Chương 13: Hoàn Hồn Đan cùng thiếu niên

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mộc Lâm Đồng còn đang suy nghĩ về người giống mình như đúc, bên này Mộc lão gia tử đã bắt đầu làm việc của ông.

Mộc lão gia kiểm tra linh thực phải dùng, đặt chúng một bên theo trình tự, sau đó vung tay lên, một một lập phương cao khoảng 1m dừng trước Mộc lão gia tử. Toàn bộ phiến đá đen kịt, bên trong lõm vào một gian nửa hình cầu cao nửa thước, bên dưới có một màu trắng xám nhô lên.

Mộc Lâm Đồng từ trên mặt đất nhảy lên, hệ rễ vô thanh vô tức dừng ở một nơi nhỏ của phiến đá đen, tò mò khối hắc thạch cậu chưa từng thấy. Dùng hệ rễ xem xét, nếu không phải bên cạnh có người, cậu muốn thử chui vào xem chất liệu gì.

Lúc này Mộc lão gia tử lại có động tác mới, lần này là một vật hình cầu màu đen đồng thau nhẹ nhàng xuất hiện trong không gian lõm xuống của hắc thạch. Bốn chân lót làm đồ vật hình cầu vừa vặn lộ ra.

Mộc Lâm Đồng tập trung nhìn vào, kia không phải là lò luyện đan sao?

Nhìn bốn con rồng đan vào nhau trên lò hình cầu, đỉnh miệng của lò vừa lúc lộ ra nửa đầu rồng, thoạt nhìn cổ xưa uy nghiêm.

Mộc Lâm Đồng kinh ngạc, không phải vì người này có đan lô, mà là đan lô này làm cho cậu có cảm giác quen thuộc, cảm thấy đã nhìn thấy ở đâu, nhất thời lại nghĩ không ra. Nghĩ không ra liền thôi, trước nhìn trình độ luyện đan của thế giới này như thế nào, cậu thực chờ mong lần luyện đan này.

Mộc lão gia tử hiển nhiên có chút khẩn trương, tuy rằng ông đã luyện ra vô số dược tề, nhưng luyện Hoàn Hồn Đan vẫn là lần đầu tiên, may mắn có hai phần dược liệu. Cho dù như vậy, Mộc lão gia tử vẫn ngồi xếp bằng xuống nhắm mắt bình phục tâm tình và dị năng, cố gắng phục hồi trạng thái tốt nhất, như vậy mới bảo đảm xác xuất thành công.

Một giờ sau, Mộc lão gia tử mở to mắt, trong mắt đã khôi phục bình tĩnh ngày thường. Ông đứng lên, đến gần hắc thạch, ngồi xổm xuống, duỗi tay ấn điểm nhỏ nhô lên bên ngoài, bên cạnh lập tức xuất hiện một loạt nút nhô lên. Lại ấn nút gần nhất bên cạnh, đáy màu xám trắng của hắc cầu bỗng chốc xuất hiện ngọn lửa, sau đó ngọn lửa càng lúc càng lớn, thẳng đến toàn bộ đáy đan lô đều tiếp xúc đầy đủ.

Mộc lão gia tử lúc này mới đứng lên, mở ra nắp đan lô cảm nhận độ ấm không sai biệt lắm, lấy ra từ trong hộp ngọc một cây, thật cẩn thận dùng mộc hệ dị năng bao lấy, cẩn thận loại bỏ bụi đất bên ngoài sau đó bỏ vào trong đan lô. Mỗi đan lô đều thiết lập trận pháp, khiến cho đan lô có thể nung khô tạp chất linh dược lại tận khả năng giữ lại linh khí cùng dược lực. Sau khi bỏ linh dược vào, Mộc lão gia tử liền tập trung tinh thần quan sát biến hoá trong đan lô, một khắc cũng không dám thả lỏng.

Không biết thời gian qua bao lâu, Mộc lão gia tử đột nhiên điều khiển mộc hệ dị năng chui vào trong đan lô, nhanh chóng bao bọc lấy một đoàn tinh hoa linh thực, khống chế bay lên trên viên thuốc. Sau đó lại bỏ vào một cây linh thực, lặp lại như thế. Sau khi những dược phụ thành công, ba chủ dược Huyết Tinh Thảo, nấm Thất Diệp Địa Linh cùng Kì Lân Quả cũng dần dần thành hình, hết thảy thoạt nhìn thuận lợi, đến khi Mộc lão gia tử mở ra hộp ngọc đựng Thiên Hồn thảo, thời điểm chuẩn bị bỏ Thiên Hồn thảo vào trong đan lô, Mộc Lâm Đồng một bên nhìn ông thân thể nho nhỏ cứng đờ lên.

Mộc Lâm Đồng quan sát Mộc lão gia tử luyện đan, thật sâu cảm nhận được thủ pháp luyện đan thế giới này thô ráp cỡ nào, trình tự hỗn loạn, mỗi cây linh thảo đều cần độ ấm khác nhau, cho nên ông khống chế độ ấm căn bản không đúng, tinh hoa linh dược rèn luyện ra tạp chất quá nhiều, kế tiếp có phải muốn đem Thiên Hồn thảo ném vào lò luyện?

Đoạn trước không nói tới chính là Thiên Hồn thảo, tinh hoa bên trong là hồn lực, đặc biệt yếu ớt, dùng lửa thiêu một cái liền không có. Cho nên hồn thảo phải dùng thần hồn tinh luyện trực tiếp, đem tạp chất tinh luyện ra ngoài, thời điểm ngưng đan cuối cùng còn phải dùng hỗn hợp tinh hoa bao vây lấy hồn lực mới đúng. Ném Thiên Hồn thảo ném vào lò, sợ là trứng đánh gà bay.

Đầu nhỏ của Mộc Lâm Đồng chuyển động theo tay cầm Thiên Hồn thảo, bào tử trên đầu run lên, cả cây nấm U Minh Quỷ đều nhìn ra bộ dáng rối rắm.

Mộc Lâm Đồng nhìn chằm chằm Mộc lão gia tử dùng mộc hệ dị năng bao lấy Thiên Hồn thảo bỏ vào trong đan lô, lúc Mộc lão gia tử dùng tinh thần lực cùng dị năng tách ra, hồn lực Thiên Hồn thảo bị sức nóng phải tán loạn trong nháy mắt, một bó thần hồn đã cô đọng cực nhỏ lặng yên không tiếng động nháy mắt bao trùm Thiên Hồn thảo. Một cỗ hồn lực dao động xuyên qua đan lô, bên ngoài đan lô Mộc lão gia tử cảm nhận được dao động, cả người đều khiếp sợ, quả nhiên không hổ là linh dược cổ xưa, thế nhưng có hồn lực lớn như vậy. Sau đó nhịn không được cao hứng, xem ra tôn tử nhà mình được cứu rồi.

Mộc Lâm Đồng bên này nhẹ nhàng thở ra, may mắn động tác vừa rồi kịp thời, còn có trải qua quan sát phía trước, cậu phát hiện trong nháy mắt Mộc lão gia tử bỏ linh dược vào, tinh thần lực và dị năng cũng sẽ rút về. Mà cậu cũng bắt lấy trong nháy mắt kia vừa lúc bảo vệ Thiên Hồn thảo. Nếu không ngay sau đó, hồn thảo hôm nay cũng chỉ dư lại chút cặn bã, lão gia tử đến lúc đó liền.....

Mộc Lâm Đồng một bên dùng thần hồn rèn luyện Thiên Hồn thảo, thần hồn ngăn cách độ ấm ngoại giới đồng thời lấy tốc độ cực nhanh rút ra tạp chất bên trong Thiên Hồn thảo. Chờ đến khi thành công đem Thiên Hồn thảo cô đọng thành một đoàn tinh hoa màu xám, Mộc Lâm Đồng nháy mắt cảm nhận được Mộc lão gia tử mở ra nắp, thần hồn mạnh mẽ áp xuống dịch tinh hoa phụ cận 1cm độ ấm, không cho độ ấm truyền qua.

Mộc lão gia tử thời điểm mở nắp cảm nhận được độ nóng nhưng tiếp xúc với dịch tinh hoa Thiên Hồn thảo lại cảm giác được mát lạnh, toàn bộ tinh thần chấn động, tinh thần lực tiêu hao nhanh chóng khôi phục, trong lòng âm thầm nghĩ, hồn thảo quả nhiên giống miêu tả trong phương thuốc có tác dụng hồi phục thần hồn.

Cuối cùng Mộc lão gia tử đem các loại tinh hoa linh dược nhất nhất bỏ vào, Mộc Lâm Đồng nhìn dịch tinh hoa Thiên Hồn thảo, giống như trên dùng thần hồn bao lại. Cảm nhận được những đoàn tinh hoa so le không đồng đều, thầm than một tiếng, giúp người giúp tới cùng đưa Phật đến tây, sau đó cũng diệt trừ những tạp chất khác. Không phải như vậy, lò đan dược này cuối cùng sẽ biến thành trước kia những dược đồng sơ cấp nhất luyện đan dịch.

Mộc Lâm Đồng khống chế thần hồn, sau khi đem tạp chất rút ra, thuần thục đem đoàn hỗn hợp tinh hoa nung khô, cảm thụ thời điểm không sai biệt lắm, nhanh chóng đem đoàn dược chia làm mấy phần, đồng thời cũng chia tình hoa Thiên Hồn thảo chia ra bằng nhau, sau đó dược đoàn nhanh chóng bao lấy tinh hoa Thiên Hồn thảo. Ngay khi thần hồn thiêu cháy, mấy cái nắm chuyển động nhanh như chớp, ẩn ẩn có gì đó hình thành, một cỗ đan hương phát tán ra ngoài.

Mộc lão gia tử ẩn ẩn cảm nhận được thời cơ tới, biểu tình kích động khai lò, tức khắc một cỗ đan hương trào ra ngoài.

Mộc lão gia tử tới gần, ngửi được mùi hương, chịu ảnh hưởng lớn nhất, tinh thần lực tiêu hao nháy mắt được bổ sung, cả người tức khắc thần thanh khí sảng.

Mọi người trong phi thuyền cách khá xa nháy mắt tinh thần chấn động, tinh thần mỏi mệt vì thời gian dài đi chuyển nháy mắt tỉnh táo.

"Đã xảy ra chuyện gì?"

"Gia chủ lần này luyện dược gì? Hiệu quả kinh người, cách xa như vậy cũng có thể cảm giác được."

"Xem ra vấn đề tam thiếu cả ngày ngủ có thể được giải quyết."

........

Mộc lão gia tử nhìn một cỗ sương trắng trào ra từ đan lô, bên trong trắng xoá một mảnh còn không nhìn được, nhìn bên trong dần dần rõ ràng, hô hấp ông cứng lại, trong lòng thình thịch loạn nhảy, đôi mắt không nhúc nhích nhìn chằm chằm bên trong.

Sương khói tan hết, chân dung bên trong hoàn toàn lộ ra. Bảy viên đan dược tròn vo màu trắng còn không ngừng xoay tròn, toàn bộ dược tính đã hoàn toàn được thu vào trong đan dược, không hề giống khai lò hương khí bức người. Trên viên thuốc có thể nhìn loáng thoáng ba đạo ấn văn, nếu có người biết hàng ở đây, khẳng định cực kì khiếp sợ, rất khó luyện chế Hoàn Hồn đan thành 7 viên mà còn có 3 đạo ấn văn, đây là cực phẩm a.

Mộc Lâm Đồng ở một bên chờ đối phương bộ dáng khiếp sợ mừng như điên, rốt cuộc trình độ này không phải ai cũng có thể có.

Nhưng Mộc lão gia tử nhìn thấy dược tề không giống trong dự đoán của ông mà là  mấy viên thuốc, hơn nữa trên mấy viên không cảm nhận được một chút năng lượng nào, cả người đều suy sụp. Ông nhớ tới trận hương khí kia, chẳng lẽ lửa quá lớn, tinh hoa đều bốc hơi hết?

Mộc Lâm Đồng nhìn biểu tình Mộc lão gia tử, vẻ mặt bực mình, người này thế nhưng không biết nhìn hàng!

Lúc này quang não Mộc lão gia tử loé loé, sau khi chuyển được, giọng nam đối diện cung kính nói: "Gia chủ, đã tới Trung Uơng tinh, xin hỏi đáp ở đâu?"

Mộc lão gia tử chấn động, cư nhiên qua lâu như vậy? Ông vội vàng nói: "Đáp xuống gần nhất bệnh viện gia tộc."

Sau khi tắt quang não, Mộc lão gia tử nhìn viên thuốc trong đan lô cười khổ, lấy ra bình bạch ngọc định chế đựng dược tề, dùng tinh thần lực cuốn lên một viên, mà xui quỷ khiến đưa tới trước mắt, nguyên bản tưởng là dấu vết bị cháy, không nghĩ tới là ba ấn văn cực kì xinh đẹp, âm thầm tản ra ánh sáng.

Đôi mắt ông nheo lại, trong lòng đột nhiên có ý nghĩ không thể tin tưởng, trong đầu nhanh chóng hiện lên bút kí của sơ đại gia chủ miêu tả, cẩn thận đối chiếu, tức khắc vui sướng vô cùng, cười ha ha lên.

"Tiểu Đồng được cứu rồi, đây là trời cao trợ giúp Tiểu Đồng." Nhớ tới chính mình vẫn luôn luyện dược tề, chưa từng luyện qua đan dược, thế nên vừa rồi mới đem trân châu thành mắt cá, thật là hổ thẹn.

Mộc lão gia tử sửa sang tốt mọi thứ, cả người bước bay bay ra phòng.

Mộc Lâm Đồng nhảy một phen lên bả vai Mộc lão gia tử, buồn bực vừa rồi cũng mất đi, bởi vì cậu vừa mới cảm nhận được hồn khối dao động, mãnh liệt chưa từng có, chứng tỏ hồn khối đang ở gần đây!

Mộc Lâm Đồng theo Mộc lão gia tử đến tầng cao nhất bệnh viện hạ phi thuyền, theo Mộc lão gia tử di chuyển, cậu phát hiện mình cách hồn khối ngày càng gần.

Cuối cùng Mộc lão gia tử dừng ở ngoài cửa tầng cao nhất, nâng quang não trên tay quét một chút, sau khi cửa tích tích hai tiếng: "Xác nhận quyền hạn sử dụng, mời vào."

Mộc lão gia tử bước vào, nhìn thiếu niên hôn mê bất tỉnh trên giường, đau lòng nói: "Tiểu Đồng."

Mà Mộc Lâm Đồng nhìn khuôn mặt quen thuộc kia, cảm nhận được thần hồn bên trong nhất trí dao động, cả thân nấm đều không tốt, nếu nấm U Minh Quỷ có biểu tình, nhất định Mộc Lâm Đồng trợn mắt há mồm. Cậu trăm triệu không nghĩ tới hồn khối chính mình nghịch ngợm như vậy, cư nhiên đi đầu thai......

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#dammy