🍁Chương 107 + 108 + 109 + 110🍁

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Edit: Frenalis

🍁Chương 107: Cái chết của Chương thiếu gia🍁

    Trâu quản lý lập túc nói với mấy nhân viên bảo vệ: "Chương thiếu đang gây rối trong nhà hàng chúng ta. Nể mặt cậu ta là khách quen, chúng ta sẽ không gọi cảnh sát. Các người mời cậu ta ra ngoài đi."

Thiếu gia Chương tức giận: "Quản lý Trâu, ông điên à? Không biết anh họ của tôi là ai sao?"

Quản lý Trâu mặt vô cảm nói: "Chương thiếu, xin cậu đừng làm mất mặt anh họ của cậu."

Nói xong, ông ta liếc nhìn nhân viên bảo vệ, người này lập tức bước tới đưa hắn ra ngoài, hắn lớn tiếng giãy giụa không chịu đi, nhưng bảo vệ không bị lay động.

Quản lý Trâu liền sai người dọn đồ ăn trên bàn đi, rồi lại bưng đồ ăn mới ra, Khúc Gia Kỳ nói: "Này, nam quỷ..."

Chu Nguyên Hạo lạnh lùng nhìn qua, cô ấy thức thời đổi giọng: "Chu cái gì..., tôi rất khâm phục tính cách của anh, có thù thì báo ngay tại chỗ, đánh hắn đến không chịu nổi. Ha ha. Đây đây, tôi mời anh một ly ."

Chu Nguyên Hạo cũng nể mặt, cùng cô ấy uống một ly.

Anh bình thường không thể ăn thức ăn của người sống nên chỉ đưa lên mũi ngửi ngửi rồi lại đặt xuống.

Tôi nói: "Thật ra thì không cần phải làm gì cả. Dù sao thì hắn cũng không sống được lâu đâu".

Khúc Gia Kỳ gật đầu: "Em cũng ngửi thấy, trên người hắn có mùi tử khí nồng nặc."

Tôi nói: "Tử khí quá mạnh, chị nghi ngờ sẽ có chuyện lớn xảy ra, nếu có thể thì chúng ta hãy tránh đi, đừng xen vào."

Chu Nguyên Hạo sắc mặt âm trầm, lâm vào trầm tư.

Truyện được dịch tại https://truyen2u.pro/tac-gia/frenalis.
Theo dõi wattpad frenalis để được xem chương mới nhanh nhất.

Ăn tối xong, Chu Nguyên Hạo nói muốn cùng tôi đi mua sắm. Khúc Gia Kỳ hào hứng muốn đi theo, bị Ôn Noãn lôi đi, đùa chứ, nếu có bóng đèn lớn như vậy bên cạnh, Chu Nguyên Hạo sẽ nổi điên mất.

Chu Nguyên Hạo cùng tôi đi xem phim kinh dị, phim kinh dị trong nước không hề ghê rợn, xem như phim hài, nếu Chu Nguyên Hạo không phải ma chắc chắn là sẽ ngủ gục ngay tại chỗ.

Đang xem, cả hai chúng tôi đột nhiên đều sững người.

Trong cảnh phim, một người đàn ông đóng vai một con ma, đang hù dọa nữ chính có thân hình gợi cảm, ăn mặc hở hang chạy vòng vòng khắp nơi, ngay khi chạy đến hành lang tối tăm, thì trên bức tường hành lang thình lình xuất hiện một khuôn mặt quỷ. Ống kính lia qua rất nhanh, hình ảnh lại rất tối, bình thường không dễ để ý, nhưng chúng tôi đều nhìn thấy, đây nhất định là quỷ thật, còn cấp bậc là gì thì tôi không biết.

Bỏ ra hàng chục tệ để xem một bộ phim kinh dị chân thực, cũng coi như đáng đồng tiền.

Ra khỏi rạp phim, chúng tôi cùng nhau đến một quán ăn ven đường để ăn khuya, Chu Nguyên Hạo dường như chưa từng đến những nơi như thế này nên cảm thấy mới lạ, ăn hết mười lăm xâu thịt nướng.

Thứ ma quỷ ngửi người sống không thể ăn được nữa nên chúng tôi chỉ có thể gói mang đi. Khi chúng tôi rời đi, một thực khách bàn bên cạnh thì thầm với vợ: "Ngay cả đàn ông bây giờ cũng ăn kiêng. Nhìn anh chàng đẹp trai đó xem, anh ta chỉ ngửi mấy cây thịt xiên chứ không ăn, mà em lại còn ăn nhiều như vậy."

Tôi tự nghĩ, nếu anh ta biết Chu Nguyên Hạo là ma thì chắc sẽ sợ chết khiếp.

Chúng tôi về đến nhà, ôm nhau ngủ một giấc.

*********

Mà ở nhà họ Chương kia, ánh đèn sáng rực, Chương Thiên Tứ đang ngồi trên chiếc ghế sofa bọc da Ý được thiết kế riêng, trên mũi có băng gạc trắng, còn mẹ hắn ăn mặc sang trọng ở một bên đang lau nước mắt.

"Lão Chương, ông nói có còn luật pháp hay không?" Mẹ Chương vừa khóc vừa nói: "Con trai tôi là đứa ngoan ngoãn , chẳng qua là vừa mới đi ra ngoài ăn cơm đã bị đánh thành như vậy, ông phải trả thù giúp nó".

Ba Chương tuổi đã ngoài năm mươi, nhưng lại biết cách chăm sóc bản thân nên nhìn rất trẻ, nôn nóng đi tới đi lui quanh phòng: "Con hư tại mẹ, đều là tại bà! Anh họ nó cấm túc không cho nó đi ra ngoài, bà lại thả nó ra, bà đây không phải là tự chuốc phiền phức sao?"

Mẹ Chương vội vàng nói: "Chương Lê là anh họ chứ không phải anh ruột. Dù có là anh ruột thì vợ chồng chúng ta vẫn còn sống. Khi nào đến lượt nó quản con trai chúng ta?"

Truyện được dịch tại https://truyen2u.pro/tac-gia/frenalis.
Theo dõi wattpad frenalis để được xem chương mới nhanh nhất.

Ba Chương chỉ vào mũi Chương Thiên Tứ nói: "Thằng nhóc này là một tên khốn nạn, văn không giỏi võ chẳng biết, cả ngày chỉ biết ăn chơi cờ bạc. Chẳng phải là tại bà sao? Ông nội nó nhờ anh họ trông coi nó, là vì muốn tốt cho nó."

Mẹ Chương lại bắt đầu lau nước mắt: "Ba chồng cũng có phần thiên vị, đều là cháu nội của ông. Tại sao ông chỉ coi trọng Chương Lê? Con trai tôi có gì không tốt chứ? Nếu ba dốc lòng bồi dưỡng thì chắc chắn nó còn giỏi hơn Chương Lê."

Ba Chương bị bà ta nói đến không còn gì để nói, mẹ Chương lại nói tiếp: "Tôi mặc kệ, ông nhất định phải trút giận dùm con trai. Kẻ đánh nó là ai? Nhất định phải bắt nó vào tù."

Ba Chương sắc mặt lạnh lẽo: "Bà già ngu ngốc này, bà không nghe lời bọn chúng nói sao? Quản lý Trâu của Milton rất kính trọng người đó. Milton là nơi nào? Chỗ dựa đằng sau bọn họ lớn đến mức chúng ta không thể tưởng tượng được, người có thể được ông ta đối xử kính cẩn, chắc chắn là nhân vật lớn. Bà còn muốn đi tìm người ta báo thù? Người ta không tìm đến làm phiền bà đã đủ nể mặt rồi."

Mẹ Chương nghe vậy lập tức dừng lại một chút , sau đó nồi cơn tam bành, tiếp tục gào khóc.

Ba Chương trừng mắt nhìn Chương Thiên Tứ: "Về phòng đi, trong thời gian này không được phép ra ngoài."

Chương Thiên Tứ ở trước mặt ba mình không dám hó hé, chỉ biết ấm ức trở về phòng.

Hắn ngồi trên giường, tâm trạng rất chán nản, lẽ ra đêm nay hắn có thể ôm Vũ Tiểu Ngọc trong lòng mà ngủ, nhưng bây giờ lại chỉ có thể ngủ một mình.

Đối với hắn, Vũ Tiểu Ngọc so với các cô gái bình thường bên ngoài không có gì khác biệt, là loại phụ nữ có thể gọi đến để làm tình bất cứ lúc nào. Mà nghe nói loại phụ nữ này trên giường rất phóng đãng, có thể chấp nhận chơi được rất nhiều trò thú vị, hắn thậm chí còn đặt sẵn khách sạn, bên trong có trang bị đầy đủ xiềng xích, dây thừng, roi, ngọn nến...., cái gì cũng có.

Đêm nay đáng lẽ phải là một đêm tuyệt vời. Nhưng hết thảy mọi chuyện đều bị đôi cẩu nam nữ đó phá hỏng.

Chương Thiên Tứ nắm chặt nắm đấm, trong mắt tràn đầy oán độc, chờ hắn tìm được cơ hội, nhất định phải đem bọn họ chơi chết.

Truyện được dịch tại https://truyen2u.pro/tac-gia/frenalis.
Theo dõi wattpad frenalis để được xem chương mới nhanh nhất.

Hắn xoay người nằm trên giường, cũng không phát hiện khi hắn nhấc chân lên, một đôi mắt đỏ rực xuất hiện dưới gầm giường tối tăm.

Hắn trở mình , tưởng tượng đến thân hình uyển chuyển của Vũ Tiểu Ngọc, dường như ngay cả cái mũi cũng không còn đau nhức nữa.

Đèn bên trong phòng được tắt đi, tối như mực, một làn khói đen từ dưới gầm giường bay ra, chậm rãi bay lên không trung, hóa thành hình người, mở ra một đôi màu đỏ to như chuông đồng, nhìn chằm chằm Chương Thiên Tứ.

Chương Thiên Tứ vẫn không hề nhận ra khác thường, dần dần chìm vào giấc ngủ.

Bóng đen nhìn chằm chằm hắn một hồi, hắn tựa hồ cảm thấy trong phòng có chút lạnh lẽo, vươn tay kéo chăn, trong thoáng chốc mở hờ mắt, đối diện với đôi mắt màu đỏ kia. Hắn lập tức mở to đôi mắt, chưa kịp hét lên một tiếng trong cổ họng, bóng đen đột nhiên lao vút tới, máu bắn tung tóe, để lại một vết máu kinh hồn trên tường.

**********

Trời còn chưa sáng tôi đã bị tiếng chuông điện thoại đánh thức, là số lạ, khi nhấc máy lên nghe thì mới biết là Đông Phương Lôi.

"Cô Khương, tôi có một việc ở đây cần cô giúp đỡ." Anh ta nói.

Tôi không có ấn tượng tốt với tổ thứ 4 của Ban Điều Tra Đặc Biệt Hồ Sơ X nên từ chối: "Xin lỗi, dạo này tôi nhiều việc quá."

"Việc này cũng có liên quan đến cô." Anh ta nói: "Cô có biết Chương Thiên Tứ không?"

Tôi nhất thời chưa kịp phản ứng, anh ta lại bổ sung: "Là người mà bọn cô vừa mới đánh hôm qua."

"A, Chương thiếu." Tôi nói, "Hắn làm sao rồi?"

"Hắn chết rồi," Đông Phương Lôi nói, "Bị ăn sạch."

Tôi sững sốt một hồi, nghĩ đến tử khí nồng nặc trên người hắn, cảm thấy ớn lạnh sống lưng, đang định từ chối thì Chu Nguyên Hạo đột nhiên nắm lấy tay tôi nói: "Đồng ý với anh ta đi."

Truyện được dịch tại https://truyen2u.pro/tac-gia/frenalis.
Theo dõi wattpad frenalis để được xem chương mới nhanh nhất.

Tôi lòng tràn đầy nghi hoạc nhưng cũng đồng ý, Đông Phương Lôi nói anh ta lập tức lái xe tới đón tôi.

Đặt điện thoại xuống, tôi khó hiểu nhìn anh: "Tại sao?"

"Thứ giết chết Chương Thiên Tứ từ trong một ngôi mộ chui ra." Chu Nguyên Hạo sắc mặt âm trầm, "Nếu không ngăn cản kịp thời, hắn sẽ trở thành tai họa."

Tôi hơi ngạc nhiên khi Chu Nguyên Hạo thân là ma quỷ lại có ý thức công lý mạnh mẽ như vậy?

Chu Nguyên Hạo không nói tỉ mỉ, nhưng nhìn vẻ mặt anh có gì đó không ổn, anh bảo Ôn Noãn và Khúc Gia Kỳ ở nhà, sau đó nhập vào tấm bài mộc, tôi mang theo ra ngoài.

Trên đường đến nhà họ Chương, Đông Phương Lôi sắc mặt nghiêm trọng kể lại chuyện xảy ra tối qua.

Chương Thiên Tứ đêm qua về nhà bị ba mắng, sau đó hắn về phòng ngủ, mẹ hắn lo hắn đá chăn nên nửa đêm đến phòng hắn kiểm tra. Kết quả khi mở cửa, bà ta phát hiện trong phòng toàn là máu, trên giường chỉ còn lại đầu của Chương Thiên Tứ, thân thể không biết đi nơi nào.

Mẹ hắn ngất xỉu tại chỗ, ba hắn liền gọi cho Chương Lê, sau khi Chương Lê đến nơi, anh ta phát hiện trong phòng Chương Thiên Tứ có lắp một cái camera, là hắn dùng để ghi lại các hoạt động trên giường của mình với phụ nữ.

Truyện được dịch tại https://truyen2u.pro/tac-gia/frenalis.
Theo dõi wattpad frenalis để được xem chương mới nhanh nhất.
--------------------o-------------------

Edit: Frenalis

🍁Chương 108: Mộ Tướng Quân Trong Núi Sâu🍁

Họ xem video giám sát và phát hiện, đêm qua Chương Thiên Tứ ngủ không lâu, dưới gầm giường xuất hiện một bóng đen, bóng đen đó có đôi mắt đỏ ngầu trông rất đáng sợ.

    Bóng đen đó thực sự đã ăn sống Chương Thiên Tứ, chỉ còn sót lại cái đầu có dấu răng bên trên.

    Ăn xong, bóng đen thu mình lại dưới gầm giường.

    Tôi lấy làm lạ hỏi: "Vụ này nhanh thế mà đã kinh động đến các anh rồi à?"

    Đông Phương Lôi nghiêm túc nói: "Chương Lê đã từng giúp chúng tôi giải quyết một vụ án giết người, tôi nợ anh ta một ân tình nên anh ta mới tìm tới tôi. Chuyện này không đơn giản, nếu cần thiết tôi sẽ báo cáo đội trưởng, xin anh ấy ra tay giải quyết."

    Tôi theo anh ta vào nhà họ Chương, mẹ Chương ngồi trên ghế sofa không ngừng khóc, vừa nhìn thấy tôi, bà ta lập tức nhảy dựng lên, hung hãn lao tới: "Tao đánh chết đứa yêu tinh hại người này, mày mới là đứa đã hại chết con tao, tao muốn mày đền mạng!"

    Ba Chương và Chương Lê vội vàng chạy tới giữ chặt bà ta, ba Chương mắng: "Bà điên à? Còn không ngồi xuống cho tôi!"

    Mẹ Chương che mặt khóc nói: "Tối hôm qua tôi đã điều tra, chính là người phụ nữ này có mâu thuẫn với Thiên Tứ của chúng ta, Thiên Tứ là bị tình nhân của cô ta đánh gãy mũi."

    Nghe vậy, ba Chương ánh mắt khó coi nhìn tôi: "Cậu Lôi, cậu dẫn người phụ nữ này tới đây là có ý gì?"

    Chương Lê càng âm trầm hơn: "Đông Phương, chẳng lẽ người phụ nữ này có liên quan đến cái chết của Thiên Tứ sao?"

    "Tôi chỉ nhờ cô Khương đây hỗ trợ điều tra thôi, tôi không có ý gì khác." Đông Phương Lôi vội vàng nói, "Chuyện lần này chỉ sợ không có đơn giản như vậy, Chương Lê, anh đừng nghĩ lung tung."

    Chương Lê liếc nhìn tôi nhưng không nói gì.

    Tôi đối với Đông Phương Lôi rất bất mãn, đồ đần đều có thể nhìn ra người ta đang hoài nghi tôi được không?

Truyện được dịch tại https://truyen2u.pro/tac-gia/frenalis.
Theo dõi wattpad frenalis để được xem chương mới nhanh nhất.

    Đông Phương Lôi nói: "Thật ra chúng tôi đã tìm ra hung thủ."

    Tôi sửng sốt một lát: "Hung thủ ở đâu?"

    Đông Phương Lôi hất cằm về phía cái bàn cà phê, trên đó có một cái hộp rất đẹp được chế tác từ giấy da trâu, trong hộp có một tượng đồng dài một thước, phía trên hộp có dán một tấm bùa trấn tà.

    Tôi biến sắc, tượng đồng kia có mùi tử khí rất nồng nặc, còn thoang thoảng có mùi máu tươi.

    Tôi thận trọng bước tới, dùng mắt Âm Dương nhìn, đôi mắt của tượng đồng chợt sáng lên, chuyển sang màu đỏ tươi, rồi trong nháy mắt trở lại hình dáng ban đầu.

    Tôi hít một hơi, nói: "Thứ này từ đâu đến vậy? Thật là tà môn!"

    Ba Chương nói: "Đó là đồ cổ do bạn tôi tặng. Chẳng lẽ bạn tôi sẽ hại tôi sao?"

    Tôi nghệt mặt ra nói: "Đây là đồ vật được lấy từ trong mộ, lại còn là một ngôi mộ ngàn năm tuổi. Chủ nhân của ngôi mộ này có thể sử dụng bức tượng bằng đồng làm vật chôn cất cùng, cho thấy thân phận của chủ nhân này không tầm thường. Là người bạn nào đã tặng nó cho ông?"

    Đông Phương Lôi còn nói: "Chương tiên sinh, bạn của ông ở đâu? Chúng tôi cần hỏi họ về nguồn gốc của đồ vật này."

    Người bạn này của ba Chương chuyên kinh doanh đồ cổ, ba Chương lập tức gọi điện qua nhưng không có ai nhận, ông ta lại gọi số nhà, vợ người bạn đó bắt máy, bên kia khóc thương tâm, nói rằng chồng mình đã mất được một tuần, ông ấy là bị ăn sống thân thể, cuối cùng chỉ còn lại cái đầu dùng để chôn cất.

    Ba Chương cúp điện thoại, sắc mặt tái nhợt, sợ đến mức ngã xuống sofa, hồi lâu không nói được lời nào.

    Thì ra bức tượng đồng này là do người bạn đó của ông ta tặng cách đây bốn ngày, khi đó người tặng đã chết từ lâu rồi.

    "Ma...." Ba Chương sợ hãi nói: "Tôi đã gặp ma sao?"

    Tôi chen miệng nói: "Chương tiên sinh, ông có đoán ra tại sao ông ấy lại tặng tượng đồng cho ông không?"

    Tất cả những người có mặt ở đây đều không phải kẻ ngốc, lời tôi nói ra họ đều hiểu, nếu người gửi tượng đồng cho Chương tiên sinh là ma, mà con ma này còn đặc biệt gửi tặng tượng đồng thì chắc chắn hắn có mục đích gì đó, không đơn thuần là kiếm thức ăn cho tượng đồng.

Truyện được dịch tại https://truyen2u.pro/tac-gia/frenalis.
Theo dõi wattpad frenalis để được xem chương mới nhanh nhất.

    Ba Chương gọi lại điện thoại cho người vợ góa của người bạn đó, người vợ khá hiểu chuyện nên cho người tìm sổ sách của chồng, xem lại ghi chép về bức tượng đồng, trong đó người bạn ghi rằng bức tượng đồng được thu mua từ thôn Địa Hổ, người bán cho ông ta là họ Liễu.

    Nhưng điều lạ là, thời gian trước người bạn đó chỉ đi đến vùng ngoại ô Tây Bắc thuộc Sơn Thành, nhưng nơi đó không có địa phương nào được gọi là thôn Địa Hổ, chỉ có một ngọn núi tên là Địa Hổ Sơn, mà trên núi không hề có thôn xóm nào.

    "Phần mộ đâu?" Tôi hỏi: "Ở Địa Hổ Sơn có ngôi mộ cổ nào tương đối lớn không?"

    Chương Lê tựa hồ nghĩ đến cái gì, sắc mặt nhất thời trở nên khó coi: "Chẳng lẽ là lăng mộ của tướng quân kia sao?"

    Hóa ra Chương Lê định mở khu biệt thự nghỉ dưỡng ở Địa Hổ Sơn cách đây một năm, địa điểm đã được chọn nhưng khi đưa người vào kiểm tra thì xảy ra chuyện kỳ lạ.

    Họ tìm thấy một ngôi mộ cổ trên núi, bia mộ được bảo tồn rất tốt, hình như là mộ của một vị tướng quân sống vào những năm cuối triều Đường, ngôi mộ rất rộng, trước mộ còn có Thần giữ mộ cùng tượng đá. Lăng mộ này được xây đã vượt qua cấp bậc của một vị tướng bình thường.

    Thời cổ đại, dù là đám cưới, đám tang hay xây dựng lăng mộ đều có quy định của vương pháp, thân phận gì thì xây dựng lăng mộ cho cấp bậc đó, không thể có sai lầm, nếu không sẽ đi quá giới hạn phạm tội mất đầu. Nhưng những năm cuối thời Đường, thời thế hỗn loạn, có rất nhiều anh hùng tướng quân dựng cờ khởi nghĩa tự xưng vương, đem mộ mình tu sửa thành quy cách lăng mộ Hoàng Đế, cũng có thể lý giải.

    Khi Chương Lê mới bắt đầu, cũng không hề để ý, dù sao trong nước có rất nhiều mộ cổ, không biết đã bị người phá bỏ bao nhiêu để mở ra khu du lịch, cùng lắm là chỉ báo cáo với cục di tích lịch sử, để bọn họ đưa người tới tiến hành khai quật, đến lúc đó còn có thể sử dụng ngôi mộ này làm mánh lới truyền bá khu du lịch, thu hút du khách tới tham quan.

Truyện được dịch tại https://truyen2u.pro/tac-gia/frenalis.
Theo dõi wattpad frenalis để được xem chương mới nhanh nhất.

    Tuy nhiên, vào đêm đầu tiên họ hạ trại, việc lạ đã xảy ra.

    Có một thanh niên trong đoàn khảo sát nửa đêm ra ngoài đi vệ sinh, đi một lúc lâu mới quay lại, sau khi về thì tinh thần không được bình thường, luôn nói rằng mình gặp một người đẹp, mặc trang phục nhà Đường. Hắn cùng với người phụ nữ đó làm dã chiến, người phụ nữ đó kỹ thuật rất tốt, hắn thích vô cùng.

    Lúc đầu, họ không để ý nhiều nhưng sáng hôm sau khi tỉnh dậy, họ phát hiện nam thanh niên đã chết trong lều của mình, sau khi giám định pháp y, anh ta bị một vật nặng đè chết.

    Có người chết, Chương Lê cuối cùng cũng nhận ra có gì đó không ổn, lập tức cùng đoàn khảo sát rời khỏi Địa Hổ Sơn, cũng không nhắc đến việc mở khu du lịch nữa.

    Nói đến đây, Chương Lê sắc mặt có chút tái nhợt: "Tôi nhớ rồi, tên trên bia mộ là họ Liễu."

    Đông Phương Lôi liền đi tra xét nguồn gốc ngôi mộ cổ đó, theo ghi chép trong sách cổ thì ở vùng Sơn Thành, thời nhà Đường có một thế lực cát cứ một vùng là họ Liễu, tên là Liễu Trường Sinh.

    Liễu Trường Sinh là một vị tướng lĩnh tuổi trẻ tài giỏi, từng dẫn quân chiến đấu với các thế lực loạn đảng khác và thắng được nhiều trận, sớm giành được nhiều lãnh thổ rộng lớn. Đang ở thời điểm đỉnh cao của quyền lực, đột nhiên bộc phát bạo bệnh rồi qua đời trong phủ tướng quân.

    Những ghi chép trong sách cổ rất ngắn gọn, chỉ có vài bút, nhưng trong đó có một câu khiến người ta rùng mình. Sách ghi rằng Liễu Trường Sinh biết vu thuật, có thể chiêu mộ âm quân tác chiến, có một lần cùng loạn đảng Tương Tây giao chiến, hắn bị quân địch mai phục, thời điểm hết lương thực, binh sĩ không còn hơi sức cầm cự, hắn bắt đầu lập đàn làm phép, đưa tới mười vạn âm binh, đem quân địch giết đến không chừa mảnh giáp.

    Mười vạn âm binh!

    Tôi thực sự bị hù doạ, tôi vừa đột phá Nhị phẩm, nếu tôi làm kẻ thù của một lão quỷ ngàn năm, chẳng phải là tự tìm đường chết sao?

Truyện được dịch tại https://truyen2u.pro/tac-gia/frenalis.
Theo dõi wattpad frenalis để được xem chương mới nhanh nhất.

    Đông Phương Lôi biết lão quỷ này khó đối phó nên xin thêm chi viện, tôi nhân cơ hội đi vệ sinh, lén hỏi Chu Nguyên Hạo xem nên đi hay không đi. Boss lớn như thế, tốt hơn hết là để Ban Điều Tra Đặc Biệt Hồ Sơ X giải quyết nó đi.

    Chu Nguyên Hạo trầm mặc hồi lâu rồi nói: "Em biết vì sao bảy ngày một lần tôi đều phải tới gặp em không?"

    Tim tôi đập thình thịch, sau khi suy nghĩ hồi lâu, tôi hỏi: "Đó là một loại nghi thức à?"

    "Em có biết nghi thức đó là gì không?"

    Tôi có chút khẩn trương, tay cầm mộc bài trắng bệch.

     "Là nghi thức phục sinh." Chu Nguyên Hạo khe khẽ thở dài, nói, "Nếu như nghi thức thành công, tôi có thể phục sinh."

    Tay tôi lại run, suýt chút nữa không cầm được mộc bài .

     "Cơ hội thành công lớn bao nhiêu?" Tôi lắp bắp hỏi.

    "Không đến ba phần."

    Tim tôi lạnh buốt.

    Người chết sống lại vốn là điều không thể xảy ra, trái với ý trời, có thể có ba phần cơ hội đã là không tệ.

    Trong lòng tôi nhen nhóm một tia hy vọng, nếu anh có thể sống lại, tôi có thể được ở bên anh. Trước đây, tôi chưa bao giờ tin cái gì mà bên nhau đến già đầu bạc, mãi mãi không xa. Nhưng không biết bắt đầu từ lúc nào, tôi lại có mong muốn xa vời có thể cùng anh vĩnh viễn ở bên nhau.

    "Tôi vừa xem địa đồ." Chu Nguyên Hạo nói: "Liễu Trường Sinh rất có năng lực, hắn xây lăng mộ trong núi, thay đổi địa hình xung quanh, tạo thành một trận pháp Thiên Cung Bắc Đẩu trận. Trận pháp này có thể tụ tập âm khí, ôn dưỡng hồn thể của hắn, biến hắn thành một con quỷ vô cùng lợi hại. Nếu như tôi có thể ở trong gian phòng chính của lăng mộ này tiến hành nghi thức cuối cùng, thì xác suất thành công có thể là sáu phần.

Truyện được dịch tại https://truyen2u.pro/tac-gia/frenalis.
Theo dõi wattpad frenalis để được xem chương mới nhanh nhất.
--------------------o-------------------

Edit: Frenalis

🍁Chương 109: Bí mật của Chu Nguyên Hạo🍁

Xác suất thành công sáu phần!

    Tôi nắm chặt tay, trong lòng sinh ra tín niệm kiên định, tôi nhất định phải nghĩ biện pháp đạt được lăng mộ cổ này, đây là cơ hội duy nhất của Chu Nguyên Hạo.

     Cũng là cơ hội duy nhất của tôi!

    Chu Nguyên Hạo ôm mặt tôi, nhẹ nhàng nói: "Lâm Lâm, với thực lực hiện tại của hai chúng ta, muốn đối phó với một lão quỷ ngàn tuổi như vậy quả thực rất khó khăn, nhưng tôi cũng phải thử một lần. Nếu đổi lại là trước kia, tôi là người hay ma không quan trọng, nhưng bây giờ có em, người và ma khác đường, tôi không nghĩ cả một đời đều như vậy, tôi muốn đường đường chính chính đi ở bên cạnh em, cho dù là mặt trời chói chang cũng không cần bung dù."

    Ngón tay anh nhẹ nhàng xoa lỗ tai tôi, ôm tôi vào lòng: "Mùa xuân tôi muốn đưa em đi ngắm hoa; mùa hè tôi muốn đưa em đi tắm biển; mùa thu chúng ta có thể đi ngắm lá phong; mùa đông chúng ta có thể đi Thuỵ Sĩ trượt tuyết. Lâm Lâm, tôi đã vô số lần tưởng tượng ra cuộc sống tương lai của mình, tôi muốn mang lại hạnh phúc cho em."

    Tôi cười nói: "Không ngờ anh cũng biết làm thơ nha, bài thơ này khá hay".

    "Mỗi lời tôi nói đều là từ tận đáy lòng." Anh tựa hồ đã hạ quyết tâm, "Lâm Lâm, em có nguyện ý cùng tôi đánh một trận không?"

    Tôi nhéo mặt anh nói: "Chỉ bằng dung mạo đẹp trai của anh như vậy nên em đành phải liều thôi, nếu không thì em tìm đâu ra bạn trai đẹp mắt như vậy."

    Anh mỉm cười, cúi đầu hôn tôi thật sâu.

Truyện được dịch tại https://truyen2u.pro/tac-gia/frenalis.
Theo dõi wattpad frenalis để được xem chương mới nhanh nhất.

    Đang hôn nhau say sưa, thình lình một tiếng động lớn truyền tới, sau đó là một tiếng hét lớn. Tôi buông Chu Nguyên Hạo ra, lập tức rút kiếm gỗ đào dài bà thước* lao ra ngoài, thì thấy tượng đồng lẽ ra là bị bùa trấn tà áp chế thì đã thoát được ra ngoài, vốn chỉ dài một thước*, nhưng bây giờ đã dài hơn hai mét, nghiễm nhiên là một người khổng lồ bất khả xâm phạm.
(* đơn vị đo lường TQ: một thước ~ 33cm)

    Trong tay hắn cầm một cây đao, tay còn lại thì tóm lấy một vệ sĩ, đưa vào miệng và cắn đứt cổ họng anh ta.

    Mấy vệ sĩ đều mang theo súng, liên tục bắn vào tượng đồng khổng lồ, nhưng đạn bắn trên người hắn, xuyên qua cơ thể nhưng lại không có tác dụng gì, tượng đồng quét tay, đem mấy vệ sĩ đánh văng ra, xương cốt vỡ vụn.

    Đông Phương Lôi cầm một thanh kiếm cổ bằng đồng, cổ tay vặn một cái, thanh kiếm cắt ngang người tượng đồng làm đôi, nửa trên và nửa dưới của tượng đồng đồng loạt ngã xuống đất tạo nên một tiếng ầm vang vọng.

    Nơi bị đứt của tượng đồng đột nhiên có một luồng khí đen phun ra, luồng khí đen đó lao thẳng về phía Đông Phương Lôi.

    Đông Phương Lôi ánh mắt lạnh lẽo: "Chẳng qua chỉ là Lệ Quỷ, còn dám ở trước mặt tôi làm càn."

    Anh ta cắn đầu lưỡi phun một ngụm máu vào thanh kiếm đồng, thanh kiếm đột nhiên sáng lên, mới phát hiện trên thân kiếm được bao phủ bởi các loại chú ngữ cổ xưa, chú ngữ bắt đầu phát sáng từ trên mũi kiếm cho đến toàn thân.

    Ngay khi luồng khí đánh tới trước mặt, Đông Phương Lôi dùng kiếm đâm vào luồng khí đó, thanh kiếm chìm trong luồng khí, ánh sáng của nó lập tức toả ra chung quanh, luồng khí đen lập tức biến vào hư không.

    Lúc tôi chạy đến, trận chiến cũng vừa kết thúc, tôi hơi tiếc nuối vì Kim Giáp tướng quân không được hấp thụ quỷ khí đó.

Truyện được dịch tại https://truyen2u.pro/tac-gia/frenalis.
Theo dõi wattpad frenalis để được xem chương mới nhanh nhất.

    Bỗng nhiên từ trong mắt của tượng đồng bay ra một con bọ lớn bằng ngón tay cái, lao tới trước mặt Đông Phương Lôi đang tra kiếm vào vỏ. Tôi đang định lên tiếng nhờ Kim Giáp tướng quân đến cứu thì bất ngờ có một mũi phi tiêu xuyên qua con bọ ghim chặt vào tường.

    Đông Phương Lôi vui mừng, cao giọng nói: "Đội trưởng."

    Tôi quay đầu, nhìn thấy một người phụ nữ đang sải bước tới, người phụ nữ này dáng vẻ bình thường nhưng khí thế rất mạnh mẽ, mặc trang phục đạo sĩ, trên tay còn cầm một cây gai.

    "Hồ đội trưởng." Đông Phương Lôi tiến lên nói: "Cô quả nhiên là đích thân tới đây, xem ra cấp trên rất coi trọng lăng mộ cổ này."

    Hồ đội trưởng nhìn hắn nói: "Đông Phương, thu dọn đồ đạc rồi về."

    Nụ cười trên mặt Đông Phương Lôi chợt cứng lại: "Đội trưởng, sao vậy?"

    Hồ đội trưởng nói: "Mộ Liễu tướng quân đã bị tổ thứ nhất tiếp quản, chúng ta không thể can thiệp được nữa".

    Đông Phương Lôi tức giận nói: "Tổ thứ nhất có ý gì? Đây là vụ án của tổ thứ tư chúng ta, bọn họ dựa vào cái gì mà chặn ngang."

    Hồ đội trưởng nói: "Tổ thứ nhất từ trước đến nay đều như vậy, thực lực của bọn họ mạnh nhất trong chín tổ của chúng ta. Để bọn họ đối phó với Liễu Tướng Quân còn hơn để người của tổ chúng ta bị thương."

    Đông Phương Lôi vẫn còn tức giận: "Đội trưởng, đồ vật bên trong mộ..."

    Hồ đội trưởng lạnh lùng nói: "Anh cho rằng tôi không tức giận sao? Tổng bộ đã hạ quyết định, chúng ta chỉ có thể tuân thủ, đi thôi."

    Đông Phương Lôi không cam lòng nghiến răng nghiến lợi, cuối cùng bất đắc dĩ thở dài, quay sang tôi nói: "Cô Khương, tôi vốn mời cô tới đây là muốn báo đáp ân tình cho cô, đáng tiếc hiện tại lăng mộ đã bị tổ thứ nhất tiếp quản, thực sự xin lỗi."

    Tôi chau mày, loại lăng mộ cổ lớn như thế này, người tu đạo đều chướng mắt với những vàng bạc châu báu và vật phẩm chôn cùng, nhưng bên trong thường thường sẽ có một chút đồ vật cổ có linh khí, có lợi rất lớn cho người tu luyện. Bởi vậy một ngôi mộ cổ lớn xuất thế, sẽ dẫn tới vô số người tranh đoạt.

    Hiện tại mộ Liễu Tướng Quân đã bị tổ thứ nhất tiếp quản, chúng tôi muốn vào lại càng khó khăn.

Truyện được dịch tại https://truyen2u.pro/tac-gia/frenalis.
Theo dõi wattpad frenalis để được xem chương mới nhanh nhất.

    "Cô chính là Khương Lâm mà Đông Phương nói?" Hồ đội trưởng đi tới, nhìn tôi từ trên xuống dưới rồi nói: "Tôi là Hồ Gia Linh, quê ở Lao Sơn, hiện đang giữ chức đội trưởng tổ thứ tư. Đông Phương thường hay nhắc về cô, nói cô thiên phú cực cao, thực lực lại cao cường, đặc biệt là vẽ bùa, rất có thiên phú."

    Tôi cười gượng nói: "Đông Phương tiên sinh quá khen rồi."

    Hồ Gia Linh ý tứ sâu xa nhìn tôi nói: "Cô Khương, ngoài tôi ra, tổ thứ tư của chúng tôi không có ai thành thạo trong việc vẽ bùa. Sau này có lẽ chúng ta sẽ có cơ hội hợp tác."

    Tôi gật đầu nói: "Chỉ cần giá cả phù hợp thì hợp tác sẽ không có vấn đề gì".

    Hồ Gia Linh mỉm cười: "Cô Khương quả là một người sảng khoái. Được rồi, sau này hãy chiếu cố nhiều nhé." Cô ấy thực hiện nghi thức chào của một đạo sĩ đối với tôi, và tôi cũng đáp lại cử chỉ tương tự.

    Đột nhiên tôi cảm thấy mộc bài của Chu Nguyên Hạo trong tay nóng bừng như mỏ hàn.

    Tôi lại cau mày, đây là có chuyện gì. Trước kia chưa từng xuất hiện qua tình huống này, Chu Nguyên Hạo cũng không có phản ứng.

    Tôi nhanh chóng tạm biệt họ, lấy xe phóng nhanh về nhà, Ôn Noãn và Khúc Gia Kỳ tiến lên hỏi thăm tình hình, tôi lấy mộc bài ra, toàn bộ mộc bài oanh một tiếng bốc cháy.

    Tôi kinh hãi, ném mộc bài lên bàn, khẩn trương hỏi: "Nguyên Hạo, anh có ổn không?"

    Linh hồn Chu Nguyên Hạo từ mộc bài bay ra, ngã nhào trên đất, sắc mặt tái nhợt, toàn thân suy yếu, hồn thể cũng trở nên trong suốt.

    Tôi vội chạy tới đỡ anh hỏi: "Nguyên Hạo, vừa rồi không phải vẫn còn tốt sao? Sao đột nhiên lại thế này?"

    Khúc Gia Kỳ lộ ra vẻ mặt kinh ngạc cực độ: "Tại sao có thể như vậy? Chẳng lẽ, chẳng lẽ..."

    Tôi kỳ lạ nhìn cô ấy: "Chẳng lẽ cái gì, em nhanh nói đi, thật sự là gấp chết người."

     Khúc Gia Kỳ nuốt nước miếng một cái, nhìn Chu Nguyên Hạo nói: "Anh có phải còn chưa chết hay không?"

Truyện được dịch tại https://truyen2u.pro/tac-gia/frenalis.
Theo dõi wattpad frenalis để được xem chương mới nhanh nhất.

    Tôi bị những lời này làm cho giật mình, nhất thời không kịp phản ứng, Chu Nguyên Hạo chưa chết? Không có khả năng, tôi rõ ràng nhìn thấy mộ của anh.

    Khúc Gia Kỳ đột nhiên tỉnh ngộ nói: "Trách không được trên người anh không có bao nhiêu oán khí, thì ra anh là linh hồn sống! Thân xác của anh còn sống phải không? Bây giờ thân xác của anh có vấn đề, linh hồn sống cũng sẽ như vậy."

    Tôi khó tin nhìn Chu Nguyên Hạo, Chu Nguyên Hạo nắm lấy tay tôi, cười khổ: "Tôi cũng không biết mình đã chết chưa. Theo quan điểm y học hiện đại thì tôi đã chết rồi. Theo quan điểm truyền thống thì tôi chưa chết".

    Tôi lo lắng: "Đến cùng là xảy ra chuyện gì, đừng có lại giấu giếm em nữa!"

    Chu Nguyên Hạo thở dài: "Tôi bị chết não, nhưng là có dụng cụ duy trì hô hấp cùng nhịp tim, đã ròng rã một năm rồi."

    Anh yếu ớt nhìn tôi: "Lâm Lâm, tôi không lừa em, tôi đang tìm cách phục sinh."

    Trong lòng tôi rối bời, Khúc Gia Kỳ sờ cằm nói: "Người chết căn bản không có khả năng hoàn dương, nhưng người còn có hơi thở và nhịp tim, không tính là chết nên vẫn còn cơ hội. Nhưng cơ hội rất mong manh."

    Tôi cắn môi, cố gắng để cho mình bình tĩnh lại: "Thân xác của anh xảy ra vấn đề gì?"

    Ôn Noãn sắc mặt nghiêm trọng nói: "Chẳng lẽ có ai tháo máy thở của thiếu gia?"

    Lời còn chưa dứt, cửa liền bị mở ra, một đạo sĩ vọt vào, trong tay ông ta mang theo một thanh kiếm gỗ đào toàn thân màu đen, ánh mắt như đao, nhìn chằm chằm Chu Nguyên Hạo nói: "Nghiệt chướng, cậu thân là ma quỷ, lại dám quấn lấy người sống, còn không mau đi đầu thai, nếu không kiếm của Đạo gia tôi không phải ăn chay, giết cậu hồn phi phách tán."

(Truyện bắt đầu gây cấn vô mạch truyện chính rồi, sắp tới sẽ có nhiều nhân vật lợi hại lên sàn, cùng với bí mật thân thế của hai nhân vật chính của chúng ta)

Truyện được dịch tại https://truyen2u.pro/tac-gia/frenalis.
Theo dõi wattpad frenalis để được xem chương mới nhanh nhất.
--------------------o-------------------

Edit: Frenalis

🍁Chương 110: Ân oán của nhà họ Chu🍁

Tất cả chúng tôi đều sửng sốt trong giây lát, tôi cảm thấy đạo sĩ này nhìn quen mắt, nhìn kỹ lại một lúc, đột nhiên nhớ ra, đây không phải là đạo sĩ vô cùng bẩn mà lần trước nhắc nhở tôi bị ma bám lấy sao?

    Lúc đó tôi đang làm vòng hoa, ông ta bất ngờ xuất hiện nhắc nhở tôi bị ma ám, nhưng tôi không quan tâm, không ngờ tới trong lúc mấu chốt này mà ông ta lại xuất hiện ở đây.

    Tôi lập tức đứng chắn trước mặt Chu Nguyên Hạo nói: "Đạo sĩ, đây là nam quỷ tôi nuôi, anh ấy không làm chuyện hại người, sao ông lại xen vào việc của người khác?"

    Đạo sĩ hừ lạnh: "Đạo gia tôi đường đường là tam phẩm, tên nam quỷ này có phải do người nuôi hay không còn nhìn không ra sao?". Ông ta thở dài nói: "Cô bị nam quỷ này mê hoặc rồi, những tên quỷ như thế này rất biết mê hoặc người khác, sau khi cô bị hút hết dương khí chắc chắn sẽ chết."

    Tôi quýnh lên: "Ông già đạo sĩ này thật không nói lý lẽ. Tôi thích bị quỷ ám, vậy thì có liên quan gì đến ông chứ? Ông nhìn tôi giống như người sắp chết sao?"

    Đạo sĩ mặt lạnh nói: "Cô gái, cô hiện giờ chấp mê bất ngộ, chờ tôi giết chết nam quỷ này cứu mạng cô, tự nhiên cô sẽ biết ai mới là người tốt."

    "Đợi đã!" Khúc Gia Kỳ bước ra, chỉ vào đạo sĩ: "Ông đến từ môn phái nào?"

    Đạo sĩ sửng sốt một chút: "Cô bé này từ đâu đến? Còn không mau tránh sang một bên."

    "Hừ, bà cô ông đây là đệ tử của phái Mao Sơn, phái Mao Sơn chúng tôi là tổ tiên của diệt ma trừ quỷ, chúng tôi đều có quy tắc, ông trời có đức hiếu sinh, quỷ không hại người không thể giết, ông sao có thể không phân tốt xấu mà động thủ bừa bãi?"

Truyện được dịch tại https://truyen2u.pro/tac-gia/frenalis.
Theo dõi wattpad frenalis để được xem chương mới nhanh nhất.

    Đạo sĩ bị cô ấy mắng đến mức xấu hổ nói: "Người và ma khác đường, chẳng lẽ phái Mao Sơn các cô có thể để cho một tên nam quỷ quấn lấy người sống làm những chuyện vợ chồng? Cô bé, nhanh tránh ra, tôi không muốn làm cô bị thương, nếu không phái Mao Sơn các người sẽ đến tìm ta gây phiền phức ."

    Lúc này Chu Nguyên Hạo trong vòng tay tôi càng trở nên trong suốt, tôi lo lắng hỏi: "Nguyên Hạo, em phải làm sao bây giờ? Cho em số điện thoại của Trịnh thúc, em sẽ liên lạc với ông ấy."

    Chu Nguyên Hạo lắc đầu nói: "Nếu thật sự có người tấn công thân xác của tôi, Trịnh thúc nhất định đã bị khống chế, chúng ta chỉ có thể tìm biện pháp khác."

    "Biện pháp gì?" Tôi vội vàng hỏi.

    Chu Nguyên Hạo cho tôi một số điện thoại: "Liên hệ với người này, nhờ anh ấy giúp tôi."

    Ở bên đó, Ôn Noãn và Khúc Gia Kỳ đang cãi nhau với đạo sĩ, tôi lập tức bấm số, người bắt máy nghe lời tôi nói, hỏi địa chỉ, nói sẽ đến ngay.

    Đạo sĩ đó rất có năng lực, dù sao Khúc Gia Kỳ và Ôn Noãn đều còn trẻ, chỉ có thực lực của nhị phẩm nên nhanh chóng bị đánh bại.

    "Cô bé, tránh ra." Đạo sĩ cắm lá bùa màu vàng lên thanh kiếm gỗ đào, nghiêm nghị nói: "Nếu không tránh đường, đừng trách tôi vô lễ."

    Tôi cắn chặt răng, tức giận nhìn ông ta chằm chằm, Kim Giáp tướng quân từ bên trong quần áo của tôi chui ra, đột nhiên bay lên, giữa không trung tách làm hai rồi lại chia làm bốn, trong phút chốc, vô số quỷ trùng xuất hiện, hướng về phía đạo sĩ bay đến.

    "Quỷ trùng?" Đạo sĩ kinh hãi: "Là Kim Giáp tướng quân ở tầng thứ mười ba Địa Ngục? Cô gái, cô là ai?"

    Tôi không trả lời ông ta, trực tiếp ôm lấy Chu Nguyên Hạo, anh là hồn thể, ôm gần như không có trọng lượng.

Truyện được dịch tại https://truyen2u.pro/tac-gia/frenalis.
Theo dõi wattpad frenalis để được xem chương mới nhanh nhất.

    Quỷ trùng nhiều đến che ngợp bầu trời, đây là kỹ năng mới mà Kim Giáp tướng quân học được sau khi được thăng cấp - phân thân.

    Lão đạo sĩ bẩn này mặc dù có pháp lực cao cường, nhưng đột nhiên đối mặt với nhiều Kim Giáp tướng quân như vậy , cũng có chút lúng túng. Đúng lúc này bên ngoài vang lên tiếng cánh quạt, tôi mở cửa sổ ra thì thấy một máy bay trực thăng từ trên trời hạ xuống, một cái thang dây rơi xuống, một thanh niên cao gầy trượt xuống thang dây, nhìn tôi và Chu Nguyên Hạo trong tay tôi rồi nói: "Mau lên đây."

    Tôi từ cửa sổ nhảy ra ngoài, một tay ôm lấy Chu Nguyên Hạo, một tay nắm lấy tay anh ta, anh ta dường như cũng là người luyện võ, mang theo tôi như thể xách một con gà, mấy bước liền leo lên máy bay trực thăng, nghênh ngang rời đi.

    Kim Giáp tướng quân thấy tôi trốn thoát thành công, liền thu hồi hàng ngàn bản sao của mình, biến thành luồng ánh sáng bay ra ngoài nhập vào cơ thể tôi, lưu lại tên đạo sĩ bẩn đứng bên cửa sổ dậm chân.

    Tôi cau mày, đạo sĩ bẩn này đến vào thời điểm kỳ lạ, thời gian quá chuẩn xác, chỉ sợ không đơn giản như vậy.

    Người đàn ông đến đón chúng tôi có dáng người thon dài, có vài phần giống Chu Nguyên Hạo.

    Anh ta nhìn Chu Nguyên Hạo cười: "Tôi biết cậu sẽ không chết."

    Chu Nguyên Hạo cười khổ: "Có lẽ lần này sẽ chết thật."

    "Yên tâm, không chết được." Người đàn ông nói: "Chúng ta bây giờ sẽ về thủ đô".

    Anh ta liếc nhìn tôi nói: "Ánh mắt không tệ. Tôi tên Uông Nhạc, là anh họ của cậu ấy".

    Tôi nhẹ gật đầu với anh ta, truyền linh khí của mình vào trong hồn thể của Chu Nguyên Hạo, sắc mặt anh có cải thiện đôi chút nhưng vẫn yếu đến doạ người. Tôi lòng nóng như lửa đốt, từ Sơn Thành đến thủ đô ít nhất là hai tiếng, trong hai tiếng này, mỗi thời mỗi khắc, lòng tôi đều bị dày vò.

Truyện được dịch tại https://truyen2u.pro/tac-gia/frenalis.
Theo dõi wattpad frenalis để được xem chương mới nhanh nhất.

    "Thân xác của cậu ở đâu?" Uông Nhạc hỏi.

    "Sparks Villa ở ngoại ô phía Bắc thủ đô."

    Uông Nhạc cười nói: "Cậu giấu kỹ lắm, được rồi, chúng ta đến Sparks Villa đi."

    Trực thăng bay thẳng đến vùng ngoại ô phía Bắc thủ đô, trong khu rừng rậm có một biệt thự nhỏ theo phong cách Châu Âu, lúc này biệt thự đã chật kín người, lại có người canh gác, rất có khí thế ai cũng không thể đi qua.

    Người đó không ai khác chính là Trịnh thúc.

    "Lão Trịnh , tránh ra cho tôi, người nằm bên trong là con trai tôi." Trong đám người ở đây có một người đàn ông trung niên mặc áo khoác màu đen, đường nét khuôn mặt rất giống Chu Nguyên Hạo.

    "Tiên sinh, nếu ngài tới đây thăm con trai ngài, tôi nhất định sẽ hoan nghênh." Trịnh thúc vẻ mặt nghiêm túc nói: "Nhưng nếu ngài đến đây để giết cậu ấy, tôi sẽ không bao giờ đồng ý."

    Người đàn ông mặc áo khoác đen tối sầm mặt nói: "Con trai tôi đã chết từ lâu rồi. Ông trộm giấu xác nó, ai biết ông đang có ý đồ gì? Nếu Nguyên Chính không phát hiện, ai biết các người sẽ làm ra chuyện gì".

    Trong mắt Trịnh thúc lộ ra mấy phần tức giận: "Chu Nguyên Chính thân là em trai của đại thiếu gia nhưng lại rút máy thở của anh trai mình, khiến cho đại thiếu gia lâm vào nguy kịch. Tiên sinh, ông làm cha không dạy dỗ cậu ấy, ngược lại còn hùa nhau muốn giết con trai cả của mình, đây là đạo lý gì?"

Truyện được dịch tại https://truyen2u.pro/tac-gia/frenalis.
Theo dõi wattpad frenalis để được xem chương mới nhanh nhất.

    Người đàn ông mặc áo khoác đen tức giận nói: "Lão Trịnh , đây là việc nhà của tôi, ông là ai, lại dám xen vào chuyện gia đình tôi? Còn dám đả thương Nguyên Chính! Lập tức tránh ra cho tôi, nếu không đừng trách tôi không khách khí."

    Ông ta vừa dứt lời, những người ông ta mang theo đều rút súng chĩa vào Trịnh thúc.

    Đúng lúc này, trực thăng đáp xuống lơ lửng trên không, Uông Nhạc đưa tôi xuống thang dây, rồi vỗ tay cười nói: "Dượng, lâu rồi cháu không gặp dượng, làm sao mà lần nào cháu gặp dượng cũng đều muốn gây phiền phức cho em họ vậy? Lần trước ông đánh cậu ấy một bạt tai, lần này muốn lấy mạng cậu ấy. Tôi thậm chí còn nghi ngờ không biết cậu ấy có phải là con ruột của ông hay không?."

    Sắc mặt người đàn ông mặc áo khoác đen lập tức trở nên khó coi, đang định nói gì đó thì chợt nhìn thấy Chu Nguyên Hạo trong tay tôi, vẻ mặt đầy kinh hãi.

    Lúc này Chu Nguyên Hạo cực kỳ suy yếu, không hiện thân, người bình thường hoàn toàn không thể nhìn thấy, nhưng Uông Nhạc và người mặc áo khoác đen đều nhìn thấy, chứng tỏ thực lực họ không phải là bình thường.

    Chu Nguyên Hạo ngay cả nhìn cũng chưa từng nhìn ông ta một cái, Trịnh thúc vội vã đi tới, lo lắng nói: "Thiếu gia, ngài cuối cùng cũng trở về."

    Tôi ôm anh vào biệt thự, người đàn ông mặc áo khoác đen hét lên: "Đứng lại!" Nói xong, hai vệ sĩ phía sau lao về phía tôi, tôi không để ý đến bọn họ, Uông Nhạc ra tay và chỉ sử dụng ba chiêu, liền đánh ngã hai tên vệ sĩ trên mặt đất, anh ta giẫm lên lưng một vệ sĩ, cao giọng nói: "Người nào muốn vào, bước qua xác chết của tôi đã."

    Người đàn ông mặc áo khoác đen tối sầm mặt: "Uông gia cậu muốn chống đối lại Chu gia chúng ta sao?"

    Uông Nhạc cười lớn: "Dượng, dượng nói thật nực cười. Dượng có thể đại diện cho Chu gia sao? Ông nội Chu vẫn còn khoẻ mạnh lắm. Nhân tiện, hôm nay dượng tới đây để giễu võ dương oai, ông nội Chu có biết không? Hay là, để tôi gọi điện thoại cho ông nội Chu hỏi một tiếng nhé."

    Sắc mặt người đàn ông càng tối sầm hơn, chỉ với vài câu nói ấy mà tôi đã đi vào biệt thự.

    Phòng khách biệt thự trống rỗng, không có đồ nội thất gì, chỉ có một cái giường bệnh màu trắng, thân xác Chu Nguyên Hạo đang nằm trên giường, xung quanh là các loại thiết bị y tế và vô số dây nhợ cắm vào cơ thể anh để duy trì mạng sống.

    Mà trên mặt đất, dưới giường bệnh có một sơ đồ trận pháp cực lớn, sơ đồ trận pháp này được tạo thành từ vô số bùa chú, rất phức tạp, so với trận pháp "Âm Hồn Chú Trận" của Mã Trung Thế bày ra chỉ đơn giản là một bức tranh vẽ bậy của một đứa trẻ.

Truyện được dịch tại https://truyen2u.pro/tac-gia/frenalis.
Theo dõi wattpad frenalis để được xem chương mới nhanh nhất.
--------------------o------------------

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro