Chương 30

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 30

Qua chưa đầy một giờ đồng hồ, Vệ Khải đã trở lại, tốc độ nhanh như vậy, còn làm Lăng Thụy Đông có chút kinh ngạc.

Nhưng thực ra, Lăng Thụy Đông sai Vệ Khải đi mua cũng không quá nhiều thứ, chỉ có thuốc bôi trơn, một đôi găng tay, một ống kim tiêm còn cả một lọ dung dịch glycerin. Chỉ là cái cuối, Lăng Thụy Đông để Vệ Khải tìm y tá chăm sóc mình mà mua.

Thật tiếc khi không thấy biểu cảm của y tá kia nhưng nhìn mặt Vệ Khải đỏ thế kia, cũng đã đủ để lấy lòng Lăng Thụy Đông rồi.

Ở sâu trong thâm tâm, Vệ Khải đã hoàn toàn thuần phục Lăng Thụy Đông, nhưng anh lại cố ý đi chậm lại. Ngay cả lúc anh dẫn Từ Vị đi chụp ảnh khắp trường, cũng không dẫn theo Vệ Khải mà trong thời gian ấy, Lăng Thụy Đông chỉ để hắn ở nhà quay video thủ dâm hằng ngày. Tất cả cũng chỉ vì đang chậm rãi hưởng thụ hắn.

"Cởi đi." Lăng Thụy Đông hờ hững nói.

Bởi vì vẫn còn trong quá trình huấn luyện quân sự, nên Vệ Khải đội một chiếc mũ bộ đội cũ màu xanh, mặc một chiếc áo dân công màu lá mạ, trên đi một đôi ủng cao su. Hắn cởi mũ, sau đó cởi áo khoác xuống, bên trong chỉ có độc chiếc áo may ô màu trắng, sau đó, hắn cởi thắt lưng ra, kéo quần xuống, phía dưới không có thêm bất kỳ thứ gì.

Đã lâu không nhìn thấy thân thể Vệ Khải, làm Lăng Thụy Đông cảm thấy hơi nóng mắt, anh ngoắc tay. Vệ Khải đến bên giường, Lăng Thụy Đông đưa tay ra sờ soạng cơ ngực hắn. Hai tháng không gặp, vóc người Vệ Khải ngày càng đẹp hơn. Trước đây hắn là thể dục sinh, cũng không rèn luyện vóc người, nên thân thể cũng toát lên vẻ được vẻ dẻo dai. Còn bây giờ hình như là cơ bắp đã tăng lên, nhưng không phải cái loại nhìn đáng sợ, cũng không phải to như mấy anh thanh niên Châu Âu, mà là kiểu vừa đúng chuẩn của một người Châu Á, không có một chút nào là mập. Hơn nữa, các đường viền trên cơ thể hắn rõ ràng hơn rất nhiều, nhất là cơ bụng, trước đây vì không có tập luyện qua, mà cơ bụng lại hơi xê dịch, không đều, phần giữa cơ bụng không hề rõ. Còn bây giờ, tám múi cơ bụng nhìn như là những khối đá lấy ra từ ngăn lạnh, hoặc là một khối socola, vừa nhìn qua trông rất dụ người.

Lăng Thụy Đông xoa xoa ngực hắn, rồi nắm lấy đầu vú, còn Vệ Khải chắp hai tay sau lưng, mở rộng lồng ngực, đôi mắt nhìn thẳng, đây là động tác đứng trên quân huấn mới được dạy, nhìn qua, trông hắn giống như một người vệ sĩ cương nghị mỗi tội là không mặc quần áo.

Mấy ngày huấn luyện quân sự ngắn ngủi cũng đủ để làm Vệ Khải đen hơn một chút, hắn bây giờ cũng đã mất đi sự ngây ngô thời cấp ba, không còn là chàng trai, bắt đầu bước vào giai đoạn giữa một thanh niên và một người đàn ông trưởng thành.

Nhận ra Lăng Thụy Đông đang nhìn mình, Vệ Khải hơi nghi hoặc cúi đầu, đôi mày kiếm nhăn lại, đôi mắt thâm thúy ngời sáng nhìn anh, sống mũi cao, đôi môi mím chặt, làm cho người nhìn qua thấy hắn vô cùng kiên nghị. Nhưng dù nhìn hắn có dương cương kiên nghị đến đâu, thì khi bày ra toàn bộ cơ thể mình, mặc người trước mặt đùa ngịch, sờ soạng như vậy, cũng không thể giấu được sự dâm đãng.

