Chương 18: Trở lại Mộc gia

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mộc lão gia tử vừa mới tắt quang não, thư phòng liền vang lên 3 tiếng đập cửa, bên ngoài truyền đến thanh âm Mộc quản gia: "Gia chủ, ngũ tiểu thư qua đây, đang chờ ở bên ngoài."

Mộc lão gia tử vừa mới cầm văn kiện, nghi hoặc hỏi: "Bình thường đều là 2 anh em cùng tới, lần này chỉ có ngũ tiểu thư? Biết vì sao đến không?"

"Vừa mới nhận được tin tức từ bên kia, nói là tứ thiếu gia bị thương trên Tinh Võng, hiện tại vẫn hôn mê. Ngũ trưởng lão đã qua cho thuốc, đại khái cần nằm khoảng 10 ngày. Ta vừa định báo cáo, ngũ tiểu thư đã tới đây." Mộc quản gia ngoài cửa nói tiếp: "Gia chủ, ngài muốn đi qua nhìn không?"

Lúc này Mộc lão gia tử đứng lên, thuận tay mặc thêm áo khoác, mở cửa thư phòng, lôi kéo cổ áo, nói với Mộc quản gia bên ngoài: "Đi thôi, đi qua nhìn xem." Nói xong đi lên trước, Mộc quản gia cũng kính theo sau.

Mộc Ninh Ngọc nhìn lãi gia tử đi tới, vành mắt đỏ lên: "Ông nội, người đi xem tứ ca, hắn hiện tại hôn mê không tỉnh."

Mộc lão gia tử thấp giọng trả lời: "Ta đang định đi qua, cháu cùng ông đi. Có ông tiểu tứ sẽ không sao."

Trong lòng Mộc Ninh Ngọc vui vẻ, từ nhỏ gia gia đã thiên vị phế vật kia, chẳng phải bởi vì hắn gánh không gánh nổi, vác không vác nổi sao? Gia gia rất bận, kì thật thời gian ở cùng phế vật kia cũng không nhiều lắm, phế vật kia cơ bản cũng là quản gia và người máy nuôi lớn. Tuy vật chất gia gia luôn đối xử bình đẳng nhưng so sánh lên, gia gia không thân với anh em bọn họ, lại rất chú ý đến phế vật kia. Liền lấy ví dụ lần này đi Địa Cầu, mẹ đều nói, đây là vì hái thuốc cho phế vật kia. Còn có, gia gia vận dụng quan hệ giúp phế vật kia có tư cách vào trường quân đội Đệ Nhất Tinh Minh. Phải biết, đại ca nhị ca trước kia không có đãi ngộ này, dựa vào cái gì phế vật kia lại có thể?

"Gia chủ, ngài tới rồi, là tới xem Ảnh nhi sao?"

Mộc Ninh Ngọc bị mẹ đqsnh gãy suy nghĩ, phục hồi tinh thần lại vội vàng đi phía trước dẫn đường: "Gia gia, bên này."

Mộc lão gia tử dùng dị năng trả xét tình huống Mộc Ninh Ảnh rõ ràng, sắc mặt càng thêm nghiêm túc, làm hai mẹ con đang đứng cả kinh, chẳng lẽ có ám thương khác, mà Ngũ trưởng lão không nhìn ra được?

"Gia chủ, Ảnh nhi sẽ không sao chứ?" Vạn Phi nóng nảy, tâm tình vừa mới hồi phục bị lão gia tử khơi mào, trong lòng bất ổn.

"Không sao, tiểu tứ tĩnh dưỡng là tốt, đợi lát nữa ta cho quản gia đưa qua chút thuốc, dưỡng thật tốt, chưa nửa tháng là có thể hoàn hảo như ban đầu." Mộc lão gia tử thu hồi dị năng, đứng lên xua tay với Vạn Phi. Người con dâu này tâm nhãn nhiều, có nhiều chuyện không nói với nàng thì tốt hơn.

Mộc lão gia tử đi ra ngoài, quản gia cũng chào hỏi đi lên. Đi một đoạn đường xa, Mộc quản gia nhìn bộ dáng nghiêm túc của gia chủ, cẩn thận hỏi: "Gia chủ, tứ thiếu gia?"

Mộc lão gia tử nhớ tình huống phát hiện ở tiểu tứ, tiểu tứ là thiên phú cấp S đồng thời thức tỉnh Mộc hệ dị năng, thực lực so với bạn cùng lứa xem như xếp hàng đầu, trên Tinh Võng so đấu gặp được cao thủ bị thương không có gì đáng trách. Nhưng vừa rồi, ông tìm được dị năng tiểu tứ lại có cảm giác ẩn ẩn bị thần phục. Tình huống dị năng thần phục như vậy, chỉ phát sinh chỉ phát sinh ở cùng hệ cấp thấp thuần phục cấp cao, tiểu tứ đã là thiên phú cấp S, muốn hắn thần phục, chỉ sợ thiên phú cấp SS mộc hệ cũng không làm được, như vậy người này....Nghĩ đến đây, Mộc lão gia tử hít một hơi, chuyện này không có khả năng, khả năng là đã xảy ra ngoài ý muốn khác.

