Chương 54: Bắt Trùng

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mộc lão gia tử bình tĩnh nhìn mấy tấm hình chụp, Mộc quản gia bên cạnh trầm mặc nhìn lão gia tử nhà mình.

Sau thật lâu, tròng mắt Mộc lão gia tử giật giật, kì thật ông cũng không biết đây là tình huống như thế nào.

Lần trước cháu trai trên Tinh Võng, ông còn may mắn về sau không gặp lại người này.

Mới qua hai tháng, sao lại tới một người nữa?

Hơn nữa càng quá mức, Mộc lão gia tử nhìn hai người thân mật trên ảnh chụp. Tuy rằng rất mơ hồ, hẳn là chụp từ khoảng cách xa, mặt người đều không thấy rõ lắm. Nhưng rốt cuộc có phải cháu trai mình hay không, ông còn không nhận ra sao?

Chính vì nhận ra cho nên mới tấm tắc.

Cháu trai ông từ nhỏ thích ngủ, phần lớn thời gian đều ngủ, ông sợ cháu trai không biết nhìn người.

Mộc lão gia tử nghĩ đến đủ loại lợi và hại, càng nghĩ càng tấm tắc, cuối cùng nhịn không được hỏi "Đã tra xét người này chưa?"

Mộc quản gia cung kính đẩy một phần tư liệu tới "Tư liệu người này có chút kì quái, bình sinh không có vấn đề. Nhưng không hiểu sao vào trường quân đội đệ nhất Tinh Minh, đã qua sự đồng ý của hiệu trưởng."

Mộc lão gia tử nhìn hai người trên hình chụp, người này có thể là người kia trên Tinh Võng không?

Khi đó đối phương đeo mặt nạ, lúc ấy ông không nghĩ nhiều, hiện tại đã hiểu, đeo mặt nạ là vì che cái xấu.

Lúc ấy đối phương nhìn không tồi, không nghĩ tới cởi mặt nạ thế nhưng phá tướng như vậy?

"Thái độ Tiểu Đồng bên kia thế nào?"

Mộc quản gia thấy gia chủ còn hỏi, liền biết ông chưa xem xong tư liệu mình đưa, vì thế thành thật trả lời "Hai người cơ hồ như hình với bóng."

Vừa mới nói xong đã nghe thấy gia chủ hít sâu một hơi, Mộc quản gia nghĩ, ông còn chưa nói xong đã kích động như vậy, ông nói tiếp như thế nào đây. Duỗi đầu một đao mà rụt đầu lại cũng một đao, Mộc quản gia nhanh chóng nói tiếp "Không chỉ như thế, tam thiếu còn an bài đối phương ở cùng kí túc xá."

Nói như vậy gia chủ đã hiểu chưa, hai người này sớm chiều ở chung  như hình với bóng, buổi tối còn ngủ chung gian phòng.

Sau khi nói xong vội vàng lui về phía sau phòng ngừa gia chủ phát tác.

Quả nhiên ngay sau đó gia chủ đứng lên, đập bàn "Hồ nháo! Đứa nhỏ này không hiểu chuyện như vậy. Ta không phản đối hắn yêu đương, nhưng tuyệt đối không cho phép qua lại với người không rõ thân phận."

Mộc lão gia tử nghĩ nghĩ, sau đó duỗi tay gọi Mộc quản gia, rốt cuộc hai người thương lượng cái gì thì không biết được.

Một bên khác, Mộc Lâm Đồng lấy chai bạch ngọc, phát hiện tầm mắt Bách Trường Phong còn dừng trên tay cậu.

Đi hai bước tới gần anh, cầm chai lắc lắc trước mặt anh "Thế nào, anh không tin?"

Bách Trường Phong nhìn ngón tay thon dài của cậu cầm bình bạch ngọc, nhẹ nhàng lắc lắc đầu, anh có thể cảm nhận được năng lượng bên trong, không phải không tin, nhưng lần đầu tiên nhìn thấy thuốc ở trạng thái này, không đúng, là đan dược trong miệng Mộc Lâm Đồng.

Mộc Lâm Đồng biết thời đại này đã quen dùng nước thuốc, phản ứng Tiểu Bạch làm cậu rất vừa lòng, không nghĩ tới đối phương tiếp nhận nhanh như vậy, lúc trước Mộc lão gia tử luyện ra đan dược còn chưa phản ứng kịp trong thời gian ngắn.

Mộc Lâm Đồng nhìn anh thành thật gật đầu, nhịn không được muốn trêu cợt "Kì thật đây cũng là lần đầu tiên luyện đan dược, còn không biết có hiệu quả gì, không bằng anh thử xem?"

Đây là lần đầu tiên đến đây luyện đan không sai, Bồi Nguyên Đan xem tên đoán nghĩa, cố bổn bồi nguyên, người bình thường ăn không có hại, tuy rằng hiện tại Tiểu Bạch ăn hiệu quả không lớn nhưng vẫn có chút tác dụng.

Nói xong để một viên đan dược trên tay, vẻ mặt chờ mong nhìn anh.

Nhưng mà để Mộc Lâm Đồng thất vọng rồi, anh không nói hai lời, cầm đan dược không do dự trực tiếp ăn luôn.

Kì thật từ khi Bách Trường Phong nhìn thấy đan dược này ra lò đã muốn thử xem hiệu quả, tuy rằng xem từ năng lượng bên trong không có thất bại, nhưng rốt cuộc Đường Yến Đông là biểu đệ anh, thử xem trước rồi lại nói.

Đan dược kia vào miệng là tan, chưa phản ứng lại đã tan biến trong cổ họng, cảm thụ một dòng nước ấm trong cơ thể chạy khắp người, vô cùng ôn hòa, ngay cả cường độ thân thể anh đều có thể cảm nhận được tác dụng rõ ràng, nhưng hiệu quả không phải rất lớn. Nhưng với thể chất của Đường Yến Đông, cường độ như vậy vừa vặn tốt, dược tính quá cao chỉ sợ thân thể hắn không chịu nổi.

Chờ đến khi Bách Trường Phong về giường mới phát hiện cổ năng lượng kia vận hành theo một lộ tuyến. Anh sửng sốt bắt đầu thăm dò. Nguyên bản chỉ thăm dò không nghĩ tới cuối cùng bất tri bất giác tu luyện theo lộ tuyến kia, chờ đến khi Mộc Lâm Đồng bên cạnh lôi kéo, bất tri bất giác đã qua một đêm.

Ngày hôm sau ngủ dậy, Bách Trường Phong thình lình phát hiện, anh thế nhưng loáng thoáng sờ đến hàng rào cấp 12. Phải biết trước đó vẫn là cấp 11 trung cấp, đêm nay đã xảy ra chuyện gì? Có quan hệ với lộ tuyến vận hành trogn cơ thể sao?

Sáng sớm Mộc Lâm Đồng đã phát hiện Bách Trường Phong biến hóa, rốt cuộc là Tiểu Bạch, buổi tối chịu ảnh hưởng luyện công của cậu, thế nhưng có thể tự động vận hành công pháp trước kia.

Hai người cùng nhau ra cửa, Mộc Lâm Đồng phát hiện trải qua ngày hôm qua bọn họ ở chung xảy ra biến hóa vi diệu.

Rõ ràng nhất chính là nguyên bản Tiểu Bạch còn ẩn ẩn bài xích cậu đến gần. Cho nên khoảng cách hai người nếu không phải cậu tới gần, Tiểu Bạch vẫn sẽ luôn bảo trì khoảng cách 5 bước chân. Thế nhưng hôm nay ra cửa khoảng cách biến thành 2 bước, phát hiện điểm này MỘc Lâm Đồng cũng vui vẻ đi ra cửa.

Chờ đến khi đến phòng bệnh Đường Yến Đông phát hiện bọn Vạn Đình đã đến rồi.

Đoàn người nhìn hai người họ giống như gặp quỷ, đầy mặt không thể tin tưởng còn có bộ dáng tiện hề hề. Ngay cả Đường Yến Đông nằm trên giường cũng đầy mắt tò mò, bộ dáng vô cùng bát quái.

Mộc Lâm Đồng nhíu mày "Sáng sớm biểu tình các ngươi như vậy là như thế nào?"

Mấy người liếc nhau, cuối cùng vẫn là Vạn Đình đẩy Trương Kỳ ra, Trương Kỳ quay đầu trừng mấy người, biểu tình đột nhiên trở nên đáng khinh "Tam thiếu, ngươi không tốt nha, hai người đều như vậy mà không nói cho mọi người?"

Mộc Lâm Đồng thấy biểu tình mấy người quá tiện, trong thời gian ngắn cũng không hiểu "Ngươi nói chúng ta làm sao vậy?"

Trương Kỳ cười hắc hắc, click mở diễn đàn chỉ cho cậu xem.

Mộc Lâm Đồng vừa thấy, tròng mắt thiếu chút nữa đã rớt ra.

"Mộc tam thiếu hẹn hò với tình nhân?"

"Khiếp sợ, tình đầu của Mộc tam thiếu thế nhưng lớn lên như vậy? Xem ảnh."

Hình ảnh hai người cùng nhau đi ra rừng cây, trong đó Bách Trường Phong như nhận thấy cái gì nhìn qua, ánh mắt sắc bén cộng thêm vết sẹo kia, ẩn ẩn có vài phần sát khí truyền ra từ ảnh chụp.

Phía dưới một đám quần chúng ăn dưa, xem nhiều vài lần, thiếu chút nữa dọa rơi dưa.

Một mảnh tin tức gõ ra.

Sau đó có một em gái trả lời "Chỉ có ta cảm thấy ánh mắt người này đẹp trai sao?"

"Không, ngươi không một mình, dáng người hắn vô cùng tốt, bóng dáng làm người muốn quỳ liếm."

"+1, càng xem càng có hương vị, ngay cả vết sẹo kia cũng thuận mắt rất nhiều."

"Đây mới là đàn ông, nhưng nhìn sang bên cạnh, bọn họ thế nhưng hôn lên, ta cảm thấy hắn nhất định là bị Mộc tam thiếu cưỡng bách!"

"Người nào đó đều không xem mình có xứng không sao?"

"Lầu trên ngu ngốc không cần giải thích, ta nhìn mỗi ngày, nhân gia chính là lưỡng tình lưỡng duyệt."

"Đúng vậy, tam thiếu chúng ta như vậy còn cần cưỡng bách?"

Đột nhiên xuất hiện đội bạn, bên trong topic tức khắc như chảo dầu thêm một bát nước, tức khắc nổ tung.

Một đám người bắt đầu xé vui vẻ, hai người kia sức chiến đấu cũng không yếu, dưới mọi người vây công cũng có thế tiến lui.

"Bạo, Mộc tam thiếu cùng tình nhân thế nhưng làm là chuyện bực này! Xem ảnh."

. . . . . . 

Mộc Lâm Đồng xem đến mức gân xanh trên trán nổi lên, quay đầu nhìn Bách Trường Phong giả vờ vô tội phía sau.

Đều do Tiểu Bạch, không có việc gì thích liếm người, góc độ này tẩy cũng không rõ.

Bất quá nội tâm cậu cũng bốc lửa, đặc biệt là những người đó YY Tiểu  Bạch, nói cậu không xứng với Tiểu Bạch, đều làn trong lòng cậu dâng lên ngọn lửa vô danh. Tiểu Bạch nhiều năm như vậy đều là của cậu, khi đó tổ tiên mấy người cũng không biết đang ở đâu đâu!

Không nói hai lời mở quang não, không khoác áo choàng trực tiếp ra trận.

Ở dưới topic đơn giản thô bạo để lại một câu: Tiểu Bạch là của ta!

Liên tiếp xoát vài lần, xoát xong khí tức liền thuận.

Mọi người mộng bức nhìn động tác liền mạch của Mộc Lâm Đồng, nhìn thấy đối phương xoát còn không quên trừng Mộ Bạch phía sau, cảm thấy mặt chó bị đánh nghiêng, mắt chó sắp lóe mù.

Trương Kỳ và Đường Yến Đông trên giường há to miệng, nhìn chân nhân ra trận trên topic, bá khí trắc lậu nói mấy câu, tức khắc bội phục đến ngũ thể cầu địa.

Quả nhiên là tác phong Mộc tam thiếu, làm nhân tâm phục khẩu phục.

Chẳng sợ hai người cả đêm xem những người đó xé cũng kém một câu của chính chủ.

Bách Trường Phong nhìn thấy cái này lập tức lỗ tai liền đỏ, người này thật là, hôm qua mới cầu hoan cùng anh, hôm nay lại thổ lộ trước mặt mọi người.

Anh lớn như vậy, đối mặt với thiên quân vạn mã đều bình tĩnh có thừa, giờ phút này đối mặt với người không theo lẽ thường lại cuống tay cuống chân. Huống chi nơi này còn có nhiều người như vậy, cậu muốn mình đáp lại như thế nào?

Đáng chết, rõ ràng hôm qua đã nói tốt, đối phương còn nhỏ, trước không suy xét cái này.

Nhưng hôm nay lại trước mặt nhiều người làm như vậy....

Chính là vì sao trong lòng anh có chút kì quái, hận không thể biến thành hình thú đáp lại cậu, sau đó liếm người cậu một lần, để lại mùi vị chính mình?

Bách Trường Phong nghĩ vậy ánh mắt bắt đầu phiêu lên, vành tai cũng ngày càng hồng.

Mà bên này sau khi Mộc Lâm Đồng thuận khí, liền lấy ra mấy ống nghiệm trong suốt, bên trong có hơn phân nửa bình thuốc nhạt màu.

Đưa thuốc cho Đường Yến Đông "Đây là thuốc mới được nghiên cứu ra, tương đối hữu hiệu với ngươi, ba ngày một liều."

Tối qua trải qua kiến nghị, Mộc Lâm Đồng cuối cùng vẫn đem Bồi Nguyên Đan làm thành nước thuốc. Mọi người nhất thời vẫn chưa quen với đan dược.

Đường Yến Đông cười cười nhận lấy, tuy rằng hắn biết không có gì, nhưng rốt cuộc là tâm ý đối phương.

Từ nhỏ đến lớn hắn đã uống vô số thuốc, Mộc lão gia tử cũng đã xem qua đều không có biện pháp.

Hắn đã sớm thất vọng rồi, nhưng mà nhìn thuốc này trong lòng lại chờ mong.

Sau khi nhận, cầm lấy một bình lắc lắc, đột nhiên cảm thấy màu sắc bên trong vô cùng đẹp, giống như có sinh mệnh.

Quay đầu nhìn Mộc tam thiếu "Tam thiếu, bây giờ ta có thể uống sao?"

Mộc Lâm Đồng trả lời "Có thể, không có gì ăn kiêng, ăn như bình thường là được."

Mộc Lâm Đồng nói xong liền thấy đối phương mở lọ ngửa đầu uống.

Vừa mới nuốt xuống Đường Yến Đông đã cảm nhận được khác với thuốc trước đây, thể chất hắn thiên hàn thế nhưng cả người ấm áp, nhưng qua đi là cả người đau đớn. Đau đớn thình lình làm hắn ngồi dậy, hắn phát hiện thân thể trước đây tiêu hao quá độ lại năng động.

Trương Kỳ kinh ngạc nói "Giáo y nói không phải mấy ngày nay không thể động sao?"

Đường Yến Đông không để ý đến hắn, nhắm mắt bắt đầu cảm thụ biến hóa thân thể.

Lúc này đây có lẽ thật sự có hy vọng, Đường Yến Đông nhớ đến giấc mộng cơ giáp, siết chặt tay.

Nếu như có thể thực hiện giấc mộng, như vậy tam thiếu sau này chính là đại ân nhân của hắn, hắn nguyện ý vì người bạn này, vượt lửa qua sông, không chối từ.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#dammy