai thế giới của băng và lửa.

A! Hôm nay cùng Newwie thổ lộ, thế nhưng lại thành công ! ! ! Newwie là bạn trai của anh ! !


A ... nhưng còn về đứa trẻ ... cậu lại không nói ...

A! Nhưng là hôm nay Newwie với anh ở cùng một chỗ ! Hôm nay kỷ niệm ngày đầu tiên hai người bọn họ kết giao !!!! 


A ........ Anh phải tìm chút thời gian để nói chuyện với Newwie ... về chuyện đứa trẻ ?

A! Mặc kệ đứa nhỏ là của ai, anh vẫn là bạn trai của Newwie ! ! !


A ..... vạn nhất Newwie không muốn nói với anh về đứa trẻ thì sao ...

A! Sớm muộn gì anh cũng sẽ làm cha ! Dù sao anh vẫn là bạn trai của Newwie cơ mà ! ! !


A. . . Vạn nhất bọn nhỏ không thích anh thì sao . . . Nhỡ đâu đứa nhỏ chỉ thích cha ruột của nó . ...


A ...... Anh nhất định sẽ đối xử tốt với chúng hơn cả cha ruột của chúng! Anh là lão công của Newwie !!

À ... không, bây giờ anh chỉ là bạn trai, còn lâu mới là chồng ... nên chẳng trách Newwie không muốn nói chuyện với anh về đứa bé . Rõ ràng hôm nay trong bữa ăn tối anh đã nói với em ấy rằng em có thể nói với anh bất cứ điều gì, đừng giữ nó cho riêng mình, nhưng em ấy vẫn không muốn nói với anh 

A! Không sao , một ngày nào đó Newwie sẽ nói cho anh biết ! Dù sao, anh cũng là bạn trai của Newwie a! ! ! ! ( dạ vâng em biết lâu rồi , pí khoe suốt thôi .____. )


À ......  mà thôi không cần à nữa ...... à nữa sẽ càng ngày càng sinh ra nhiều chuyện 

Lâm Dương nằm trên giường, chậm rãi lật xem mấy tấm ảnh hôm nay chụp trên điện thoại, đẹp quá, đây là bạn trai của anh . 

Hì hì, hôm nay hẳn sẽ có giấc mơ đẹp 

Earth một lần nữa chứng kiến Lâm Dương đưa Trịnh Minh Tâm đến phim trường,  hai người bọn họ cứ dính lấy nhau thực sự không thể nào nghĩ đến hai chữ 【bạn bè】được 

Nhân lúc máy quay chưa bật , Earth di chuyển qua nhìn khuôn mặt tươi cười của Trịnh Minh Tâm , hắn bật chợt có chút chua xót 

Điều đáng buồn nhất trên thế giới là bạn đã tuyên bố trò chơi kết thúc trước khi bạn bắt đầu, phải không? 

" Ca " 

" Ừ "

" Anh ... anh đang hẹn hò với Lâm Dương ...?"

Tay Trịnh Minh Tâm đang lật trang cuốn kịch bản bỗng ngừng lại , vẻ mặt muốn kìm hãm lại nhưng không kìm được khiến trái tim Earth càng thêm chua xót 

" Ừm " Trịnh Minh Tâm nhìn hắn "Bọn tôi ... không có ý định công khai sớm như vậy, cậu biết đấy, tình hình của tôi ... từng có một chút rắc rối, nhưng Lâm Dương ... trước kia vốn là anh ấy cao hơn tôi , tình huống trong nhà cũng phức tạp hơn nhà tôi . Tôi cũng hơi băn khoăn , hai chúng tôi đã trải qua nhiều khổ cực như vậy trong quá khứ, mặc dù bây giờ đã qua vài năm, nhưng ai biết được điều gì sẽ xảy ra với những phương tiện truyền thông, vì vậy chúng tôi dự định đợi cho đến khi mọi thứ lắng xuống trước khi công bố rộng rãi. "

Earth gật đầu "Em hiểu ... nhưng ... còn ba đứa nhỏ , Lâm Dương có biết không? "

" ......... anh ấy vẫn chưa biết "

" Anh không định nói với anh ta ? "

Trịnh Minh Tâm hạ tay xuống "... Lẽ ra tôi nên nói với anh ấy, nhưng ... tôi không biết anh ấy ... đã chuẩn bị tâm lý cho chuyện này chưa ... Tôi vẫn muốn từ từ , tôi sợ. ... Tôi sẽ làm anh ấy sợ. "

Hiểu được , Earth ỗ vỗ vai cậu "Em hiểu được, không phải ai ... cũng có thể chấp nhận được. Hai người mới bắt đầu hẹn hò, nên chờ đến khi quan hệ tốt lên."

