Chương 60: Gặp mặt

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hôm nay là ngày bắt đầu báo danh chuyên ngành thứ hai, hết ba ngày bắt đầu thống kê. Nhà trường bắt đầu sắp xếp công việc kiểm tra, từ lúc báo danh đến thi là 7 ngày.

Sáng sớm Mộc Lâm Đồng đã ở trong phòng học chờ bắt đầu, bây giờ trong phòng học còn chưa có những người khác. 

Tay Mộc Lâm Đồng chống cằm, từ hai ngày trước Tiểu Bạch đã bắt đầu thần thần bí bí, luôn cảm thấy anh đang gạt cậu đi làm chuyện tốt gì.

Thấy Mộc Lâm Đồng đang ngẩn người, Trương Kỳ mới đi vào nhìn xung quanh phát hiện Mộ Bạch đúng thật là không ở. Ngày thường không phải hai người hận không thể dính vào nhau sao, hắn đến gần Mộc tam thiếu liền hung ác, sao bây giờ lại chỉ có một mình tam thiếu?

Lén lút đi đến, Trương Kỳ ngồi gần Mộc Lâm Đồng hỏi "Tam thiếu sao lại ở đây một mình, Mộc Bạch đâu?"

Mộc Lâm Đồng buông tay "Ta cũng không biết, sáng sớm đã thần thần bí bí không biết ra ngoài làm gì?"

Trương Kỳ lại ngó ra ngoài xem vài lần xác định không thấy người kia, cùng với Mộc tam thiếu nói cũng xác định trong thời gian ngắn sẽ không xuất hiện, lúc này mới ngồi bên cạnh Mộc Lâm Đồng, từ khi Mộ Bạch kia đến đã rất lâu không ngồi nói chuyện phiếm với Mộc tam thiếu.

"Đúng rồi tam thiếu, nói cho ngươi một tin tốt. Tỉ lệ Đường Yến Đông làm kinh kiện cơ giáp cấp C lên đến hơn 90%, ta sắp sợ đến ngây người." Trương Kỳ nghĩ đến hôm đó rảnh rỗi liền đi xem Đường Yến Đông chế tác cơn giáp. So với trước kia hiện tại Đường Yến Đông như uống thuốc tăng lực, toàn bộ thời gian đều chế tác cơ giáp. Một giây từ học tra nghịch tập thành học bá.

"Chuyện này ta biết, Đường Yến Đông có nói cho ta, trong khóa không gian có không ít linh kiện cơ giáp cấp C hắn luyện." Mộc Lâm Đồng trả lời.

Tức khắc Trương Kỳ trừng lớn đôi mắt "Chuyện khi nào, thế nhưng ta không biết? Đây không phải trọng điểm, trọng điểm là hắn cho ngươi, thế nhưng hiện tại còn có thể hoàn chỉnh vô khuyết?"

Mộc Lâm Đồng quay đầu rất bất ngờ với lời hắn nói "Sao ngươi nói như vậy, có vấn đề gì sao?"

Đương nhiên có vấn đề, vị kia nhà ngươi cư nhiên không hủy Đường Yến Đông, thật không thể tưởng tượng. Chẳng lẽ chỉ nhằm vào hắn? Nội tâm Trương Kỳ phun tào nói.

Bất quá thấy gần đây Đường Yến Đông thần thái phi dương, sáng sớm Trương Kỳ đã tò mò thuốc trước đây tam thiếu cho Đường Yến Đông uống, vừa hay Mộ Bạch mặt đen kia không ở, đây chính là thời cơ tốt.

"Tam thiếu, trước ngươi cho Đường Yến Đông uống thuốc gì vậy, là thuốc kích phát tiềm lực thể năng?"

"Tạm thời gọi là thuốc bồi nguyên, chuyên trị thể chất bẩm sinh như Đường Yến Đông. Cái này cũng không phải lâm thời bổ sung thể lực mà là luôn luôn chữa trị tăng mạnh cơ thể hắn. Đường Yến Đông chậm rãi điều dưỡng về sau có thể từ từ rèn luyện đề cao thể chất." Mộc Lâm Đồng thấy hắn tò mò liền giải thích.

Trương Kỳ nghe vậy mắt liền sáng lên "Thế thế thế có tác dụng với ta không?"

Mộc Lâm Đồng thấy mắt hắn tỏa sáng hưng phấn tức khắc có vài phần buồn cười "Đương nhiên có thể nhưng mà lần này chỉ cấp cho Đường Yến Đông, lần sau ta sẽ làm nhiều chút chừa cho ngươi."

Trương Kỳ lập tức đứng lên cơ hồ muốn quơ chân múa tay "Tam thiếu ngươi thật sự quá tốt. Nhưng mà có thể quá phiền phức không?" Hắn nghĩ nói quá phiền Mộc lão gia tử, nhất thời không chú ý lời đối phương.

Hưng phấn qua đi khôi phục tinh thần lại, từ từ, có phải hắn vừa nghe được tin tức kinh người gì?

Trương Kỳ quay đầu đầy mặt không thể tin tưởng nói "Tam thiếu, ta không nghe nhầm chứ, ngươi nói đây là ngươi làm?"

Mộc Lâm Đồng trả lời "Có vấn đề gì sao?" Biểu tình khoa trương của Trương Kỳ lắm cậu có chút buồn cười, cậu làm thuốc có cần kinh ngạc như vậy không? Nói thật cậu cũng không phải cố ý giấu mọi người, chính là bọn họ vẫn luôn vào trước là chủ, chính cậu đôi khi cũng lười nói.

Trương Kỳ nuốt nước miếng, bên ngoài vẫn luôn nói tam thiếu không dị năng không thiên phú, nhưng dựa theo lời tam thiếu, lượng tin tức này có chút lớn.

Mọi người đều biết, luyện thuốc cần có dị năng mộc hệ, tam thiếu luyện được thuốc có phải chứng minh cậu có dị năng, bên ngoài cũng không biết?

Lại còn luyện ra thuốc bồi nguyên này chứng tỏ cấp bậc dị năng không thấp. Như vậy chuyện trước kia là sao?

Nói xong nín thở chờ cậu trả lời.

"Chỉ là đột nhiên có, khả năng thuộc về loại có tài nhưng thành đạt muộn?" Cụ thể không thể nói nhưng thân thể này nguyên bản có dị năng, chỉ là vấn đề linh hồn nên không thể thuận lợi kích phát thôi.

"Trời ạ, những chuyên gia đó không phải đã nghiên cứu nói bỏ lỡ thời gian kích phát tốt nhất, sau này chỉ là một ít dị năng râu ria sao?" Trương Kỳ nhận được trả lời tức khắc liền không bình tĩnh.

Trương Kỳ cảm thấy cái chuyên ngành này có chút huyền huyễn, thấy thế nào mỗi người cũng đều là cao thủ thâm tàng bất lộ. Đường Yến Đông không nói, bây giờ đặt ở hệ chế tạo cơ giáp là học bá chính hiệu, trước mắt năm nhất chế tạo cơ giáp cấp C xác suất thành công hơn 90% còn chưa nghe qua. Vạn Đình thoạt nhìn có vài phần không đơn giản, Lưu Quân trước mắt chưa nhìn ra gì. Mộ Bạch thì không phải nói, lần đầu nhìn thấy đối phương lông tơ hắn đã sắp dựng đứng hết lên, hiện tại cũng không dám nhìn vào mắt hắn nói chuyện. Hiện tại ngay cả Mộc tam thiếu cũng là dược tề sư.

Nói hệ  đào tạo thực vật là râu ria nhất đâu, nơi phế vật tụ lại đâu?

Trương Kỳ còn muốn hỏi thêm, bỗng nhiên sau lưng một cỗ hàn khí quen thuộc.

Quay đầu nhìn lại, cả người run lên.

Quả nhiên Mộ Bạch kia đã trở lại, trong mắt hắn người đối diện bây giờ khí lạnh đầy mặt, ánh mắt như mang theo dao nhỏ.

Trương Kỳ bất chấp hỏi chuyện khác, chạy nhanh khỏi vị trí, dưới chân như có gió như đằng sau có hồng thủy mãnh thú đuổi theo. Tìm nơi xa hai người nhất ngồi xuống, không cảm nhận được ánh mắt kia nữa mới nhẹ nhàng thở ra.

Lúc này mọi người cũng lục tục chạy tới, trong phòng cũng thêm vài phần náo nhiệt.

Mộc Lâm Đồng nhìn Tiểu Bạch ngồi bên người, mang theo một thân khí lạnh, không khỏi hỏi "Anh đi đâu vậy?"

Nhưng mà đối phương như mang theo vài phần rối rắm, như ra quyết định gian nan gì cuối cùng nhìn thắng đưa cho cậu một bao đồ.

Mộc Lâm Đồng nghi ngờ nhận lấy "Đây là cái gì?"

Bên kia thấp giọng nói lại "Ăn."

Mộc Lâm Đồng nhìn hộp màu hồng có hình trái tim lớn, đột nhiên nhớ tới trước đây nghe nói người này lúc còn ở trường ngày lễ tình nhân nhận được một đống quà, lúc ấy làm bạn học cùng ban ăn đến nôn ra.

Đến bây giờ mọi người còn nói chuyện say sưa, có thể thấy được khi đó đối phương thật sự được hoan nghênh.

Mộc Lâm Đồng nhìn đối phương buông xuống mặt mày, cho dù mặt có sẹo cũng có một loại lạnh lùng không nói lên lời.

Cho nên bây giờ thay đổi hình dạng về trường mấy ngày đã lại nhận được quà người khác đưa?

Tầm mắt quay về hộp quà còn có một trái tim lớn như vậy! Xấu như vậy, thẩm mỹ gì đây? Tiểu Bạch cũng thật là, người khác đưa quà liền nhận sao? Chẳng lẽ không biết người khác có ý gì sao? Nhận không nói còn đưa cho cậu là thế nào, khoe khoang sao? Chẳng lẽ gần đây lén lút một mình vì nguyên nhân này sao?

Trong lòng Mộc Lâm Đồng càng thêm không thoải mái, tức khắc thấy hộp hồng nhạt có vài phần chói mắt.

Tùy tay nhét lại cho anh "Muốn ăn tự ăn đi."

Nói xong đứng lên hướng đến phía đang bàn tán ngất trời kia.

Vì sao không nghĩ đến phương diện khác chính là vì hộp quà này hoàn toàn không phù hợp thẩm mĩ của Tiểu Bạch. Ngay cả quà trước kia Tiểu Bạch cho cậu cũng không phải loại phong cách này.

"Cái gì, Vạn Đình ngươi cũng báo danh hệ cơ giáp?"

Đố với chuyên nghiệp thứ hai của Vạn Đình, mấy người cực kì khiếp sợ.

Đặc biệt là Trương Kỳ  vừa mới bị tam thiếu chấn động, lúc này lại bị Vạn Đình kích thích.

Trong mắt đều có vài phần ý nhìn nữ siêu nhân, xem ra Vạn Đình cũng thâm tàng bất lộ, không có vài phần bản lĩnh đúng là không dám báo danh hệ cơ giáp.

"Tam thiếu, ngươi cũng tính báo danh hệ cơ giáp đúng không, vừa vặn chúng ta có thể báo danh cùng nhau." Vạn Đình thấy mấy người kinh ngạc cũng không giải thích, cô cơ giáp không tồi nhưng Vạn gia lại không cho phép con gái đánh giết quá mức. Lúc này thi đậu về nhà không biết đối mặt với bao nhiêu sóng gió.

Mộc Lâm Đồng gật đầu.

Chờ đến khi mọi người giao lưu mộtu chút, cuối cùng phát hiện Mộ Bạch, Mộc Lâm Đồng và Vạn Đình ghi danh hệ cơ giáp, Trương Kỳ báo hệ chỉ huy, Đường Yến Đông hệ chế tạo cơ giáp. Còn lại Lưu Quân và U Thủy không định ghi danh chuyên ngành thứ hai.

Bên này Bách Trường Phong nhìn bóng dáng đối phương, cả người rơi vào trạng thái mộng bức.

Mộc lão gia tử không phải nói Mộc tam thiếu rất thích ăn cái này sao?

Thấy thế nào cũng không phải như vậy?

Nhìn hộp hồng nhạt bị trả về, Bách Trường Phong nhớ lại, cái này vẫn là Cao Đằng cố ý gia công cho anh thành như vậy.

Nói đây là hộp quà lưu hành nhất năm nay, bách phát bách trúng, người kia không thể cự tuyệt.

Phản ứng vừa rồi của đối phương, Bách Trường Phong nhìn hộp quà trước mắt tức khắc có vài phần ghét bỏ.

Đã sớm biết không thể tin tưởng Cao Đằng, hồng hồng phấn phấn, khó trách cậu không thích.

Quả nhiên Cao Đằng vẫn không đáng tin, không thấy được người đã chạy.

Bên này Cao Đằng đang làm công đột nhiên hắt xì, hít mũi "Ai nhớ ta, chẳng lẽ là lão đại? Bất quá cái hộp kia lão đại đã nhận được rồi, bây giờ không sai biệt lắm đã đưa đến tay đối phương."

Không nghĩ tới lão đại cây vạn tuế ra hoa còn rất lãng mạn, còn tìm quà khắp thế giới cho đối phương.

Nghĩ đến hộp quà đóng gói chuyên môn đặt làm kia, tin rằng Mộc tam thiếu nhất định thích quà.

Lại qua không lâu lão đại nhất định ôm được mĩ nhân về. Cao Đằng nhìn thoáng qua chồng văn kiện như núi, đến lúc đó có thể đề ra một yêu cầu với lão đại, nghe nói người đang yêu trí thông minh sẽ hạ thấp. Đến lúc đó không chừng trí thông minh lão đại tụt, bàn tay vung lên phê chuẩn cho hắn nghỉ dài hạn. Cao Đằng vui vẻ nghĩ đến hành trình, nghĩ đến thoát khỏi những ngày khổ sở, cho dù bây giờ văn kiện từ trời rơi xuống khóe miệng cũng lộ ra mỉm cười quỷ dị. Trong thời gian này chuyên môn giúp lão đại làm này làm kia cũng coi như có hồi báo.

-----

Chờ đến khi mọi người tan đi, Trương Kỳ đi cuối cùng, lúc đi qua một chỗ đột nhiên mũi giật giật.

Thơm quá! Đây rõ ràng là mùi vị thịt bò hắn thích nhất.

Theo mùi vị tìm ra một hộp hồng nhạt, mở ra đã thấy.

Quả nhiên không sai, đúng là loại khô bò này.

Trương Kỳ cũng bất chấp nhiều như vậy, xé một miếng đang định cho vào miệng.

Đột nhiên một cỗ uy áp truyền đến, khô bò trên tay cầm không chắc rơi xuống dưới.

Quay đầu nhìn lại, đúng là Bách Trường Phong lại quay về.

Giờ phút này thấy lễ vật của mình bị mở ra, tức khắc khí thế trong thời gian ngắn lộ ra ngoài, mặt lạnh băng.

Trương Kỳ cảm nhận được uy áp, chân tức khắc liền mềm.

Chờ đến khi Mộc Lâm Đồng đi theo Bách Trường Phong về phòng học liền nhìn thấy trên tay người nào đó có một con mèo, vẻ mặt sát khí đằng đằng.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#dammy