Vì thế ông quay đầu "Có tra xét tiểu tử tỉ thí cùng ai không? Đối phương là ai?"

Mộc quản gia thành thật đáp: "Tra không ra, tứ thiếu thiết lập bảo mật quyền hạn tối cáo, chúng ta không có biện pháp tra."

"Vậy chỉ có chờ hắn tỉnh lại hỏi, thông báo xuống, lưu ý chặt chẽ sân thi đấu gần nhất, đặc biệt tin tức người có thiên phú dị năng cao." Mộc lão gia tử hiển hiên có chút lo lắng sốt ruột, phân phó đi xuống, liền sợ đối phương có âm mưu nhằm vào Mộc gia.

"Nhận được, gia chủ." Mộc quản gia sửng sốt, lập tức đáp lời.

"Đúng rồi, mai chúng ta đi xem Tiểu Đồng khôi phục thế nào, có thể nói, liên tiếp trở về tĩnh dưỡng, vừa rồi ta đi một chuyến, nơi đó đều sắp phiên thiên(?)."

Ngày hôm sau Mộc Lâm Đồng ngủ say tỉnh lại, cả người thần thanh khí sảng.

Lúc Mộc lão gia tử tới đây, Mộc Lâm Đồng vừa vặn kiểm tra sức khoẻ xong. Bác sĩ kia vừa thấy Mộc lão gia tử, liền cung kính giao bản báo cáo sức khoẻ rồi lui xuống.

Mộc lão gia tử nhìn tinh thần tôn tử tốt không ít, nằm kiêm tra đo lường buổi sáng cũng không buồn ngủ, xem ra bước đi này của ông đúng rồi, Hoàn Hồn Đan thật sự có thể chữa chứng mất ngủ của tôn tử. Nhìn bản báo cáo có xu hướng hoàn toàn bình thường, rốt cuộc Mộc lão gia tử nhẹ nhàng thở ra, xem ra hôm nay có thể xuất viện."

"Tiểu Đồng còn chỗ nào không thoải mái không?" Mộc lão gia tử nghĩ nghĩ, vẫn muốn xác nhận lại.

Mộc Lâm Đồng chớp chớp mắt, trong hồn khối ngoại trừ ngủ có trí nhớ không nhiều lắm, cho dù hiện tại cậu dung hợp một bộ phận nhỏ, cũng có thể rõ ràng hết, gia gia của cậu đối với cậu thật sự tốt. Hiện tại cậu nhất thời không quên, nhỏ giọng trả lời "Cháu cảm giác rất tốt, về sau cũng không có chứng thích ngủ."

"Ông xem báo cáo sức khoẻ của cháu cũng bình thường, vậy hôm nay liền mang cháu trở về, vừa vặn đại bá bọn họ đều ở, phải vui vẻ gặp nhau một chút." Mộc lão gia tử sờ đầu cháu trai một chút, tâm tình tốt nói: "Đi thôi, đi dọn dẹp."

Mộc lão gia tử mang theo Mộc Lâm Đồng ngồi phi hành khí trở lại Mộc gia, vừa mới đáp xuống, một người đàn ông thanh tú nhìn qua khoảng 30 tuổi đi tới, đằng sau là hai thanh niên khoảng hai mươi mấy tuổi nhìn tương tự hắn.

Người đàn ông nói với Mộc lão gia tử: "Phụ thân, người đã trở lại." Sau đó cười với Mộc Lâm Đồng "Tiểu Đồng cũng trở lại rồi, thân thể có khoẻ không?"

"Ông nội, tam đệ." Hai thanh niên đằng sau cũng theo kịp chào hỏi.

Mộc Lâm Đồng nghĩ nghĩ, người đàn ông này chính là đại bá Mộc Văn Thông kia đi, bên cạnh là hai con trai của đại bá. Bên trái có khí chất giống đại bá xem ra là con trai cả Mộc Ninh Diệu. Bên phải còn mặc quân trang không cần phải nói là con thứ hai tòng quân Mộc Ninh Phong.

Mộc Lâm Đồng phát hiện 3 người đều ẩn ẩn nhìn chằm chằm cậu, cũng ngẩng đầu lên thành thật  kêu một tiếng "Đại bá, đại ca, nhị ca."

Ba người sửng sốt, nhìn ánh mắt trong veo không hề có bộ dáng ủ rũ, như thế nào cũng không có biện pháp liên hệ đến gia hoả đứng cũng có thể ngủ trước kia.

Cuối cùng cũng là Mộc Văn Thông phản ứng trước, hổ nhẹ một tiếng "Xem tinh thần Tiểu Đồng, nhìn qua tốt không ít, cứ như vậy ông nội ngươi cũng không cần lo lắng một tháng sau ngươi đi trường Quân Đội Đệ Nhất Tinh Minh có vấn đề."

Lời này rơi xuống, Mộc Lâm Đồng rõ ràng cảm nhận được ánh mắt của hai vị ca ca có biến hoá vi diệu, tuy rằng chỉ trong nháy mắt, nhưng vẫn bị Mộc Lâm Đồng nháy mắt bắt được tia dao động. Mộc Lâm Đồng liếc mắt, xem ra hai vị đại ca cũng có chút bất mãn với mình?

Lúc này, Mộc quản gia đi tới "Gia chủ, có thể ăn cơm."

Chờ mấy người ngồi trước bàn cơm, Mộc Lâm Đồng nhìn thiếu nữ đối diện đang gắt gao nhìn chằm chằm mình, đây là ngũ muội?

Mộc Văn Thông nhìn con gái "Ngọc Nhi, sao con không chào hỏi?"

Thiếu nữ liếc mắt nhìn phụ thân cùng ông nội một cái, không tình nguyện chào hỏi "Tam ca."

Mộc Lâm Đồng nhìn bộ dáng không tình nguyện của đối phương, khoé miệng hơi nhếch lên, ngẩng đầu lên "Ngũ muội, đã lâu không gặp."

Thiếu nữ nhớ đến tình cảnh bị nhốt ngoài sân không vào được , tức khắc cả người đều không tốt, nhìn ông nội ở đây, nàng hít sâu một hơi, cúi đầu mồm to ăn cơm.

Nữ nhân ung dung bên cạnh nàng nhìn lại đây, đúng là đại bá mẫu của cậu, tuy rằng nữ nhân này mỗi lần đối với cậu đều ôn hoà, nhưng Mộc Lâm Đồng vẫn cảm nhận được nàng không thích mình, chán ghét trong đó so với song bào thai còn nhiều hơn, thậm chí có cả hận ý ở bên trong.

Mộc Lâm Đồng âm thầm hồi tưởng kí ức hai ngày này, đại bá mẫu này xuất thân từ Vạn gia, Vạn gia kinh doanh các loại thương nghiệp, bao gồm số lượng lớn nhà hàng, khách sạn, bất động sản, cơ hồ trải rộng toàn Tinh Mình, tài lực không thể nói là không lớn. Nhưng Vạn gia lại có một khuyết điểm chí mạng, không nắm giữ huyết mạch tinh thông chỉ có thể ở đáy thế gia nhất lưu, so với Mộc gia dược tề, nắm giữ kĩ thuật cơ giáp Đường gia, Vạn gia này ai cũng có thể thay thế được, nếu không dựa vào liên hôn, hôm nay chỉ sợ không chạm vào vị trí này.

Đại bá này gả đến Mộc gia, rõ ràng là gả cao, không lo ăn mặc, đại bá cũng không giống con cháu thế gia khác mang về cho nàng mấy con ngoài giá thú. Mà chính mình cũng không đắc tội nàng, vậu hận ý kia từ đâu mà đến? Mộc Lâm Đồng sờ cằm, thật là nghĩ trăm lần cũng không ra.

Chẳng lẽ nàng biết chuyện mình đánh thương con trai bảo bối của nàng? Không có khả năng. Chính mình cũng là hai ngày này mới biết cái kia muốn lén lút xuống tay với mình, cuối cùng bị phản đánh trở lại vẫn luôn là tứ đệ vẫn luôn tìm mình gây phiền phức.

"Phụ thân, Tiểu Ảnh đến bây giờ cũng chưa tỉnh lại, con thật sự lo lắng có ảnh hưởng với thân thể nó." Vạn Phi cố gắng nén lại ác ý với tiểu tể tử, buông đũa nói với Mộc lão gia tử.

"Đợi lát nữa cơm nước xong ta lại đi nhìn xem, hắn đây là bị thương tinh thần lực, chờ chữa trị không sai biệt lắm sẽ tỉnh lại." Mộc lão gia tử dừng một chút, quay đầu nhìn Mộc Lâm Đồng nói "Tiểu Đồng, đợi lát nữa cùng ta đi xem tứ đệ của con."

"Vâng, gia gia." Mộc Lâm Đồng đáp, mắt sắc nhìn đến Mộc Ninh Ngọc mới buông đũa biểu tình muốn mở miệng nói liền bị mẹ nàng trừng mắt trở về.

Dù sao tên kia không nằm mười ngày nửa tháng, khẳng định không có biện pháp tỉnh lại, điểm này cậu có thể khẳng định. Hắn không tỉnh lại, Mộc Ninh Ngọc cũng không tìm mình phiền phức, trong thời gian này có thể tinh tế nghiên cứu kí ức, nghĩ đến bức ảnh trên Tinh Bác kia, Mộc Lâm Đồng mắt sáng lên thần thái kinh người.





Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#dammy