Chương 26: Tổ chức ngàn năm

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Người đàn ông cũng không tính mở sạp tiếp, dù sao tới đây bày quán cũng vì lượng người lớn, chọn mục tiêu tốt hơn. Tuy rằng bọn họ tạm thời không dám xuống tay ở trường học, nhưng tìm kiếm trước cũng là lựa chọn không tồi. Huống chi, tạm thời nơi này là chốn dung thân của bọn họ, nhà họ Bách bên kia gần đây truy đuổi gắt gạo, đã có mấy căn cứ bí mật bị bắt, cứ điểm tại Trung Ương tinh này cũng không thể bị phát hiện.

Sau khi đem tất cả đồ vào khoá không gian, người đàn ông mở quang não, nhìn ảnh chụp bên trong tư liệu tuyệt mật, bên trong rõ ràng là một bức hoạ từ thời viễn cổ, nam tử bên trong cổ trang tóc đen như thác nước, mặt mày như hoạ. Đây đặt ở hiện tại tuyệt đối là đồ cổ giá trên trời đều không mua được, người đàn ông thầm nghĩ, không biết nghĩa phụ vẫn luôn tìm người này làm gì, bọn họ đã thành lập mấy ngàn năm, bao nhiêu thế hệ thượng tầng đều đều tìm nam tử bên trong bức hoạ, nhưng cũng không ai biết rốt cuộc là vì cái gì, cũng không ai biết nam tử này là ai.

Người vừa rồi cùng bức hoạ giống nhau như đúc, chính là còn mang theo nét trẻ con, cũng không có đầu tóc đen kinh diễm người. Nhưng khí chất thật ra không kém bao nhiêu.

Nhìn phương hướng Mộc Lâm Đồng rời đi, người đàn ông ho nhẹ vài tiếng, chính mình hiện tại đi tra tư liệu người này. Chuyên nghiệp nuôi trồng thực vật sao? Tuy rằng trong lòng đại khái đã biết thân phận đối phương, nhưng luôn cảm thấy có chút tạo hoá trêu người, những năm gần đây, mọi người vẫn luôn nhìn chằm chằm những người thiên phú dị bẩm.

Khi Mộc Lâm Đồng đuổi kịp Trương Kỳ và Đường Yến Đông, Đường Yến Đông bởi vì vấn đề thể lực nên bị Trương Kỳ đuổi kịp, giật lấy Mộc Thiên Liễu cọ cọ.

Học sinh xung quanh chỉ trỏ, còn có người lấy quang não ra quay chụp.

Nhìn thân thể của Đường Yến Đông sắp không chịu nổi, cậu tiến lên một phen kéo Trương Kỳ đang miêu tính quá độ ra. Âm thầm đưa năng lượng theo lòng bàn tay vào cơ thể Trương Kỳ, Trương Kỳ giật mình một cái sau đó tỉnh táo lại. Nhìn Đường Yến Đông ở đây, hắn sửng sốt, tuy không biết Mộc Lâm Đồng đã làm gì, nhưng có thể làm Trương Kỳ tỉnh táo lại nhanh như vậy từ cái bệnh trạng quái dị, Mộc tam thiếu dường như không phế giống trong lời đồn?

"Chết tiệt, vừa nãy xảy ra chuyện gì?" Trương Kỳ sợ ngây người đối với biểu hiện giống như hít ma túy vừa rồi, sống lớn như vậy vẫn là lần đầu tiên bị đồ bên ngoài câu hồn ngoại trừ cá nhỏ. Đm, thật đáng sợ.

"Ai biết ngươi làm cái quỷ gì? Giống như bị điên, mùa xuân còn chưa đến ngươi phát tình cái gì?" Đường Yến Đông nhớ lại hành động quái dị vừa rồi của Trương Kỳ, cả người đều không tốt. Nghĩ đến trước đây đối phương đem mặt chôn trong mâm cá, cảm thấy cả người chính mình đều là mùi cá. Vừa dứt lời, hắn liền phát hiện Trương Kỳ nhìn chằm chằm đồ vật trong tay hắn, phảng phất phải lao tới đây ngay sau đó.

"Trước ngươi cất đồ vào khoá không gian, lát nữa ta giải thích với các ngươi." Mộc Lâm Đồng nhìn Trương Kỳ sắp tái phát, chạy nhanh nói với Đường Yến Đông: "Hiện tại chúng ta ra khỏi nơi này trước."

Đường Yến Đông nhìn theo tầm mắt Mộc Lâm Đồng, chung quanh không ít người nhìn xem náo nhiệt của bọn họ: "Nhanh lên, đi ngay."

Trương Kỳ còn không phản ứng lại, hắn bị đồ vật trong tay Đường Yến Đông thủ hút, hiện tại nghe nói phải đi lập tức không đồng ý: "Không được, đồ của ta còn chưa mua được...."

"Lần sau đi, chủ quán người ta đã sớm đi rồi."

.......

Ba người trở lại phòng học, Mộc Lâm Đồng sau khi giải thích, biểu tình hai người đều có chút không thể miêu tả.

"Cũng chính là ta bị ảnh hưởng bởi đồ vật kia?" Trương Kỳ nhớ tới trạng thái chính mình vừa rồi, trong lòng quả thực còn sợ hãi, hơn nữa còn xấu hổ bởi cái bộ dạng ngu xuẩn vừa rồi.

"Cái này có ảnh hưởng đối với các sủng vật họ mèo, nhưng mà ta không biết vì sao một thú nhân như ngươi còn sẽ bị ảnh hưởng. Mẹ ngươi không nói cho ngươi cái này sao?" Mộc Lâm Đồng cũng không hiểu biết quá nhiều thế giới thú nhân này, bởi vì họ không phải yêu từ, rồi lại có thể hoá thành hình thú, năng lượng sử dụng còn không tương đồng. Miêu yêu hoá hình, kì thật không bị Mộc Thiên Liễu ảnh hưởng quá nhiều.

"Ha ha ha, đái khái bởi vì hắn ngốc?" Đường Yến Đông không phúc hậu cười nói, trong lòng có cảm giác thoải mái.

"Ta tuy rằng là thú nhân, nhưng lớn lên ở bổn giá, trong nhà chỉ có ta và mẹ là mèo. Bởi vì nguyên nhân nào đó, ta quanh năm suốt tháng cơ hồ chưa thấy qua mẹ biến thành hình thú. Hơn nữa lực công kích của ta không phải rất mạnh, ở nhà không học quá nhiều huấn luyện thú nhân." Trương Kỳ sờ mũi nói, chính mình cũng không muốn biến trở về hình thú. Vốn dĩ thực lực không phải rất mạnh, biến thành hình thú càng yếu ba phần, chỉ có thể bán mạnh, còn bị ảnh cả tóm lại vuốt lông, thật là chịu đủ rồi.

Lúc này bên ngoài truyền đến một giọng nữ: "Trương Kỳ các ngươi lại làm gì?"

Mấy người quay người lại, là Vạn Đình, thoạt nhìn tâm tình không phải rất tốt, đằng sau đi theo chính là Lưu Quân.

"Làm sao vậy?" Trương Kỳ đầy mặt dấu chấm hỏi, chính mình vừa rồi như vậy, nữ nhân này hẳn là không thấy được.

Vạn Đình thấy bộ dạng này của hắn, tức không có chỗ nói: "Ngươi xem diễn đàn trường."

Vạn Đình click mở diễn đàn, tạo một liên kết trong nhóm lớp.

"Tân sinh chuyên ngành nuôi trồng thực vật năm nay không chỉ phế hơn so với năm trước, có Mộc tam thiếu năm đó Tinh Minh khiếp không nói, còn có một kẻ điên động dục bên đường. Theo như cái này thì những người khác hẳn cũng không quá bình thường. Hình ở trên, xem rồi nói chuyện." Đây là hình ảnh mới nhất, đằng sau số người theo dõi tăng nhanh có thể nhìn thấy bằng mắt thường.

"Người của chuyên ngành đào tạo thực vật chẳng lẽ đều là thùng cơm sao? Nhìn xem cái bàn này đều ăn được, có hình có chân tướng, hình trên." Đây là bài viết phía trước.

"Những người này nhàn đến đau trứng phải không?" Trương Kỳ vừa xem liền nổ tung.

Sắc mặt những người khác cũng không phải rất tốt.

"Nói chung cũng chỉ có những người trái tim trống rỗng mới có thể chú ý đến những việc như thế này của người khác, đăng loại đồ này chỉ loè thiên hạ thôi." Mộc Lâm Đồng không phải rất để ý, đây chỉ là chuyện râu ria, bọn bọ nói cũng không tạo thành thương tổn gì.

Lúc này trong nhóm xuất hiện một tin nhắn.

Thẩm giáo sư đẹp trai: Lợi hại, nhóm học sinh của ta. Trương Kỳ tư thế của ngươi thật buồn cười, đồ trên tay Đường Yến Đông là cái gì, lát nữa đưa cho ta nghiên cứu.

Trương Kỳ miêu miêu miêu: Giáo sư, người đừng sợ thiên hạ không loạn, đây rõ ràng là cây cỏ kia có vấn đề.

Thẩm giáo sư đẹp trai: Nhìn cái kia đi, nói ngươi là thùng cơm cũng không sai. Ăn nhiều như vậy cũng không gói cho đạo sư một phần, xứng đáng.

Mỹ nhân Vạn Đình Đình: Đều tại Trương Kỳ, tất cả đều là hắn gây ra. Ăn cơm phải chọn một đống cá, đi phố đào vật còn ra tình huống làm hại chúng ta bị gắn mác kì quái, lớn như vậy ta còn chưa bị mất mặt như vậy.

Đường lão đại thiên hạ đệ nhất chế tạo sư: Lầu trên nói rất đúng, Trương Kỳ chính là một cái hố.

Lưu Quân: .....

Mộc Lâm Đồng: .....

Thẩm giáo sư đẹp trai: ha ha ha, đúng rồi, sáng mai trường học sẽ bắt đầu tổ chức hội chào đón tân sinh, sáng mai 6h45 tập trung ở sân thể dục. Trước nhắc các ngươi, tốt nhất không cần vắng mặt, chúng ta ít người, thiếu ai liếc mắt liền biết. Vốn dĩ không nhiều người lắm, phát hiện nghiêm trị không tha.

Trương Kỳ miêu miêu miêu: a a a a a a a, thật phiền a.

Đường lão đại thiên hạ đệ nhất chế tạo sư: Cái gì hội chào đón tân sinh, còn không phải mỗi cuộc họp báo của cá nhân hiệu trưởng, nói liên tục không ngừng.

Mỹ nhân Vạn Đình Đình: Cái sân thể dục kia là ngoài trời đúng không, về sau quân huấn cũng ở đó.

Lưu Quân: Nhận được.

Thẩm giáo sư đẹp trai: Cuối cùng cũng có học sinh bình thường, Lưu Quân ngày mai ngươi phụ trách mang mọi người tới. Không tới đừng trách ta không nhắc nhở các ngươi, ngày mai đi sẽ không hối hận. Bị ta phát hiện lập tức trừ điểm ngày thường, không thể bù.

Mỹ nhân Vạn Đình Đình: Hối hận cái gì, đạo sư ngài nói rõ ràng một chút, cho mọi người một chút động lực. Phải biết rằng sân thể dục kia vì để huấn luyện mà vô cùng nguyên thủy, đến lúc đó Mặt Trời quá lớn, ai cũng chịu nổi.

Trương Kỳ miêu miêu miêu: Đúng vậy, Vạn Đình lúc này mới nói tiếng người.

Mộc Lâm Đồng: Có phải Bách nam thần muốn tới không?

Thẩm giáo sư đẹp trai: Hừ, không nói cho các ngươi, tóm lại không thể vắng mặt, một người cũng không được.

Thẩm Thái Nhất giật mình, tiểu tử tốt, thế nhưng bị ngươi đoán trúng, nhưng là ta cũng không nói cho ngươi, ngày mai ai không tới, bỏ lỡ người đó hối hận.

Mộc Lâm Đồng giờ phút này cùn chờ mong, cậu có dự cảm, cậu và Tiểu Bạch rất nhanh sẽ gặp mặt.

.......

Lúc này ngoài Trung Ương tinh, bên ngoài không gian rộng lớn mê người, một phi thuyền ám sắc đang nhảy lên cực nhanh.

Cao Đằng cũng đang xử lí một ít văn kiện, đó là lão đại cố ý ném cho hắn. Sau đó hắn kinh ngạc phát hiện, tư liệu tổ chức nhóm người kia cho thấy dấu vết hoạt động từ 3000 năm trước, căn cứ vào một ít tác phong và ám hiệu, ẩn ẩn phát hiện dấu vết bọn họ. Nhưng mà khi đó bọn chúng cũng không càn rỡ phát rồ như bây giờ, lại không bị phát hiện làm ra sự việc phát điên như vậy. Nghĩ đến điều sau, lòng Cao Đằng trầm xuống.

Nhìn tư liệu này, căn cứ phá giải ám hiệu mấy năm nay, phát hiện đám người này mấy ngàn năm vẫn luôn tìm đồ vật gì đó. Toàn bộ tinh tế đều  bị tìm đến. Hơn nữa gần hai năm nay mới bị lão đại khi chấp hành nhiệm vụ phát hiện, phá một cứ điểm. Sau khi trở về tra, liền phát hiện đây là một nhóm rất lớn, ngay cả bọn họ cũng không biết đối phương mạnh bao nhiêu.

Bọn họ cũng đã từng giao thủ, bất quá chỉ là một ít tiểu lâu là, nếu không cẩn thận bị đối phương đánh trúng, làn da sẽ bị một lực lượng kì quái ăn mòn, còn sẽ lan ra. Phải có Mộc hệ dị năng giả mới có thể cắt xuống, căn cứ theo nghiên cứu của dị năng giả mộc hệ, phát hiện bọn chúng sử dụng lực lượng kì quái có thể rút sinh khí người khác ăn mòn dị năng.

Cho tới bây giờ vẫn là phát hiện dị năng hệ mộc phá bỏ công kích bọn chúng, còn có lão đại lôi hệ không sợ, một đánh một chuẩn. Nhưng mà những người bị thương đó không thể cho lão đại đánh đi, đánh lên liền vô cùng khó giải quyết.

"Lão đại, chuyện này ngài đều biết?" Nhìn lão đại còn trầm tư, Cao Đằng hỏi: "Đồ bọn chúng tìm, xem ra chúng ta có thể tìm ra trước, lại đem đối phương dẫn tới bắt hết, ngài xem biện pháp này thế nào?"

Người đàn ông đang ngồi mắt cũng chưa nâng: "Mau đến Trung Ương tinh."

Cao Đằng: "Vậy ngài đưa thứ này cho ta làm gì? Chẳng lẽ để ta đi tra thứ này?"

Trung Ương tinh, trường quân đội đệ nhất Tinh Minh, vừa qua buổi sáng 6 giờ, toàn trường liền oanh động lên.

Đi vào theo chuyên ngành, mấy người đi vào sau nhìn hệ viện chính mình còn không bằng số lẻ viện hệ khác hít hà một hơi, đối với ánh mắt đánh giá xung quanh làm như không thấy.

Ánh mắt Mộc Lâm Đồng sáng quắc, đánh giá khắp nơi, nội tâm hưng phấn dị thường.











Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#dammy