" Haiz " Trịnh Minh Tâm cười với hắn "Cảm ơn Earth , thật may là cậu có thể cùng tôi nói chuyện này... Hai ngày trước tôi đã mua vé máy bay rồi. Đã đến thời điểm tôi được đoàn tụ với bọn nhỏ rồi đúng không ? "

Earth mỉm cười "Tất nhiên, em cũng nhớ bọn chúng ."

Lâm Dương cau mày khi quan sát sự tương tác của họ bên ngoài phim trường , mặc dù bây giờ anh ấy là bạn trai thực sự của Trịnh Minh Tâm , nhưng người đàn ông này ... hắn vẫn là đối thủ cấp SSSS của Lâm Dương, nên anh ấy không được xem thường ! Anh cũng biết được rằng hai ngày nữa, họ sẽ có một cảnh quay ... tình cảm vô cùng thân thiết 

Nghe nói cảnh quay chỉ diễn ra trong chốc lát nhưng rất dễ sinh ra tia lửa, nhìn thấy bọn họ trò chuyện vui vẻ, anh không thể tùy tiện yên lòng ! Nhưng anh không thể bảo đạo diễn xóa cảnh đó đi, anh sợ Trịnh Minh Tâm nghĩ rằng anh với cậu vừa bắt đầu yêu đương đã quản nhiều như vậy , với tính tình của Trịnh Minh Tâm thì cậu sẽ làm loạn lên ... đến lúc đó anh sẽ mất nhiều hơn có ... không tốt không tốt 

Vẫn là chính mình nên đề phòng nhiều hơn đi ! 


Kết thúc một cảnh quay, Trịnh Minh Tâm đi tới ngồi trên ghế nghỉ ngơi, uống nước dừa do Lâm Dương đưa cho.

" Anh vừa đặt chỗ nhà hàng mà em rất muốn đến nhưng phải xếp hàng chờ lâu. Quay phim xong đi nhé?"

" Ừm tốt "

Hai người ngồi một lúc, đạo diễn gọi Trịnh Minh Tâm qua, nhìn cậu toát ra vẻ quyến rũ ở trung tâm ánh sáng đứng cạnh người đàn ông gầy gò đen nhẻm , rõ ràng vừa gầy vừa đen như vậy , sao không phải là anh đứng bên cạnh cậu cơ chứ ! 

"Cut! Mọi người vất vả rồi ! Hôm nay đã xong!" 

"Cảm ơn đạo diễn, mọi người vất vả rồi !"


"Làm tốt lắm ! "


Đột nhiên ở phim trường vang lên tiếng " A " , mọi người nhìn về nơi phát ra tiếng động, ngạc nhiên nhìn hai mẹ con.

"? Mumu , bảo bối nhà tôi "

Arm lập tức phản ứng lại mà chạy tới, đầu tiên là hôn Alice, sau đó hôn đứa bé trong tay Alice, không ngừng gọi tên Mu Mu, thật ủy mị làm sao 

Mọi người chào đón sự xuất hiện của hai mẹ con Alice, kéo đến xem cô con gái nhỏ của Alice và Arm, nhưng ngay sau đó, Mu Mu đã sợ hãi và khóc thét trước một đám người ngập tràn . Đôi vợ chồng lần đầu tiên gặp được loại tình huống này, có chút chân tay luống cuống.

"Mọi người mau tản ra, dọa tới đứa nhỏ rồi ."


Nghe lời Trịnh Minh Tâm , đám đông đang tụ tập giải tán ngay lập tức, nhưng Alice và Arm vẫn không thể dỗ dành đứa trẻ, khuôn mặt cô bé đỏ bừng vì khóc.

" Đưa cô bé cho em thử coi " Trịnh Minh Tâm đưa tay ra 

" Ừ ừ , đưa New thử xem " Alice giao đứa trẻ cho Trịnh Minh Tâm , thấy cậu khéo léo ôm lấy chiếc cổ non nớt của đứa bé , nhẹ nhàng ôm bé vào lòng và dịu dàng dỗ dành.

Đứa bé tìm được cảm giác an toàn trong vòng tay , một lúc sau mới bình tĩnh lại, nhưng cứ co giật, thoạt nhìn đáng thương cực kỳ 

"Mới thật lợi hại a ... Thường thì chị còn lâu mới dỗ được tiểu tổ tông này ."

Trịnh Minh Tâm nhìn đứa trẻ trong tay cậu, cô bé còn rất nhỏ, nằm trong vòng tay cậu  trên người còn có mùi sữa đặc trưng, ​​khiến cậu nhớ lại thời thơ ấu của ba đứa nhỏ nhà mình . Hồi cậu vừa mới làm cha chưa biết gì , cậu sinh tận ba đứa , chân tay luống cuống , nửa năm đầu tiên, cậu hầu như không có thời gian ngủ, chính là có thể nghỉ ngơi khi Earth đến hoặc khi Porphyr đến,  những lúc khác cậu phải làm việc chăm chỉ và chăm sóc con cái

Nghe được lời nói của Alice, Trịnh Minh Tâm mỉm cười "Sở dĩ đứa trẻ khóc là vì thiếu cảm giác an toàn, chỉ cần chị cho nó đủ an toàn , đứa trẻ sẽ sớm yên lặng mà chìm vào giấc ngủ."

"New em thật sự. . . Biết rất nhiều a."


Trịnh Minh Tâm chợt ngừng lại, nụ cười đông cứng lại hai giây "Em ... do em đọc rất nhiều sách."

Lâm Dương cảm thấy trong lòng nhói đau khi nghe những lời này của cậu 

Đương nhiên em ấy biết rất nhiều ... bởi vì bản thân em ấy ... có một đứa con ... Trịnh Minh Tâm luôn sống như thế này trong suốt ba năm đó sao? Em ấy thức dậy từ sáng sớm và chăm sóc con, ngay sau khi đứa trẻ được sinh ra, em ấy đã phải học cách thay tã và cho con bú vào nửa đêm, trong khi người đàn ông vô dụng vẫn đang ngủ ngon lành trên giường, không để ý đến cha con họ . Mỗi ngày vây quanh cuộc sống của đứa nhỏ , không chỉ chăm sóc đứa nhỏ còn phải chiếu cố nam nhân vô dụng kia trong cuộc sống hàng ngày. . . Nam nhân đó cũng sẽ ghét bỏ khuôn mặt hốc hác và vóc dáng không mấy ưa nhìn của em ấy , rồi bị thế giới hoa mỹ bên ngoài mê hoặc, cuối cùng sẽ ngoại tình và nói rằng đó là lỗi của Trịnh Minh Tâm, là do em ấy không chăm sóc bản thân tốt nên mới xảy ra chuyện này . Bản thân em ấy không đủ hấp dẫn nên anh ta đã bị bọn yêu tinh bên ngoài mê hoặc và cuối cùng đuổi Trịnh Minh Tâm ra khỏi nhà . Thậm chí tước quyền giám hộ của em ấy với lý do em ấy không có việc làm, vì vậy nên em ấy sẽ không bao giờ được gặp lại đứa trẻ! 

Trách không được hiện tại Newwie liều mạng làm việc như vậy ! Tất cả đều là bởi vì cẩu nam nhân kia ! 


Ông trời ạ! Vì cái gì ông trời đối xử với Trịnh Minh Tâm em ấy như vậy a! Vì cái gì a! Ông trời ơi! Ngươi không công bằng a!


" Lâm Dương , Lâm Dương ! "

" Sao ? "

Trịnh Minh Tâm nhìn anh " Anh có ổn không ? Sao anh lại .... cảm giác hình như anh đang khóc? "

"Anh ... anh ổn ... anh ổn ..."

Không tốt! Có vấn đề ! Em vì cái gì không nói cho anh biết về chuyện của mình ! Em nói cho anh biết a! Anh sẽ giúp em a! Em đừng chính mình tự gánh vác a! Em thật ngu ngốc! Nếu vì lòng tự trọng mà để bản tự thân gánh vác mọi chuyện , anh , anh , anh liền, liền. . . Sẽ không mang em đi ăn bánh ngọt !


"Em có điều gì muốn nói với anh không?"

Trịnh Minh Tâm suy nghĩ một chút, sau đó ngập ngừng hỏi: "Em ... em phải nói gì với anh? "

"Em suy nghĩ kĩ chưa ? Em có chuyện gì rất quan trọng , cực kì quan trọng , hẳn là phải nói với anh đi ?"


Trịnh Minh Tâm còn muốn nghĩ muốn "Tỷ như?"


"Tỷ như. . . emmm, em ở Trung Quốc ba năm. . . Gặp người nào, đã xảy ra chuyện gì, có lẽ. . . Cần anh hỗ trợ cái gì không ? "


" Ờ hình như không có. . . . . . !"

" Thật không ? "

" Anh không nhắc thì em quên mất "

Lâm Dương kinh ngạc nhìn cậu , giây tiếp theo cậu nhìn đến một nơi liền hét lên: "Earth ! Lại đây !"

"???"

"Em quên nói với anh " Trịnh Minh Tâm kéo Earth "Trước đây em quên giới thiệu với anh , đây là Earth - một người bạn em gặp khi em còn học ở Trung Quốc, cậu ấy là đàn em của em . Earth ! Đây là bạn trai của tôi , Lâm Dương. "

???

"Em đã biết anh ta từ ... Trung Quốc ...?"

"Đúng vậy, lúc đó em hơn cậu ta một tuổi nhưng cậu ấy lại là học trưởng . Mặc dù là học trưởng nhưng cậu ta thực sự đã giúp đỡ em rất nhiều, bọn em rất hợp nhau."

" ......... Ừm ...... "

Earth nhìn Lâm Dương , Alice và Arm mỉm cười "Xin chào, ông Lâm , chào cô Alice, tôi là Earth ."

"Xin chào, xin chào ~ cảm ơn cậu đã chăm sóc New ~" 

Earth gãi đầu "Thật ra, anh trai chăm sóc em nhiều hơn."

"Ai u hảo đáng yêu nga ~"


Lâm Dương nhìn Earth và Trịnh Minh Tâm đang đứng cùng nhau, Trịnh Minh Tâm vẫn đang ôm Mumu trong tay . Ngay lập tức anh nghĩ đến bức ảnh gia đình của Trịnh Minh Tâm , cẩu nam nhân và đứa trẻ giữa họ. ? ?

"Đây có phải là con củaP'Arm và P'Alice không?

" Đúng vậy "

" Cô bé thật dễ thương "

Trịnh Minh Tâm mỉm cười và nhìn hắn " Cậu có muốn bế cô bé không ? "

" Em có thể sao ? Earth nhìn Alice 

" Đương nhiên "

Sau khi được sự đồng ý, Earth đã bế đứa trẻ khỏi vòng tay của Trịnh Minh Tâm , động tác của hắn phi thường thành thạo 

Một số trẻ dễ quấy khóc khi bị người khác bế, nhất là lần ôm trước đó còn đang rất thoải mái, sau khi được thay đổi thì dễ quấy khóc không dứt, nhưng mặt Mumu chỉ nhăn lại khi mới chuyển sang tay Earth , cô bé ngủ rất yên bình sau khi Earth dỗ dành cô bé vài lần

" Earth đệ đệ , em ôm trẻ con có vẻ tốt "

Trịnh Minh Tâm cười và trả lời: "Tất nhiên, cậu ấy là một người chuyên nghiệp đúng không?"

Earth gật đầu, "Tất nhiên rồi!"

Lâm Dương đứng ở một bên xem, trong mắt tràn đầy kinh ngạc.

Trịnh Minh Tâm quay đầu nhìn anh, nhìn thấy vẻ mặt khiếp sợ của anh, cậu có chút không hiểu được liền bước tới, "Anh có chuyện gì vậy? Phát sinh gì sao ? "

". . . Anh . . ."


"Ân?"


