Chương 4- Đồng hành

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Chương 4 đồng hành

Tác giả: Nhụy Thất

Hãi hùng khiếp vía ra khỏi Dao Trì cung, Tửu Yêu rốt cuộc thở phào nhẹ nhõm một cái thật dài, Bồ Tát phù hộ. Nhưng nàng cũng có chút không hiểu, không phải phạt nàng, chẳng lẽ Vương Mẫu kêu nàng tới chỉ là vì kéo việc nhà cho nàng?
"Cung chủ." Phía sau một thanh âm ôn nhuận truyền đến. Nàng trong lòng có chút không kiên nhẫn, nhưng vẫn là dừng lại bước chân, xoay người, một cái mỉm cười tiêu chuẩn nổi tại trên mặt, "Điện hạ."
Trọng Yến ánh mắt ôn nhu đến có thể đem người chết chìm, "Ta muốn đi về hướng Nam Thiên môn, vừa lúc cùng cung chủ hồi cung cùng đường, không bằng cùng trở về, như thế nào?"Ngọc Nữ đứng tại cửa điện dựng lỗ tai cẩn thận nghe ngóng động tĩnh bên này, trong lòng âm thầm hò hét, nàng không biết thủ vệ thường  cùng Trọng Yến điện hạ đồng hành đã kể về điểm tốt của nàng với ngài ấy chưa.
"Này...... Điện hạ, hôm nay ta nhàn nhã tới mức không có việc gì làm, đang muốn đi khắp nơi một chút cho nên tạm thời không định hồi cung, khả năng......" Tửu Yêu uyển chuyển biểu đạt cự tuyệt.
Nhưng mà Tửu Yêu nói còn chưa nói xong, Trọng Yến liền cười ngâm ngâm nói: "Không có việc gì vậy thì càng không thể tốt hơn, ta hiện giờ mới vừa trở về thiên đình, đi Nam Thiên môn cũng chỉ là tình huống quen thuộc thường làm, cung chủ nếu không vội trở về ủ rượu, vậy liền bồi ta cùng nhau đi một chuyến này?"
Thanh âm dễ nghe kia vốn nên làm người ta cảm thấy như tắm mình trong gió xuân, Tửu Yêu trong lòng lại lạnh mất nửa nhịp. Sự tình phát triển xa lệch khỏi quỹ đạo nàng mong muốn. "À! Ta nhớ lại rồi điện hạ, ta còn muốn trở về ủ rượu, ngài biết là phân lượng đưa đến chỗ ngài ta còn thiếu rất nhiều đâu."
Trọng Yến như cũ cực kỳ ôn nhu, vẻ mặt ôn hoà, trên mặt không có nửa phần vội vã. "Không đáng ngại, ủ rượu không thể vội cùng nhất thời. Nếu ta muốn uống rượu Nguyệt Quế liền tự mình tìm tới cung ngươi có được hay không?"
Tửu Yêu dưới ánh mắt ôn nhu của hắn mà hung hăng đánh một cái rùng mình, nàng cùng hắn vốn không có thân thiết như vậy đi. "Không không không......"
"Nga? Cung chủ chính là không muốn?" Thấy nàng như thế, chút ngữ khí tươi cười của Trọng Yến cũng không còn.
"Không không không...... Ta là nói không đáng ngại." Tửu Yêu ngửa đầu nhìn Trọng Yến so với nàng cao hơn nhiều lắm, cơ hồ là khóc tang nói ra mấy chữ này.
Trọng Yến nhìn bộ dáng nàng đáng thương hề hề thì tâm tình rất tốt, nhịn không được duỗi tay xoa xoa đầu nàng, "Chúng ta đây đi thôi, đi Nam Thiên môn."
Lúc này một con phượng hoàng gào thét từ chân trời bay tới, rõ như tiêu sanh, âm thanh như chuông trống thẳng phá tận trời. Lông chim mỹ lệ ánh hoàng kim rực lửa, thần thái toàn là bễ nghễ cửu thiên chi thế. Nhìn phượng hoàng mỹ lệ cao ngạo tận chín tầng trời, Tửu Yêu thế nhưng kìm không được lộ ra vài phần  thèm nhỏ dãi, lông chim đẹp đẽ sáng lạn như vậy nếu dùng để làm quạt...... So với lông Tiên Hạc kia không biết đẹp hơn bao nhiêu lần.
Làm như nhận thấy ánh mắt không thiện ý của Tửu Yêu, đôi mắt thuần một màu hoàng kim của phượng hoàng hung hăng nhìn chằm chằm hướng nàng. Tửu Yêu ngượng ngùng cười, không thể trêu vào không thể trêu vào, các ngươi chủ tớ ta đều không thể trêu vào, vì thế nhanh chóng đem ánh mắt của mình rời khỏi.
Tửu Yêu dưới sự lôi kéo của Trọng Yến có chút thấp thỏm ngồi trên sống lưng phượng hoàng, nàng sống mấy trăm tuổi như vậy nhưng chỉ được đứng từ xa ngắm mà không có được sờ, điểu cầm cũng chỉ ít ỏi gặp qua vài lần. Đây là lần đầu tiên nàng ngồi trên thú cưỡi xa hoa như vậy.  "Đừng sợ, ta ở đây." Trọng Yến ở một bên thấp giọng nói, duỗi tay sờ sờ lông chim phượng hoàng rực rỡ mãnh liệt như nắng. "Tiểu lâu thực ôn thuần, đừng sợ."
"Nó tên tiểu lâu?" Tửu Yêu lẩm bẩm nhẩm tên phượng hoàng,  trong lòng cảm giác không quá tốt đẹp.
Ngọc Nữ tại của điện thấy hai người thân mật, đôi mắt nhịn không được phun ra lửa, Tửu Yêu tiểu đề tử kia ngày thường một bộ thanh cao không dính khói lửa phàm tục, hoá ra đều chỉ là giả vờ!
Trọng Yến điện hạ mới quay về thiên đình, Tửu Yêu nàng ta mới chỉ gặp hắn một canh giờ. Trong khoảng thời gian ngắn như vậy, Tửu Yêu còn nghênh ngang mà cưỡi trên phượng hoàng của  Trọng Yến điện hạ, ngày thường nàng thật không biết nàng ta lại là kẻ thủ đoạn như vậy, Ngọc Nữ thầm mắng. Việc này không nói cho toàn bộ Dao Trì cung trong người nàng cũng thấy không thoải mái đi.
Nghĩ đến sắp tìm được rất nhiều chiến hữu cùng tuyến, Ngọc Nữ có chút đắc ý cười hai tiếng, hậm hực trong lòng tan đi hơn phân nửa.
——————————————————————————————————————————
Trên chín tầng trời, nơi xa xa cách những ngôi sao tử vi cùng sao Bắc Đẩu chính là Nam Thiên môn.
Tửu Yêu từ xa nhìn lại, chỉ thấy Nam Thiên môn kia dùng bích trầm thuý ngọc xây nên, dùng bảo ngọc chói lọi mà trang trí, cùng với hình rồng như thật quấn quanh cột trụ. Ở bên ngoài Thiên Môn còn có sáu cầu dài, trên cầu đều điêu khắc Thải Phượng xung quanh.
Hai bên các có mấy chục viên trấn thiên nguyên soái, xà dựa trụ mà đứng, thụy khí vây quanh. Phía dưới là hơn mười thiên binh mặc giáp vàng, vũ khí đều là chấp kích huyền tiên, cầm đao trường kiếm, trận trượng cực kỳ nghiêm ngặt.
Thiên binh thần tướng từ xa thấy bọn họ tới, đợi hai người đến gần liền cùng kêu lên hướng Trọng Yến hành lễ. "Tham kiến điện hạ." Thanh thế như sấm sét tảng sáng, Tửu Yêu cảm thấy toàn bộ Nam Thiên môn đều run lên ba cái, trong lúc nhất thời có chút choáng váng. Rốt cuộc nàng, một Hoa Tiên tử lười nhác còn keo kiệt, thực sự không có gì gọi là có giá trị về mặt vũ lực.
Cùng Tiên Hạc đánh một trận còn được, nhưng nếu với tiểu ca cường tráng ở Nam Thiên môn nhẹ nhàng chạm vào một chút, nàng nhất định có thể liền lăn ba vòng trên mặt đất sau đó khóc đến ruột gan đứt từng khúc cho đến khi gân mạch đều đứt. Đương nhiên nàng hiện tại không dám la lối lung tung, khóc lóc làm càn.
Trọng Yến khẽ gật đầu, "Bình thân, không cần đa lễ."
Phụ trách tuần tra là thuận phong nhĩ thiên lý nhãn, đang lúc lắc mà chuẩn bị tiến lên bẩm báo, lại thấy Tửu Yêu đứng một bên, vì thế hai người trên mặt có chút do dự nên như thế nào mở miệng.
"Không có việc gì, Tiểu Tửu là người một nhà, có cái gì ngươi cứ việc nói." Trọng Yến nhìn thoáng qua Tửu Yêu thực yên lặng ngồi trên phượng hoàng chơi, nhàn nhạt nói.
Nghe được hắn nói, Tửu Yêu âm thầm mắt trắng dã, ai cùng ngươi là người nhà chứ. Cuối cùng trong lòng lại có chút không xác định, hắn nhắc Tiểu Tửu rốt cuộc là đang nói đến mình hay là nói đến phượng hoàng của hắn, chính mình sẽ không phải là tự mình đa tình đi? Tìm không ra manh mối, nàng liền khép nửa mắt, ai cũng dứt khoát không để ý tới, dù sao cũng là Trọng Yến kêu nàng tới.
Thuận phong nhĩ ý vị thâm trường nhìn tới phượng hoàng cùng mĩ nhân có nét cười lanh lợi yêu kiều mà liếc mắt một cái, lộ ra một cái biểu tình ta đều hiểu, hắc hắc cười nói: "Bẩm điện hạ, mấy ngày nay Ma giới sống thập phần yên ổn cũng không có bất luận dị động gì.   Đào tiên trông coi ở Bàn Đào Viên đang trên đường đi Bồng Lai thì mất tích, Ma giới bên kia trước sau thề thốt phủ nhận bọn chúng bắt người".
"Nhưng đã tra ra được gì?"
"Đào tiên xác thật là bị người của Ma giới bắt đi không thể nghi ngờ, nhưng chúng ta vài lần phái người đi đều không có kết quả." Dứt lời thuận phong nhĩ trong lòng cũng ngăn không được tiếc hận, đó thật là một muội muội tốt a.
......
Tiếp tục nói một trận, Trọng Yến mới trở lại bên người Tửu Yêu. "Đi thôi, đưa ngươi trở về."
Thấy sắp phải rời đi Nam Thiên môn, Tửu Yêu trầm mặc thật lâu sau mới mở miệng hỏi Trọng Yến: "Quả đào Hành Kiều kia không trở về được sao?"
"Ngươi cùng nàng rất quen thuộc?" Trọng Yến nhìn nàng hỏi ngược lại.
"Nàng thường xuyên cho ta đào. Bàn Đào Viên thiếu nàng, đào hoa cũng sẽ tịch mịch." Tửu Yêu đột nhiên trong lòng có chút ê ẩm, liền lời nói ra cũng xen lẫn chút đau buồn. Nàng ngày thường rất ít giao tiếp, Hành Kiều xem như là người duy nhất không thường xuyên lắm còn lui tới chỗ của nàng.
Trọng Yến thấy nàng tâm tình phiền muộn, chỉ an ủi mà cười cười. Hai người một đường không nói chuyện, thẳng đến khi nàng trở lại tới mặt trăng.
A Thụy cùng A Đạo đã ở ngoài cung chờ Tửu Yêu từ sớm, thấy nàng cùng Trọng Yến xa xa cưỡi phượng hoàng mà đến, liền trưng ra bộ dạng cô vợ nhỏ ủy khuất, nghẹn họng nhìn trân trối. Nàng đi ra ngoài ngắn ngủi có nửa ngày rốt cuộc đã trải qua những gì?! Chẳng lẽ chỉ nửa ngày Tiểu Tửu liền leo lên đùi quý tộc độc thân hoàng kim kim cương của Thiên Đình rồi sao, cái này tiến triển thật là...... Thật là thủ đoạn, hai người bóp cổ tay thán phục.
Nhưng quy củ tổng thể vẫn cần phải có, "Trọng Yến điện hạ ~" hai người vui sướng hướng về phía hắn vẫy tay, trực tiếp xem nhẹ Tửu Yêu.
"Khụ" Tửu Yêu thật mạnh khụ một tiếng, "Hôm nay làm phiền điện hạ, cung tiễn điện hạ." A Đạo A Thụy thấy Tửu Yêu có chút không vui cũng lập tức thu liễm vài phần, thành thành thật thật mà hành lễ: "Cung tiễn điện hạ."
Chớp mắt liền trở mặt, lệnh đuổi khách này thật đúng là không lưu tình, Trọng Yến trong lòng ngạc nhiên, nhưng trên mặt cũng không để ý lắm, "Không có gì, Tửu Yêu cung chủ nhớ rõ rượu ngon ủ xong, tự mình đưa tới thì tốt." Trọng Yến cố tình tăng thêm một chút ngữ khí.
"Rồi nói sau đi, cung tiễn điện hạ." Tửu Yêu cứng rắn mà đem nguyên lời nói lại lặp lại một lần.
Trọng Yến cũng tức giận, "Cung chủ, chúng ta ngày khác tái kiến." Dứt lời hắn hướng A Đạo A Thụy gật gật đầu. Phong độ muôn vàn, nho nhã lại mê người.
"Ngày khác tái kiến, ngày khác tái kiến......" A Đạo A Thụy cười ha hả mà đáp lời.
Không trung truyền đến một tiếng kêu to của cửu thiên phượng hoàng, Trọng Yến liền đã đi xa. Tửu Yêu nhìn thân ảnh kia đã đi xa, hoàn toàn thả lỏng lại.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro