Chương 62: Đêm trước khi thi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trải qua một hồi luyện tập, cuộc thi vào chuyên ngành thứ hai cuối cùng cũng bắt đầu. Môn đầu tiên của hệ cơ giáp chính là thi viết hôm sau là thực tiễn. Trong đó có thời gian 3 ngày, hoàn thành nhiệm vụ đã rút thăm sẽ được điểm.

Cuối cùng chính là tổng điểm thi viết và thực hành, trong đó thi viết chiếm 30%, thực hành chiếm 70%.

Mấy người Mộc Lâm Đồng sáng sớm đã chuẩn bị đi đến nơi thi.

Phòng thi và chỗ ngồi đều dựa theo mã học sinh, Mộc Lâm Đồng là đứng đầu khóa, đương nhiên phòng và chỗ ngồi đều là thứ nhất.

Nhưng Bách Trường Phong không phải, bởi vì mã học sinh không thể chen ngang nên Cao Đằng cho anh là mã học sinh cuối cùng.

Lúc có phòng thi và chỗ ngồi, Bách Trường Phong vẫn luôn là học sinh tinh anh trong mắt mọi người không nghĩ tới lại là vị cuối cùng, làm mọi người sợ ngây người. Đặc biệt là Trương Kỳ, trong lòng hắn hận không thể cười to ra tiếng cho hả giận.

Không nghĩ tới tên này vẫn luôn ở trước mặt hắn tác oai tác quái, làm hắn giận mà không dám nói gì, bây giờ cuối cùng hắn cũng tìm ra một chút tự tin.

Trong lòng Bách Trường Phong không có nhiều so đo, làm anh tương đối để ý là, nơi anh và Mộc Lâm Đồng thi cách nhau quá xa, một người ở khu Đông một người ở khu Tây.

Nói thật, thi ở khu Tây anh vẫn là lần đầu tiên.

Trước khi đi Mộc Lâm Đồng vỗ bả vai Bách Trường Phong, sợ trong lòng anh không cân bằng, an ủi nói "Tiểu Bạch, tuy rằng tương phản có chút nhưng mà thủ khoa và cuối cùng không cách bao nhiêu, không cần để ý ánh mắt người khác."

Bách Trường Phong nhìn con ngươi thanh triệt mang ý cười phía trước, ánh mắt ngừng lại chần chờ, nhịn xuống xúc động muốn xoa đầu, mở miệng nhắc nhở "Em cũng vậy, đừng để ý ánh mắt người khác, nếu có người mạo phạm trực tiếp ra tay đánh là được."

Sau khi Mộc Lâm Đồng tiễn đi Bách Trường Phong lưu luyến không rời, đi cùng Đường Yến Đông và Vạn Đình đến phòng thi.

Không sai chính là Đường Yến Đông và Vạn Đình, hai người này tuy rằng không trong top 10, nhưng vẫn ở vị trí phía trước.

Phòng học của trường không nhỏ, phân ra ngồi còn có thể ngồi trên 300 người, vừa vặn 3 người ở cùng một phòng.

Mọi người vẫn luôn cảm thấy hệ đào tạo thực vật chuyên nghiệp râu ria, học sinh bên trong cũng tương đối phế, nhưng năm nhất vị trí trước 300, chuyên nghiệp này đã có 3 người, một người còn là thủ tịch.

Đương nhiên không có ai chú ý đến điểm này ngoại trừ giáo viên đặc biệt chú ý.

Tân sinh ghi danh chuyên ngành thứ hai, các môn thi viết là giống nhau, phòng học cũng không phân biệt chuyên ngành, thống nhất dựa theo mã học sinh.

Phòng thi chỉ là một không gian theo dõi phòng ngừa học sinh gian lận, đề thi tương ứng thống nhất phát đến quang não học sinh.

Quanh chỗ ngồi rất có khả năng đều là cảnh sắc không liên quan, không có khả năng gian lận.

Ban đầu Mộc Lâm Đồng còn chưa rõ ý Tiểu Bạch, chờ cậu ngồi xuống, trong nháy mắt cảm nhận được lễ rửa tội ánh mắt của mọi người.

Thật là thẳng thắn, các loại ánh mắt. Đố kị, khó chịu, tò mò, các loại thiện ý ác ý đều ngắm nhìn cậu ngồi xuống.

Ngay cả Mộc Lâm Đồng từ trước đến nay luôn bình tĩnh, tìm một chỗ là có thể bất động mấy ngàn năm cũng có vài phần cảm giác lưng như bị kim chích.

Mộc Lâm Đồng cảm thấy vị trí này cũng không xem như là tốt, gần cửa không nói, còn ở phía góc kém hơn nhiều vị trí trung gian, chính là vị trí này hấp dẫn ánh nhìn mọi người.

Trong vài phút ngồi xuống Mộc Lâm Đồng đã cảm nhận được vài phần khó chịu.

Mộc Lâm Đồng còn phát hiện, mỗi học sinh đi vào ánh mắt đầu tiên đều hướng về phía cậu, ngọn lửa kích động nơi đáy mắt.

Trải qua vô số ánh mắt nhìn chăm chú, Mộc Lâm Đồng chậm rãi làm quen bắt đầu bình tĩnh như cũ.

Mặc kệ các ngươi nghĩ như thế nào, hâm mộ đố kị hận thế nào, thủ tịch bây giờ vẫn là cậu.

Mộc Lâm Đồng rũ mắt, không nghĩ tới nơi này chỉ có 300 người thế nhưng đa số đều là người quen.

Trước kia Mộc lão gia tử đã cho cậu tư liệu của các bạn cùng lứa thế gia, đáng tiếc ngoại trừ một số người thường xuyên nhảy nhót trước mặt cậu, còn lại cơ hồ không nhớ kĩ.

Nhưng mà gần đây tình trạng thân thể biến tốt, trên tay Mộc Lâm Đồng lại có thêm một phần tư liệu con cháu thế gia.

CHo nên bây giờ vừa thấy liền không chịu được, cư nhiên mỗi người đều có vài phần quen mắt.

Có thể nói các thế gia đào tạo nhân tài không ít, nơi này có 300 người, ít nhất chiếm một nửa.

Mộc Lâm Đồng còn đang suy nghĩ, lúc này tiến vào một người trực tiếp ngồi sau Mộc Lâm Đồng.

Mộc Lâm Đồng bị ánh mắt đối phương làm phục hồi tinh thần lại, quay đầu đã thấy ánh mắt đối phương không chút che giấu "Vị bạn học này, có việc?"

Người nọ hừ một tiếng, mở miệng nói "Mộc tam thiếu đúng không, cuối kì ngươi muốn ngồi ổn vị trí này không phải chỉ cần một chút tri thức cơ sở là được."

Người này đúng là xếp thứ 5 của Khương gia, Khương Minh Thành, thiên phú cấp S dị năng hệ băng. Trước đây Mộc Lâm Đồng có bạn học tên Khương Minh Hạo, xếp thứ 7 Khương gia, đúng là em trai người này.

Xà tính dâm, con cháu Khương gia bên ngoài không ít, hai người đương nhiên là anh em cùng cha khác mẹ, cạnh tranh lẫn nhau cũng rất kịch liệt.

Khương gia Bách gia lực lượng ngang nhau, con cháu đời sau tuy rằng thiên phú kém Bách gia nhưng số lượng vẫn đuổi kịp chất lượng.

Nhưng Bách gia có một Bách Trường Phong khoảng cách lập tức bị kéo ra, bởi vì cùng lứa tuổi Khương gia đừng nói là thiên phú 3S, sinh một đống con cũng không có một người 2S. Chỉ có duy nhất Khương Minh Hạ cùng tuổi Bách Trường Phong , trước mắt là đại tiểu thư Khương gia, lại là con gái. Khương gia ở phương diện dòng dõi đặc biệt coi trọng con trai, cho dù Khương Minh Hạ thiên phú tốt cũng không tính giao Khương gia cho cô.

Nói đến Khương Minh Hạ này là chị gái cùng mẹ của Khương Minh Thành trước mặt này. Mộc Lâm Đồng nghĩ đến tin tức trong tư liệu, mắt không khỏi nhướng lên.

Người này chính là người cùng cấp với Tiểu Bạch, vạn năm lão nhị bị Tiểu Bạch áp một đầu?

Lúc ấy lưu hành lời đồn Khương Minh Hạ thích Bách Trường Phong, nghe nói Khương Minh Hạ này xinh đẹp động lòng người, là hoa khôi của trường lúc ấy, người theo đuổi nhiều không đếm xuể. Nhưng với người theo đuổi bên ngoài Khương Minh Hạ hoàn toàn không chú ý, không chấp nhận bất cứ người nào.

Vì thế có lời đồn cô đang chờ Bách Trường Phong, cho dù biết nhiều thế hệ hai nhà không hợp, hai người vẫn có  không ít fan CP.

 Hơn nữa Khương gia nhiều thế hệ làm chính trị, đến Khương Minh Hạ, đại tiểu thư lại chạy đin tòng quân, hiện nay đã đến cấp bậc thượng tá, chỉ cần có công huân cực đại là có thể trực tiếp thăng cấp.

Mộc Lâm Đồng  nghĩ đến đây không hiểu sao trong lòng nổi lên nguy cơ, các loại không thoải mái. Ngay cả Khương Minh Thành nói chuyện bên cạnh cũng không để ý.

Khương Minh Thành nhìn người rõ ràng đã lâm vào thế giới của mình, cơ hồ bị chọc giận điên rồi.

Nghĩ đến mấy tháng nghỉ hè liều mạng ôn tập chính là vì muốn lấy vị trí thủ tịch này, chị gái năm đó vạn năm lão nhị vẫn luôn làm cha canh cánh trong lòng.

Lần này hắn chính là nghẹn đủ tức, thành tích tiếp cận tối đa không sai biệt chị gái lúc trước lắm.

Lúc nghỉ hè, chị gái cũng trùng hợp ở nhà chỉ điểm không ít. Nhiều lần bắt chước, chị gái nhìn thành tích hắn nói trình độ không sai biệt lắm cô năm đó, bây giờ trường quân đội đệ nhất Tinh Minh không có Bách Trường Phong, không có gì bất ngờ sẽ là đệ nhất, bắt lấy vị trí thủ tịch.

Lúc ấy hắn đã nắm chắc nhưng không nghĩ tới không có Bách Trường Phong lại có một Mộc Lâm Đồng!

Trước kia Bách Trường Phong thì thôi, thiên tài đệ nhất Tinh Minh, chị gái thiên tài nhà mình thua tâm phục khẩu phục, nhưng Mộc Lâm Đồng này tính là cái gì?

Tên phế tài đệ nhất Tinh Minh, cư nhiên thi điểm tối đa, còn đoạt vị trí thủ tịch!

Còn ta thì sao?

Lúc ấy có thành tích Khương Minh Thành vẫn luôn cho rằng hắn hoa mắt, hoàn toàn không thể tin được bắt đầu hoài nghi nhân sinh.

Cho dù hiện tại cục tức này còn nghẹn trong lòng, nhìn thấy người càng trực tiếp muốn bùng nổ.

Ở đây nói vài lời ngươi còn làm lơ, Khương Minh Thành tức khắc liền phát hỏa.

"Này, họ Mộc, ta nói chuyện với ngươi, tai điếc à?"

Mộc Lâm Đồng phục hồi tinh thần lại, cậu không biết người này làm sao tức giận như vậy, nhàn nhạt trả lời "À."

Khương Minh Thành bị thái độ cậu làm tức không chịu được "Ngươi à là có ý gì, cho rằng chỉ bằng phế vật ngươi là có thể bảo trì được thủ vị niên cấp năm nhất sau này?"

Mộc Lâm Đồng nhìn người có vài phần giống Khương Minh Hạ trên ảnh, tức khắc không hiểu sao có một hỏa khí vô danh đi lên.

"Ta lấy thủ tịch thì sao, ta hôm nay nói ở đây. 7 năm này, không chỉ chị ngươi Khương Minh Hạ vạn năm lão nhị, ngươi cũng vậy! Thủ tịch này ta đã định rồi! Đúng rồi, chỉ sợ đến lúc đó vạn năm lão nhị ngươi cũng không lấy được."

Tính tình Mộc Lâm Đồng giống bản thể, nói cũng cực kì bình thản, độc miệng như vậy số lượng không nhiều lắm.

Lời này vừa ra trong phòng như ấn nút tạm dừng, hoàn toàn an tĩnh, tầm mắt đều hướng về phía cậu.

Lúc này song bào thai Mộc gia mới vào cửa cũng cực kì khiếp sợ, hai anh em rõ ràng cũng nghe được lời này, biểu tình cổ quái không giống nhau.

Đường Yến Đông cxung vội vàng thò qua chỗ đường ca Đường Yến Thu, từ khi Khương Minh Thành tới tìm tra họ đã chú ý, kì thật không chỉ là họ mà những người xung quanh đều âm thầm quan sát.

Vị trí kia dù sao cũng là khát vọng học sinh, vị trí vạn người chú mục.

Ban đầu nghĩ tính tình tam thiếu bình thản, nếu người kia quá phận có thể ra giúp một chút, không nghĩ tới kế tiếp tam thiếu đã bùng nổ.

Trực tiếp làm hắn trợn mắt há mồm, tính tình tam thiếu nóng như vậy vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy.

Ánh mắt Đường Yến Thu bên cạnh mang theo tán thưởng, dùng tay chọc em trai ngu ngốc bên cạnh "Bạn học này của em không giống đồn đãi. Nói chuyện cũng là bá khí trắc lậu, anh rất thích tính cách này. Em xem, tên Khương Minh Thành kia bị véo đến đau chân, mặt đen sì ha ha."

Khương gia và Bách gia không hợp, Đường gia có quan hệ thông gia với Bách gia tự nhiên đứng cùng mặt trận, lúc này nhìn Khương Minh Thành mặt đen tự nhiên sung sướng không thôi.

Đáng tiếc an tĩnh giằng co không bao lâu, trong phòng bộc phát các loại thanh âm, tiếng cười nhạo chỗ nào cũng có.

Cơ hồ mọi người đều không tin đều cho rằng Mộc tam thiếu bị buộc nóng nảy nói ra, đều cảm thấy đối phương dõng dạc quá mức.

Mộc Ninh Ngọc nhìn Mộc Lâm Đồng bị cười nhạo, trong lòng vui vẻ, quay đầu muốn nói chuyện với anh trai lại phát hiện đối phương đang nhìn phế vật kia suy tư.

Mà Đường Yến Thu lại nhìn thấy Đường Yến Đông đứng lên bị hắn nhanh tay đè xuống "Ngươi làm gì? Muốn đánh nhau cũng là anh đi, thân thể ngươi xông lên chỉ sợ anh về nhà sẽ bị đánh gãy chân."

Kế tiếp Đường Yến Thu nhìn thấy trên mặt em trai lộ ra vẻ tự tin "Em tin tưởng tam thiếu, hắn nhất định nói được làm được."

Khi nào em trai ngu ngốc nhà mình đã thành em trai người khác như vậy? Đường Yến Thu tấm tắc nghĩ.

Cho dù em tự tin như vậy nhưng người kia phần cứng không được nha, không thiên phú không dị năng, cho dù thi văn hóa điểm tối đa, thực tiễn cũng không đủ, không xếp đếm ngược đã là không tồi.

Nhưng nhìn biểu tình em trai vẫn không nói ra.

Một bên khác Bách Trường Phong bước vào phòng thi cuối cùng, ngồi vào vị trí toàn trường chú mục.

Nhưng mà khác với Mộc Lâm Đồng, nháy mắt anh ngồi xuống đã nhận được vô số ánh mắt đồng tình.

Đằng sau đều là mấy người bỏ lỡ thi khảo sát chất lượng, đều không có thành tích, vận khí không tốt sẽ xếp hạng xuối.

Vừa mới ngồi xuống, một người anh em phía trước đã quay đầu "Anh em ngươi cũng không bỏ lỡ kì thi à, ta cũng vậy. Ban đầu vẫn luôn cho rằng ta cuối cùng, không nghĩ tới... Thật làm ta sợ muốn chết."

Dưới tình huống Bách Trường Phong không mở miệng vẫn có thể lầm bầm lầu bầu nói chuyện, cuối cùng nhìn Bách Trường Phong một bộ phát hiện ra đại lục mới "Anh em, ngươi có phải tiểu tình nhân của Mộc tam thiếu không?"

Lời này vừa ra liền đem ánh mắt mọi người hấp dẫn lại đây.

Dưới ánh mắt cuồng nhiệt của mọi người, lúc này tiếng chuông bắt đầu thi đột nhiên vang lên.



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#dammy