Chương 17: Con gái Vạn gia

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau khi tắt máy Mộc Lâm Đồng vẫn còn nghi ngờ, đối với cuộc điện thoại đột ngột và đối thoại không thể hiểu rất là khó hiểu. Quên đi, thân thể này vừa trải qua sự kiện liên tiếp, vừa đau vừa mệt. Mộc Lâm Đồng điều động dị năng từ bụng bắt đầu chậm rãi chữa trị.

Nấm U Minh Quỷ nhìn Mộc Lâm Đồng đang tự luyện, toàn bộ thân nấm hận không thể dán lên, nó dịch lên vài bước, bắt đầu hấp thu lục quang phát ra bên người Mộc Lâm Đồng. Toàn bộ thân nấm say mê không thôi, xem ra chỉ cần đi theo bên người Đại Vương, sắp tới sẽ đi lên đỉnh nấm sinh.

Mộc Lâm Đồng bên này xem như hài hoà, nhưng nhà chính Mộc gia bên kia sắp nổ tung rồi.

Mộc gia tứ thiếu Mộc Ninh Ảnh vừa mới truyền ra tiếng kêu thảm thiết, sau khi người máy phát hiện bất thường, lập tức thông báo đại phu nhân Mộc gia đang ở nhà, vợ Mộc đại bá Mộc Văn Thông, Vạn Phi, xuất thân từ Vạn gia lấy thương nghiệp lập nghiệp, xếp hạng cuối trong nhất lưu thế gia.

Ngàn năm trước Vạn gia chỉ là một gia tộc nhỏ không mấy ai biết, sau đó gia chủ khi đó dùng tất cả gia tài mua một tiểu tình cầu xa xôi, kết quả gặp đại vận, bên trong lại là khoáng chất kim loại để chế tạo cơ giáp. Khi đó Vạn gia gia chủ biết rõ gia tộc mình không giữ nổi tình cầu đó, nhanh chóng đưa cho lúc ấy thậm chí đến bây giờ vẫn là thế gia nhất lưu Khương gia. Khương gia thấy hắn biết làm người như vậy, thù lao tự nhiên không thấp, ngoại trừ một tinh cầu tài nguyên dồi dào, một bút điểm tín dụng, còn giúp khai  thông một ít tiện lợi thương nghiệp. Hơn nữa nữ nhi Vạn gia thiên phú và tướng mạo đều không tồi, sinh dưỡng đều tốt, Vạn gia gia chỉ vô cùng am hiểu liên hôn, từ đây Vạn gia ở Tỉnh Minh như cá gặp nước, một bước lên trời.

Vạn Phi này chính là con gái của gia chủ Vạn gia, dị năng giả thiên phú cấp A hệ thủy. Con gái Vạn gia sinh đẻ tốt cũng không phải nói chơi, gả vào Mộc gia vaig thập niên, cho tới nay nàng đã vì Mộc gia sinh 3 trai 1 gái, con trai lớn Mộc Ninh Diệu năm nay 45 tuổi, thiên phú cấp A Mộc hệ dị năng, đã sớm tốt nghiệp ở học viện Trung Ương tinh, hiện giờ đang theo Mộc Văn Thông bắt đầu tiếp nhận một ít sản nghiệp trong nhà. Con thứ hai Mộc Ninh Phong, thiên phú giống con trai lớn, năm nay 39 tuổi, sau khi tốt nghiệp ở học viện Trung Uơng tinh liền đi quân bộ, ngắn ngủi không đến 10 năm đã lên thiếu úy, có thể nói tuổi trẻ đầy hứa hẹn.

Làm cho nàng kiêu ngạo chính là, 22 năm trước sinh một đôi song thai, thế nhưng đều là thiên phú cấp S thức tỉnh Mộc hệ dị năng! Thiên phú cấp S cho dù là toàn bộ thế gia Tinh Minh đều là tư chất đứng hàng trước. Phải biết rằng, chồng nàng cũng chỉ là thiên phú cấp A thôi. Song bào thai cơ hồ đã giúp nàng ngồi yên ổn phu nhân đại phòng, hơn nữa đối với chồng nàng về sau tranh đoạt quyền thừa kế cũng có bảo đảm. Tiểu thúc cho dù là thiên phú SS thì sao, còn không phải sinh một đứa con trai phế vật, cho dù lão già kia bất công muốn truyền vị trí gia chủ cho hắn, cũng phải qua cửa của trưởng lão Mộc gia. Cho nên nàng hận không thể để song bào thai dưới mí mắt, không nghĩ tới tiểu nhi tử thế nhưng đã xảy ra chuyện, đến bây giờ còn hôn mê bất tỉnh!

Vạn Phi ngồi trước giường nhìn con trai khuôn mặt tái nhợt ngủ say, đau lòng không thôi. Cách búi tóc và trang điểm khiến cả người ung dung lại không mất vẻ xinh đẹp, ưu điểm của nữ nhân Vạn gia trên người nàng một chút cũng không ít. Giờ phút này còn nói với lão nhân nhìn khoảng 60 tuổi đang giúp nàng kiểm tra nhi tử: "Ngũ trưởng lão, Ảnh nhỉ thế nào rồi, rốt cuộc là chuyện như thế nào?"

Ngũ trưởng lão này cùng đại phòng bịn họ thân thiết nhất, xem như đứng ở bên mạch người này. Bối phận còn cao hơn Mộc gia gia chủ, chỉ là dừng ở cấp 10 không thể thăng cấp, thoạt nhìn hơn 60, nhưng thật ra đã 3-400 tuổi. Chỉ thấy ông rút dị năng từ người Mộc Ninh Ảnh ra, sờ râu nói: "Tình thần tứ thiếu uể oải, dị năng dao động kịch liệt, xem bệnh trạng là tỷ thí bị thương ở trên Tinh Võng. Ta đã dùng dị năng chữa trị không ít, còn lại phải chậm rãi dưỡng, bộ dáng này không sai biệt lắm nửa tháng. Đúng rồi, còn phải cấm lên Tinh Võng."

Vạn Phi kinh hãi: "Nghiêm trọng như vậy sao? Không phải Tinh Võng có bảo hộ, người bình thường bị thương không phải chỉ cần nằm 2-3 ngày sao? Sao lại nửa tháng như thế này?"

Ngũ trưởng lão hạ mắt, sống nhiều năm như vậy ông cũng coi như kiến thức rộng rãi, nhàn nhạt nói: "Người bình thường là như thế, dưới sự bảo vệ của Tinh Võng, hôn mê 2-3 ngày là tốt. Nhưng mà dưới tình huống thực lực hai bên chênh lệch quá lớn, mà đối phương lại có năng lực đặc thù, một khi đối phương hạ tử thủ, dưới tình huống tốc độ công kích cực nhanh, Tinh Võng cũng không có biện pháp ngăn cản tất cả, chỉ có thể đá người bị thương tổn hạ tuyến." Có thể giữ không chết đã là bảo đảm lớn nhất của Tinh Võng. Nhưng mà câu cuối cùng này ông không nói ra.

Vạn Phi sửng sốt, cực kì tức giận, "Rốt cuộc là ai, dám đối với Ảnh Nhi nặng tay? Nhất định phải tra, tra ra ta muốn cho đối phương đẹp mặt." So với con gái Mộc Ninh Ngọc cùng là thiên phú cấp S, nàng xem, Mộc Ninh Ảnh chính là người muốn thừa kế Mộc gia, lúc này bị người tàn nhẫn ra tay, thiếu chút nữa tức điên. Nhưng mà nàng không biết chính là, đây tất cả đều là Mộc Ninh Ảnh tự tìm, càng không biết người làm nhi tử nàng bị thương chính là phế vật nàng luôn khinh thường ban tặng.

Ngũ trưởng lão nhìn dáng vẻ phẫn nộ của Vạn Phi, cũng không muốn nhiều lời, lấy mấy bình thuốc ra từ nút không gian, để lên bàn: "Đây là thuốc khôi phục cấp 6, có kì hiệu với tình thần lực bị tổn thương, mỗi ngày một lọ. Ta ở đây có không nhiều lắm, trở về luyện một chút lại đưa lại đây."

Vừa mới tiễn đi Ngũ trưởng lão, Mộc Ninh Ngọc liền vào, nhìn ca ca trên giường, kinh ngạc hỏi: "Mẹ, ca ca bi làm sao vậy?"

Vạn Phi nhìn tiểu nữ nhi, kéo tay nghiêm túc hỏi: "Ngươi vẫn luôn cùng tứ ca ngươi ở cùng nhau, gần đây có nghe hắn muốn tỉ thí với ai trên Tinh Võng không?"

Mộc Ninh Ngọc nghiêm túc nghĩ nghĩ, trả lời: "Không có, đã nghỉ hè, ngoại trừ phế vật kia, chúng ta chỉ ở trên mạng tìm người luyện tập mà thôi, dù sao 2 tháng sau khai giảng rồi."

Vạn Phi nhớ tới phế vật kia hiện tại vẫn còn ở bệnh viện, trong mắt hiện lên vẻ khinh miệt, một phế vật chỉ biết ngủ, ngay cả Tinh Võng cũng không lên, sao có thể đánh thương con trai bảo bối của mình được. "Được rồi, mẹ đi xem cha con đã về chưa, mẹ đã thông báo cho hắn rồi. Con cũng đi xem ông nội bên kia, ông đã từ Địa Cầu trở về rồi, anh con lúc này bị thương, ông có không ít thứ tốt."

Mộc Ninh Ngọc tròng mắt vừa chuyển "Mẹ, con biết rồi."

Một bên khác, Mộc lão gia tử đang xem một ảnh chụp trên quang não: Một nam nhân trẻ tuổi mang mặt nạ thông dụng của Tinh Võng, chỉ có thể nhìn đến sườn mặt lộ ra đường cong cằm duyên dáng, vươn ngón tay thon dài, nhéo mặt thiếu niên lùn hơn hắn một đoạn, ánh mắt thiếu niên kia nghi hoặc, một chút cũng không kháng cự.

Mộc lão gia tử nhìn vài lần, mỗi lần đều muốn đánh bay cái tay kia. Nhưng quỷ dị chính là, ông thế nhưng không một chút chán ghét người trẻ tuổi chiếm tiện nghi cháu trai ông. Luôn cảm thấy có một cảm giác thân thiết không rõ, thật là gặp quỷ.

Nhớ tới lúc vừa mới thấy ảnh này, đều ngây người, chưa kịp tự hỏi đã liên hệ cháu trai. Bây giờ nhớ tới, mặt già đỏ lên, xung quanh hai người cũng không toát ra bong bóng tình yêu, ngoại trừ đứng chung một chỗ vô cùng hài hoà cùng lời nói làm ông hiểu lầm.

Nhớ rõ lúc ấy vừa từ bệnh viện trở về không lâu, vừa vặn sử lí xong một công sự, quang não bên này liền sáng lên.

Đối diện là một đàn ông trẻ tuổi, là chi thứ Mộc gia, phụ trách công việc của Mộc gia trên Tinh Võng, gần đây nhận vị trí của cha hắn, bắt đầu mang theo toàn bộ đoàn đội. Đoàn đội này, ngoại trừ kĩ thuật, còn bao gồm mở rộng thuốc mới của gia tộc và xử lí các loại tai tiếng.

Khác với 20 năm trước chính là từ khi tam thiếu tam phế truyền ra, những người này đã được chỉ thị lúc nào cũng phải chú ý đến động thái liên quan đến Mộc gia tam thiếu, ở trong phạm vi năng lực, trước hết khống chế tin tức gửi cho Mộc lão gia tử. Dập tắt nó trước khi truyền đến tai Mộc tam thiếu, bảo đảm Mộc tam thiếu thể xác và tinh thần có thể khoẻ mạnh trưởng thành. Nhưng mà những năm gần đây, bởi vì nguyên nhân thân thể, ngoại trừ tam phế, Mộc tam thiếu so với con cháu thế gia càng khiến người ta bớt lo. Ngoại trừ ngủ, cơ bản vô dục vô cầu, căn bản không giống con cháu thế gia làm người ta lo lắng.

"Gia chủ, thuộc hạ có chuyện muốn nói về tam thiếu, mời xem cái này." Nói xong đàn ông trên màn hình không thấy, thay vào đó là Tinh Bác của một cửa hàng tên "Cửa hàng Tư gia định chế" mới đăng bài mới nhất: "Khiếp sợ, tam thiếu phế vật thế nhưng lại lét lút gặp bạn trai! Không nói 2 người lời nói hành động thân mật, đàn ông mặt nạ còn nói một câu làm người ta suy nghĩ miên man, như trong hình bên dưới. Muốn biết nói gì, có thể đặt đơn cho chủ tiệm, có phúc lợi nha. Bổn tiệm thuần thủ công chế tạo gối ôm cho ngươi, giá cả ưu đãi, chất lượng đảm bảo! Mong các bạn ủng hộ."

Mộc lão gia tử vừa thấy, tức đến cười, hai mắt híp lại, rất tốt dám lôi cháu trai ông ra làm quảng cáo "Mộc Lộ, ngươi nói tình huống cụ thể."

Nam nhân bị gọi hiển nhiên đã có chuẩn bị "Báo cáo gia chủ, người này làm công ở một hành tinh xa xôi. Nhưng mà hắn mới mở shop online không lâu, không có mấy người biết, lại không có tiền mua quảng cáo đề cử, có thể nói là không người biết. Người khách đầu tiên chính là tam thiếu, làm một gối ôm bạch hổ. Tam thiếu vừa vặn ở trong tiệm hắn bị chụp. Cho nên liền mưu ma chước quỷ. Bởi vì cửa hàng mới này còn không có mấy người theo dõi, đăng lên không lâu đã bị chúng ta phát hiện, trước mắt đã tìm được người này, đã xóa Tinh Bác. Chúng ta cũng đã xoá một ít dấu vết khác, theo tình huống trước mắt, hẳn là không có bị truyền ra. Xin hỏi người này hiện tại xử lí như thế nào?"

"Hy vọng là thế, còn người này, cho hắn ăn chút đau khổ, hoàn toàn quên đi chuyện này." Mộc lão gia tử ấn trán, tắt quang não. Nhưng trong đầu ông đều là bộ dáng tôn tử bị nhéo mặt, nhất thời không nhịn được, chờ khôi phục tinh thần đã liên kết quang não....

Vì thế một hồi phong ba liền hữu kinh vô hiểm qua đi.




Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#dammy