Lăng Thụy Đông duỗi hai tay ra, Vệ Khải lập tức phản ứng lại, lấy găng tay, chụp vào cho Lăng Thụy Đông, còn điều chỉnh cẩn thận từng ngón một.

Sau đó, Lăng Thụy Đông lật tay qua, đưa mắt liếc nhìn.

Mặt Vệ Khải hơi đỏ lên, hắn rõ ràng hiểu ý tứ của Lăng Thụy Đông, vì vậy cầm thuốc bôi trơn đến, đưa vào tay anh.

"Lần đầu tiên, ngươi tự quyết định sẽ dùng mấy ngón đi." Lăng Thụy Đông dựa vào giường, trông vô cùng lười biếng, thật giống như đây không phải thuốc bôi trơn mà giống như một hộ lý.

Vệ Khải khựng lại một lúc, rồi bôi đều thuốc bôi trơn lên ngón tay trỏ của Lăng Thụy Đông, làm cho cái gang tay đang khô ráo đột nhiên dính lên đống dịch bóng loáng, sau đó bôi lên đến ngón tay giữa, hắn hơi do dự, ngẩng đầu nhìn anh, anh lại chỉ cười nhìn hắn. Vệ Khải đỏ mặt cúi đầu, tiếp tục bôi thêm thuốc lên ngón tay đeo nhân của Lăng Thụy Đông.

Thoa xong sau, Lăng Thụy Đông cử động ba ngón tay một lúc, làm cho thuốc bôi trơn bị kéo ra thành những sợi chỉ bạc, sau đó nhìn Vệ Khải nở nụ cười khing bỉ: "Thật sự phải đeo cho ngươi cái khóa dương vật thôi, mới thế mà đã cứng rồi."

"Xin lỗi chủ nhân." Vệ Khải hạ giọng xin lỗi, sau đó lại ngẩng đầu lên, oán trách nói, "Lâu lắm rồi chủ nhân không chơi cơ thể của tiện cẩu."

Lăng Thụy Đông nghe được giọng oán trách của hắn, trong lòng có xẹt qua một ít ấm áp, nhưng ngoài mặt thì vẫn lạnh xuống nói: "Chủ nhân có chơi ngươi không là chuyện của ngươi à ?"

"Xin lỗi chủ nhân!" Vệ Khải vội vàng cong gối, vì không mang quần áo, nên khi cậu trai to con một mét tám khi hạ người quỳ thẳng xuống đất đã phát ra một tiếng bạch.

Lăng Thụy Đông có vẻ như đã bớt giận: "Đứng lên, xoay người ra chỗ khác."

Vệ Khải kích động đứng dậy, vẫn ở bên giường nhưng là tư thế quay lưng lại với Lăng Thụy Đông, cúi người xuống, hai chân giang rộng, hai bàn tay chống đất, mặt sau đã hoàn toàn lộ ra trước mắt anh.

Bởi cái tư thế này, mà hai mông của hắn hoàn toàn tách ra, lộ ra khe hở màu đỏ sẫm khép kín ở giữa, cũng vì quá căng thẳng mà không ngừng chập chùng.

Sắc tố trên cơ thể đàn ông rất dễ dàng phân bố, huống chí thường xuyên vận động, làm cơ mông ma sát với nhau, cho nên làm gì có truyện thần kỳ nào mà "hoa cúc màu hồng nhạt" như trong tiểu thuyết. Thực tế, hầu như đàn ông đều là màu tím hoặc tím đậm, thậm chí còn có cái gọi là hoa cúc đen, mà hoa cúc của họ thật sự cũng không bị chạm vào bao giờ, chỉ là trời sinh đã có mà thôi. Vậy nên, cái màu đỏ sậm của Vệ Khải là tương đối hiếm.

"Tự vệ sinh rồi, còn cạo lông nữa?" Lăng Thụy Đông ngay lập tức chú ý đến xung quanh mông trơn bong không lông của Vệ Khải, ở rãnh đùi không phải nơi hay bị phơi nắng nên da ở đó khá trắng, nó cũng không bởi vì vận động quá nhiều mà thô ráp, ngược lại trông có vẻ trơn bóng.

"Đợt nghỉ hè... Mua một số đồ ở trên mạng rồi tự cạo lông và..." Vệ Khải rầu rĩ nói, nhưng lăng Thụy Đông biết, hắn thật sự đang rất xấu hổ.

