Chương 5- Ôm bệnh nhẹ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Chương 5 ôm bệnh nhẹ

Tác giả: Nhuỵ Thất

Tửu Yêu mấy ngày gần đây ủ rượu chăm chỉ cực kỳ, không ngủ không nghỉ lăn lộn cả một đoạn thời gian, rốt cuộc đem mấy đàn rượu Nguyệt Quế còn thiếu bổ sung vào. "A Đạo A Thụy, các ngươi hôm nay chọn một giờ rồi đem rượu đưa đi Uyên Tố Cung." Nàng liền phân phó, một giây cũng không muốn kéo dài thêm.
"Trọng Yến điện hạ không phải muốn ngươi tự mình đưa qua sao?" A Đạo tay đang lột đậu phộng, nhàn nhạt mà nhìn thoáng qua Tửu Yêu.
Thật vất vả Tửu Yêu mới được nghỉ ngơi, vì chính mình rót một ly trà, "Hắn muốn ta đi ta liền đi sao? Không đi! Nói ta bị bệnh."
A Đạo nhìn Tửu Yêu có chút mệt mỏi, nhưng nào giống bị bệnh a. Cân nhắc một lát hắn lại làm như nghĩ thông suốt gật gật đầu, hay là hai người này đang chơi trò tình thú? Từ ngày hai người cùng nhau trở về, hắn liền phát hiện một tia hương vị gian tình, Tiểu Tửu mấy ngày nay vì Trọng Yến điện hạ liều mạng ủ rượu, không mệt hỏng mới là lạ.
Phát hiện A Đạo như suy tư gì, thần sắc Tửu Yêu có chút dự cảm không lành, lại vội ngăn lại hắn: "Từ từ, đừng nói ta bị bệnh. Nói ta có việc tìm gặp tiên tử khác, không thể đi được".
Nàng hoang mang rối loạn như vậy A Đạo cảm thấy cũng có thể lý giải, nữ tử nào trong lòng có nam nhân cũng luôn trở nên tốt đẹp. Tửu Yêu muốn hắn sửa miệng chắc là sợ điện hạ lo lắng cho nàng, thì ra Tiểu Tửu lại là người biết săn sóc như vậy. Vì thế A Đạo sảng khoái mà đáp ứng rồi.
——————————————————————————————————————————
Uyên Tố Cung.
Bất đồng với Dao Trì mỹ lệ, nơi này nhiều thêm vài phần đại khí to lớn, rường cột chạm trổ kim khuyết bạc loan. Các thông đạo giao lộ đều có tiên binh tiên tướng cường tráng đứng gác. A Đạo A Thụy chép miệng nhìn kỳ hoa diệu thảo ở nơi này, bọn họ lần đầu tới chỗ này cảm giác khí phái rộng rãi cực kỳ, không hổ là chỗ ở của Thiên Đế tương lai.
Tiên quan phụ trách thông truyền ngoài của Uyên Tố cung nhìn thấy hai đồng tử chở rượu đến liền chủ động biểu lộ vẻ mặt ôn hoà, tiến lên tìm hỏi bọn hắn: "Xin hỏi chính là cung chủ Cung Quảng Hàn đưa rượu Nguyệt Quế tới?"
A Thụy thấy tiên quan thái độ rất tốt cũng cộc lốc cười đáp hắn: "Đúng vậy, hai người bọn ta là đồng tử trong cung, cung chủ phái chúng ta đến đưa, rượu đã đã đưa đến còn lại liền làm phiền tiên quan." Nói xong liền giục A Đạo cùng rời đi.
Tiên quan thấy hai người hắn phải đi, vội lên tiếng gọi lại bọn họ: "Hai vị tiểu quan chậm đã, xin hỏi cung chủ không tới sao? Hai vị theo ta tới thiên điện ngồi được không? Chờ ta hướng đi điện hạ thông báo một tiếng."
A Thụy xua xua tay: "Việc nhỏ như vậy không cần quấy rầy điện hạ, nào cần phải đến thông báo chứ." Hai người bọn hắn không có mặt mũi lớn tới vậy.
Tiên quan thấy hắn cự tuyệt liền có chút nóng nảy: "Điện hạ phân phó qua, Cung Quảng Hàn nếu có người tới nhất định phải đi báo cho ngài. Nhị vị chớ có làm khó ta."
A Đạo cùng A Thụy nhìn nhau, Cung Quảng Hàn bọn họ ở nơi khác vị thế cao như vậy từ bao giờ? Trong lòng tuy có chút kỳ quái nhưng vẫn đồng ý để hắn đi thông truyền.
Không lâu sau tiên quan liền đem hai người nghênh đón đi chính điện. Người trong chính điện một thân nguyệt bạch thường phục, quần áo hoa văn ẩn hiện luân chuyển thực hoa lệ xa xỉ.
Ngón tay thon dài như ngọc cầm một quyển công văn ngọc giản, hình dáng hay mặt mày đều tinh xảo như họa. Một bức tranh mỹ nam văn nhã, cảnh đẹp ý vui.
Trọng Yến thấy là hai đồng tử trong cung Tửu Yêu tiến vào, khóe miệng hiện lên ý cười nhàn nhạt, đợi hai người bọn hắn hành lễ xong liền ban ngồi.
A Đạo A Thụy vội vàng nói lời cảm tạ, tiếp theo hướng tới một bên ghế dựa, bò lên trên ngồi vững. A Đạo có chút tò mò hỏi hắn: "Không biết Trọng Yến điện hạ kêu tiểu nhân tới là có việc gì?"
"Cung chủ các ngươi sao không tới?" Trọng Yến rõ ràng là thần sắc ôn hòa lại có một cỗ khí chất uy nghiêm lạnh lùng tại thân, khiến người ta không dám tùy ý thân cận.
"Điện hạ nói Tiểu Tửu sao." A Đạo nghe hắn nói như thế liền cộc lốc cười rộ lên, đôi mắt cong thành hai vầng trăng non cong cong. Nguyên lai điện hạ thật là vì Tiểu Tửu. "Tiểu Tửu đầu tiên là nói thân thể ôm bệnh nhẹ, sau là sợ điện hạ lo lắng, bảo ta nói cho ngài rằng nàng đi tìm tiên tử khác chơi." Hắn cung kính mà đáp.
"Thân thể ôm bệnh nhẹ?" Trọng Yến nửa mị mắt.
"Ha hả, điện hạ có điều không biết. Có lẽ là lần này là vì điện hạ ủ rượu , Tiểu Tửu ngày đêm không ngủ, lăn lộn cả một quãng thời gian mới thành, này thật là, hôm nay vừa vặn liền thúc giục ta cùng A Thụy đưa tới cho ngài". A Đạo nhiệt tâm vô cùng, thành thật vô cùng.
Hắn cảm thấy Tửu Yêu như vậy tuy có thể miễn cho Trọng Yến lo lắng, nhưng thời gian nàng trả giá gần đây không phải là uổng phí sao? Trả giá nên cho người ta biết, nên nói ra làm người ta cảm động, A Đạo là tự nhiên như thế mà lý giải.
"Thật là đã làm khó nàng." Trọng Yến thấy A Đạo lời nói khẩn thiết không khỏi cảm thán, không tự chủ được trong đầu lại hiện lên thân ảnh Tửu Yêu kia yểu điệu đầy hứng thú.
A Đạo tán đồng gật gật đầu, vươn một ngón tay: "Ta là lần đầu thấy nàng nghiêm túc như vậy."
Trọng Yến tâm tình rất tốt đứng dậy: "Đã như thế ta tất nhiên là nên đi thăm nàng, đi thôi, ta cùng các ngươi trở về."
Nhìn người cả thân phong độ kia, thật là mỹ nam dịu dàng lại thiện tâm, thấu hiểu nhân nghĩa, A Đạo ở trong lòng tán thưởng, điện hạ đúng ra thật không phải là kẻ chỉ có hư danh đẹp đẽ thôi đâu.
Tửu Yêu đang ở tại mặt trăng nơi xa, hung hăng đánh một cái hắt xì. Tự cảm thấy mình thực là luôn hết sức chính trực qua bao mùa xuân hạ, đây là vẫn chưa đủ hay sao?
————————————————————————————————————————
Trọng Yến thay A Đạo A Thụy chuẩn bị xe trở về, sai người đem tới rất nhiều dược liệu quý hiếm bổ dưỡng thân thể, thanh thế to lớn mà trở lại mặt trăng.
Ba người tới tại thời điểm Tửu Yêu đang lười biếng trên trường kỷ đọc thoại bản, mơ màng sắp ngủ.
Nơi này chỉ có ba người ở, cho nên cũng không sắp đặt đồng tử tiên quan phụ trách thông truyền, nàng kham không nổi tiền công phải trả a. Cho nên Trọng Yến đi vào trong điện vừa lúc xem đến bộ dáng mỹ nhân ngủ gật lười biếng.
"A Đạo đã trở lại?" Tửu Yêu nghe được tiếng bước chân, mơ mơ màng màng hỏi, thoại bản còn che ở trên mặt.
Trọng Yến đi đến bên người nàng: "Cung chủ đang mệt sao?"
Thanh âm này Tửu Yêu cực quen thuộc, nàng cả người giật mình một cái, mạt buồn ngủ nặng nề trong đầu kia tức khắc tan thành mây khói, đoan chính ngồi dậy, thoại bản "Bang" môt cái mà rơi trên mặt đất. "Trọng Yến?" Nàng cằm mau rơi trên mặt đất, hắn như thế nào lại đã đến? Nuốt nuốt nước bọt nàng bổ toàn hai chữ vào phía sau, "...... Điện hạ!"
Sự tình vượt quá những suy đoán trước đó của nàng, "A Đạo cùng A Thụy đâu?" Tửu Yêu không hoàn toàn hoàn hồn vẫn có chút chất phác.
"Bọn họ đi đem dược liệu đến kho của ngươi, từ từ rồi sẽ tới đây." Trọng Yến trong ngữ điệu mang theo ý cười nhè nhẹ, ngồi xuống ghế bên cạnh nàng.
"Dược liệu?" Dược liệu lấy tới chỗ nàng làm gì? Nàng trong lòng buồn bực.
"Nghe nói cung chủ đợt ủ rượu này đã mệt nhọc quá độ, cho nên ta cố ý lại đây nhìn xem, thuận đường đưa chút dược liệu. Không nghĩ cung chủ cư nhiên còn ở trong cung." Trọng Yến có thiện ý vì nàng giải thích.
Tửu Yêu cảm thấy có chút mờ mịt, A Đạo kia rốt cuộc là đã nói những gì với Trọng Yến, nàng dạy hắn hai cái cách nói đều là có thể đối đáp lại được không nghi ngờ gì. Nàng liền lấy cớ xảy ra việc này đều do truyền đạt không tốt, trẻ nhỏ không thể dạy được mà, mờ nhạt trong biển người rồi! Nàng âm thầm lắc lắc đầu.
"Ha hả, ta cũng là mới vừa rồi mới hồi cung." Nàng khẽ mỉm cười, tính toán lấy bất biến ứng vạn biến.
Không biết vì sao, nàng tổng cảm thấy khi nhìn Trọng Yến lại có chút cảm giác bạn bè lâu ngày không gặp. Người này tốt xấu gì cũng là Thiên Đế kế nhiệm, từng ở bên ngoài rèn luyện mấy trăm năm mới trở lại Thiên Đình, không nên rất bận sao? Nàng cùng hắn trước kia lại chưa từng quen biết, như thế nào động bất động liền rảnh rang tới quan tâm nàng, một tiểu quan ủ rượu, hay là hiện giờ Thiên Đế đang muốn đi theo hướng thân dân? Đã muốn thân dân lại vì sao không bắt đầu thực hiện từ Nam Thiên môn.
Khác thường, chắc chắn có điều kì quái. Người này sợ cũng không phải là kẻ nho nhã dễ thân cận như vẻ ngoài mặt.
"Vạn sự lấy thân thể ngươi làm trọng. Cung chủ không cần cố ý lao tâm suy nghĩ lấy cớ này nọ." Trọng Yến nhìn nàng, ánh mắt sâu thẳm tựa hồ sâu, Tửu Yêu trong mắt hắn rõ ràng thấy ảnh ngược chính mình, ngoại trừ nó thì không còn có thứ gì khác.
Hay là hắn bị xuyên không rồi? Tửu Yêu không nghĩ hắn sẽ hùng hổ doạ người như vậy, tức khắc á khẩu không trả lời được, nàng ngày thường mồm mép nhanh nhẹn, đột nhiên giống bị dán bằng hồ nhão, không dám nhìn vào mắt hắn, nàng hơi hơi đánh mắt qua một bên. Không khí giữa hai người một mảng cứng ngắc.
"Thiềm Cung Chủ...... Mặt trăng cung chủ......" Đang lúc xấu hổ, bên ngoài xa xa vang lên tiếng của Tiên Hạc đồng tử.
Thanh âm này xác thật là cực lâu không nghe thấy qua, hắn cư nhiên còn dám tới? Tửu Yêu cảm thấy vạn phần ngạc nhiên.
Từ sau khi Đại Bảo của hắn bị Tửu Yêu xẻo đi lông cánh, tựa hồ liền mắc bệnh trầm cảm không hề làm nhiệm vụ, Tiên Hạc đồng tử chỉ có thể tự mình cưỡi mây đến truyền tin, mà như vậy chạy ngược chạy xuôi mỗi ngày đều hao mòn thể lực cực lớn.
Dần dà, lượng cơm hắn ăn ước chừng nhiều ra tới ba bốn lần, thịt cũng chóng hết. Thậm chí tới chủ củaTiên Hạc đồng tử -linh quan chưởng quản, sở hữu người đưa tin đi khắp nơi của Thiên Đình cũng chịu không nổi hắn hao tốn thức ăn như vậy.
Tóm lại ngày ấy về sau, Tiên Hạc đồng tử thực gặp chút kỳ thị.
Nhưng như vậy gian khổ cũng có hồi báo, hiện tại nếu muốn so đánh nhau, Tiên Hạc đồng tử một mình đấu với A Đạo đã là không có vấn đề. Dù sao cũng là A Đạo A Thụy, quanh năm suốt tháng vì Tửu Yêu chọn nước suối, sớm đã là luyện được thân thể tương đối tốt.
Không nghĩ tới thời khắc mấu chốt lại là hắn tới cứu nàng, Tửu Yêu lúm đồng tiền như hoa: "Tiên Hạc, đã lâu không thấy."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro