Chương 53: Không thích hợp

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Người đàn ông thanh tú tập trung sửa sang lại một chút sau đó gọi cho Cao Đằng.

Nháy mắt nhận cuộc gọi, nhìn thấy bộ dáng đầu bù tóc rối của đối phương liền không nhịn được cười ra tiếng, ngay cả biểu tình nghiêm túc vừa rồi cũng không giữ được.

"Ha ha, Cao Đằng, ngươi tự sa ngã như vậy, ta nhớ bình thường ngươi rất chú ý hình tượng."

Cao Đằng ngẩng đầu khỏi văn kiện "Có chuyện nói nhanh, không có thì tắt, ta rất bận không có thời gian chơi với ngươi." Hắn tự biết hình tượng bây giờ không thể gặp người, nếu không phải sợ có việc gấp hắn cũng không muốn nhận quang não.

Người đàn ông thanh tú thu hồi ý cười, biểu tình có vài phần nghiêm túc "Cao Đằng, hôm nay ngươi để ta tra người kia, có phải các ngươi có manh mối gì mới không?"

Vẻ mặt Cao Đằng khó hiểu "Người nào? Hôm nay ngươi tra là lão đại gửi tới, người này làm sao?"

Người đàn ông thấy hắn không biết liền đem tư liệu gửi cho hắn, thấy đối phương biểu tình kinh ngạc "Ngươi cũng phát hiện, ta cảm thấy đây không phải trùng hợp, nhưng bây giờ chỉ biết vậy, không có nhiều manh mối. Tư liệu ta đã gửi ngươi, có muốn gửi cho lão đại không thì tùy ngươi, ta còn có việc, cúp trước."

Cao Đằng bị một đống việc làm cuống tay cuống chân, bây giờ không hề có hình tượng, nhìn thấy tư liệu này, sắc mặt lập tức liền nghiêm túc.

Lão đại đột nhiên muốn hắn tra người này, lão đại bên kia có manh mối sao?

Nghĩ nghĩ, sự việc quan trọng, cuối cùng gửi cho Bách Trường Phong.

Chuyện của hắn đã đủ nhiều, việc sốt ruột này cho lão đại đi.

Lúc Bách Trường Phong nhận được tin thì đang đi theo Mộc Lâm Đồng đi ra ngoài.

Đúng giờ tan học, còn chưa đi ra khỏi rừng cây nhỏ, chung quanh đột nhiên có rất nhiều đôi ngôn hành cử chỉ thân mật.

Rốt cuộc Bách Trường Phong ở đây lâu hơn so với Mộc Lâm Đồng, sau khi nhìn thấy đám người đó liền nhớ lại đây là nơi nào, lại liên tưởng đến việc vừa rồi, có chút thả lỏng vừa rồi lại lập tức không được tự nhiên.

Mộc Lâm Đồng kinh ngạc nhìn đôi trai gái, tay khoác tay, gắn bó từ các hướng vào rừng cây nhỏ.

Cậu còn chưa kịp nghĩ nhiều đã bị những người đó nhìn vài lần.

"Đồng phục kia không phải là hệ đào tạo thực vật chuyên nghiệp sao?" Một bạn nữ tú lệ tò mò hỏi người bên cạnh, thời gian này đi từ trong ra, chẳng lẽ hệ bọn họ không có tiết học sao?

Bạn nam cao gầy bên cạnh nghe vậy nhìn lại, vừa vặn nhìn thấy Mộc Lâm Đồng quay mặt qua, người này không phải Mộc tam thiếu đại danh đỉnh đỉnh sao?

Sao hắn lại ở đây, người bên cạnh là ai, sao chưa gặp qua bao giờ?

Nhìn dáng vẻ xuất hiện ở đây, hẳn chính là quan hệ kia, không nghĩ tới Mộc tam thiếu này mới vào học không lâu đã bắt đầu yêu đương, đây chính là tin tức lớn.

Vì thế liền âm thầm chụp hình, không chỉ hắn mà những người nhận ra Mộc tam thiếu đều bắt đầu ngo ngoe rục rịch.

Mới chụp mấy cái đã bị người đằng sau Mộc Lâm Đồng quay lại ánh mắt sắc bén nhìn qua. Tức khắc sợ tới tay run lên, cũng không dám nhiều chuyện nữa, vội vàng kéo bạn gái đi nơi khác. Ánh mắt kia thật đáng sợ.

Tự nhiên Mộc Lâm Đồng cũng chú ý đến tầm mắt xung quanh, vội vàng lôi kéo Bách Trường Phong "Vừa rồi em đã gọi phi hành khí, chúng ta nhanh trở về."

Bách Trường Phong nghe vậy thu hồi ánh mắt, hai người dùng tốc độ nhanh đi ra khỏi rừng cây.

Trên phi hành khí, Bách Trường Phong suy tư nhìn tư liệu Cao Đằng gửi đến, không nghĩ tới nơi này còn có khúc chiết như vậy.

Sau khi xem xong, nghĩ đến phản ứng vừa rồi của thiếu niên, cuối cùng không gửi tư liệu cho cậu nữa.

Phạm vi chuyện này đề cập quá lớn, lại quá nguy hiểm, giai đoạn này không nên cho Mộc tam thiếu biết. Vẫn nên chờ anh tra được manh mối rồi lại nói.

Lúc này quang não Mộc Lâm Đồng sáng lên, vừa thấy là Trương Kỳ, click mở.

Tức khắc hình ảnh Trương Kỳ hiện lên, nhưng giờ thần sắc đối phương có vài phần sốt ruột, "Tam thiếu, Đường Yến Đông đã xảy ra chuyện."

Mộc Lâm Đồng nghe vậy cũng nghiêm túc "Đường Yến Đông làm sao, sáng nay không phải vẫn tốt sao?"

Sau khi Trương Kỳ trở về mới nhận được thông báo của phòng y tế, sáng sớm hắn đã biết tình trạng thân thể của Đường Yến Đông, tinh thần lực cực cao nhưng thể chất không theo kịp, linh kiện cơ giáp cấp thấp vẫn có thể miễn cưỡng chế tác, nhưng cao cấp một chút là không có cách nào.

Ngày thường Đường Yến Đông cũng vô cùng chú ý, sẽ không mạnh mẽ chế tác linh kiện cơ giáp cấp cao, nhưng không nghĩ tới hôm nay không hiểu sao lại mạnh mẽ chế tác linh kiện cơ giáp cấp C, kết quả thân thể không chịu nổi, hiện tại nằm ở phòng y tế.

Phỏng chừng là bắt đầu có chút nóng nảy, rốt cuộc tiêu chuẩn thấp nhất vào hệ chế tạo cơ giáp là chế tác linh kiện cơ giáp cấp C.

Mộc Lâm Đồng biết đại khái, tắt quang não, ngẩng đầu nói với trí năng phi hành khí "Mục đích sửa thành trạm y tế khu đông, xin tốc độ nhanh hơn, chúng ta phải chạy tới nhanh một chút."

Sau khi trí năng nhận được, cơ hồ ngay lập tức đổi hướng "tích tích tích, mục đích đã sửa thành trạm y tế khu đông, tốc độ trước mắt vì vườn trường hạn chế tốc độ tối cao, dự tính 3 phút sẽ đến."

Mộc Lâm Đồng gật đầu, gần đây vốn dĩ tìm vài đan phương cho Đường Yến Đông, đang định luyện đan thử xem, không nghĩ tới đối phương cư nhiên nóng nảy như vậy.

Bách Trường Phong thấy cậu nhíu mày, anh không có thói quen an ủi người cũng mở miệng "Chế tác linh kiện cơ giáp cấp C vượt qua phụ tải của cơ thể hắn, nhưng chỉnh thể sẽ chỉ tiêu hao thể năng quá độ, nhiều lắm là mấy ngày nằm trên giường, tĩnh dưỡng mấy ngày là tốt. Trước kia hắn lén lút không chỉ một lần chế tạo, không có chuyện gì, nhiều lắm chỉ chịu khổ chút thôi."

 Tình huống biểu đệ này hắn có biết một chút. Thiên phú cơ giáp rất tốt đáng tiếc thân thể theo không kịp, gần đây Đường gia có không ít cải tiến cơ giáp cấp thấp đều là đề nghị của người biểu đệ ốm yếu này.

Mẹ anh cũng tán thưởng thiên phú biểu đệ không thôi, nhưng lại sinh ra thân thể như vậy thật làm người tiếc hận.

Nếu khắc phục vấn đề thân thể, đời sau Đường gia Đại tân sinh sẽ như hổ thêm cánh, tiền đồ của hắn ở phương diện cơ giáp này không thể hạn lượng.

Mộc Lâm Đồng kinh ngạc nhìn Bách Trường Phong "Sao anh biết rõ vậy?"

Bách Trường Phong bất đắc dĩ "Em quên mất, Đường Yến Đông là em họ anh." Tuy là biểu đệ, nhưng ngày thường cũng không chú ý nhiều.

Nhưng mỗi lần anh liên hệ với mẹ, cơ hồ lần nào mẹ cũng nhắc đến người em họ này một chút. Xem ra mẹ anh vẫn luôn chú ý tiếc hận cho người biểu đệ thiên phú kinh người nhưng tạo hóa trêu ngươi này.

Lúc này Mộc Lâm Đồng mới nhớ ra thân phận đối phương, xem ra tư duy cậu còn chưa chuyển hóa lại, tìm được số phòng bệnh Trương Kỳ để lại .

Nhẹ nhàng gõ cửa, không lâu sau Trương Kỳ đã ra mở cửa.

Sắc mặt Trương Kỳ đã không còn khẩn trương như vừa rồi, nghĩ đến Tiểu Bạch mới nói, xem ra bác sĩ cũng đã nói tình huống cho hắn.

"Tam thiếu, ngươi đến rồi."

"Đường Yến Đông bây giờ thế nào?" Mộc Lâm Đồng đi vào, nhìn Đường Yến Đông sắc mặt tái nhợt đang ngủ. Mấy người tới cũng không có phản ứng.

"Vừa mới ra khỏi máy trị liệu, bác sĩ nói không nghiêm trọng, chỉ là vài ngày không thêt nhúc nhích. Ta nói, tên tiểu tử Đường Yến Đông này xứng đáng, chịu chút tội cũng bình thường." Trương Kỳ thuật lại lời bác sĩ, cuối cùng còn có ý vị nghiến răng nghiến lợi.

"Cũng không thể trách hắn, sắp thi chuyên ngành thứ hai rồi, hắn cũng nóng nảy." Vừa mới nghĩ đến phương thuốc, vô cùng thích hợp tình hình huống của Đường Yến Đông chính là Bồi Nguyên Đan. Dược liệu tương đối đơn giản, mà vừa vặn trong nút không gian của cậu cũng có.

"Gấp cũng vô dụng, thân thể này của hắn đã hai mươi năm còn không rõ sao?" Cuối cùng Trương Kỳ cũng đè thấp thanh âm, sợ Đường Yến Đông tỉnh lại nghe được liền thương tâm. Còn không quên nhìn lại giường, kết quả nhìn thấy đôi mắt Đường Yến Đông, Trương Kỳ tức khắc có vài phần xấu hổ.

Mộc Lâm Đồng cũng phát hiện, đi qua nói "Tỉnh rồi, cảm giác thế nào?"

Trên mặt Đường Yến Đông lộ ra ý cười miễn cưỡng "Không sao, nhưng thật đáng tiếc, rõ ràng thiếu một chút nữa."

Hắn không phải không biết tình huống thân thể mình, nhưng hắn không cam lòng, mỗi lần đều thiếu chút nữa đã thành công. Lại mỗi lần đều thất bại, thời gian thi sắp đến rồi, hắn muốn đột phá chính mình, cho dù bây giờ thất bại cũng muốn thử một chút.

Mấy người Mộc Lâm Đồng tự nhiên biết ý hắn, xem ra hắn còn không từ bỏ, nhưng tình huống hắn bây giờ cũng không tiện nói quá nặng.

Cuối cùng Bách Trường Phong mở miệng "Bạn  học Đường Yến Đông không phải có anh trai Đường Yến Thu ở trường sao, có muốn gọi hắn đến không?" Biểu đệ này náo loạn ở nhà vài lần, sau đó lại tiến hành lén lút, trước khi tới trường đã thề son sắt sẽ không vượt cấp chế tạo, lúc này nếu như  người nhà biết, sợ là sẽ không tốt.

Thấy ánh mắt mấy người sáng ngời, Đường Yến Đông nghĩ đến tên Đường Yên Thu kia nhất định sẽ mách lẻo, lại nhớ đến mẹ mỗi lần khóc lóc sướt mướt, tức khắc liền gấp muốn ngồi dậy, đáng tiếc thân thể không có biện pháp nhúc nhích.

Thấy Trương Kỳ sắp gọi, vội vàng nói "TRương Kỳ, ngươi đừng gọi. Ngươi dám gọi cho tên Đường Yến Thu đó, ta và ngươi tuyệt giao."

Trương Kỳ hừ một tiếng, cũng không tính khuất phục.

Cuối cùng Đường Yến Đông lùi một bước, tỏ vẻ sẽ không lại miễn cưỡng chế tác, Trương Kỳ mới dừng tay.

Thật ra Mộc Lâm Đồng không khuyên bảo Đường Yến Đông, bởi vì đại khái cậu có biện pháp, nhưng bây giờ cậu không định nói, trước cho Đường Yến Đông ăn chút khổ, nghẹn khuất một chút.

Chờ buổi tối về, Mộc Lâm Đồng trước mặt Bách Trường Phong lấy ra một lò luyện đan. Tuy rằng cấp bậc không cao nhưng luyện chế Bồi Nguyên Đan vẫn dư dả.

Chuẩn bị tốt nguyên liệu, dưới tầm mắt kinh ngạc của Bách Trường Phong lòng bàn tay Mộc Lâm Đồng bỗng chốc có một ngọn lửa.

Bách Trường Phong nhìn động tác đối phương liền biết cậu muốn luyện thuốc, đang nghĩ xem có phải đang thiếu cái gì không, không nghĩ tới trên tay cậu lại có một ngọn lửa.

Nháy mắt ngọn lửa kia xuất hiện, anh có thể cảm nhận được nhiệt đọ truyền đến, độ ấm xung quanh cấp tốc tăng lên thẳng đến khi Mộc Lâm Đồng làm ngọn lửa trên tay giật giật chung quanh với khôi phục bình thường.

"Em có dị năng hệ hỏa?" Anh không nhịn được hỏi, anh phát hiện cậu bây giờ chính là một bí ẩn, nhìn cậu bây giờ nước chảy mây trôi luyện thuốc, còn có dị năng hệ hỏa này, trước đó đều không biết, rốt cuộc có bao nhiêu chuyện anh chưa biết.

Mộc Lâm Đồng dừng lại "Không biết nói như thế nào, đây là em tự có, về sau anh sẽ hiểu." Về sau Tiểu Bạch khôi phục kí ức tự nhiên sẽ không cần giải thích, cho dù bây giờ cậu giải thích cũng không thể giải thích rõ ràng. Anh cũng có thể không tin, rốt cuộc hiện tại là người Tinh Minh, kiếp trước đối với học quả thực là thiên hoang dạ đàm. (chuyện mơ tưởng hão huyền, chuyện sẽ không xảy ra)

Thật lâu sau Mộc Lâm Đồng thu hồi ngọn lửa bên dưới đan lô, mở ra, một trận đan sương bay ra. Chờ đến khi sương tan hết, cảng tưởng bên trong hiện rõ trước mặt hai người.

Chín viên đan dược màu xanh bên trong, đan dược tròn xoe còn có đan văn khắc lên.

Bách Trường Phong nhìn viên nhỏ tròn vo, sao lại không phải là chất lỏng? Nhưng năng lượng dao động bên trên không giống thất bại.

"Đây là cái gì?"

"Đan dược." Một bên trả lời, một bên Mộc Lâm Đồng lấy ra một chai bạch ngọc, để đan dược vào.

"Không khác nước thuốc lắm, đây là Bồi Nguyên Đan cho Đường Yến Đồng chữa trị thân thể."

Đáy lòng Bách Trường Phong có nhiều nghi vấn nhưng rốt cuộc không hỏi ra, anh nghĩ, anh còn có nhiều thời gian chậm rãi hiểu biết người này.

Nhưng mà trên diễn đàn trường học, ảnh chụp ngày đó hai người xuất hiện trong rừng cây nhỏ đã bị hấp thụ ánh sáng, thậm chỉ còn mơ hồ không thôi, ảnh chụp hai người hôn môi bên hồ.

Mộc gia.

Mộc lão gia tử đang uống trà nghe Mộc quản gia hội báo lập tức phun trà.

Vừa thấy, quả nhiên là cháu trai ông, nhưng người bên cạnh là ai? Đây là tình huống gì?!

Chẳng lẽ là người trên Tinh Võng lần trước?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#dammy