" Thật cẩn thận." Lăng Thụy Đông không khỏi bật cười, "Xem ra ngươi đã chuẩn bị rất kỹ càng chờ tới lúc ta chơi mặt sau của ngươi rồi nhỉ?"

" Vâng, chủ nhân, tiện cẩu đã chuẩn bị kỹ từ lâu rồi." Vệ Khải ngẩng đầu, thanh âm rõ ràng hơn một chút.

"Bên trong cũng sẵn sàng rồi?" Sắc mặt Lăng Thụy Đông lập tức xấu đi.

Vệ Khải cuống quít lắc đầu: "Không ạ, chỉ rửa bên ngoài, tiện cẩu chưa bao giờ chạm vào bên trong."

Lăng Thụy Đông thoa glycerin lên khắp ngón tay, bôi quanh mông Vệ Khải, đầu tiên là thoa thuốc bôi trơn trên từng nếp nhăn, sau đó đè hậu môn lại, làm những nếp nhăn dẫn dần giãn ra: " Xét thấy biểu hiện của ngươi không quá tệ, lần đầu tiên chỉ kiểm tra, nếu như cơ thể của con chó ngu ngốc nhà ngươi hoàn toàn khỏe mạnh, sau này, lông phía trước cũng không cần cạo sạch, ở gốc dương vật có thể để lại lông dài 3 cm, nhưng trên bụng phải cắt sửa chỉnh tề, lưu lại một ít quanh rốn là được. Những chỗ khác, triệt hết lông, mặt sau cũng thế, ta không muốn thấy ngươi lại mọc thêm một cái đuôi chó đâu."

"Vâng, chủ nhân, tiện cẩu nhất định sẽ làm thật tốt." Vệ Khải trả lời.

" Nếu lớn rồi cũng không cần tự xưng tiện cẩu nữa, từ nay ngươi có thể tự xưng chó ngốc, khi nào ta cảm thấy thật hài lòng với ngươi, ngươi có thể tự xưng Caesar." Lăng Thụy Đông dùng ngón tay nhẹ nhàng xoa xoa hậu môn Vệ Khải, nói.

Vệ Khải vui mừng trả lời: " Vâng, cảm ơn chủ nhân! Chó ngốc nhật định sẽ làm thật tốt! A!"

Lăng Thụy Đông đâm ngón tay vào, quát lớn: "Chó nên gọi như thế nào, mới khen một chút đã quên!"

"Gâu!" Vệ Khải vội vã sủa lên.

" Thoải mái thì sủa, khổng thoải mái thì kêu a, không cần phải kìm nén vì ta, đây là mệnh lệnh của chủ nhân, hiểu không?" Lăng Thụy Đông quát lên.

"Gâu" Câu trả lời này của Vệ Khải làm Lăng Thụy Đông mím môi nở nụ cười, anh không thăm dò nhiều nữa, mà trực tiếp để ngón tay của mình chậm rãi tiến vào sâu hơn,

Bởi vì bên ngoài đã quá trơn, cho nên bên trong cũng không còn quá khô nữa, anh từ từ rút ra cắm vào, đổ thuốc bôi trơn lên gần ngón tay, rồi lại cắm vào bên trong thân thể Vệ khải, làm cho khắp cơ vòng của hắn dính đầy thuốc bôi trơn.

Lần đầu tiên mở rộng mặt sau, không có thảm như trong tiểu thuyết, cũng không có nhẹ nhàng như ở đó viết, cũng không phải lền đầu thì sẽ chảy máu, cũng không phải lần đầu, cũng không phải là kiểu chuẩn bị cũng không chuẩn bị, rửa cũng không rửa, bao cũng không đeo, mà xong.

Chỉ cần vừa đủ trơn, mặt sau của nhiều người đã có thể chứa được một ngón tay, nhưng nếu muốn tăng thêm ngón nữa, thì phải chuẩn bị kỹ hơn một chút, cũng phải chờ quen nữa, mặt sau thật sự có thể to ra, bôi trơn có thể giúp đi vào đơn giản hơn. Nhưng vì cấu trúc cơ thể của con người, hậu môn khi đã biến thành hàng siêu to khổng lồ, cúng có rất nhiều phương pháp để làm chặt lại, đương nhiên đây không phải là chuyện bây giờ nên nhắc đến.

Ban đầu Vệ Khải có chút căng thẳng, hậu môn co lại rất chặt, Lăng Thụy Đông vỗ mấy phát vào mông hắn, lúc bị đánh mông, mông sẽ theo bản năng mà kẹp chặt lại. Mãi sau, lỗ hậu hắn mới có thể thả lỏng một chút, lực cản của cơ vòng cũng nhỏ đi, Lăng Thụy Đông đã có thể cho hai ngón tay vào, xoa xoa ở quanh vách ruột ấm áp của hắn.

Vạch ruột mềm mại đã trơn tuồn tuột, không thể tưởng tượng được sẽ nuốt thứ đó của đàn ông thế nào, lại càng không nghĩ ra được lúc đó sẽ có khoái cảm như thế nào.

Lăng Thụy Đông xoa xoa thăm dò một chút, Vệ Khải đột nhiên kêu lên "A... Gâu" một tiếng. Lăng Thụy Đông không có trách cứ hắn tại sao lại gọi sau đó sửa, đơn giản vì đây là lần đầu tiên Vệ Khải bị đâm vào tuyến tiền liệt.

Ví trí của tuyến tiền liệt không có sâu như nhiều người vẫn tưởng, cũng không hề dẽ tìm. Trên thực tế, muốn chạm được chỗ này khi làm tình khó hơn nhiều so với làm bằng ngón tay như bây giờ. Các bác sĩ khi kiểm tra tuyến tiền liệt có thể dùng ngón tay dễ dàng moi ra một đống chất lỏng từ bên trong, mà chỉ với những va chạm nhỏ cũng không hẳn là có thể đến được đây, vì nó không chỉ cần đúng tư thế, mà còn phải phối hợp thêm với kỹ xảo.

Lăng Thụy Đông ấn nhè nhạ vào vị trí của tuyến tiền liệt, vị trí này không phải là xưng cả cục lên cũng không phải là một cái túi thị gì nó chỉ là một miếng thịt cứng hơn những chỗ khác một chút ở trên vách ruột. Vệ Khải run rẩy phát ra tiengs kêu, hai đầu gối hơi trùng xuống, còn mặt hắn thì đỏ từ cổ đến trở lên.

"Cảm giác như thế nào." Lăng Thụy Đông chưa bị bạo cúc bao giờ, chỉ từng xem mấy bài chia sẻ cảm giác của linh(*) nô hoặc linh chủ.

Vệ Khải không nói gì, một lúc sau mới nghĩ ra được: " Giống như là lúc nhịn tiểu, cũng giống như cảm giác trước khi bắn tinh, nơi đó hơi ngứa, cả eo cảm giác rất tê, không có lực."

Lăng Thụy Đông chậm rãi tiến thêm ngón tay thứ ba vào, trên quy đầu đã có ít chất lỏng trào ra liên tục. Anh vừa chậm rãi cắm ngón tay vừa không nừng đổ thêm dịch bôi trơn.

Thuốc bôi trơn cũng là mua ở bệnh viện, không có mùi vị hoặc tác dụng gì quá đặc biệt. Chất lỏng óng ánh từ từ đi vào, hơi dấp dính thế rồi, nó cũng dần nổi lên thành những bọt trắng. Lăng Thụy Đông đẩy ngón tay tới vách ruột, sau đó xoa xoa ở đó một lúc, mới rút ra.

Vì đã được mở rộng, cho nên khi rút tay ra, lỗ hậu của Vệ Khải chỉ hơi co rút lại, chứ không khép hết vào, nó còn hiện ra một cái hang to tầm một ngón tay, liên tục co rút trông y như là đang thở, Lăng Thụy Đông lấy điện thoại ra chụp mấy tấm ảnh. Sau đó làm cho Vệ Khải ngẩng đầu lên, hai tay đặt lên mông, banh động cúc ra, làm cái bộ dạng y như đang cầu chịch.

Vệ Khải bị chơi đến mức hô hấp dần trở nên nặng nề, nhưng Lăng thụy Đông vẫn tiếp tục sai hắn đi bơm thêm glycerin vào trong ống tiêm.

Ống tiêm hắn lấy là loại 100 ml, không có kim tiêm, to bằng một ngón tay. Vệ Khải đổ đẩy dung dịch vào trong đó, rồi lại đến bên giường, cúi người xuống, tiếp tục làm lộ ra mặt sau vẫn chưa ngừng đóng mở của mình. Sau đó, Lăng Thụy Đông cho ống tiêm vào sâu chừng bảy đến tám mét rồi mới đẩy grycerin ra.

Lần đầu, lần hai, lần ba, lần bốn, tất cả đều là Vệ Khải tự tay bơm thêm grycerin vào, rồi dâng cho Lăng Thụy Đông, cho anh tiêm vào trong cơ trể mình. Tất cả đã 400 ml.

"Nếu chỉ dùng để rửa ruột thì chừng này cúng không phải là nhiều." Lăng Thụy Đông hạ ống tiêm xuống, ra hiệu cho Vệ Khải đứng dậy.

Vệ Khải gật đầu, cảm giác sau hậu huyệt vô cùng kỳ lạ, khom lưng lâu như thế làm dịch chảy xuống, lại còn bị ngón tay của Lăng Thụy Đông liên tục kích thích, nên hiện tại, cả người hắn đều đã ửng hồng.

"Đây là lần tiên, nên ta sẽ nhẹ nhàng với ngươi một chút." Lăng Thụy Đông nở nụ cười, "Ta bây giờ muốn ngủ một chút, ngươi đến địa chỉ này, lấy giúp ta mấy món đồ, thuận đường mua luôn cho ta một phần cơm trưa."

" Tính cả đi và về thì quãng đường cũng chưa tới 7 km, bằng thể lực của ngươi chắc không sao." Lăng Thụy Đông hỏi.

Vệ Khải lần đầu số dung dịch Lăng Thụy Đông cho vào cơ thể mình cũng không lớn, 7 km, dùng thể lực của hắn mà chạy tới chạy lui cũng phải mất hơn bốn mươi phút. Nhưng nếu cộng thêm, đống dung dịch glycerin trong cơ thể lúc này, chắc cũng phải mất ít nhất một giờ cả đi và về. Mà thời gian này kéo dài càng lâu, cảm giác dằn vặt đối với hắn càng lớn.

"Ta sẽ không cưỡng ép ngươi, nếu ngươi không làm được thì có thể nói rõ ra. Ta không bắt ngươi làm điều mà ngươi không thể." Lăng Thụy Đông dựa vào giường, ôn hòa nói.

Vệ Khải nhìn ánh mắt ôn hòa có chút mệt mỏi của Lăng Thụy Đông, biết đây không phải cố ý thử thách mình mà đây là sự tín nhiệm, tin tưởng rằng mình có thể làm thật tốt.

"Không thành vấn đề, chủ nhân, ngài cứ nghỉ ngơi đi." Vệ Khải cầm lấy quần áo mặc lại, mỗi tội, ban nãy hắn bị chơi đến quá phê, nên dương vật vẫn cứ chào cờ thẳng tắp, lại còn đẩy quần lên, nhìn trông vô cùng rõ ràng, "Chủ nhân, tôi hầu hạ ngài nằm xuống."

Lăng Thụy Đông đoán ra đây là hắn muốn để cho dương vật của mình có thể tỉnh táo lên, cũng không có nói ra, gật gật đầu để Vệ Khải giúp đặt lại gối, đỡ nằm xuống sau đó đắp lại chăn, "Lúc trở về nhớ tìm y tá xin cái chậu rửa mặt, đi đi."

Anh nói xong rồi nhắm mắt lại, còn dụi dụi ở trong trông y như một con mèo nhỏ lười biếng. Nếu như hiện tại có người bước vào, sẽ chỉ nghĩ là Vệ Khải đang chăm sóc cho người bạn tốt sinh bệnh của mình. Ai có thể tưởng tượng được, cái người nằm trên giường kia, vừa nhét ba ngón tay vào hậu môn của nam sinh cao to cường tráng này, làm hắn không ngừng kêu lên lại còn bơm những 400ml chất lỏng vào cơ thể hắn. Sau đó lại sai nam sinh thể dục này đi chạy việc cho mình.

Thấy Lăng Thụy Đông đã nằm xuống, Vệ Khải mới ra khỏi phòng, áp lực từ chất lỏng trong cơ thể truyền đến, hắn có cảm giác chúng sắp tuôn ra đến nơi rồi, đặc biệt chất lỏng lại dần chảy xuống, hiện tại đang ở rất gần cơ vòng. Nghẹn càng lâu, càng thống khổ, hắn không dám trì hoãn thêm nữa, chạy nhanh đi qua dãy hành lang, rồi biến mất dãy cầu thang.

---------------------

(*) Linh= 0= thụ= bot ( trong câu nhắc đến người 'nằm dưới' là nô hoặc chủ)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro