Chương 3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Chương 2: Cô có tin vào nhất kiến chung tình không?

Edit: Be Lười

Phóng viên tạp chí được phái tới là người đàn ông trẻ tuổi đẹp trai, có khuôn mặt hỗn huyết Châu Á và Châu Âu, tóc màu nâu.

Anh ta ngượng ngùng cười với Chu Tương, đặt bút ghi âm trên bản thảo, tìm thấy một chiếc bút từ trên người, lại phát hiện quên lấy laptop từ trong túi ra, cảm giác cuống quít như một người mới.

Phòng họp khách sạn rất lớn, thiết kế đơn giản, ánh sáng trong suốt.

Bọn họ ngồi ở hai đầu ghế sofa hình chữ L, Joey di chuyển ghế dựa ngồi xuống cách đó không xa. Thợ quay phim ngược lại là một gương mặt người Châu Âu tiêu biểu, cầm máy ảnh, đang điều chỉnh tiêu cự.

Chu Tương cố gắng nở một nụ cười thân thiện, phỏng vấn bắt đầu tương đối dễ dàng, không đề cập một chút nào đến vấn đề nhạy cảm. Cứ tưởng rằng toàn bộ quá trình đều có thể vui vẻ như thế.

Cho đến khi anh ta hỏi: "Bạn có tin vào nhất kiến chung tình không?"

Cô ngẩn ra, liền thất thần. Bời vì cũng từng có người hỏi qua, hỏi cô vấn đề giống như vậy.

Lúc đó chưa đến mùa đông, lễ hội âm nhạc Asia World được tổ chức ở Hồng Kông. Đây là một trong những lễ hội âm nhạc lớn nhất ở châu Á và được truyền hình trực tiếp tới 90 quốc gia và 5 châu lục.

Một quy mô lớn như vậy, tất nhiên, không chỉ có ca sĩ tham dự, mà ban tổ chức đã mời nhiều diễn viên tên tuổi tham gia buổi lễ. Trong số những bộ phim truyền hình vừa được phát sóng gần đây, nữ phụ xinh đẹp Chu Tương cũng nằm trong danh sách khách mời.

Chu Tương da trắng, dáng người đẹp, đi thảm đỏ cùng nam ca sĩ mới ra mắt của công ty, đèn flash chớp nháy, âm thanh đi theo đến cửa, gần như là không có khoảng cách.

Từ thảm đỏ đến hậu trường, thân thể Trần Nghịch cứng ngắc đi qua. Đến phòng nghỉ, cậu rốt cục thở dài một hơi, xòe lòng bàn tay ra cho Chu Tương nhìn, "Chị Chu Tương, chị nhìn xem em có phải quá khẩn trương hay không ?"

Chu Tương thật nhanh mặc vào chiếc áo khoác được đưa tới, liếc qua lòng bàn tay ướt sũng của cậu, rút một tờ giấy đặt vào.

"Sẽ không, lúc mới đầu đều như vậy."

Cậu hơi thả lỏng chút, dùng khăn giấy lau tay, lại nghe Chu Tương nói, "Vừa mới đầu đều sẽ căng thẳng, sợ mãi lại thành thói quen."

Trần Nghịch vừa kéo căng mặt, không đến mấy giây lại cười hì hì nói, "Chị Chu Tương lúc đầu cũng sợ như này sao?"

Cô thành thật gật đầu, "Sợ, chị còn không dám xem lại."

Chu Tương cảm thấy tên Trần Nghịch rất hay, Trần Nghịch, sa vào*.

*'Trần Nghịch' với 'sa vào' đều đồng âm đọc là 'chén nì'.

Mới đầu cô còn tưởng là nghệ danh, sau đó cậu ta trực tiếp lấy sổ hộ khẩu ra, mặc dù không biết vì sao cậu ta mang theo sổ hộ khẩu bên người.

Cậu ta sinh năm 97, cao 1m81, còn đang trong tuổi lớn. Chính là hơi gầy chút, nhưng mà hôm nay kéo cánh tay của cậu ta, lại cảm giác được có bắp thịt. Fan hâm mộ của cậu ta sau khi ra mắt cũng phát triển tốt, bỗng nhiên nhiều hơn mấy nghìn người mẹ, chị gái và mấy chục nghìn người dì lạ.

Nhân lúc Joey đang đứng nói chuyện cùng đạo diễn về lễ trao giải thưởng, Chu Tương đứng ở cửa thoát hiểm trong hành lang hóng gió, thời tiết còn không quá lạnh, nhưng hệ thống sưởi trong phòng mở đủ ấm, cô có chút buồn bực. Đáng nhẽ là chỉ có mình cô mới đúng, nhưng hết lần này tới lần khác lại có thêm tiếng bước chân của một người khác.

Cô kéo cửa sổ lên, quay người ra sau, ánh mắt dừng ở hầu kết của anh ta, khoảng cách không khỏi quá gần. Cô theo bản năng lui về phía sau, gót giày lại đụng phải tường.

Cùng lúc đó, có lẽ anh ta cũng phát hiện khoảng cách có vấn đề, vội vàng lui về phía sau một bước.

Chu Tương biết anh ta, nói chính xác một chút, là quen biết trên màn ảnh. Một trong những thành viên của nhóm nhạc thần tượng nổi tiếng, là tiểu thịt tươi điển hình, nụ cười rất quyến rũ.

Cô nghĩ rằng Hứa Hoan Triết cũng ra hít thở không khí, bọn họ không quen biết, bình thường cũng không xuất hiện cùng nhau, chuẩn bị khách sáo chào hỏi liền đi, anh ta lại hỏi một câu.

"Cô tin vào nhất kiến chung tình sao?"

Không chuẩn bị trước, câu này dùng ở đây không thích hợp, chính xác là không hiểu gì cả.

Chu Tương mỉm cười, "Tôi không tin."

Anh ta cũng cười, hàm răng đều đặn và trắng tinh, đặc biệt đẹp trai. Anh ta nói, "Không sao, tôi tin."

Cô sửng sốt một chút, tiếp tục cười, chuẩn bị rời di.

Khi không có lời kịch cố định cùng người xa lạ nói chuyện, không phải là điểm mạnh của Chu Tương. Thực ra, ngoại trừ có chút kỹ thuật diễn, cô cũng không có sở trường gì.

Hứa Hoan Triết dễ dàng nhận ra cô vội vàng muốn rời đi, thế là cùng cô đánh cược, nếu đêm nay nhóm anh ta nhận được giải thưởng 'Nhóm nhạc nam được yêu thích nhất trong năm', thì cô cho anh ta phương thức liên lạc. Chu Tương gật đầu qua loa, vòng qua anh ta đẩy cửa ra ngoài.

Ánh mắt Hứa Hoan Triết nhìn chằm chằm vào bóng lưng vội vàng rời đi của cô, sau đó chậm rãi xoay người. Anh ta hoàn thành một nhiệm vụ, nhưng lại cảm thấy càng mệt mỏi hơn.

Đi không bao xa, Chu Tương quay đầu lại nghĩ, tại sao cô lại đánh cược với anh ta?

Dọc đường đi A Dương liên tục nói 'Xin lỗi nhường một chút', vượt qua nhân viên công tác đang đi lại, đi đến phía sau cô, "Bà nội của em, chị đừng có chạy lung tung, Joey suýt chút nữa thì làm thịt em rồi."

"Đừng quá lời như thế, anh ta ngay cả làm thịt cá đều không dám làm."

Lễ trao giải âm nhạc bắt đầu lúc 8:00 tối, lúc 9:00 đến lượt Chu Tương lên sân khấu, cô cùng bậc tiền bối cùng lên trao giải thưởng cho nữ ca sĩ mới tốt nhất.

Thật ra thì trao xong giải thưởng cũng không có chuyện gì, sau đó có thể phủi mông một cái rồi rời đi, nhưng vì cô đồng ý chờ xem Trần Nghịch lấy được giải thưởng ca sĩ mới xuất sắc nhất, không nghĩ tới giải thưởng này lại sắp xếp ở gần cuối chương trình.

Cô ở phía sau khán đài xem trực tiếp, ống kính ngẫu nhiên lướt qua Trần Nghịch, tâm tình khẩn trương và mong đợi của cậu toàn bộ đều hiện lên trên khuôn mặt.

Lúc đầu Chu Tương còn ôm cánh tay nghĩ, loại lễ trao giải này lượng nước nhiều đến nỗi có thể nuôi cá, cô đã nghe nói từ lâu, công ty đã mua xong giải thưởng này, chỉ là không nói cho Trần Nghịch biết.

Nhưng mà bộ dạng này của Trần Nghịch là bộ dạng điển hình của người mới lo lắng không yên, làm Chu Tương cũng bị ảnh hưởng theo, khi MC lễ trao giải thừa nước đục thả câu cố ý kéo dài tốc độ nói, thì cô cũng nín thở, lặng lẽ đợi một cái tên.

Một giây sau, tiếng la hét và reo hò ầm ĩ vang trời.

Trần Nghịch rõ ràng có phần sợ hãi, nhưng vui vẻ nhiều hơn, lúc đi lên sân khấu còn bị vấp chân một cái, xấu hổ gãi đầu cười. Cảm nghĩ khi lấy được giải thưởng ngược lại phát huy không tệ, có một loại chín chắn không thuộc về tuổi này của cậu ta. Chu Tương nhớ tới đánh giá của Joey đối với cậu, khi cậu cầm lấy microphone, sân khấu chính là thuộc về cậu ấy.

Buổi lễ trao giải dự kiến kết thúc vào lúc 10:30, Chu Tương giơ tay nhìn đồng hồ, còn không đến nửa giờ. Gần tới phần cuối, nên trao mấy giải thưởng quan trọng.

Nhóm của Hứa Hoan Triết tổng cộng có tất cả sáu người, fan hâm mộ nhiều đến nỗi có thể mở được một hội trợ triển lãm, không ngoài dự đoán giành được giải thưởng 'Nhóm nhạc nam được yêu thích nhất năm', chỉ đứng sau 'Nhóm nhạc nam xuất sắc nhất'. Khi khách mời trao giải thưởng đọc lên tên của bọn hắn, A Dương nhanh tay nhanh mắt điều chỉnh âm lượng nhỏ xuống, lại quên mất bọn họ đang ở nơi nào, tiếng gào thét chói tai rung chuyển.

Nhóm nhạc nhận được giải thưởng 'Nhóm nhạc nam xuất sắc nhất' là nhóm nhạc nổi tiếng từ những năm 90, năm nay lại vừa vặn ra album mới. Ở trong dự đoán, tranh giành với ai ở trong nước, cũng không thể tranh giành cùng với bậc tiền bối mạng lưới rộng. Tre già măng mọc, tuy nhiên tre già vẫn như cũ chiếm giữ trên đỉnh núi*.

*Nguyên tác là 'Sóng sau đè sóng trước, sóng trước y nguyên chiếm cứ trên đỉnh núi'.

Chu Tương cho rằng Hứa Hoan Triết cái người không giải thích được này là một khúc nhạc đệm nhỏ, có thể lật qua một trang, lại không nghĩ rằng bên trong quân mình xuất hiện phản đồ.

Sau khi Trần Nghịch bưng cúp và bó hoa trở về phòng nghỉ, được nhân viên công tác vây quanh khen một lần, nhìn thấy Chu Tương dựa tường cười xinh đẹp động lòng người với cậu, cậu liền trực tiếp đi đến trước mặt cô.

Cậu đi thẳng vào vấn đề nói, "Chị Chu Tương, em vừa gặp tiền bối Hứa Hoan Triết, chính là C.omos ấy*.

*Bản gốc là 就是 C. omos 的那个. Mình nghĩ ở đây là tên nhóm nhạc của Hứa Hoan Triết.

Cô nheo mắt, "Sau đó thì sao?"

"Anh ấy hỏi em số điện thoại của chị."

Chu Tương nghi ngờ, "Em có số điện thoại di động của chị sao?"

Cô từ chối rất nhiều người xin số điện thoại di động với lý do bảo vệ quyền riêng tư. Ngoài mẹ cô biết số điện thoại di động của cô, cũng chỉ có Boss, người đại diện, trợ lý và với hai ba người bạn bè thân thiết.

Qủa nhiên Trần Nghịch lắc đầu, "Em không có."

Chu Tương nhún vai tỏ vẻ hiểu rõ, nhìn thấy Joey ra dấu cho cô, đứng thẳng người lên chuẩn bị rời đi.

"Cho nên em cho anh ấy Wechat của chị." Trần Nghịch cười sáng lạn.

Mắt cá chân của cô mềm nhũn, may mà Trần Nghịch kịp thời đỡ cô một tay.

Thật đúng là một người bán đồng đội tốt.

Sau đó, sự tình phát triển, có chút lệch khỏi quỹ đạo rồi. Hứa Hoan Triết gửi lời mời kết bạn cho cô, cô vậy mà ma xui quỷ khiến lại đồng ý.

Mục đích của anh ta rất rõ ràng, tiến công rất mãnh liệt, nhưng lại không làm cho người ta chán ghét.

Bác sĩ tâm lý của Chu Tương là người Đài Loan, mỗi lần xuất hiện trong video, anh ấy đều đeo một chiếc kính gọng màu vàng, mặc dù phong cảnh phía sau là một hòn đảo với nước biển xanh biếc, hay là một chiếc tàu du lịch gầm rú đi qua thì anh ấy vẫn đeo một chiếc kính như vậy.

Cô vừa tắm xong, liền nhận được cuộc gọi video của bác sĩ Lâm. Thế là cô vừa cầm máy sấy tóc lên vừa mở video.

"Tôi đã xem email của em, tôi thấy em có ấn tượng tốt với người theo đuổi này, có khuynh hướng có tình cảm đối với anh ta, ví dụ như có thể nói là thỉnh thoảng em cảm thấy anh ta giống như một con chó lớn rất đáng yêu, dĩ nhiên đây là dựa trên giao thiệp ít ỏi của bọn em trong khoảng thời gian vừa qua, nếu như tiếp xúc nhiều hơn, không biết có hay không ngẫu nhiên có thể trở thành ..."

Chu Tương tắt máy sấy tóc, vẻ mặt vô cùng nghi ngờ, "Anh vừa nói cái gì?"

Bác sĩ Lâm đẩy kính mắt một chút, "Thật ra thì thử chấp nhận một đoạn tình yêu, sẽ mang đến cho em cảm giác khác, nói không chừng có thể giúp bệnh của em tốt hơn."

Anh ấy nói, "Cho nên, anh đề nghị em thử kết giao cùng anh ta."

Chu Tương suy nghĩ cả một buổi tối, chấp nhận đề nghị của anh, 3:00 sáng hẹn gặp Hứa Hoan Triết ở công viện nhỏ bên cạnh nhà trọ của cô, nguyệt hắc phong cao*, cũng không sợ bị paparazi bắt gặp. Lúc Chu Tương nói đồng ý kết giao với anh ta, Hứa Hoan Triết sửng sốt một chút, tiếp theo liền ôm lấy cô, hôn bẹp một cái ở trên trán cô, cô liền bối rối.

*Nguyệt hắc phong cao: Đêm đen gió lớn.

Trong thời gian hơn nửa năm bọn họ kết giao, thực ra số lần bọn họ gặp nhau cũng không nhiều. Anh ta luôn bận rộn thu album, chạy thông báo. Cô thì chụp quảng cáo, chuẩn bị diễn một bộ phim về thời trang, lần này rất may mắn là nhân vật nữ chính.

Hình tượng Trong hiện thực của Hứa Hoan Triết với trên màn hình thực sự khác nhau, bỏ đi vẻ bề ngoài về một chàng trai ấm áp, thì anh ta không hay cười, đa số thời gian nhìn thấy anh ta đều cảm thấy anh ta rất mệt mỏi.

Khi anh ta tức giận sẽ ném đồ đạc, sẽ chửi bậy, sẽ mất bình tĩnh. Nhưng từ trước đến nay, không giận cá chém thớt lên người cô, lời nói nặng nhất nói với cô, cũng chỉ là, "Hiện tại cảm xúc của anh không ổn định, một lúc sau anh sẽ gọi lại cho em, anh tắt đây."

Anh ta đã từng nói một câu, khiến cô không thể nào quên được. Anh ta nói 'giấc mơ của anh ta là làm ca sĩ, nhưng tới bây giờ cũng không biết vì cái gì anh ta vẫn còn kiên trì trên sân khấu này, anh muốn làm rất nhiều chuyện, nhưng đều lực bất tòng tâm*."

*Lực bất tòng tâm: Có tâm mà không có sức.

Mặc dù cùng với hình tượng mà anh ta tạo nên khác xa một trời một vực, nhưng Chu Tương cảm thấy bấy giờ anh ta mới là một người bình thường.

Vào ngày mà ảnh chụp lộ ra ánh sáng, dường như là chỉ có Chu Tương là đột nhiên không kịp chuẩn bị. Cô ngồi trên ghế sofa bên ngoài cửa phòng họp, đột nhiên Joey nhận được một cuộc điện thoại đứng dậy đi ra ngoài, anh ấy nhìn thoáng qua Chu Tương, sau đó đi ra thật xa mới nhận điện thoại.

C.omos mới trở nên nổi tiếng, không có chuyện gì so với scandal có thể trong nháy mắt càng thu hút người chú ý. Tình yêu đích thực nghi ngờ bị lộ ra ánh sáng, Hứa Hoan Triết là người nổi nhất trong nhóm nhạc, công ty sản xuất ra nhóm nhạc thần tượng rất giỏi, luôn luôn có thủ đoạn của chính mình, cố gắng giữ vững độ nổi tiếng của mỗi thành viên ngang nhau, mới có thể làm cho một nhóm nhạc phát triển lâu dài.

Độ nổi tiếng của Hứa Hoan Triết sẽ không giảm đi bao nhiêu, nhưng chắc chắn vẫn sẽ bị ảnh hưởng. Đương nhiên vẫn là Chu Tương bị ảnh hưởng nhiều nhất, nếu như hôm nay cô là minh tinh ở tuyến một, thì có lẽ cô sẽ không bị ảnh hưởng. Nhưng chính là bởi vì cô là minh tinh ở tuyến hai, mới biểu lộ ra rằng cô trèo cao, ôm đùi*.

Trong màn hình điện thoại di động là ảnh chụp của paparazi, trong ảnh là vài tháng trước, cô cùng Hứa Hoan Triết trong công viên trò chơi ở Hồng Kông. Bình luận trên weibo của cô bùng nổ, không thể ngăn cản.

Boss lớn đích thân ra ngoài gọi cô vào phòng họp. Trong cuộc họp khẩn cấp, ông ấy thở dài ba lần, im lặng một lúc lâu, cho đến khi mở miệng, lại nói,"Tạm thời giữ im lặng để xử lý, đừng trả lời."

Sóng gió lần này so với trong tưởng tượng của cô rất mãnh liệt, tên của cô liên tục lên hot search trong vài ngày, những từ mấu chốt liên quan đến cô vẫn luôn được tìm kiếm, nguyên nhân là những lịch sử đen.

Nhiều trang weibo đăng hình ảnh, nói rằng cô lớn lên trong một gia đình đơn thân, tính tình xấu xa, suốt ngày chửi thề, thời kì trung học có hơn hai mươi người bạn trai, cuộc sống riêng tư hỗn loạn. Nói cô học đại học là gái điếm, không lên lớp học, từ khi ra mắt đến nay không ngừng phẫu thuật thẩm mỹ mới có khuôn mặt như bây giờ.

Bài viết này có người nói có căn cứ chính xác, nếu như người được nhắc đến không phải là chính bản thân cô, có lẽ ngay cả cô cũng đều tin là sự thật.

Vì vậy có thể tưởng tượng được sự ảnh hưởng từ những lịch sử đen này, dưới sự lan truyền từ fan hâm mộ Hứa Hoan Triết.

Nếu như nói trước đây cô chỉ thiếu chút nữa trở thành tiểu hoa đán tuyến một, như vậy hiện tại cô đã là người đứng đầu của câu nói "Cút ra khỏi giới giải trí".

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro