🍁Chương 119 + 120 + 121 + 122🍁

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Edit: Frenalis

🍁Chương 119: Trao đổi phụ nữ🍁

Chẳng lẽ ông xã gọi ăn khuya? Không đúng, bọn họ vừa mới từ nhà hàng cơm nước xong xuôi mới trở về, anh ấy không phải đói bụng nhanh như vậy chứ?

    "Ông xã?" Cô ấy gọi lớn, "Có tiếng động gì bên ngoài vậy? Là phim truyền hình à?"

    Không có người trả lời, tiếng gặm xương càng lúc càng lớn, tiếng gặm mạnh đến nỗi nghe giống như xương gãy một cái.

    Tim cô ấy đập mạnh, nghĩ tới gì đó bỗng nhiên trở nên sợ hãi, ớn lạnh cả sống lưng.

    "Ông xã, đừng có giỡn nữa." Sắc mặt cô ấy không tốt, "Anh biết em rất nhát mà."

    Vẫn không có ai trả lời.

    Cô ấy do dự một lúc, rồi lấy hết can đảm, đẩy cửa phòng tắm hé mở, nhìn ra ngoài, thấy một người lạ đang ngồi xổm bên giường, quay lưng về phía cô ấy, cúi đầu như đang nhai thứ gì đó.

    Cô ấy đẩy cửa mở lớn thêm một chút, cảnh tượng đó khiến cô ấy sợ hãi đến mức suýt nữa hét lên.

    Trên chiếc giường tân hôn nơi họ vừa triền miên lúc này lại tràn đầy máu tươi, chỉ còn lại một cái đầu của người chồng đẹp trai, đôi mắt trừng to, khuôn mặt méo mó, như thể anh ấy đã chứng kiến cảnh tượng kinh hoàng nhất trên đời.

    Kẻ lạ mặt nhai xong phần xương trong tay, rồi giơ tay lên, nhấc đầu người chồng ra khỏi giường, rồi há cái miệng lớn cắn một phát vào mặt anh ấy.

    Cuối cùng cô ấy cũng không nhịn được nữa mà hét toáng lên.

    Kẻ lạ mặt đột ngột dừng lại, thả cái đầu đang gặm dỡ xuống, quay người lao về phía cô ấy như một dã thú.

    Cô ấy phản ứng rất nhanh, đóng sầm cửa phòng tắm lại, kẻ lạ mặt va vào cửa, bị đánh bật ra ngoài.

    Phòng tắm không có cửa sổ nên cô ấy không thể ra ngoài, cô ấy sợ đến mức không biết phải làm gì, chợt nhớ ra giữa nơi này và căn phòng bên cạnh chỉ có một bức tường, bọn họ chắc chắn có thể nghe thấy tiếng kêu cứu.

Truyện được dịch tại https://truyen2u.pro/tac-gia/frenalis.
Theo dõi wattpad frenalis để được xem chương mới nhanh nhất.

    "Cứu, cứu!" Cô ấy hét lên, tuyệt vọng đập vào bức tường, cầu nguyện cho những người ở phòng bên cạnh có thể nghe thấy.

    Rầm!

    Một tiếng động lớn vang lên, cửa phòng tắm bị phá tan.

    Cô ấy kinh hãi quay lại, cực kỳ hoảng sợ ép sát mình vào tường, đôi mắt trừng lớn đến mức gần như lồi ra khỏi hốc.

     "AAAAAAAAA........."

************

    Mười phút sau, một người phụ nữ trung niên dẫn người phục vụ đi tới đây.

    "Nói cho cậu biết, tôi thật sự nghe thấy tiếng la hét và tiếng đập vào tường, đã xảy ra chuyện gì phải không?" Người phụ nữ trung niên mặc áo choàng tắm nói liên miên lải nhải, "Căn phòng 3013 này là một đôi vợ chồng mới cưới ở, hôm nay tôi còn trò chuyện với họ vài câu đấy."

    Trưởng phục vụ mang trên mặt nụ cười nghề nghiệp nói: "Bà đừng gấp, có thể là hai vợ chồng cãi nhau, chắc không có gì nghiêm trọng đâu."

    Hai người đến phòng 3013, nhân viên phục vụ gõ cửa hồi lâu nhưng không có ai trả lời nên đi lấy chìa khóa dự phòng rồi mở cửa.

    Căn phòng trống rỗng, không có ai ở đó.

    Ngoại trừ không có người, mọi thứ đều bình thường, không có máu hay xương, cửa phòng tắm vẫn nguyên vẹn, ga trải giường có chút lộn xộn, một số đồ dùng cá nhân của hai vợ chồng vẫn còn trên giường, hành lý và những thứ khác vẫn còn nguyên.

    Người phụ nữ trung niên có chút lo lắng nên chạy vào phòng tắm nhìn xem, có dấu vết của người vừa mới tắm, nhưng ở đó lại không có ai.

    Trưởng phục vụ mỉm cười nói: "Thưa bà, bà xem, không có chuyện gì xảy ra. Khách ở phòng này chắc là đi dự tiệc hoặc vào phòng chiếu xem phim. Đêm nay chiếu phim bom tấn nước ngoài."

    Phụ nữ trung niên gãi gãi đầu, có chút kỳ quái nói: "Chẳng lẽ là tôi nghe lầm rồi?"

    Nhân viên phục vụ đưa người phụ nữ trung niên ra khỏi phòng rồi nhẹ nhàng đóng cửa lại.

    Không ai để ý, trên mặt đất cạnh giường vẫn còn một giọt máu, vết máu nhanh chóng bị sàn nhà hấp thụ, không còn nhìn thấy được nữa.

Truyện được dịch tại https://truyen2u.pro/tac-gia/frenalis.
Theo dõi wattpad frenalis để được xem chương mới nhanh nhất.

**********

    Tiệc rượu diễn ra rất muộn, tôi thực sự không thích những trường hợp này nên cùng Chu Nguyên Hạo đi xem phim ở phòng chiếu cuối khoang tàu.

    Phòng chiếu đang chiếu phim bom tấn hiện đang chiếu tại rạp, đối với tôi xem gì không quan trọng, quan trọng là xem cùng ai.

    Xem phim xong chúng tôi trở lại tầng cao nhất, trên đại dương bao la ánh trăng chiếu sáng, tôi lười biếng nằm trên chiếc ghế quý phi tại ban công, uể oải đắm mình trong ánh trăng. Thời điểm ban đêm, thể chất của tôi thuần âm nên có ánh trăng chiếu vào người, cảm thấy rất dễ chịu.

    Đang nằm nhắm mắt hưởng thụ ánh trăng, tôi cảm giác được có một ánh mắt đang nhìn, ngẩng đầu lên thì thấy có người ở ban công đối diện. Đó là Triệu Thần, hắn đang nhìn tôi với ánh mắt hứng thú.

    Tôi lịch sự gật đầu với hắn rồi tiếp tục nhắm mắt, không lâu sau có tiếng gõ cửa, tôi mở cửa ra thì thấy là Triệu Thần, trong ngực hắn còn đang ôm một cô gái xinh đẹp, trông không quá hai mươi tuổi.

    "Triệu tiên sinh, muộn thế này, tôi có thể giúp gì cho anh?" tôi hỏi.

    Triệu Thần nhìn tôi nói: "Chu thiếu có ở đây không? Tôi có chuyện muốn nói với cậu ấy."

    Chu Nguyên Hạo mặc áo ngủ đi ra, lãnh đạm hỏi: "Triệu tiên sinh có gì muốn nói vậy?"

    Triệu Thần nâng cằm cô gái bên cạnh, ép cô ta đối mặt với Chu Nguyên Hạo: "Cậu cảm thấy cô gái này thế nào?"

    Chu Nguyên Hạo thờ ơ nói: "Tạm được, anh không phải tới đây chỉ để hỏi chuyện này thôi chứ?"

    Triệu Thần cười đầy ẩn ý: "Đêm nay chúng ta trao đổi phụ nữ nhé?"

    Lời vừa ra khỏi miệng, Chu Nguyên Hạo mặt tràn đầy sát khí.

    Triệu Thần vẫn không hề hay biết, nói tiếp: "Cô gái này của cậu cũng là gái ở bên ngoài phải không? Cậu trả bao nhiêu tiền? Nếu chơi chán rồi có thể chuyển lại cho tôi, tôi thích loại này."

    Tôi quả thực bị hắn làm cho chấn kinh, trước đó tôi có ấn tượng tạm được về tên Triệu Thần này, thấy hắn phong độ nhẹ nhàng, tướng mạo đường đường, ai ngờ lại là một kẻ xấu xa như thế.

    Cái này gọi là biết người biết mặt không biết lòng.

    Thấy Chu Nguyên Hạo không lên tiếng, Triệu Thần cười nói: "Sao hả? Không nỡ? Chẳng lẽ cậu đối với loại phụ nữ này còn có tình cảm sao? Để tôi nhắc nhở cậu: người xưa có câu, anh họ vô tình, con hát vô nghĩa, loại phụ nữ này chỉ nên vui vẻ thôi, đừng lãng phí tình cảm......"

    Lời còn chưa nói xong thì đã bị Chu Nguyên Hạo tóm lấy cổ hung hăng đẩy mạnh vào tường.

    Cô gái kia kêu lên một tiếng rồi vội vàng lùi lại vì sợ liên lụy.

    "Cậu, cậu làm cái gì vậy?" Triệu Thần kinh hãi nói: "Chỉ là một người phụ nữ, không muốn đổi thì thôi, làm gì mà phải động thủ. Triệu Thần tôi ở Thượng Hải cũng là người có máu mặt, đừng tưởng rằng cậu ở chỗ này, có thể ở trước mặt tôi giả vờ kiêu ngạo!"

    Chu Nguyên Hạo nhìn chằm chằm vào mắt hắn, ánh mắt lạnh lẽo như dao, hắn cảm thấy mặt cùng cổ đều vô cùng đau đớn, lập tức không dám nói lời nào.

Truyện được dịch tại https://truyen2u.pro/tac-gia/frenalis.
Theo dõi wattpad frenalis để được xem chương mới nhanh nhất.

    Giọng điệu Chu Nguyên Hạo rất bình tĩnh, nhưng sắc mặt lại âm u đến đáng sợ: "Nếu anh dám động đến cô ấy, tôi sẽ cắt cái đó của anh, khiến anh cả đời muốn chạm vào phụ nữ cũng không được".

    Triệu Thần bị khí tức hung hãn của anh dọa sợ, hồi lâu không nói nên lời, Chu Nguyên Hạo ném hắn xuống đất, trầm giọng nói: "Cút!"

    Cô gái nhanh chóng chạy tới đỡ hắn dậy rồi cả hai lăn lộn bỏ chạy.

    Tôi đóng cửa lại, Chu Nguyên Hạo từ phía sau ôm lấy tôi, tựa cằm vào vai tôi, nhỏ giọng nói: "Ngày càng có nhiều người ngấp nghé em. Anh thực sự lo lắng khi anh không có ở đây, em có thể bị người ta bắt cóc hay không."

    Tôi cười phốc một tiếng: "Đừng nói giỡn, Triệu Thần như thế sao có thể bắt cóc được em chứ? Nhìn hắn xem, hắn không đẹp bằng anh, dáng người cũng không bằng anh, tính cách cũng không bằng anh, ngay cả gia thế cũng không tốt bằng anh, đầu óc em có vấn đề hay sao mà đi theo hắn? "

    Chu Nguyên Hạo cuối cùng cũng nở nụ cười, tỏ vẻ hài lòng rồi bế tôi xoay người bước vào phòng tắm.

    "Anh muốn làm gì?" Tôi hỏi.

    "Còn cần phải hỏi sao?" Anh cười mập mờ nói: "Tắm uyên ương."

    "Này này, anh kiềm chế một chút, đừng đem phòng tắm người ta làm cho ngập đó"

********

    Đêm đã khuya nhưng du thuyền vẫn giống như một toà Bất Dạ Thành, tiệc rượu, vũ hội, nhà hàng, quán bar,... cả đêm đều có tiếng người huyên náo.

    Một cô gái trẻ mặc đồ LV làm quen được một người đàn ông trẻ tuổi cao ráo ở quán bar, hai người vui vẻ chạy xuống tầng cuối của du thuyền, tìm một phòng máy vắng vẻ không người lui tới, bắt đầu ôm nhau gặm cắn.

    Hai người đang đắm chìm trong sự thân mật đến mức không chú ý đến một bóng người lướt qua cửa sổ kính trên cánh cửa sắt.

    Người đàn ông hôn đến tận hứng, nâng đùi cô gái lên, kéo quần legging xuống, đúng lúc anh ta đang định tiếp tục cởi quần lót của cô gái thì cô gái đột nhiên đẩy anh ta: "Hình như có người ở bên ngoài."

    Người đàn ông thản nhiên nói: "Ở đó có người, còn sợ người ta nhìn mình sao?"

    Cô gái xì một tiếng, hai người lại tiếp tục thân mật, nhưng tiếng ồn ào ngoài cửa ngày càng lớn, cô gái đẩy anh ta ra: "Đi xem ai ở bên ngoài? Lỡ như có người quay video thì sao?"

