Chương 23: Ba hợp một (2)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Một số học trưởng phụ trách tân sinh báo danh thời điểm gặp Mộc Lâm Đồng bị kinh diễm bởi tướng mạo kinh diễm của cậu, ánh mắt mấy học trưởng không ngừng trao đổi cái gì. Còn thỉnh thoảng hỏi cậu có bạn trai bạn gái không, hỏi đông hỏi tây, vô cùng bát quái làm cho Mộc Lâm Đồng bất đắc dĩ.

Nhưng mà sau khi Mộc Lâm Đồng dùng quang não báo danh, thời điểm tin tức cá nhân ghi vào, tròng mắt vài vị học trưởng đều phải lồi ra, thì ra học đệ đẹp như vậy lại là đệ nhất phế vật trong truyền thuyết! Bởi vì phản ứng quá mức kịch liệt, không khí hiện trường vô cùng xấu hổ. Vài vị học trưởng cũng không mắt đi mày lại, trực tiếp sợ ngây người, không biết nên nói gì mới tốt, trong đó có một người còn không cẩn thận dẫm vào chân người khác, học trưởng bị dẫm theo phản xạ lùi về sau đụng vào người khác, cảnh tượng vô cùng hỗn loạn.

Cuối cùng có một người đi ra kết thúc, mang theo Mộc Lâm Đồng đi làm quen hoàn cảnh, sau đó đăng kí kí túc xá.

Trường Quân Đội Đệ Nhất Tinh Minh chiếm diện tích cực lớn, kí túc xá học sinh trước nay đều thừa, đặc biệt là hệ thực vật nhân số cực nhỏ, có thể nói một người ở một phòng cũng được. Nghe nói năm nay hệ thực vật mới có 200 tân sinh, so với các hệ khác như hệ cơ giáp, hệ chỉ huy, động cái đều có mấy vạn tân sinh, không thể nói là không ít. So với các hệ khác, điều kiện ở nơi này vẫn tương đối tốt. Điều không tốt chính là kéo bè kéo lũ đánh nhau không có ưu thế, nhân số một hệ còn kém một ban người khác, ngẫm lại cũng quá ngược.

Chọn một nơi tương đối an tĩnh, sau khi tới gần kí túc xá trong rừng cây, Mộc Lâm  Đồng dưới sự dẫn dắt của học trưởng, đi tới phòng thi thử lần này.

Mộc Lâm Đồng vừa mới ngồi xuống, ánh mắt xung quanh lập tức tụ lại đây, chung quanh bắt đầu khe khẽ nói nhỏ.

"Xem kìa, bên cạnh cửa sổ chính là Mộc gia tam thiếu, ngươi đã nghe qua sự tích của hắn chưa?"

"Còn cần ngươi nói, không phải toàn bộ Tinh Minh đều biết sao?"

"Vốn dĩ kì nghỉ đông ta không ôn tập, trong lòng có chút bất ổn, nhìn thấy hắn ta liền bình tĩnh, dù sao có người lót đế."

"Hắn thật sự thi 0 điểm, đề nhiều lựa chọn như vậy cũng có thể được 0 điểm cũng được gọi là một loại thực lực."

"Thật, ta trước kia cùng trường với hắn, đợi lát nữa bắt đầu ngươi sẽ biết, tên kia không viết, trực tiếp ngủ, sét đánh không động."

"Lợi hại."

"Đừng ồn, lát nữa thi tốt, lần này ta chính là muốn được đứng nhất, phải biết nam thần của ta từ khi nhập học đến tốt nghiệp đều là thủ tịch. Chỉ cần đứng nhất , đó là cùng nam thần đứng cùng vị trí, ta là người cách nam thần gần nhất, ha ha ha......"

"Tình địch, rút đao đi."

"Tình địch +186."

"Một đám nông cạn, phải biết Mộc tam thiếu chính là nhân vật nổi tiếng sánh ngang cùng nam thần các ngươi, còn có tư liệu nam thần các ngươi chính là cơ mật tối cáo, trên mạng một cái ảnh cũng không có, hiện tại một cái tin tức cũng không tìm thấy, theo ta so ra còn kém Mộc tam thiếu."

"Lăn."

"Tìm chết."

"Nhân tra, ngươi cũng xứng nói lời này?"

..........

Mộc Lâm Đồng: "......" Bọn họ đang nói đến ai? Cái nam thần này thoạt nhìn rất được hoan nghênh, có cơ hội cậu nhất định muốn nhìn rốt cuộc là hắn đẹp hay Tiểu Bạch đẹp.

Không chờ cậu nghĩ nhiều, âm thanh đã vang lên, trong phòng mỗi bàn đều hiện lên một màn hình. Mộc Lâm Đồng ấn quang não trên tay kết nối, sau khi xác minh thân phận, phát hiện giờ phút này quang não đã bị hạn chế không có biện pháp mở ra.