Lâm Dương hít sâu một hơi, cầm lấy tay của cậu đặt trong lòng bàn tay mình  "Newwie chúng ta đang hẹn hò."

" Vâng "

"Vậy ... có rất nhiều chuyện, chúng ta nên ... cho nhau biết ."

"... Hiểu biết giữa chúng ta còn không đủ sao? Em còn biết anh đái dầm trên giường đến năm bao nhiêu tuổi cơ mà "

"... không phải cái này! Em đừng nhắc mấy chuyện hồi bé "

Trịnh Minh Tâm cười nhéo nhéo mặt của Lâm Dương "Làm sao vậy, em thấy anh thực căng thẳng, cứ thả lỏng đi."

". . . Hô. . . Newwie ."


" Ừm "

" Anh hy vọng rằng giữa chúng ta ... không có sự che giấu, anh sẽ nói cho em biết tất cả những gì anh có và anh hy vọng ... em cũng vậy, được không? "

"..." Trịnh Minh Tâm giật thót , cuối cùng gật đầu, "Ừm..."

"Anh biết, em thích liều mạng ... Em thích tự mình gồng gánh giải quyết nhiều việc, nhưng anh không chỉ là bằng hữu của em mà còn là bạn trai của em, thậm chí là chồng của em sau này, em phải tin anh dù có bất kể điều gì xảy ra, anh có thể giải quyết nó và anh hy vọng chúng ta có thể đối mặt với nó cùng nhau. "

"...Được chứ."

Lâm Dương tiến đến ôm cậu "Em hiểu được là tốt rồi. . . Anh sẽ không bức em nhưng anh vĩnh viễn ở thành phố này chờ em ."


Trịnh Minh Tâm ôm lấy anh, không hiểu vì sao đột nhiên nói ra những lời này, cậu cũng biết những gì Lâm Dương nói là sự thật, nhưng Lâm Dương, bí mật mà em giấu, không phải chuyện đơn giản có thể tùy tiện giải quyết. Ba đứa nhỏ đang tồn tại là do em sinh .... những đứa trẻ này đã tồn tại trên thế giới này mà anh không hề hay biết , anh chưa hề tiếp xúc hay là nhìn thấy chúng , làm sao anh có thể tự hứa hẹn như thế được ? 

Em sợ anh chưa sẵn sàng làm cha, sợ anh chỉ biết tận hưởng tình yêu mãnh liệt của bản thân chứ không muốn gánh nặng tã lót bay tứ tung . Biết đâu ngày anh biết được sự tồn tại của chúng , anh sẽ bỏ đi trong hoảng loạn như ba năm trước . Chờ đến lúc anh điều chỉnh lại cảm xúc một lần nữa rồi trở về liệu mất bao lâu ?  

Trịnh Minh Tâm cười khổ, trước đây em không nói cho anh biết về sự tồn tại của đứa trẻ vì em sợ anh không yêu em mà chỉ có trách nhiệm với đứa nhỏ, nhưng bây giờ em sợ anh miễn cưỡng bản thân phải chịu trách nhiệm cho đứa trẻ vì anh yêu em 

Lâm Dương , Lâm Dương , anh có thực sự hiểu không?

Trịnh Minh Tâm đã từng chứng kiến ​​quá nhiều cặp vợ chồng cãi vã rồi chia tay vì con cái, củi, gạo, dầu, muối, mắm, dấm, chè, không có con thì rất dễ ly hôn . Nhưng còn những gia đình đã có con thì thường họ cuối cùng sẽ dành hết tinh lực cho những cuộc cãi vã hàng ngày, chỉ vì con cái mà họ buộc phải sống với nhau. Lâm Dương, thời gian bên nhau của chúng ta vẫn còn ngắn ngủi, anh có thể thực hiện lời hứa tâm nguyện của em bây giờ nhưng còn tương lai thì sao?

Nói cho anh nghe mọi chuyện một cách vội vàng, em sợ rằng giữa chúng ta không còn chỗ cho sự hối hận.

Lâm Dương, cho em thêm chút thời gian, cho tụi em thêm chút thời gian đi 

P/s : tôi thật bái phục trình độ bổ não drama hóa sự việc của đôi này .__________. chương này lại còn dài nữa T_____T vừa edit vừa tức điên người ~~~~ 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro