Chương 27: Hội Chào Đón Tân Sinh

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Toàn bộ sân thể dục chiếm diện tích cực lớn, chỉnh thể là hình bán cầu lõm xuống. Nhưng bên dưới sân bằng phẳng bốn phía nhô lên khán đài.

Tân sinh chậm rãi tiến vào cửa vào, đứng thẳng tại chỗ chỉ định.

Mỗi học sinh đều mặc đồng phục chỉnh tề, đồng phục của trường quân đội đệ nhất Tinh Minh chính là quân phục của binh lính sơ cấp, bên trên đeo huy hiệu trường và chuyên ngành. Sau khi vào trường quân đội đệ nhất Tinh Minh, từ năm 3 đến trước khi tốt nghiệp, nếu muốn vào quân đội liền có thể xin với trường học, trường sẽ thống nhất an bài vào quân đội.

Nhưng mỗi năm đều có quân đoàn đến trường tuyển người, quân giáo sinh ưu tú là người được các quân đoàn săn đón. Quân đội tuyển được người liền trực tiếp xin trường học, không cần chờ trường thống nhất phân phối, những học sinh đó đến khi tốt nghiệp không còn là binh lính sơ cấp, quân nhân cấp cao được đảm bảo, đến thượng sĩ không thành vấn đề.

Cho nên tạo thành tình trạng nhân số chào đón tân sinh từ năm 3 trở nên ngày càng giảm dần. Lớp 7 chỉ có một bộ phận học sinh nhỏ, những người này cơ bản không tính tòng quân, phần lớn đều là hệ dược, hệ thực vật, hệ chế tạo cơ giáp và hệ lịch sử văn khoa linh tinh, cùng cấp hệ cơ giáp và hệ chỉ huy cơ hồ không dư lại học sinh.

Mộc Lâm Đồng nhìn học trưởng học tỷ hệ cơ giáp bên cạnh ưỡn ngực động tác chỉnh tề, so với tân sinh bên này càng anh dũng, khí chất cũng bớt nóng nảy, vững vàng nội liễm.

Giờ phút này Mộc Lâm Đồng mới phát hiện những người này tương lai đều có thể trở thành một quân nhân ưu tú. Mấy ngày nay đều nhìn thấy tân sinh tính tình trẻ con nóng nảy, thiếu chút nữa cậu đã quên đây là một trường quân đội.

Nhìn thấy biểu hiện của học trưởng học tỷ, tân sinh vốn đang hưng phấn khe khẽ nói nhỏ chậm rãi im lặng, trộm đứng thẳng eo. Như là bị cảm nhiễm, tân sinh nhiều như vậy mà chỉ chưa đến 10 phút trở nên lặng yên không tiếng động.

Đứng bên trên là đạo sư mặc giáo phục trường học, nhìn đến đây, ánh mắt nhìn nhau cười. Cố lên, lũ nhóc, tâm hồn quân nhân mới được bốc cháy lên. Học trưởng học tỷ đã truyền cho các ngươi cây đuốc, hy vọng năm tiếp theo các ngươi cũng truyền cây đuốc xuống.

Trên đài rốt cuộc có người đến, là một ông lão mặc quân phục sắc mặt nghiêm trang, nhìn quân phục từ thế nhưng lại là một tướng quân.

"Hôm nay là ngày lành dành cho các tân sinh viên, tân sinh 18 ban, hoan nghênh các ngươi đã đến. Mặc kệ tương lai các ngươi đi con đường nào, các ngươi hiện tại là một người lính, là một phần tử của trường học chúng ta, chúng ta có tiêu chuẩn quân sự nghiêm ngặt. Tương lai về sau các ngươi sẽ ở cương vị khác nhau làm một quân nhân vì Tinh Minh rơi đầu chảy máu.... Sau đây xin mời đại diện tân sinh viên lên tuyên thệ."

Tân sinh viên với giọng nói còn non nớt, tuyên thệ: "Tuân lệnh, dũng cảm tiến lên, lấy linh hồn quân đội, bảo vệ liên minh." Sau khi kết thúc, trường bắt đầu phất cờ.

Ngay khi mặt trời mới mọc, một mảng ánh sáng đỏ cam của mặt trời chiếu lên khuôn mặt mọi người, sau khi giai điệu quen thuộc mênh mông vang lên, lá cờ đỏ lửa chậm rãi bay lên, ngọn lửa trong tim mọi người cũng dâng lên cùng với lá cờ.

Nhìn lá cờ đỏ lửa dần dần dâng lên, Mộc Lâm Đồng cảm thấy tâm thái mình cũng trẻ ra, nhìn xung quanh đều là khuôn mặt  tuổi trẻ đầy khao khát, không khỏi mỉm cười.

Đây là một học viện quân sự, có lẽ Tiểu Bạch cũng đã từng ở nơi này chảy mồ hôi, đầy nhiệt huyết, từng bước trưởng thành. Chính mình cũng có thể ở đây, theo dấu chân của anh, từng bước tới gần anh.

Sau khi kéo cờ xong, mọi người theo thứ tự đến hàng ghế khán giả. Vừa mới ngồi xuống, mấy người phảng phất bị tẩy não rốt cuộc hoàn hồn.

"Ta cảm thấy về sau nhất định sẽ trở thành một quân nhân vĩ đại." Trương Kỳ nắm tay nói, ánh lửa hiện lên trong mắt hắn, tâm thái bừng bừng, nóng lòng muốn thử, não động chính mình trở thành quân nhân anh tuấn.

"Ta về sau là một đại sư chế tạo cơ giáp cho một quân đoàn lợi hại, ta muốn giống như ông nội không chỉ có thể thiết kế cơ giáp tốt nhất còn có thể xông pha chiến trường." Đường Yến Đông cũng không do dự nói ra lý tưởng của mình, ông nội vẫn luôn là thần tượng của hắn, hắn muốn có thể đạt đến độ cao của ông nội, thậm chí vượt qua cả ông nội.

Những người khác không lên tiếng, bộ dáng suy tư, xem ra đều có suy nghĩ của chính mình.

Không biết ai hô một tiếng: "Xem, bắt đầu biểu diễn rồi."

Chỉ thấy một đội thanh niên cao lớn mặc giáo phục tương đồng đi đến đài trung tâm, trên không còn có hình ảnh 3 chiều khổng lồ, phát sóng trực tiếp quay 360 độ không góc chết.

"Oa, đó là học trưởng khoa cơ giáp, nhìn qua đều thật đẹp trai."

"Thật muốn đến hệ cơ giáp."

"Nghe nói cơ giáp hệ nếu có thành tích tốt, có thể được khen thưởng cơ giáp."

"Đúng vậy, trường quân đội đệ nhất Tinh Minh thật là giàu."

"Đúng, trường quân đội đệ nhất Tinh Minh đều tài trợ cực tốt, nghe nói năm nay không chỉ Đường gia tài trợ một đống cơ giáp còn có Mộc gia tài trợ một đám thuốc, cho nên khen thưởng này đó, không phải giả."

"Xem, bọn họ thả cơ giáp ra."

Lúc này học sinh hệ cơ giáp trên đài lấy cơ giáp ra, cư nhiên là cơ giáp thuần một sắc đen, là cơ giáp cấp B mới nhất của Đường gia, hệ 98876, nháy mắt xuất hiện hai mươi đài cơ giáp, thoạt nhìn uy vũ không thôi. Bên ngoài yết giá 12 triệu điểm tín dụng , còn hạn lượng bán ra, hiện tại lấy một phát 20 đài, tin rằng cũng cấp cho trường không chỉ như vậy, có thể nói đại tài khí thô. Sử dụng tài liệu đặc thù chế tạo, đây là một đám cơ giáp tăng thực lực cận chiến, dưới cải tạo cũng không suy yếu khả năng viễn trình, tăng mạnh hệ thống phòng ngự, vô cùng thích hợp cho trường quân đội huấn luyện nhiều hơn thực chiến, giảm bớt cơ giáp tổn thương vô ý, trên chiến trường cũng đảm bảo an toàn của người trong cơ giáp. Nghe nói loại cơ giáp này đã bắt đầu thử chế tạo cấp A, tin rằng không lâu sau sẽ ra đời.

"Đường Yến Đông, đây là cơ giáp nhà ngươi đi? Thật là lợi hại, ta cũng muốn có một đài, ngươi có không?" Trương Kỳ hứng thú bừng bừng nói.

"Có, đây là thành quả nghiên cứu của đại ca ta, thời điểm bắt đầu đầu tư, ta có hỏi muốn một đài, hiện tại trong khoá không gian." Đường Yến Đông gật đầu trả lời, hắn không nói trong khoá không gian của hắn còn có loại khác.

"Anh ngươi thật lợi hại, quay về cho ta xem." Trương Kỳ nịnh nọt sát lại đây.

"Được, ta cho ngươi xem một đống linh kiện."

"Ý ngươi là gì, linh kiện?"

"Lúc ở nhà tò mò cấu tạo, ta hủy nó đi, không thể lắp lại."

".....Ngươi thật là độc."

Mộc Lâm Đồng nghĩ đến bên trong khoá không gian cũng có mấy cơ giáp, Mộc lão gia tử sợ cậu không quên, abd mỗi loại một đài. Trước đây cậu không có mấy hứng thú, hiện tại nếu muốn đi hệ cơ giáp vậy khẳng định cần dùng đến.

Ngay khi mọi người cho rằng tiếp theo sẽ là một trận so đấu cơ giáp kịch liệt thì trên đài vang lên một tiếng nhạc nhẹ nhàng, trước khi mọi người kịp phản ứng, hai mươi cơ giáp trên sân khấu đã nhảy điệu Mecha (điệu nhảy robot)

"..." Khán đài một mảnh trầm mặc, nhìn những động tác cứng đờ của cơ giáp, thân thể vặn vẹo, hận không thể chọc mù đôi mắt.

Không nói đến bóng ma tâm lí của người xem, hai mươi học sinh hệ cơ giáp cũng đang mắng m* nó, bọn họ đều là học sinh cầm cờ đi trước, vốn dĩ có thể nhận được cơ giáp khen thưởng. Nhưng hiệu trưởng lâm thời lại có một yêu cầu, không làm chẳng khác nào từ bỏ khen thưởng. Bọn họ có thể làm sao bây giờ, vì cơ giáp phải nhảy thôi, tiết tháo là cái gì, dù sao cũng phải chỉ mình mất mặt.

"Thì ra cơ giáp nhà ngươi dùng như thế này, trách không được ngươi muốn huỷ đi." Trương Kỳ cười ha ha, nhớ tới lời của Đường Yến Đông trêu cợt trở lại.

Mặt Đường Yến Đông đều nghẹn đỏ, nửa ngày không nói một câu.

Ở trên trời Cao Đằng xem được tất cả, cũng nhịn không được cười ha hả, hắn cam đoan đây có bút tích của hiệu trưởng cáo già. Xem ra lão cáo già phỏng chừng ăn thiệt thòi ở Đường gia, lúc này buồn bực trả thù lại. Chỉ là đáng thương những học đệ của mình. Nhưng mà nhảy cũng không tệ lắm,  Cao Đằng không phúc hậu nghĩ.

Lúc này phong cách thay đổi, hai mươi cơ giáp phân ra mười đội, đánh nhau dưới sự cảm thán của mọi người.

Cao Đằng nhìn uy lực cơ giáp phía dưới, âm thầm đánh giá trình độ cơ giáp cấp A tương tự. Vừa lòng gật đầu, xem ra quân đoàn số 8 của họ lại có cơ giáp mới. Với quan hệ của Đường gia và Bách gia, một khi Đường gia chế tạo ra cơ giáp kiểu mới, đều sẽ suy xét ưu tiên cung cấp cho quân Bách gia.

Mặc dù đằng trước bị cơ giáp múa may cảm động, đằng sau thực chiến, dù là thực lực của học sinh hệ cơ giáp hay uy lực của chính cơ giáp đều làm mọi người tinh thần chấn động, mắt không chớp, không nhịn được phát ra từng trận âm thanh ủng hộ.

Sau khi hệ chỉ huy đi lên, hệ chỉ huy và hệ cơ giáp luôn là quan hệ hợp tác, lần này cũng vậy. Hệ cơ giáp chia làm mấy tiểu đội, bên trên mở rộng, một bản đồ chiến đấu tùy tiện hiện lên, mấy tiểu đội bắt đầu đối chiến.

.......

Đi qua rất nhiều tiết mục, mặt trời dần lên cao, thoạt nhìn hội chào đón người mới sắp kết thúc.

Cao Đằng nhận được tín hiệu của hiệu trưởng, bắt đầu gửi tin tức cho lão đại. Không giống mình chạy ra xem náo nhiệt, lão đại hiện còn ở trong phi hành khí ở cạnh học viện xử lí công vụ.

Nam nhân nhận được tin của Cao Đằng, yên lặng đứng lên, thuận tay lấy chế phục trên giá mặc vào, để lại bóng dáng cao lớn trên mặt đất.

Mọi người nhìn hiệu trưởng lên sân khấu, xem ra hội chào đón tân sinh dừng ở đây, nhìn rất nhiều biểu diễn xuất sắc, mọi người đều hứng thú rất cao, thoáng có chút không bỏ được.

Hiệu trưởng quét nhìn học sinh xung quanh, khoé miệng đều mau nhếch lên trời, ông chậm rãi mở miệng nói: "Tin rằng mọi người đều hài lòng với biểu diễn hôm nay phải không?"

"Đúng vậy." Học sinh bốn phía trả lời.

"Nhưng hiện tại còn không phải thời điểm kết thúc, hiện tại xin mời hai nhân vật thần bí, hiện tại nhìn lên trời, có những gì các ngươi muốn."

Mọi người ngẩng đầu, trên không trứng cực cao tựa hồ có gì đó rơi xuống, một bạc một dỏ dần dần phóng đại.

Trước hết phản ứng là là học sinh cuối cấp, sau khi thấy rõ là cái gì, thế nhưng la hoảng lên.

"Đó là Lôi Đình của Bách thiếu tướng và Hồng Diệu của Cao đại tá!"

"Trời ạ, ta nhìn thấy gì, hệ liệt sinh thời."

"Hiệu trưởng ngài rốt cuộc đã làm một chuyện tốt, ngươi cho ta khiêu vũ lúc này ta cũng không ngại, yêu ngài."

"A a a a a, Bách nam thần, ta yêu ngươi."

.......

Ngẩng đầu lên, phản ứng đầu tiên của Mộc Lâm Đồng là quá loá mắt, mât đều sắp không mở được.

Không có ai nhắc nhở cậu, cậu vẫn cầm lòng không đậu đem tầm mắt hướng về cơ giáp màu ngân bạch ánh tím, nơi đó là Tiểu Bạch của cậu sao?

Cơ giáp cao lớn, thiết kế hình giọt nước, tài liệu và trang bị đỉnh cấp, không gì là không nhắc nhở mọi người, đây là cơ giáp song S duy nhất của Tinh Minh. Trước mắt là tác phẩm đỉnh cao  của Đường lão gia, cố ý thiết kế vì cháu ngoại trai thiên phú 3S, có ba loại trạng thái chiến đấu, loại cuối cùng có thể phối hợp với hoá thân hình hổ, lực công kích và tốc độ nâng cao gấp đôi trở lên, trước mắt không có người ngoài biết, cũng không sử dụng qua ở chiến dịch nào.

Cơ giáp như vậy không phải nói liền biết là của ai.

Mộc Lâm Đồng cầm lòng không đậu tiến lên trước một bước, vốn dĩ cậu ở hàng thứ nhất, lúc này trực tiếp đến sân thể dục. Hiện trường không chỉ mình cậu như vậy, mọi người đều rời chỗ ngồi, chạy đến sân thể dục. Cho nên Mộc Lâm Đồng cũng không tạo ra lỗ hổng, lúc này cậu thậm chí bị bọn Trương Kỳ đằng sau đẩy đi, Vạn Đình đã sớm hét một tiếng lao ra ngoài.

Một đống người vọt tới trên đài, nhưng mà cơ giáp trên không trung đều với không tới.

Tim Mộc Lâm Đồng đập nhanh hơn, bước chân nhanh đến dưới cơ giáp màu bạc, ngửa đầu nhìn xung quanh.

Ánh mắt nam tử điều khiển Lôi Đình luôn bình tĩnh không gợn sóng lại mạc danh gợn lên dao động, anh duỗi tay ấn một chút tim đập nhanh, đây là lại tái phát, gần nhất không thể hiểu được tim đập nhanh hơn, không chịu khống chế muốn làm một ít việc. Hiện tại anh muốn hạ cơ giáp xuống chỗ nào đó, tựa như nơi đó có đồ vật rất quan trọng.

Lúc này truyền đến giọng nam trầm thấp của Lôi Đình: "Chủ nhân, kiểm tra thấy tim ngài đập quá nhanh, có muổn rà quét thân thể?"

Nam tử tự hỏi một chút: "Được."

"Đang rà quét, thân thể của ngài không có dị thường."

Không dị thường? Vì sao tim mình đập nhanh hơn?

"Tin rằng các ngươi đã đoán được bên trong là ai, Bách thiếu tướng, không nói vài câu với học đệ học muội sao?"

Mọi người nghe được thanh âm càng thêm hưng phấn.

Lôi Đình đem thánh âm đến bên trong, nam nhân chậm rãi mở miệng: "Chào mọi người."

Sau khi Mộc Lâm Đồng nghe thấy lời này, cả người đều chấn động, thanh âm này, loại cảm giác này, đây là Tiểu Bạch của cậu!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#dammy