Chương 31: Sâu đáng ghét

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Xung quanh truyền đến tiếng hoan hô của từng đội, mà hệ thực vật bọn họ nơi này, chỉ có ít ỏi 5 người lại ở góc xa càng thêm trầm mặc.

Lúc này chẳng sợ vị trí bọn họ hẻo lánh cũng cảm nhận được đủ loại ánh mắt tò mò, trào phúng, vui sướng khi người gặp họa, còn có đồng tình. Mấy người Trương Kỳ xem phiền cũng trừng lại.

Mộc Lâm Đồng nhìn thời gian trên quang não 7:48, nhanh tới thôi, cho dù hai huấn luyện viên có không thích bọn họ như thế nào, làm một quân nhân vẫn sẽ đến đúng giờ, bọn họ chỉ cần an tâm chờ đợi là được.

Chỉ là sĩ khí hiện tại không được, một đám gục đầu, đứng ngồi xổm, các loại tư thế, cứ việc biểu tình hung dữ nhưng nhìn ra có bộ dáng đáng thương.

"Sao huấn luyện viên của chúng ta còn chưa tới, không phải huấn luyện viên hệ khác đều đã tới rồi sao." Trương Lỳ tùy tiện đặt mông ngồi xuống, ỉu xìu uể oải nói: "Chúng ta đã đợi hơn nửa tiếng, huấn luyện viên lại không muốn cũng nên tới, ban khác đều đã bắt đầu huấn luyện."

"Đúng vậy, chúng ta thật là sẽ không có ai muốn sao?" Đường Yến Đông vỗ đùi nói "Chính là chưa nghe trường quân đội đệ nhất Tinh Minh không có huấn luyện viên cho tân sinh."

"Không có khả năng, đây không chỉ là chuyện của chúng ta, đến lúc đó toàn bộ trường sẽ bị người ta nói nhàn thoại, cái này không cần lo lắng, bây giờ còn chưa đến giờ đâu." Đối lập ra, tâm thái Lưu Quân còn bình thường, tựa hồ không có quá nhiều ảnh hưởng.

Vạn Đình mở quang não xem diễn đàn xé cùng với những người cô gọi là "tình địch".

Những người khác nhìn đến bộ dáng tự sa ngã của hệ thực vật, những học sinh xếp hàng bên ngoài cũng đem tầm mắt đến trên người huấn luyện viên bọn họ. Rốt cuộc liên quan đến tiền đồ, mọi người không nghĩ muốn chậm trễ.

Cuối cùng Trương Kỳ chỉ đường nhỏ thông qua hệ của mình "Huấn luyện viên lại không tới, lát nữa chúng ta liền trở về chơi, thế nào?"

Vừa dứt lời liền có giọng nam vang lên "Lập tức phải bắt đầu quân huấn các ngươi muốn đi đâu?"

Mấy người quay đầu lại, thì ra trong lúc mọi người thả lỏng đã có hai người không biết đã đến gần họ từ khi nào. Lúc nói lời này chính là nhìn chằm chằm Trương Kỳ ý vị thâm tường nói.

Mấy người chấn động quay lại nhìn hai dáng người cao lớn thon dài đi tới. Hai người mặc chế phục thống nhất của quân đội Tinh Minh, thoạt nhìn tư thế oai hùng đĩnh bạt.

Hai người song song mà đến, người đàn ông bên trái chẳng sợ mặc quân trang, đầu đội quân mũ, giữa mặt mày cũng lộ ra vài phần diễm lệ. Người bên phải có vẻ càng thô hơn một chút, đội quân mũ, phía sau lộ ra tóc có chút rối.

Hai người cách một đoạn nói lại đây, trong lúc mọi người còn chưa phát hiện hai người họ đã đến gần rồi.

Kì thật từ khi hai người đến gần, cậu đã chú ý đến rồi, rốt cuộc đối phương còn nhìn mình vài lần. Nhìn thấy cậu nhìn lại còn cười với cậu.

Sau khi nhìn thấy hai người, phản ứng đầu tiên của cậu chính là chẳng sợ hai người họ có bộ dáng phúc hậu và vô hại, cậu vẫn cảm nhận được sát khí mơ hồ trên người phát ra biểu thị hai người này không đơn giản.

Không phải nói hệ thực vật không có ai nguyện ý làm huấn luyện viên sao, hai người này vừa nhìn liền thấy ưu tú hơn cách vách nhiều, không giống lời đồn.

Trương Kỳ nhìn hai người không biết ở đâu ra, nhanh chóng đứng lên, người mặc quân phục lại đây không cần nghĩ cũng biết là huấn luyện viên của bọn họ "Hai người chính là huấn luyện viên của chúng tôi?"

Những người khác rõ ràng cũng nghĩ như vậy, lục tục đứng lên tò mò nhìn hai người. Nhìn kĩ miệng mở to, huân chương trên vai hai người thế nhưng đều là cấp tá!

Huấn luyện viên cách vách một ít đều là thượng sĩ, cao nhất là huấn luyện viên hệ cơ giáp cấp trung úy. Trời ơi, bọn họ không nhìn lầm đi.

"Trời, ta hoa mắt có phải không? Huân chương này là cấp tá." Vạn Đình phục hồi lại tinh thần từ diễn đàn, nhìn thấy hai người liền kinh hỉ nói. Hơn nữa hai người trẻ tuổi, thật đẹp trai.

"Ngài ngài ngài thật là huấn luyện viên của chúng tôi, không phải đi ngang qua?" Trương Kỳ nhìn chằm chằm huân chương trên vai bọn họ, biểu tình khoa trương quả thật không thể tin nổi.

"Các ngươi là học sinh hệ đào tạo thực vật sao, đúng vậy không sai đâu." Hoa Tịch hơi mỉm cười trả lời.

"A, thật là, trời, thật cao hứng." Trương Kỳ nhảy cao ba thước cười to nói "Vẫn là hai người ánh mắt tốt, người nơi này, mỗi người đều ưu tú."

"Đúng vậy, lợi hại, nhìn toàn bộ trường học, huấn luyện viên chúng ta có cấp bậc cao nhất." Lưu Quân luôn không thích nói chuyện cũng vô cùng vui vẻ, nhịn không được quơ chân múa tay.

Nhưng là Đường Yến Đông  nhìn thấy trang bị của hai người có chút quen mắt, trong khoảng thời gian ngắn không nhớ ra, lâm vào trầm tư.

"Chúng tôi không phải cao nhất, còn có hai người cấp cao hơn." Hoa Tịch nói.

Nhìn kĩ chế phục của hai người, đột nhiên kêu một tiếng, che miệng, vẻ mặt khiếp sợ, sau đó mừng như điên cả người kích động nói không lên lời "Ngài ngài ngài ngài là ......"

Đường Yến Đông cũng nhớ tới thật lâu trước đây khi thuộc hạ của biểu ca đến nhà mình, chế phục của họ chính là như vậy.

Lúc này học sinh xung quanh cũng có chút nhận ra, rốt cuộc quân đoàn số 8 xuất hiện trước công chúng không  nhiều lắm, trong hiện thực mọi người không nhận ra trong một chốc.

Vốn dĩ thấy động tĩnh bên hệ đào tạo thực vật, nhìn qua xem không chừng là giáo viên thể dục đến, không nghĩ đến vừa nhìn tròng mắt phải sắp rơi ra.

Chúa ơi, nếu không nhìn lầm, chế phục này chính là quân đoàn số 8 chưa từng tham gia quân huấn của trường! Rốt cuộc xảy ra chuyện gì, như thế nào đã chạy đến đám phế vật của hệ đào tạo thực vật rồi? Nhất định là đi ngang qua, bằng không chính là mình hoa mắt!

Những người nhận ra vội vàng đẩy bạn học bên cạnh, không bao lâu tân sinh chung quanh đều nhìn lại đây, ngay cả huấn luyện viên của đối phương cũng vẻ mặt khiếp sợ. So sánh với tân sinh, lão binh bọn họ rõ ràng càng quen thuộc chế phục kia, khẳng định không giả được, thật là người của quân đoàn số 8!

Bao năm qua đây là lần đầu tiên quân đoàn số 8 phái người đến làm huấn luyện viên cho tân sinh, có phải nghĩa là, quân đoàn số 8 mấy năm không nạp người mới, năm nay phải một lần nữa tăng thêm máu mới? Không được, trước thông báo cho lãnh đạo đã rồi nói.

Tin tức người của quân đoàn số 8 đến làm huấn luyện viên lấy tốc độ cực nhanh khuếch tán ở trường. Không ít người ở ngoài Trung Ương tinh nhận được tin tức thuộc hạ báo lại. Trong lòng cũng là luận các loại âm mưu, hơn nữa còn chọn hệ đào tạo thực vật mọi người ghét bỏ, bên trong có mấy học sinh thiên phú dị bẩm?

Sau đó tư liệu mấy người Mộc Lâm Đồng bị lật qua, mọi người càng nghi hoặc, mấy học sinh này thật sự không có gì đặc biệt, ngoại trừ tới lui đều là phế vật, thật đúng là không tìm được ưu điểm gì lớn. Hơn nữa đệ nhất phế tài Tinh Minh Mộc tam thiếu cũng ở ban này, nói thật, tân sinh hệ này quả thực phế đến không thể phế hơn.

Muốn nói nguyên nhân, bên trong hệ đào tạo thực vật, mấy học sinh bên trong quả thật có gia tộc liên quan đến Bách gia. Đường gia không cần phải nói, Mộc gia và Bách gia nhiều thế hệ giao hảo mọi người cũng biết, còn lại Trương gia không giao hảo Bách gia giống hai nhà phía trước, nhưng thiếu gia Trương gia con vợ cả trong quân đoàn số 8, hiện tại đã trung tá.

Cho nên nói lần này là quan hệ hậu quả của cạp váy, nhưng là trước đây không phải không có người nhà mấy người nhập học, đối phương cũng không tỏ vẻ gì. Xem ra phải để người chú ý nhiều hơn.

Bên này mọi phía suy đoán không nói, đám người Mộc Lâm Đồng bên kia sắp bị tầm mắt bắn thủng.

"Cư nhiên là trưởng quan quân đoàn số 8, trời ơi, nhìn qua chính là không giống nhau, khí độ này, giơ tay nhấc chân không quân đội nào so sánh được."

"Nhưng mà vì sao lại là đám người hệ thực vật, rõ ràng chúng ta ưu tú hơn so với bọn hắn như vậy, chuyện này không có khả năng!"

"Bọn họ nhất định là về trường cũ nhìn xem, đi ngang qua mà thôi, tuyệt đối không phải là huấn luyện viên hệ thực vật, tôi không tin."

"Có thể là vì Mộc gia và Đường gia xin Bách thiếu tướng, Bách thiếu tướng mới phái người lại đây hỗ trợ."

. . . . . . .  . .. . . . .

Hoa Tịch vừa nói xong, người bên hệ đào tạo thực vật chuyên nghiệp liền đứng thẳng không ít, da mặt vô cùng dày chống vô số ánh mắt hâm mộ đố kị hận, cơ miệng cười cơ hồ đều kéo sang hai bên tai.

"Ta gọi Hoa Tịch, trước mắt nhậm chức ở quân đoàn số 8, đây là chiến hữu của ta, Thứ Vệ. Một tháng tiếp theo, tôi và Thứ Vệ sẽ đảm nhận huấn luyện viên của các ngươi, xin chiếu cố nhiều hơn. Tiếp theo mọi ngươi giới thiệu một chút, chúng ta quen biết một chút" Hoa Tịch nhìn thoáng qua tân sinh còn nét trẻ con, lần này về trường cũng là lần đầu tiên sau khi tốt nghiệp, nghĩ đến bộ dáng năm đó của chính mình, thật có chút hoài niệm.

"Tôi là Trương Kỳ, con cháu Trương gia, rất sùng bái Bách thiếu tướng, muốn tiến vào quân đoàn số 8. Hoa thiếu tá, hai người đều là quân đoàn số 8 sao, hình thể đều là hệ mèo sao? Tôi cũng là thú nhân hệ mèo, sức chiến đấu vô cùng lợi hại, thật sự ta không lừa người." Trương Kỳ vỗ ngực nói, một bộ dáng nôn nóng muốn thử.

Người xung quanh đều bị hắn nói đến nôn ra, ngại với lần đầu gặp quân đoàn số 8, muốn để lại ấn tượng tốt, không nghĩ tới tên này mặt dày vô sỉ như vậy!

"Khụ khụ, quân đoàn số 8 bao giờ tuyển người mới, ta cũng không biết, đây là việc của lão đại. Nhưng mà ta nói cho ngươi, quân đoàn số 8 không phải đều là thú nhân hệ mèo, giống như ta không phải." Hoa Tịch ho nhẹ hai tiếng, đánh gãy Trương Kỳ mèo khen mèo dài đuôi. Trước khi đến đã có tư liệu của bọn họ, Trương Kỳ có mấy cân lượng đều rõ ràng.

Trương Kỳ ngừng lại "Vậy hình thú Hoa thiếu tá là gì?"

Mọi người cũng tò mò dựng tai lên, chờ mong nhìn Hoa Tịch.

Hoa Tịch hơi mỉm cười: "Đương nhiên là hình thú Tinh Minh công nhận mĩ lệ, bướm bảy màu."

Mộc Lâm Đồng sau khi nghe còn đang âm thầm tự hỏi, thẳng tắp lui về sau một bước.

Má ơi, bướm còn không phải là sâu sao? Cậu là cây, ghê nhất là các loại sâu này.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#dammy