Sau 15 phút, âm thanh chính thức vang lên, mọi người bắt đầu vùi đầu làm đề thi.

Mỗi một màn hình nhìn qua đều rất lớn, lại chỉ có tin tức xác minh trói định mới có thể nhìn thấy nội dung trên màn hình, cho nên chẳng sợ đề thi giống nhau như đúc, người xung quanh cũng không nhìn thấy, tự nhiên vô pháp gian lận.

Nhìn đề mục bên trong, trí nhớ cực tốt, cậu làm bài với tốc độ rất nhanh. Bài tập này, đối ứng với trí thức bên trong tư liệu ôn tập, Mộc Lâm Đồng làm không cần tốn sức.

Thí sinh phụ cận bị kẹt sau 10 phút làm bài, liền muốn tìm chút an ủi, vừa thấy gia hoả này thế nào lại không giống trong truyền thuyết, như thế nào lại không ngủ?

Không chỉ có một người, thí sinh chung quanh đều lén lút chờ người trong truyền thuyết không viết, nằm bò ra ngủ, vẫn luôn thi 0 điểm. Kết quả hiện tại đối phương cũng không ngáp, thoạt nhìn làm bài rất nghiêm túc.

Đây là tình huống gì? Cùng kịch bản dự đoán không đúng. Ngươi ngủ nhanh lên, đại huynh đệ.

Rốt cuộc nửa giờ sau, Mộc Lâm Đồng ở trước mắt bao người, rốt cuộc như mọi người mong muốn, ghé vào bàn ngủ rồi.

Mọi người âm thầm nhẹ nhàng thở ra,  lúc này mới thật, giả học bá cái gì, còn không phải soái không quá 3 giây? Không bằng ngoan ngoãn nằm xuống, cho mọi người an tâm làm bài.

Cuộc thi kéo dài khoảng hai tiếng rưỡi, đề thi cực nhiều, không ít người trong thời gian quy định chưa thể làm xong, sau khi kết thúc người thi trượt tức khắc quỷ khóc sói gào, sau đó bị mọi người chụp tát, bởi vì sau khi thi 5 phút liền có thành tích và số báo danh.

5 phút sau, quang não mọi người chợt loé, bên trong là phiếu điểm và số báo danh tương ứng.

Trong 30 giây, trong phòng yên tĩnh đến mức chỉ nghe thấy tiếng hít thở, sau 30 giây tràn ngập phiền muộn.

Mộc Lâm Đồng chọc mở quang não, bên trong là phiếu điểm chính mình, thành tích 300 điểm (tối đa 300 điểm), số báo danh tương ứng 18000000. Số 18 là niên hiệu, trước mắt đã trải qua 12018 năm, 000000 đằng sau mới là số báo danh. Có thể thấy số lượng tân sinh năm nay không ít, có tận sáu con số.

"A a a a, số 0 của ta đâu, ai cầm, đó là vị trí cách nam thần ta gần nhất."

"Câm miệng, số 0 là thủ tịch niên cấp, ngay lập tức sẽ công bố."

Thời điểm mọi người ngẩng đầu chờ đợi, vừa đến top 10 xuất hiện trên màn hình. Bên trong tất cả đều là tên con cháu thế gia, nhưng thủ tịch mọi người tò mò nhất, sau khi thấy rõ ràng lại không thể tin được.

"Fuck, hẳn là ta bị hoa mắt, ha hả, sao có thể?"

"Ta cũng vậy, ta dụi mắt trước."

"A, không có khả năng, thế nhưng lại là phế vật kia!"

"Thế nhưng là điểm tối đa, 50 năm qua, kì thi nhập học điểm tối đa chỉ có một người, giờ biến thành hai."

Mộc lão gia tử tự nhiên nhận được tin tức, cười không khép được miệng, bừng tỉnh như nhìn thấy con trai đang trấn thủ nơi xa xôi.

Mộc Ninh Ngọc nhìn tin tức, mặt không thể tin: "Anh, ngươi xem có phải sai rồi không, phế vật kia, hắn tại sao có thể thi được thủ tịch?"

Mộc Ninh Ảnh xoa đầu em gái "Sau này ít chọc hắn, hắn không đơn giản như bề ngoài."

Khương Minh Hạo nghiến răng nghiến lợi, đầy mặt âm trầm, nhưng mà nghĩ nghĩ, vẫn gửi tin tức cho gia tộc.

Đường Yến Thu nhìn tên đầu bảng, tấm tắc hai tiếng, Mộc tam thiếu này chân nhân bất lộ tướng, vẫn báo với người trong nhà.

..........

Chương này dài quá đi 🥲🥲🥲

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#dammy