Truyện được dịch tại https://truyen2u.pro/tac-gia/frenalis.
Theo dõi wattpad frenalis để được xem chương mới nhanh nhất.
--------------------o-------------------

Edit: Frenalis

🍁Chương 120: Bữa tiệc bể bơi🍁

Người đàn ông mặc dù có chút bất mãn, nhưng cũng không muốn làm nhân vật chính trong video, đành phải sửa lại quần áo rồi mở cửa đi ra ngoài.

     Anh ta ở bên ngoài nhìn một vòng, nhưng không thấy ai.

     "Mẹ kiếp." Anh ta thấp giọng lầm bầm một tiếng, "Nhất định là thần kinh cô ta có vấn đề rồi, cô ta không phải thường xuyên chơi trò này chứ? Cô ta có vấn đề gì sao?"

     Người đàn ông có chút do dự không muốn tiếp tục, nhưng vừa nghĩ đến thân hình nóng bỏng, bộ ngực đầy đặn, vòng eo nhỏ cùng cặp đùi thon dài, bộ phận nào đó của anh ta lập tức cứng rắn nóng bỏng lên, bước chân cũng nhanh hơn không ít.

     Anh ta vừa bước tới cửa thì đột nhiên nghe một tiếng rầm, mặt cô gái đập mạnh vào kính cửa sổ hình tròn, nửa khuôn mặt bên phải đã bị cắn đứt, mặt đầy máu kinh hoàng nhìn anh ta.

     "Cứu tôi, cứu mạng..." Cô gái liều mạng đập kính cửa sổ, hét lớn với anh ta. Có lẽ là cách âm hiệu quả quá tốt, anh ta chỉ thấy miệng cô gái đang động, nhưng không nghe thấy thanh âm gì.

     "A!" Người đàn ông bị dọa đến lui lại một bước, lập tức té ngồi trên mặt đất, toàn thân không ngừng run rẩy.

     Cô gái hét lên mấy tiếng rồi như bị thứ gì đó bắt lại, kéo mạnh rồi biến mất khỏi kính cửa sổ, người đàn ông cũng không quan tâm nữa đứng dậy chạy sang phía bên kia hành lang.

     Anh ta vừa chạy vừa ngoái đầu lại nhìn, thấy cánh cửa kia mở ra, một người đàn ông từ bên trong đi ra.

     Anh ta càng thêm kinh hoảng, chạy càng nhanh, nhưng lại vấp phải thứ gì đó rồi ngã xuống đất, mắt cá chân bị gãy rất đau, còn có một mảnh xương trắng thò ra ngoài da thịt.

     Người đàn ông lạ mặt đã đến trước mặt, anh ta hoảng sợ bò lùi về sau: "Xin anh, đừng giết tôi, đừng giết tôi, anh muốn cái gì tôi đều cho anh, tôi có tiền, tôi có rất nhiều tiền, cha tôi là..."

     Những lời còn lại anh ta không thể nói ra nữa , thay vào đó là một tiếng thét thảm thiết, tiếp đó người đàn ông lạ mặt tóm lấy chân anh ta, kéo đi đến phòng máy, thi thể bị kéo lê trên mặt đất để lại một hàng vết máu dài trên hành lang.

     Người đàn ông lạ mặt đi vào phòng máy, cánh cửa đóng sầm lại.

     Hai phút sau, hai thuyền viên của du thuyền từ trên lầu đi xuống, kỳ quái nhìn chung quanh nói: "Vừa rồi rõ ràng nghe có tiếng kêu thảm thiết, chẳng lẽ là nghe lầm rồi?"

     Trên hành lang tất cả đều bình thường, mặt đất sạch sẽ, ngay cả một giọt máu cũng không có.

     "Chúng ta tới phòng máy bên kia nhìn xem." Một thuyền viên đề nghị.

     "Không thể nào, phòng máy đã khóa lại, hành khách căn bản không thể vào được." Một thuyền viên khác từ bên hông lấy ra chùm chìa khoá, hai người cùng đi đến phòng máy, từ kính cửa sổ nhìn vào trong, bên trong trống rỗng không có người.

     Để cho chắc ăn, hai người vẫn đi mở cửa, đi vào cẩn thận kiểm tra một vòng, vẫn không có ai.

     "Xem ra là nghe lầm rồi." Hai người khóa lại cửa, vừa nói vừa cười đi lên lầu.

Truyện được dịch tại https://truyen2u.pro/tac-gia/frenalis.
Theo dõi wattpad frenalis để được xem chương mới nhanh nhất.

*********

     Sáng sớm hôm sau, tôi từ trong mộng tỉnh dậy, cảm thấy nhức đầu một chút, tối hôm qua tôi hình như nằm thấy ác mộng, nhưng bây giờ lại không thể nào nhớ nổi.

     Vuốt vuốt huyệt thái dương đang nhức, tôi ngáp một cái rời giường, mở vali ra nhìn một hồi, cuối cùng chọn một chiếc váy cotton trị giá vài trăm tệ rồi mặc vào.

     Vẫn là loại quần áo này mặc vào thoải mái nhất, cái gì mà lễ phục cao cấp thiết kế đặc biệt, mặc vào lại không thoải mái, tôi đúng là không có số hưởng mà.

     Tôi cũng nghĩ thoáng rồi, dù sao tôi cũng chỉ là một cô gái bình thường, sự thật không thể thay đổi, vậy tại sao tôi phải thay đổi? Tại sao không là chính mình?

     Về phần Chu Nguyên Hạo, tương lai anh phục sinh rồi nói sau, có thể ở cùng nhau thì ở, không thể ở cùng nhau thì cũng không cần cưỡng cầu. Dù sao tôi cũng đã sống một mình lâu như vậy, tệ nhất là tôi sẽ trở về như ban đầu, tiếp tục làm việc và sống một mình.

     Chu Nguyên Hạo đi đến nói: "Tới ăn sáng đi."

     Người phục vụ đã mang bữa sáng lên, gồm nhiều món ăn nhẹ và đồ ăn kèm được chuẩn bị tinh xảo, tôi không khỏi cảm thán một câu, có tiền thật sự rất tốt.

     Chu Nguyên Hạo vẫn như cũ ân cần gắp đồ ăn cho tôi, chúng tôi dùng bữa sáng rất vui vẻ.

     Chủ nhân mấy căn phòng thượng phẩm đối diện gọi một nhóm các cô gái đến, họ đều mặc bikini gợi cảm, lắc eo chơi đùa trong bể bơi, khắp nơi là tiếng cười nói vui vẻ.

     Mấy tên đàn ông có tiền kia thì nằm trên những chiếc ghế màu trắng, tận hưởng thú vui trái ôm phải ấp, Triệu Thần cũng ở trong số đó, cô gái đêm qua đi cùng hắn bây giờ đang nằm rúc vào ngực của một người đàn ông khác, còn hắn thì đang ôm một cô gái xa lạ diễm lệ.

Truyện được dịch tại https://truyen2u.pro/tac-gia/frenalis.
Theo dõi wattpad frenalis để được xem chương mới nhanh nhất.

     Cảnh tượng này giống như đang xem một bộ phim vậy, cũng giống như những gì thường được nói trên Internet.

     Đây chính là cuộc sống của người có tiền mà!

     Tôi nghiêng đầu nhìn Chu Nguyên Hạo, anh tựa hồ đối với những cái này hoàn toàn không có hứng thú, đàn ông như vậy trong giới bọn họ quả thực hiếm thấy.

     Tôi soạt một tiếng kéo lại màn cửa, nói: "Nguyên Hạo, anh đi ra ngoài với em nhé?"

     Chu Nguyên Hạo cười cong lên cánh tay, để tôi choàng vào rồi cùng tôi đi ra cửa.

     Du thuyền này được nước ngoài thiết kế theo khái niệm "cộng đồng" , toàn bộ không gian du thuyền được chia thành 7 khu vực: Công viên, thành phố, đại lộ Hoàng Gia nơi shopping, hồ bơi và thể thao, gym và spa, giải trí và khu hoạt động cho giới trẻ. Nếu muốn tham quan hết nơi này đến nơi khác, khó mà hoàn thành trong bảy ngày.

     Con tàu này lớn đến mức tựa như một đô thị di động trên biển.

     Toàn bộ du thuyền có tổng cộng mười tầng, trung tâm công viên tại tầng thứ chín, có trần nhà pha lê trong suốt, trồng nhiều loại cây khác nhau, bước vào bên trong thực sự có cảm giác như đang ở trong một công viên thực thụ.

     Mặc dù ở trong du thuyền, nhưng Chu Nguyên Hạo vẫn che ô, đeo kính râm, người chung quanh đều cảm thấy anh rất quái dị, nhưng nhìn kỹ lại rất đẹp trai.

     Mọi người đối với người đẹp đều rất khoan dung, ví dụ như trước kia nếu tôi ở trên tàu điện ngầm đụng vào ai đó, khẳng định là sẽ bị mắng một trận, hiện tại nếu đụng người ta, họ sẽ hỏi tôi có bị thương ở đâu không.

     Thế giới này, chính là không công bằng như vậy!

     Đột nhiên, tôi nhìn thấy dưới gốc cây phong có một chàng trai ngoại quốc anh tuấn đang ngồi.

Chàng trai người nước ngoài mặc bộ âu phục trắng, có mái tóc vàng rất đẹp, lặng lẽ ngồi trên chiếc ghế dài bằng gỗ gụ, ngẩng đầu nhìn lên bầu trời xanh ngoài cửa kính, như đang suy nghĩ điều gì đó.

     Chu Nguyên Hạo bất mãn gõ đầu tôi một cái: "Sao vậy, nhìn thấy trai đẹp thì không đi được nữa hả?"

     Tôi ôm đầu lườm anh một cái: "Không lẽ anh không nhận ra anh ta là gì sao?"

Truyện được dịch tại https://truyen2u.pro/tac-gia/frenalis.
Theo dõi wattpad frenalis để được xem chương mới nhanh nhất.

     Chu Nguyên Hạo không chút biểu cảm nói: "Anh biết hắn là quỷ, đừng quên anh cũng là quỷ."

     Tôi lập tức im lặng.

     Khi đi ngang qua chàng trai ngoại quốc, tôi nhìn anh ta thêm vài lần, trên người anh ta có sự oán hận, nhưng oán hận không sâu, chỉ tương đương với cấp độ của một oán quỷ.

     Anh ta không có ý định làm hại ai nên tôi phớt lờ anh ta.

    Tôi dành cả buổi sáng chơi đùa với Chu Nguyên Hạo, còn đến cửa hàng trên đại lộ Hoàng gia mua vài bộ quần áo, mặc dù đây là du thuyền xa hoa, nhưng được miễn thuế nên những hàng hiệu cao cấp như LV, Chanel lại rẻ hơn, tôi còn mua cho Chu Nguyên Hạo một cái thắt lưng Hermes, mặc dù hiện tại không dùng được, nhưng anh lại rất vui, dù sao đây cũng là món quà đầu tiên tôi tặng anh.

     Tôi có một loại cảm giác hưởng thụ như đang bao nuôi tiểu bạch kiểm vậy.

     The Will có tổng cộng năm nhà hàng lớn cũng như vài nhà hàng nhỏ, tôi cùng Chu Nguyên Hạo tìm một nhà hàng có món ăn địa phương Thượng Hải, ăn trưa ở nơi đó.

     Vừa ăn xong, tàu bắt đầu thông báo The Will đã đến điểm dừng đầu tiên của chuyến hành trình này - đảo Thiên Đường.

     Hành trình The Will là luôn dừng lại ở một số hòn đảo để tham quan, tổng cộng đi qua sáu hòn đảo, cuối cùng trở về thành phố Thượng Hải. Hòn đảo này mới mở cửa, không có nhiều khách du lịch, môi trường cũng không bị ô nhiễm, đây thực sự là một hòn đảo thiên đường.

     Bãi biển Thiên Đường trắng như tuyết, nhiều người vui vẻ mặc đồ bơi bước xuống du thuyền để đi lên đảo tham quan.

Truyện được dịch tại https://truyen2u.pro/tac-gia/frenalis.
Theo dõi wattpad frenalis để được xem chương mới nhanh nhất.

     Tôi cũng muốn đi xuống xem một chút, nhưng ánh nắng mặt trời quá mạnh, Chu Nguyên Hạo dù có che ô, nhưng linh hồn vẫn có nguy cơ bị tổn hại, anh cười vỗ nhẹ mặt tôi: "Em xuống dưới chơi đi, anh trở về phòng chờ em."

     Nói xong sắc mặt nghiêm túc bổ sung: "Nếu có đàn ông bắt chuyện, em không được để ý tới."

     Tôi lại không nhịn được cười đẩy anh: "Được rồi, đừng có ăn dấm nữa."

    Anh cúi đầu hôn lên má tôi rồi nói: "Đi đi."

     Đội mũ che nắng, tôi xuống tàu du lịch, đi dạo trên bãi biển một lúc, cảm thấy trời nóng quá nên muốn vào rừng nghỉ ngơi, đi được vài bước thì chợt nhìn thấy một người đàn ông đứng dưới gốc cây đại thụ cao chót vót, lạnh lùng nhìn tôi.

Truyện được dịch tại https://truyen2u.pro/tac-gia/frenalis.
Theo dõi wattpad frenalis để được xem chương mới nhanh nhất.
--------------------o-------------------

Edit: Frenalis

🍁Chương 121: Bí mật kinh hoàng của tàu du lịch🍁

    Tôi khẽ nhíu mày, người đàn ông đó toàn thân khô quắt, giống như một bộ thây khô, mắt chỉ có tròng trắng, không có tròng đen, anh ta đưa tay chỉ dưới mặt đất.

Tôi bước tới nhìn, trên lớp lá rụng thật dày có một bàn tay khô héo đang thò ra khỏi mặt đất, tôi gỡ lớp lá rụng ra, lộ ra thi thể của anh ta.

Xem ra anh ta đã chết được gần một năm rồi, mà còn là chết vì đói khát, một cái chết vô cùng thê thảm.

Tôi hỏi anh ta: "Anh gặp phải vụ đắm tàu à?"

Anh ta lắc đầu giơ tay chỉ ra phía ngoài khu rừng, tôi nhìn theo hướng anh ta chỉ thì thấy tàu du lịch The Will .

Môi anh ta lặng lẽ mấp máy, tôi thấy anh ta đang nói: "Chạy đi!"

Trong chốc lát, anh ta biến mất không chút dấu vết.

Tôi trầm mặc một lúc rồi chôn lại thi thể dưới đất, lấp lá rụng lên rồi quay trở về The Will.

    Kỳ quái là tôi lại không mảy may cảm giác được chút quỷ khí nào, ngay cả dùng mắt âm dương cũng nhìn không thấy bất kỳ quỷ vật nào.

Người đàn ông đó rốt cuộc đã gặp phải chuyện gì?Hắn đang sợ cái gì? Tại sao lại bảo tôi chạy trốn?

Vốn dĩ là một chuyến đi hoàn mỹ lại trở nên kỳ lạ và phức tạp.

"Cái gì? Các người nói tôi bị bệnh tâm thần ư?" Một người phụ nữ trung niên đang đứng ở rìa hành lang tranh luận với một nhân viên du thuyền , nhân viên mặc bộ đồng phục trắng tinh, có bảng tên trước ngực. Anh ta là trưởng phục vụ viên.

"Bà Lý, xin bà bình tĩnh lại." Người phục vụ thái độ rất tốt, kiên nhẫn giải thích: "Có thể bà nhớ nhầm, nhưng phòng 3013 chưa từng có người ở."

Người phụ nữ trung niên càng gấp hơn, cao giọng nói: "Tôi mới hơn bốn mươi tuổi, còn chưa già lẩm cẩm đâu. Tôi rõ ràng đã nói chuyện với đôi vợ chồng trẻ đó, người vợ họ Trương. Trí nhớ của tôi rất tốt."

Người phục vụ lại nói: "Tôi đã kiểm tra danh sách hành khách, không có hai hành khách mà bà nhắc tới."

"Không thể nào, trên thuyền của các người có chuyện gì mờ ám sao?" Người phụ nữ trung niên rất lợi hại, cùng trưởng phục vụ tranh cãi hồi lâu, cuối cùng anh ta bất đắc dĩ rời đi.

Tôi vội vàng chạy tới cùng bà ấy chào hỏi: "Chào bà."

Bà ấy nhìn tôi cảnh giác: "Cô là ai?"

Tôi vội vàng nói: "Bà đã gặp chuyện lạ gì ư?"

Người phụ nữ trung niên chỉ vào căn phòng cuối hành lang nói: "Hôm qua lúc lên tàu, tôi thấy rõ một đôi vợ chồng trẻ ở phòng 3013, thậm chí còn nói chuyện với họ. Đêm đó tôi nghe thấy trong phòng họ có tiếng động, giống như là tiếng kêu cứu, còn đập ầm ầm vào tường. Tôi sợ có chuyện gì xảy ra nên đã gọi trưởng phục vụ tới, nhưng khi mở cửa thì bên trong không có ai, tôi tưởng mình nghe nhầm rồi, trưa hôm nay tôi lại nghĩ đến chuyện này nên đi qua hỏi, nhưng gõ hồi lâu cũng không có ai trả lời. Nhưng bây giờ trưởng phục vụ lại nói là chưa từng có người ở, cô thấy có kỳ lạ không?"

Tôi khẽ cau mày nói: "Quả thực là kỳ lạ."

Người phụ nữ trung niên lại nói thêm: "Còn nữa, tối hôm qua khi trưởng phục vụ mở cửa, thấy rõ hành lý của hai vợ chồng trong phòng, nhưng hôm nay cậu ta lại nói không thấy gì cả."

Nói đến đây, bà ấy nhìn chung quanh, hạ giọng nói: "Tôi cảm thấy nhân viên trên thuyền này có chút mờ ám."

"Có mờ ám gì?" Tôi không nhịn được hỏi.

Người phụ nữ trung niên hừ lạnh hai tiếng rồi nói: "Tôi đã xem trong phim Hàn, những con tàu du lịch này thường xuyên có người mất tích, nhưng thực tế là họ đã bị nhân viên trên tàu bắt đi bán nội tạng. Nghĩ mà xem, lộ trình của The Will có kỳ lạ không? Dừng lại tổng cộng chỉ có sáu hòn đảo, tất cả đều là đảo hoang không có người ở."

Truyện được dịch tại https://truyen2u.pro/tac-gia/frenalis.
Theo dõi wattpad frenalis để được xem chương mới nhanh nhất.

Nghe bà ấy nói như vậy, quả thực cũng thấy lạ, tôi trao đổi số điện thoại với bà ấy, bà ấy tên là Lý Giai Linh, gia đình kinh doanh lông thú, vừa ly hôn với chồng nên mới ra ngoài đi du lịch để thư giãn, nhưng lại gặp phải chuyện này.

Tôi cũng có chút buồn bực, sao tôi đi đến đâu cũng có chuyện xảy ra, không lẽ tôi thực sự có thể chất như Conan sao?

Sau khi Lý Giai Linh tạm biệt tôi, bà ấy trở về phòng trang điểm lại, chuẩn bị đến nhà hàng uống chút trà chiều, đang cầm sợi dây chuyền kim cương ướm lên cổ thì đột nhiên nhìn thấy trong gương có thêm một người.

Bà ấy sợ hãi lập tức quay đầu, nhưng phía sau không có ai cả.

Bà ấy đầy nghi hoặc lại nhìn vào gương, đột nhiên nhìn thấy một người đàn ông xa lạ đứng sau lưng, bà ấy định mở miệng hét lên thì một bàn tay trắng bệch duỗi tới, dùng năm ngón tay tóm lấy khuôn mặt bà ấy, xé nát một nửa khuôn mặt ra.

"Ah --"

*********

Tôi đang đứng ngắm cảnh trong thang máy đi lên lầu thì chợt hắt hơi, trong lòng có dự cảm không tốt, bèn lấy điện thoại ra gọi cho Lý Giai Linh, trong điện thoại vang lên một giọng nữ máy móc: "Xin lỗi số điện thoại bạn gọi hiện đang....."

Tôi giật minh, chẳng lẽ bà ấy đã xảy ra chuyện gì rồi?

Truyện được dịch tại https://truyen2u.pro/tac-gia/frenalis.
Theo dõi wattpad frenalis để được xem chương mới nhanh nhất.

Tôi lập tức gọi cho Chu Nguyên Hạo và kể lại những chuyện đã xảy ra. Sau đó Chu Nguyên Hạo cùng tôi xuống tầng ba, đây là khoang hạng ba, bày trí kém hơn tầng thượng đẳng của chúng tôi rất nhiều nhưng vẫn có thể sánh ngang với khách sạn năm sao.

Chúng tôi không báo cho phục vụ, Chu Nguyên Hạo trực tiếp xuyên tường, mở cửa từ bên trong ra.

Trong phòng không có ai nhưng đồ đạc của Lý Giai Linh vẫn còn đó.

Chu Nguyên Hạo mặt trầm xuống nói: "Lâm Lâm, nhìn."

Tôi nhìn lại thì thấy một sợi dây chuyền kim cương rớt xuống đất, nhưng một nửa sợi dây chuyền đang chìm xuống sàn nhà.

Quỷ dị hơn là, trước ánh mắt của chúng tôi, nó từ từ tiếp tục tan chảy rồi chìm xuống sàn nhà và hoàn toàn biến mất không thấy gì nữa.

Chúng tôi nhìn quanh thì thấy mọi thứ của Lý Giai Linh cũng bắt đầu tan chảy ra, thứ đặt trên giường dung nhập vào giường, thứ đặt trong tủ dung nhập vào tủ, đồ đặt trên bàn dung nhập vào bàn.

Chẳng bao lâu, mọi đồ đạc của Lý Giai Linh đều không còn, người này hoàn toàn bị xóa sổ như bốc hơi khỏi thế gian.

Chu Nguyên Hạo nghiêm túc nói: "Toàn bộ con tàu này có vấn đề, chúng ta nhanh chóng rời đi."

"Chúng ta có thể đi đâu đây?" Tôi nói, "Bây giờ đang ở trên biển, và những hòn đảo dừng lại trên đường đều là đảo hoang."

Chu Nguyên Hạo nói: "Bây giờ tàu đã rời đảo Thiên Đường, trưa mai sẽ đến đảo Thanh Quang, chúng ta sẽ xuống tàu ở nơi đó. Anh sẽ gọi Trịnh thúc lái máy bay trực thăng tới đón chúng ta."

Haiz! Tôi không còn gì để nói nữa, đây là sự chênh lệch giữa giàu và nghèo, tôi lo lắng không có chỗ để đi, còn người ta thì trực tiếp gọi máy bay trực thăng đến.

Bỗng nhiên tôi cảm thấy phía sau chợt lạnh, đồng thời Chu Nguyên Hạo hét lên: "Lâm Lâm, cẩn thận!" Chưa kịp dứt lời, dây roi màu đen của anh đã vung tới đánh vào tấm gương sau lưng tôi.

Trong gương thình lình xuất hiện một người đàn ông mặc đồ đen, roi đen đánh vỡ cái gương thành từng mảnh, người đàn ông lạ mặt cũng biến mất.

Cùng lúc đó, cửa phòng tắm đột nhiên bật mở, người đàn ông đó đứng ở cửa phòng tắm - khuôn mặt mơ hồ khó nhìn rõ đường nét, lao về phía chúng tôi.

Tôi rút ra ba tấm bùa trấn tà, trong miệng niệm chú rồi ném về phía hắn, ba tấm bùa bao bọc lấy cơ thể hắn và lập tức bốc cháy, cử động của hắn khựng lại một chút nhưng không hề hấn gì.

Hoá ra là Lệ Quỷ!

Dây roi của Chu Nguyên Hạo lao tới, đánh mạnh vào người đàn ông lạ mặt, tên đó bị đánh thành từng mảnh, áo choàng đen nổ tung, máu thịt vương vãi trên mặt đất.

Trên đất đều là nội tạng, tim, gan, thận, thậm chí cả nhãn cầu, trong không khí nồng nặc mùi máu tanh quỷ dị và mùi thuốc sát trùng kỳ quái, cả căn phòng giống như Địa Ngục.

Nội tạng và máu bắt đầu bị sàn nhà hấp thụ, chẳng bao lâu sau không còn thấy dấu vết nào nữa, tấm gương bị Chu Nguyên Hạo đánh vỡ thì lại trở về trạng thái ban đầu.

Chúng tôi nhanh chóng ra khỏi phòng và đi thang máy trở lại tầng cao nhất, bữa tiệc tại bể bơi vẫn đang diễn ra.

Những cô gái trẻ này phấn khích đến mức cởi cả bikini, khỏa thân bơi lội, mà những người đàn ông kia cũng nhảy xuống bể bơi cùng chơi đùa. Cảnh tượng vô cùng phóng đãng.

Chu Nguyên Hạo gọi điện cho Trịnh thúc, nhờ Trịnh thúc điều tra kỹ lưỡng về nguồn gốc của du thuyền The Will.

Không bao lâu sau Trịnh thúc đã chuyển tài liệu điều tra tới, con tàu này do Pháp sản xuất, cuối thập kỷ 80 lần đầu tiên xuống nước, từng được mệnh danh là Las Vegas trên biển và thu hút sự chú ý của toàn thế giới. Nhưng không ai ngờ rằng thuyền trưởng của The Will lại ở trên du thuyền này thực hiện những hoạt động tà ác.

Thuyền trưởng lúc đó là một người Bỉ tên là Hasat, hắn ta tuyển dụng một số thuyền viên từ những vùng nghèo khó, chờ đến vùng biển quốc tế thì nhốt họ vào một căn phòng đặc biệt dưới đáy tàu, rồi mổ sống cơ thể họ, lấy đi nội tạng và bán chúng trên khắp thế giới.

Truyện được dịch tại https://truyen2u.pro/tac-gia/frenalis.
Theo dõi wattpad frenalis để được xem chương mới nhanh nhất.
--------------------o-------------------

Edit: Frenalis

🍁Chương 122: Khủng bố lan rộng🍁

Những thuyền viên này hầu hết đều lẻ loi ra ngoài tìm việc và đến từ những vùng nông thôn nghèo khó, nên khi họ mất tích, không có ai đến tìm, việc làm ăn độc ác của Hasat ngày càng phát đạt.

    Về sau lá gan hắn ta càng lúc càng lớn, thuyền viên không đủ dùng, hắn ta liền xuống tay với hành khách. Tất nhiên hắn ta không dám động vào những người quyền quý ở trong khoang đặc biệt hoặc khoang hạng nhất, hắn ta chỉ bắt một số người đi du lịch một mình và không có bối cảnh, nhốt bọn họ trong phòng giải phẫu đặc biệt, một khi tìm được người mua nội tạng thì bắt đầu tàn sát họ.

    Tội ác của hắn kéo dài gần mười năm, rồi cũng đến lúc hắn phạm phải sai lầm khi bắt nhầm một thanh niên trẻ tuổi rất có lai lịch.

    Thanh niên đó đến từ một nhà quý tộc lâu đời ở Châu Âu, có cha là công tước, anh ta cãi nhau với cha và ra ngoài đi du lịch một mình, nhưng do cha anh ta đã chặn thẻ tín dụng nên anh ta chỉ có thể đặt khoang phòng hạng ba, lại bị Hasat xem như thanh niên nghèo túng.

    Sau khi thanh niên trẻ đó biến mất, cha anh ta đã phái người đi điều tra và cuối cùng biết được bí mật kinh hoàng của The Will.

    Khi Công tước tìm thấy con trai mình, chàng trai đó đã là một cái xác lạnh cóng, gần như toàn bộ nội tạng đã bị móc sạch.

    Công tước đau lòng vô cùng, sự tức giận lên đến đỉnh điểm đã thúc đẩy ông ta dùng quyền lực và các mối quan hệ khiến tất cả thuyền viên của con tàu đều bị kết án tử hình, thậm chí một số quan chức có liên quan đến vụ việc đều bị bắt, hoặc là tử hình hoặc tù chung thân.

    Chỉ có điều người chết trên thuyền quá nhiều, vì không muốn cho dân chúng hoang mang khủng hoảng, Châu Âu đã phong tỏa toàn bộ tin tức, liệt vào độ cơ mật cao.

    Sau khi Hasat bị tử hình chết, con tàu neo lại cảng hơn mười năm không hoạt động, từng được gọi là tàu ma, nghe nói có kẻ trộm lên tàu để trộm đồ và không bao giờ trở ra ngoài được nữa.

    Sau này con tàu được một công ty ở Hoa Hạ mua lại với giá rẻ, bỏ ra rất nhiều tiền để sửa chữa rồi một lần nữa ra khơi.

Truyện được dịch tại https://truyen2u.pro/tac-gia/frenalis.
Theo dõi wattpad frenalis để được xem chương mới nhanh nhất.

    The Will ở tại Hoa Hạ đã mười năm, nghe nói mỗi năm có vài hành khách mất tích bí ẩn, nhưng tin tức này bị công ty đè xuống, không có phương tiện truyền thông nào đưa tin.

    Tôi đọc xong trợn mắt há hốc mồm, vậy mà bị Lý Giai Linh đoán trúng, trên tàu này thực sự có người buôn bán nội tạng con người.

    "Thật xin lỗi, thiếu gia." Trịnh thúc áy náy nói trong điện thoại: "Là do tôi đã chọn du thuyền này, mà trước đó không điều tra kỹ lưỡng về nó, là lỗi của tôi, tôi sẵn sàng chịu phạt."

    Chu Nguyên Hạo nói: "Khi về sẽ bàn về hình phạt. Chiều mai phái một trực thăng tới đây. Tọa độ là..."

    Trong mỗi phòng đều có tờ rơi quảng cáo của công ty du lịch, trên đó có bản đồ lộ trình, anh nói ra tọa độ, Trịnh thúc lập tức nói: "Xin thiếu gia yên tâm, trực thăng sẽ đến đúng giờ."

    Cúp điện thoại xong, Chu Nguyên Hạo ôm tôi, hôn lên đầu tôi một cái rồi nói: "Những ma quỷ trên tàu là do bị mổ sống mà chết, lại mất đi nội tạng nên biến thành oán quỷ. Từ quy luật trước đó mà nhìn, bọn chúng không có ý thức của mình, chỉ hoàn toàn làm theo phép tác tuần hoàn, những hành khách mất tích mấy năm này đều là khách khoang hạng ba, chúng ta ở khoang thượng đẳng sẽ an toàn."

    Tôi trầm mặc suy nghĩ một lúc rồi nói: "Nguyên Hạo, chúng ta không nên đi."

     "Ý em là?"

    "Thời gian của chúng ta không còn nhiều, trong một năm em sẽ phải đột phá đến tứ phẩm, thực lực của anh cũng sẽ phải tương đương với Quỷ Tướng. Nếu chúng ta gặp khó khăn liền tránh, thì khi nào chúng ta mới tăng cấp?" Tôi lo âu nói.

    Anh mỉm cười nhẹ nhàng vuốt tóc tôi: "Anh biết em sẽ nói như vậy, vượt khó tiến lên, mới giống tính cách của em. Được rồi, nếu em muốn đối phó với ma quỷ trên con tàu này, anh sẽ đồng hành cùng em."

    Ánh mắt anh trở nên kiên định: "Cho dù là Địa Ngục, anh cũng sẽ đồng hành cùng em."

*******
    Màn đêm buông xuống sớm, trăng tròn treo cao, ánh trăng mát lạnh, mặt biển êm đềm, nước lấp lánh, mọi thứ đều tĩnh lặng và đẹp đẽ.

    Nhưng dưới bầu trời đêm tuyệt đẹp này, vô số tội ác và đổ máu đang lặng lẽ ấp ủ.

    Chu Nguyên Hạo trải ra một bản vẽ lớn lên bàn: "Đây là bản vẽ kiến trúc của The Will, anh đã nghiên cứu kỹ lưỡng, tầng dưới của con tàu rất rộng, tương đương với một thị trấn nhỏ, nhưng nhìn từ kiến trúc đồ hoạ bên trên, hoàn toàn không nhìn ra căn phòng giải phẫu bí mật rốt cuộc nằm ở đâu."

    Bản thiết kế rất lớn đầy tiếng Anh, tiếng Anh của tôi là tệ nhất, xem mà không hiểu gì cả. Đột nhiên nhớ tới cái gì đó, tôi gõ vào đầu mình một cái: "Sao mà ngu thế? Không phải chúng ta đã có sẵn người rồi sao."

Truyện được dịch tại https://truyen2u.pro/tac-gia/frenalis.
Theo dõi wattpad frenalis để được xem chương mới nhanh nhất.

    Chu Nguyên Hạo và tôi đến trung tâm công viên, lúc này ở đây không có ai, hành khách hoặc về phòng ngủ, hoặc đi đến các quán bar vui chơi, sẽ không có ai ở đây lãng phí thời gian.

    Chúng tôi đến chỗ cây phong, tên quỷ ngoại quốc vẫn còn ở đó.

    "Xin chào." Tôi bước tới hỏi, "Anh có ý thức không?"

    Người thanh niên ngoại quốc không nói một lời, chỉ ngước nhìn chằm chằm bầu trời.

    Chu Nguyên Hạo nhìn anh ta nói: "Oán quỷ cấp thấp như vậy có lẽ chưa hình thành ý thức, hỏi cũng vô ích."

    Tôi liếc nhìn đồng hồ, đã mười một giờ đêm.

    "Anh đừng quên, em là Cửu Âm Chi Thể." Tôi cười cười với Chu Nguyên Hạo, rút con dao ra cứa một đường nhỏ lên ngón tay áp út , nghe nói ngón tay này nối trực tiếp với tim, máu chảy ra từ đó cũng là tinh hoa của cơ thể.

    Chu Nguyên Hạo lắc đầu: "Em thật sự là kẻ điên."

    Tôi vẩy hai dòng máu cực âm của mình lên người thanh niên ngoại quốc, Chu Nguyên Hạo cầm hắc trường tiên* đứng sau lưng tôi, nếu thanh niên ngoại quốc sau khi hấp thụ dòng máu cực âm, sức mạnh tăng lên mà ra tay công kích tôi, anh sẽ lập tức đánh tên oán quỷ này tan thành muôn mảnh.
(*hắc trường tiên: roi dài màu đen. Từ bây giờ mình sẽ để là hắc tiên/hắc trường tiên nhé, nghe ngầu hợp với hình tượng nam chính hơn 🥹)

    Thanh niên ngoại quốc sau khi dính máu của tôi, cơ thể anh ta vốn đang trong suốt nay lại phát ra ánh sáng đỏ, anh ta mạnh mẽ đứng dậy, đôi mắt đỏ như máu, khuôn mặt hiện lên vẻ hung dữ, sức mạnh bắt đầu tăng lên.

    Oán khí trong toàn bộ Công viên trong nháy mắt tăng lên một cấp bậc, cây phong phía sau đột nhiên chảy ra chất lỏng như máu, tràn vào cơ thể anh ta.

    Cái cây này chắc chắn có liên hệ mật thiết với cơ thể anh ta, trong lòng tôi thất kinh, chẳng lẽ thi thể anh ta được chôn dưới gốc cây và nuôi dưỡng cây lớn lên?

    Oán quỷ ngoại quốc biến thành Ác quỷ, anh ta ngẩng đầu, đôi mắt đỏ hoe nhìn tôi chằm chằm.

    Tôi không khỏi lùi lại một bước, Chu Nguyên Hạo ôm eo tôi nói: "Phòng giải phẫu bí mật ở đâu?"

    Thanh niên ngoại quốc vẻ mặt hung hãn tiến lên một bước, Chu Nguyên Hạo vung roi quất xuống đất trước mặt anh ta.

    "Nói, phòng giải phẫu bí mật ở đâu? Nếu không tôi sẽ đánh anh hồn phi phách tán" Chu Nguyên Hạo gay gắt nói.

    Thanh niên ngoại quốc trừng mắt nhìn chúng tôi hồi lâu rồi đột nhiên từ trong túi áo khoác lấy ra một tờ tiền giấy đưa cho chúng tôi.

    Tôi và Chu Nguyên Hạo nhìn nhau, bước tới nhận tờ tiền, đây là tiền Franc của Bỉ, loại tiền này không còn được sử dụng kể từ khi tiền Euro phát hành. Trên tờ tiền có dòng chữ viết bằng máu, ở mặt trước viết máy điều hòa không khí, ở mặt sau viết một dãy số.

    Chẳng lẽ phòng giải phẫu bí mật ở ngay tại phòng máy điều hòa?

    Tôi ngẩng đầu liếc nhìn người thanh niên ngoại quốc, anh ta đột nhiên mỉm cười, lại ngồi xuống và ngẩng đầu lên nhìn bầu trời.

    Tôi nói với Chu Nguyên Hạo: "Xem ra chúng ta phải xuống phòng máy ở tầng cuối một chuyến."

Truyện được dịch tại https://truyen2u.pro/tac-gia/frenalis.
Theo dõi wattpad frenalis để được xem chương mới nhanh nhất.

*********
    Mà lúc này, vụ giết chóc ở khoang hạng ba vẫn đang tiếp diễn.

    Một ông già khoảng sáu mươi tuổi đang dẫn một cô bé trở về phòng, cô bé tỏ vẻ không vui nói: "Ông nội, cháu còn muốn chơi."

    "Không được." Ông lão nghiêm túc nói: "Hôm nay cháu chơi ở sân chơi trẻ em cả ngày, cháu nhìn xem bây giờ là mấy giờ, cháu nên sớm đi ngủ rồi."

    Cô bé bật khóc: "cháu không muốn ngủ, cháu muốn chơi."

    Ông lão hoàn toàn không để ý đến con bé, vào phòng tắm mở nước đầy bồn tắm, cô bé ngồi trên ghế khóc lóc một hồi nhưng thấy ông nội vẫn phớt lờ, liền hít mũi một cái, chu cái miệng nhỏ không nói gì.

    Cô bé chợt cảm thấy có vật gì đó mềm mềm dưới đáy ghế, cô bé cúi xuống mở vải bọc ghế ra, nhìn thấy một khuôn mặt có hình thù kỳ quái.

    Cô bé chưa kịp hét lên, một cái lưỡi dài thình lình thò ra từ trong cái miệng rộng của khuôn mặt, quấn quanh cổ cô bé và kéo xuống gầm ghế.

    Đúng lúc đó ông lão bước ra nói: "Linh Linh, nước đã chuẩn bị xong, cháu đến tắm mau rồi đi ngủ."

    Nhưng không thấy cháu gái đâu, ông lão gấp gáp nghĩ: "Con bé này chắc lại đi đến khu trẻ em chơi rồi. Tìm về được xem ông làm thế nào phạt cháu".

    Ông lão vội vã bước ra ngoài, vô tình làm đổ cái ghế, bất ngờ nhìn thấy một khuôn mặt quái dị, trên mặt không có mắt hay mũi, chỉ có cái miệng rộng trông như một cổng bài tiết, trong cái miệng còn có một đôi bàn chân của cháu gái ông đang lộ ra ngoài.

Truyện được dịch tại https://truyen2u.pro/tac-gia/frenalis.
Theo dõi wattpad frenalis để được xem chương mới nhanh nhất.
--------------------o-------------------

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro