Chương 2- Quạt lông

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng




Chương 2 quạt lông

Đem Trọng Yến đuổi đi. Ngày đó ban đêm trở về Tửu Yêu khó có được mà mơ một giấc mộng.
Nàng mơ thấy chính mình trở về khi còn nhỏ, khi đó nàng vẫn là một gốc cây Nguyệt Quế không người trông giữ, cả ngày đắm mình trong hoa trăng trong sáng. Từ trước tới nay, năm năm tháng tháng trôi qua, không ai từng giúp nàng vun đất tưới nước qua, chỉ có thể dựa vào chính mình mà hấp thu thiên địa linh khí duy trì mạng nhỏ, Tửu Yêu cảm thấy bản thân quả thật là vô cùng khát nước.
Một ngày, nàng đang nhàm chán đến phát ngốc, rốt cuộc nhìn thấy một Quang Đĩnh đồng tử* đi ngang qua. Tửu Yêu giật mình, chạy nhanh khàn cả giọng mà rít gào muốn hấp dẫn chú ý của hắn. Trên cầu Bạch Ngọc, dường như Quang Đĩnh Đồng Tử đánh giá nàng nửa ngày, từ trên cao chằm chằm nhìn xuống nàng: "Ngươi hóa hình về sau đến báo đáp ta."
Nàng cảm thấy thẹn mà đáp ứng rồi.
(*Đồng tử mông trần:?)) )
Những năm về sau, Quang Đĩnh Đồng Tử mỗi ngày đều sẽ đi lấy một thùng nước suối vạn năm để tưới cho nàng, đây là nguồn nước chí thuần của Thiên giới. Tửu Yêu cả ngày uống đến nhẹ nhàng vui vẻ vô cùng, đồng tử mỗi khi thấy bộ dáng vui thích của nàng liền sẽ nhịn không được mà trào phúng một phen.
"Ngươi cả ngày sao uống nhiều như vậy, ngươi là cái thùng nước hay sao?"
"Ngươi ngày sau hóa hình ra ta sợ lại hóa ra một bãi quái vật sung vù, ta mang ngươi làm nha hoàn bên người cũng quá kéo thấp tiêu chuẩn."
"Ta nghĩ kỹ rồi, ngày sau ngươi liền đi tới chỗ ta, ngày thường làm tạp dịch giúp ta tẩy giặt đồ, nấu nấu cơm, ngô...... Ấm giường, việc này ta còn là cần suy xét. Ngươi chớ nên một vốn một lời......  Đối với ta đừng có cái ý tưởng không an phận gì."
......
Mười mấy năm qua đi, nước suối chưa bao giờ gián đoạn, ăn uống no đủ khiến nàng rốt cuộc biến ảo thành người, mà đồng tử lại chưa lớn lên.
Hôm nay Tửu Yêu nhân lúc hắn không chú ý, lén lút hướng tới mông Quang Đĩnh Đồng Tử hung hăng đạp một chân. Cười dữ tợn nói: "Kêu ngươi nha, nhiều năm như vậy đối với bổn thiếu nữ hô to gọi nhỏ, còn ấm giường? Nghĩ cũng thật đẹp đi, nếu ngươi với ta thật sự có duyên, ngày sau gặp lại nhau, ta thiếu ngươi ân khi đó lại báo đi."
Nàng trong lòng cuồng tiếu ba tiếng, đá một chân liền chạy nhanh chạy, Quang Đĩnh Đồng Tử bị nàng đá đến quỳ rạp trên mặt đất vẫn không nhúc nhích. Thẳng đến khi chạy xa, Tửu Yêu mới thở dốc quay người lại, phía sau cũng không có bóng dáng đồng tử. Nàng hừ hừ cười, liền biết tên kia chân ngắn lại nhỏ tất nhiên chạy nhanh không thể so với nàng, hóa thành hình người rốt cuộc khiến nàng cảm thấy vô cùng thổ khí dương mi*.

[*đắc ý, nở nang mặt mũi]

Đang lúc đắc ý, Tửu Yêu đột nhiên cảm nhận ấn đường một trận đau xót, hoảng hốt mà nhìn thấy một đạo ngân quang chớp mắt lướt qua. Lắc lắc đầu, nàng cũng không để ý lắm, mới vừa hóa thành người khó tránh khỏi sẽ có chút không thích ứng chứng mắt mờ, nàng lý giải như vậy. Sau đó nàng liền không hề hay biết mà ngất đi.
Cảnh trong mơ vừa chuyển.
Sau đó nàng mơ thấy chút chuyện về tình tình ái ái, việc này thế nhưng còn có quan hệ tới Trọng Yến...... Mơ thấy nam nhân, đây là tình huống xưa nay chưa từng có, lại là có nội dung cực kỳ triền miên lâm li.
"Tình, là loại chí độc dược trên thế gian." Tửu Yêu còn nhớ rõ trước đó vài ngày đã nhìn thấy câu nói này* ở trong thoại bản. Từ sau khi nằm mơ giấc mộng kia, nàng cảm thấy chính mình hẳn là lại nên cẩn thận ngộ ra chân lý trong đó.

(*tâm linh canh gà = 'Chicken soup for the Soul')
Buổi sáng ăn cơm sáng, Tửu Yêu đem nội dung giấc mơ tình yêu kia nói cho A Đạo cùng A Thụy, đương nhiên nàng không có nói ra nam chủ là ai.
A Đạo nghe xong, ghé mắt nhìn nàng một cái, vặn đầu ngón tay, cho nàng một cái phân tích nói: "Ý dâm, có rất nhiều mức độ để biểu lộ rằng ngươi đối với vật bản thân mình cầu không được có một loại tâm lý sung sướng cùng theo đuổi. Là một kết quả của sự va chạm tư tưởng, là một loại kích phát tiềm năng tồn tại." Tửu Yêu gật gật đầu thầm chấp nhận.
Thấy nàng tin phục, "Tiểu Tửu, ngươi tuổi cũng không nhỏ, hướng tới tình yêu là chuyện bình thường. Ngươi hẳn là nên đi ra ngoài nhiều kết giao bằng hữu, mới không đến nỗi tối hôm qua thấy Trọng Yến điện hạ một mặt liền sinh ra tâm tư này nọ." Lau hạt cơm dính trên khóe miệng, A Đạo tiếp tục nói: "Trọng Yến điện hạ không thích hợp với ngươi."
Làm như nhìn ra hoang mang của nàng, hắn cuối cùng chém một đao xuống: "Bởi vì ngươi không xứng với hắn."
Tửu Yêu kia quá tức giận đến nỗi ăn nhiều thêm ba chén cơm.

Dùng xong đồ ăn sáng, Tửu Yêu liền đi nhà ấm trồng hoa để sàng chọn Nguyệt Quế hoa mới ngắt đêm qua. A Đạo cùng A Thụy cũng chạy đến địa phương vừa rộng lớn vừa thật xa kia, thay nàng đi lấy nước suối vạn năm để ủ rượu.
Thời điểm tin tức vừa mới phát ra, Tiên Hạc đồng tử liền cưỡi Tiên Hạc tới báo tin, Tiên Hạc đồng tử tìm nửa ngày không thấy người nào, liền ở trước mặt trăng to tiếng hét hét lên: "Thiềm Cung Chủ...... Thiềm Cung Chủ...... Thiềm......"
Tửu Yêu thật xa liền nghe thấy, đen mặt đi ra đánh gãy lời hắn, "Hô to gọi nhỏ cái gì, nơi này là Cung Quảng Hàn!" Người khác kêu nơi này là mặt trăng nàng không sao cả, nhưng nếu kêu nàng là Thiềm Cung Chủ Tửu Yêu liền tổng cảm thấy mọi người đều ở nơi thuật pháp biến đổi nói nàng là đầu Thiềm Thừ.
Tuy rằng nên đối với chúng sinh dùng nguyên tắc bình đẳng mà đối đãi hết thảy,nhưng nàng tốt xấu gì cũng là mỹ nhân đáng yêu nũng nịu Hoa Tiên tử.
Tiên Hạc đồng tử rốt cuộc gặp người đi ra, liền cười tủm tỉm nói: "Vậy chủ Cung Quảng Hàn đi."
"Ngươi ngày thường đều không tới nơi này của ta, hôm nay sao rảnh rỗi như vậy? A Đạo cùng A Thụy đã nhiều ngày cứ nhắc tới ngươi, tiến vào uống một ly?" Tửu Yêu biết hắn truyền tin hơn phân nửa lại là đưa nơi này cuối cùng, liền trực tiếp đón hắn vào trong nhà, rót cho hắn một ly Nguyệt Quế rượu.
Rượu Nguyệt Quế ủ tại Mặt Trăng ở Thiên Đình rất nổi danh lại khó có được, hắn sao cự tuyệt được, Tiên Hạc đồng tử cảm thấy may mắn mình chính là mình thực có lộc ăn. Đồng tử đưa Tiên Hạc tới chào hỏi, sau đó liền đem nó buộc ở trên xà nhà trước cửa, vội vội vàng vàng đi theo Tửu Yêu vào trong cung.
"Cát, cát......" Tiên Hạc vùng vẫy cánh phản kháng, nhưng không ai để ý tới nó.
Tiên Hạc đồng tử đôi tay bưng lên rượu Nguyệt Quế, ôm tâm tư nhỏ mà nhấp nhấp, "A Đạo cùng A Thụy đi theo cung chủ ngươi thật đúng là phúc khí vời vợi."
"Ngươi truyền tin đến cũng quá dẻo miệng, lần này là có chuyện gì?"Đối với những kẻ quen biết Tửu Yêu cũng không bày ra bộ dạng làm dáng, ngáp một cái lười nhác mà mở miệng hỏi.
"Hắc hắc hắc, tiểu nhân chỉ là phụng mệnh Vương Mẫu nương nương lại đây thông báo cho cung chủ một tiếng. Lần này rượu Nguyệt Quế ủ ra, trừ mỗi tháng để tiến phụng bên ngoài, nương nương đặc biệt lệnh cho cung chủ lại chuẩn bị mười vò khác, cuối tháng đưa  đến Uyên Tố Cung của Trọng Yến điện hạ trước."
"Cái gì?!" Tửu Yêu thiếu chút nữa từ trên ghế ngã xuống đi.
Nguyệt Quế rượu tuy dễ uống, nước suối u tuyền cũng là vạn năm không ngừng, nhưng ủ rượu lại không có dễ dàng như việc uống rượu, liền tính nàng mỗi tháng cẩn trọng mà ủ cũng chỉ vừa mới đủ lượng tiến phụng, rất khó mới có một chút còn thừa để lại trong cung cho chính mình hưởng thụ. Nghe thấy số lượng nhiều ra gấp đôi, nàng đột nhiên cảm thấy chính mình đã biến thành cái mạng già đã qua nửa đời.
Thật vất vả ổn định thân mình, Tửu Yêu duỗi tay vén vài sợi tóc rũ ở sườn mặt,"Trước kia sao không nghe nói đến việc này, Tiên Hạc, ngươi có phải đang lừa gạt ta?"
Nhìn cây Nguyệt Quế yêu thất thố, Tiên Hạc đồng tử có chút vui sướng khi người khác gặp họa, cười cười: "Ta lừa gạt ngươi làm cái gì, hiện giờ đang tháng tư hương thơm ngào ngạt, ngươi xem làm gì có Hoa Tiên nào như ngươi thanh nhàn như vậy? Thời điểm này cần thật vất vả tỏ vẻ, ngươi như vậy  làm một thần tiên lười nhác, tất nhiên hẳn là nên bỏ ra chút sức lực."
"Thiên giới tổng cộng ba mươi sáu cung, bảy mươi hai điện, ngươi còn chiếm chỗ ở to như vậy. Ngươi thử nhìn xem Phù Dung Mẫu Đơn, mấy người kia ngày thường sinh động tích cực cỡ nào, nhưng cũng chưa được đến làm cung chủ một nơi tốt như chỗ này của ngươi."
Tửu Yêu đại để minh bạch ý tứ của hắn, có lẽ hắn là muốn nói cho nàng biết cây to đón gió, lời người đáng sợ. Nhưng nàng ngày thường luôn là bộ dáng yểu điệu khiêm nhường, lúc này lại không biết đã trêu chọc ai.
Tửu Yêu rũ đầu trầm ngâm, chốc lát sau lại thật mạnh mà vỗ vỗ bả vai Tiên Hạc đồng tử: "Huynh đệ tốt, ở bên ngoài lại cần phải phiền ngươi thay tỷ tỷ đây quan tâm nhiều một chút."
"Này......" Đồng tử trên mặt hiện ra một tia ngượng nghịu.
Nhìn bộ dạng hắn do do dự dự, Tửu Yêu thần sắc biến đổi, theo sau đó một tiếng cười nhạo giống như vô tình: "Không tiện thì nói, thế nhưng ngươi uống cả trản quế rượu này, ngươi biết bên ngoài bán bao nhiêu tiền không? Nhớ rõ ngày thường ngươi lại khá là thích tới nơi này uống rượu ta ủ."
Tiên Hạc đồng tử cả kinh, tay run lên "Ầm" một tiếng, ly lập tức đã bị đánh nghiêng, cái ly trên mặt đất lăn vài lăn, còn thừa nửa trản rượu bắn ướt xiêm y của hắn.
"Cung chủ cũng thật biết nói đùa, trong Thiên Đình đều nói cung chủ ngài là người khẳng khái, nhân phẩm đáng quý. Có thể giúp đỡ một chút tất nhiên là vinh dự của tiểu nhân." Đồng tử phục hồi tinh thần lại cười mỉa không thôi.
Hoàng kim vạn lượng không đổi được một ly Nguyệt Quế, đó là nói cái thứ ở trong ly này. Hắn khi nào là có tiền nhàn rỗi tới uống chứ, đây là đạo lý cắn người miệng mềm, hắn hôm nay cũng coi như có thêm kiến thức.
Tiên Hạc đồng tử có chút buồn bực mà đi ra cửa, lại phát hiện Tiên Hạc mới vừa rồi buộc ở cửa đâu không thấy.
"Đại Bảo đâu?!" Hắn là đang nói đến thú cưỡi Tiên Hạc của hắn. Tiên Hạc đồng tử có chút sốt ruột, hắn còn phải đi về phục mệnh, mặt trăng lại cao như vậy, thú cưỡi không thấy làm sao hắn trở về? Hắn đột nhiên cảm thấy cả người đều không tốt lắm, Tửu Yêu lại không phải tiên quan có địa vị cao gì, chính mình chỉ vì tham một ly rượu quế mới đến, không nghĩ tới đến uống rượu lại không có lấy nửa điểm tốt, sớm biết rằng sẽ như vậy việc này liền trực tiếp dùng truyền âm hạc truyền đến cho nàng, làm sao lại khổ sở tới đây tìm đen đủi.
"Tiểu Tửu, Tiên Hạc!" A Đạo cùng A Thụy chọn bốn thùng đầy tràn nước suối ngọt mát, hai người sáng sớm liền thấy Tiên Hạc đồng tử rầu rĩ không vui cùng Tửu Yêu phía sau hắn. Vui mừng chạy về phía bọn họ chào hỏi.
"A Đạo, A Thụy." Hắn thu lại chút cảm xúc mà đáp lời, nhìn xung quanh khắp nơi tìm vật cưỡi Tiên Hạc của hắn. A Đạo buông thùng nước trên vai, kéo tay Tiên Hạc đồng tử, "Tiên Hạc, ngươi hôm nay lại là tới uống rượu." Hắn thật xa đã nghe thấy hương rượu trên vạt áo hắn.
Nhìn trái phải ba đồng tử cao hai thước này, Tửu Yêu yên lặng mà tránh ra, chính mình dù sao cũng là người trưởng thành, không thể cả ngày cùng một đám đồng tử đánh thành một đoàn, tuy rằng đàn đồng tử này đều lớn hơn tới nàng sáu bảy trăm tuổi.
------------------------------------------



Thẳng đến lúc trở lại nhà ấm trồng hoa một lần nữa, Tửu Yêu mới biết được mới vừa rồi giữ Tiên Hạc đồng tử ở lại là một sai lầm lớn. Nguyệt Quế hồi sáng nàng dốc lòng chọn lựa lúc này dính đầy nước bọt Tiên Hạc bên trên, bị mổ đến thất linh bát tán.
"Cạc cạc, cát, cạc cạc cạc." Tiên Hạc vùng vẫy cánh giơ lên cổ khiêu khích kêu. Hương Nguyệt Quế theo nhịp vẫy cánh của nó mà lan tỏa. Trong không khí tràn đầy hương thơm ngọt ngào.
"Ha hả a......" Tửu Yêu ngoài cười nhưng trong không cười, "Thật là bướng bỉnh, lại đây để tỷ tỷ hảo hảo xem xem ngươi." Nói rồi Tửu Yêu thuận tay đóng lại cửa nhà ấm trồng hoa, bất động thanh sắc thiết kế một cái cấm chế bao quanh bốn phía.
Tiên Hạc sống lâu đến tuổi này cũng có thông linh, nó cảm giác được có chút không ổn không hề kêu to, đôi mắt gắt gao nhìn chằm chằm nàng, bước chân cẩn thận dịch về phía cửa sổ mà đi.
"Đừng sợ nha, sao lại không phải một hồi tìm không thấy. Muốn nếm thử rượu Nguyệt Quế sao?" Tửu Yêu trên mặt ý cười càng ngày càng thâm.
"Cát?" Tiên Hạc có chút tâm động, dừng bước chân, trong mắt tinh quang thoáng hiện. Đó là thứ tốt, đời này nó còn không có được hưởng qua đâu, Tiên Hạc đồng tử đầu đất kia trước nay có đồ tốt gì chỉ cho chính mình sung sướng hưởng, cơ hồ cũng chưa từng nghĩ qua nó. Chẳng lẽ hôm nay sẽ có lộc ăn, "Cạc cạc" thanh âm của nó nhiều thêm một tia sung sướng.
Ngay lúc nó buông lỏng cảnh giác, dưới nền đất lại đột nhiên sinh ra mấy cành cây, Tiên Hạc còn không hiểu rõ sao lại thế, chạc cây kia đã đem nó chặt chẽ vây khốn. Tiên Hạc bị ép tới ghé vào ngầm không thể động đậy.
Tửu Yêu trên mặt mang theo âm trắc trắc, tươi cười hướng phía nó chậm rãi đi đến, "Dát!!!" Một tiếng kêu thê lương cắt qua mặt trăng vang lên tận trời.
Sau thời gian nửa nén hương, Tửu Yêu rốt cuộc thu hồi cấm chế tại nhà ấm trồng hoa, nàng nhéo một đống lông vũ ánh sáng thủy hoạt trong tay, tâm tình rất tốt, lông chim tốt như vậy có thể bảo A Thụy giúp nàng đem làm đỉnh quạt lông xinh đẹp đi.
"Dát......" Tiên Hạc quỳ rạp trên mặt đất, cơ hồ đã bị chọc giận tới muốn tuyệt mệnh bỏ mình, hai cái cánh của nó trụi lủi, chỉ chừa có hai căn thịt cánh tay. Những nơi khác lại hoàn hảo không tổn hao gì, một cọng lông vũ cũng không thiếu.
"Đại Bảo!!" Lúc này, một thanh âm tê tâm liệt phế từ cửa nhà ấm trồng hoa truyền đến.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro