Chương 65: Mấy đoàn người

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chờ đến khi mấy người sau theo kịp, Bách Trường Phong nhìn đối phương đột nhiên tăng tốc đến chặn đường.

Đồng thời cơ giáp phát ra âm thanh "Tích tích tích, C100578 yêu cầu kết nối, có đồng ý không?" Quả nhiên không kìm được sao? Bách Trường Phong nheo mắt nghĩ.

Thời gian này Bách Trường Phong đã từ chối rất nhiều thỉnh cầu như vậy, đến từ các loại nhân mã, toàn bộ đều bị từ chối. Nhưng bây giờ nhìn đối phương bám riết không tha như vậy, thật phiền phức. Dù sao những ngườin sau đã tránh đi.

"Đồng ý." Xem hắn liều mạng đuổi theo như vậy rốt cuộc là có chủ ý gì.

Mới chuyển được bên kia lập tức truyền đến một giọng nam "Bạn học Mộ Bạch, rốt cuộc đã kết nối được, không nghĩ tới muốn gặp ngươi thật không dễ dàng."

Đúng thật là không dễ, nếu không phải đám người phía sau đột nhiên đánh thành một đoàn, chính mình còn làm những người khác gia nhập hỗn chiến, ngăn cản bọn họ lại nói. Anh cũng không có khả năng trộm phá vây ra, thành công tiếp cận tên này. Người này yên lặng ở trong lòng vì mình mà lau nước mắt.

Thấy Bách Trường Phong chậm chạm không mở miệng, trong lòng người nọ có vài phần không vui, chỉ là một tình nhân bị phế vật Mộc tam thiếu bao dưỡng thôi, còn chưa vào nhà đã bắt đầu tự cao tự đại, còn kiêu ngạo như vậy. Loại người này hắn đã thấy nhiều, sau khi bị vứt bỏ thảm bao nhiêu. Cho ngươi kiêu ngạo bây giờ, chờ đến khi ngươi bị vứt bỏ khiến cho người ăn không hết gói đem đi.

Nhưng rốt cuộc bên trên có nhiệm vụ, cho dù mình nhìn không vừa mắt lúc này cũng phải có vài phần khép nép giao lưu "Bạn học Mộ Bạch, tin rằng ngươi cũng biết mục đích của chúng ta, gia tộc rất thiếu những nhân tài như bạn học Mộ Bạch vậy, điều kiện cũng rất hậu đãi. Sau này cho dù bạn học Mộ BẠch muốn tòng quân hay làm chính trị chúng ta đều có cách."

Bách Trường Phong vẫn trầm mặc như cũ, anh như thế nào không biết mấy ngày gần đây anh biểu hiện giống nhân tài. Mới khai giảng không lâu, mới thi viết của hệ cơ giáp, bây giờ thành tích còn chưa có. Lúc huấn luyện cơ giáp cũng đơn độc trong phòng huấn luyện. Không lộ ra bất kì kĩ năng gì, những người này thật là có thể há mồm nói bừa.

Người nọ thấy đối phương vẫn không lên tiếng, tâm thái liền có chút nhịn không được, rốt cuộc hắn cũng là người xuất sắc trong quân đội, không nói thiên chi kiêu tử nhưng ngày thường tuyệt đối chưa giống lần này tự quyết định, còn bị người xem nhẹ.

Tức giận khẽ cắn môi, cuối cùng mở miệng nói "Không biết bạn học Mộc Bạch có hứng thú gia nhập chúng ta không? Gia nhập chúng ta sau này phát triển vô cùng có lợi."

Bách Trường Phong cuối cùng mở miệng nói "Gia nhập các ngươi sẽ tốt hơn bây giờ sao?"

Người trong cơ giáp thấy anh không mở miệng còn tưởng thất bại, thế nhưng lại được trả lời.

Nhìn dáng vẻ đối phương cũng không phải toàn tâm toàn ý với Mộc Lâm Đồng, bị cưỡng bách theo lời đồn đãi còn có vài phần căn cứ.

Nhìn dáng vẻ có vẻ bị thu hút liền dẫn đường "Đương nhiên, con cháu thế gia giống Mộc tam thiếu, ai biết nhiệt tình của họ có thể duy trì bao lâu. Bọn họ thay tình nhân như thay quần áo, một ngày nào đó hắn chán ghét ngươi cũng có thể vứt ngươi như rẻ rách. Đến lúc đó thân phận ngươi liền xấu hổ, cô nhi giống ngươi vẫn nên có hậu trường tốt một chút, ít nhất trước mặt Mộc gia ngươi vẫn có vài phần phong thái tự tin?"

Bách Trường Phong càng nghe càng khó chịu "Không nói xa như vậy, bây giờ các ngươi có thể cho ta cái gì?"

"Đương nhiên là một ít tài nguyên tu luyện, điểm tín dụng cũng có thể, còn có sau này tiền đồ vô lượng. Ngươi muốn cái gì?"

"Một tháng 50 vạn điểm tín  dụng có không?"

"Cái gì, sao ngươi không đi cướp đi?"

5000 điểm tín dụng đủ cho người thường vui vẻ qua một tháng, 50 vạn điểm tín dụng sắp bằng tiền tiêu vặt của con cháu thế gia rồi, tên hủy dung này dựa vào cái gì?

"Ha, vậy các ngươi không có ý tốt, các ngươi quá không có thành ý. Mộc tam thiếu chính là liên kết tài khoản với quang não của ta, cho ta tùy ý quẹt. Lần trước còn tặng ta đồ cổ mấy ngàn vạn, trong nút không gian đều thuốc cấp cao, ta muốn hắn liền cho. Đã có chỗ tốt như vậy, vì sao ta vẫn muốn đầu nhập các ngươi?"

Kì thật anh cũng không nói sai, bởi vì đổi thân phận, quang não nguyên bản cũng chỉ có thể để trong khóa không gian, điểm tín dụng bên trong đúng là không nhiều lắm. Ngẫu nhiên bị Mộc LÂm Đồng biết liền trực tiếp kết nối tài khoản.

Hơn nữa chính anh cũng không hiểu sao muốn cho người khác biết, Mộc Lâm Đồng đối với anh có bao nhiêu tốt, quan hệ của bọn họ không chơi chơi giống như bên ngoài nói. Rõ ràng người kia còn vẫn luôn hướng mình cầu hoan, đây tuyệt đối là thật lòng. Kì thật còn có rất nhiều, nhưng anh chỉ nói chút râu ria, chuyện khác không tính nói.

Nhưng anh không biết là, biểu hiện này trong mắt người ngoài chính là thiếu đánh, loại tình yêu này thế nào cũng phải rải cẩu lương, đi ra ngoài sợ là bị xếp hàng đánh.

Người đối diện nghe vậy quả thực sợ ngây người.

Vì sao trong tin tức không có cái này, MỘc tam thiếu này xem ra đúng là kẻ si tình, nếu hắn là Mộc gia chủ bảo đảm đánh gãy chân cháu trai này.

Càng nghe càng thấy chua lòm, không biết tên này sao có vận khí tốt như vậy, cư  nhiên cứ như vậy được MỘc tam thiếu coi trọng.

Ngoại trừ dáng người tốt, gương mặt kia thật sự không nhìn được. Thật làm người hâm mộ đố kị hận, nếu là hắn, cho dù sau này Mộc tam thiếu chơi chán rồi, đồ có được bây giờ cũng đủ nửa đời sau tiêu xài.

Không biết Mộc tam thiếu có thiếu tiểu tình nhân không, chỉ bằng dáng người mà dung mạo của hắn, chỉ cần có đãi ngộ tương đương, đừng nói tiểu tam, tiểu bốn cũng có thể.

Nhưng mà nói đi nói lại, vì sao lời từ trong miệng tên này nói ra lại có cảm giác khoe khoang, có loại cảm giác mãnh mẽ bị thồn cẩu lương, nghe liền no.

Hiện tại ê răng còn muốn nấc lên. Phì, một đôi cẩu nam nam. Trong lòng người đàn ông thầm mắng.

Bất quá Mộc tam thiếu đối với tên này cũng thật tốt, đây chính là tín nóng, chỉ bằng tin tức này đăng báo khen thưởng sợ là không thể thiếu.

"Nếu không chúng ta trao đổi phương thức liên hệ đi, chờ đến lúc nào đó lại thương lượng? Mặc kệ thế nào, thêm một con đường đều tốt hơn."

Bách Trường Phong thấy hắn đi một lúc, vội vàng chạy tới hướng của Mộc Lâm Đồng.

Một bên khác Mộc Lâm Đồng không sợ mấy người cùng xông tới, tính một hơi bắt sống mình.

Cậu hai chân giẫm nhẹ, mấy người liền thấy hoa mắt, nguyên bản cho rằng đã bắt được Mộc tam thiếu phục hồi tinh thần lại đã thấy người thoát khỏi vòng vây.

Mấy người nhìn nhau, nội tâm hoảng hốt, rõ ràng người mới ở đây, chỉ chớp mắt đã ở nơi khác. Thân pháp bực này bọn họ chưa thấy người nào có.

Người này thật sự là phế vật Mộc tam thiếu trong mắt mọi người sao?

Cạm nhận một phen lại phát hiện trên người cậu thật sự không có hơi thở dị năng.

Mấy người nhìn thân pháp quỷ dị của Mộc Lâm Đồng, bắt đầu âm thầm cảnh giác.

Vừa rồi chỉ là thử, bây giờ mới bắt đầu nghiêm túc. Ở chỗ này bỗng nhiên bọn họ cảm nhận được một cỗ nguy cơ và áp lực.

Trong lòng hoài nghi liếc nhau, một người áo đen cầm song đao, vận công trên song đao hiện dòng khí màu xám lưu động, người liếc mắt liền thấy nguồn năng lượng này cực kì âm tà.

Thêm vào công pháp kế tiếp thân ảnh mơ hồ, thời gian một nhịp thở đã thay đổi vị trí như muốn dung nhập vào bóng đêm.

Ngay khi hắn tới gần sau lưng Mộc Lâm Đồng, lúc song đao hạ xuống, cư nhiên chém vào khoảng không!

Đây là có chuyện gì?

Người áo đen còn đang khiếp sợ, bả vai bỗng bị người vỗ vỗ "Này, nhìn đâu đấy, ta ở bên này."

Người áo đen cả người cứng đờ, quay đầu lại liền điên cuồng chém một đao lại như cũ không chém trúng.

Sau nhiều lần thất bại, toàn bộ người áo đen sắp hỏng mất. Công pháp của bọn họ thích hợp nhất tác chiến ban đêm, lần này lại như bị người khác chơi đùa.

Mấy người xem xung quanh cũng ngây người, nếu bọn họ không nhìn lầm, bộ pháp Mộc tam thiếu giống như lúc thao tác cơ giáp, tốc độ vô cùng nhanh làm người khó lòng phòng bị.

Từ khai giảng mới học kĩ thuật thao tác cơ giáp, lại đến thể thuật tốc độ cực nhanh, MỘc tam thiếu này tuyệt đối không phải phế vật như mọi người nói.

Đây chẳng lẽ là dị năng tốc độ? Nếu là dị năng tốc độ liền khó làm, nếu đối phương chạy trốn đám người bọn họ sẽ không đuổi kịp, chỉ có thể trơ mắt nhìn cậu chạy trốn. Khó trách sẽ ở lại không sợ hãi, sợ là có chủ ý đánh không lại liền chạy.

Nghĩ như vậy liền âm thầm mắng chửi Mộc gia. Mộc gia này lừa gạt mọi người, Mộc tam thiếu này căn bản không phải phế vật!

Nhìn đồng lõa động thủ như nổi điên, vẫn không thể chạm đến một góc áo của đối phương. Vì tránh cho đêm dài lắm mộng không cẩn thận để cậu chạy trốn. Mấy người chậm rãi bao quanh Mộc Lâm Đồng.

Liền lúc họ vây quanh Mộc Lâm Đồng tính nhân lúc đối phương chưa chuẩn bị cùng nhau động thủ, trước mắt đột nhiên sáng lên một màu xanh, một hơi thở sinh mệnh cường đại bộc phát ra.

Bên này Bách Trường Phong còn đang gia tốc hướng Mộc Lâm Đồng, cơ hồ ngay lúc cổ hơi thở sinh mệnh bùng nổ đã cảm nhận được.

Đây là......

Anh còn chưa gặp qua dị năng dao động bùng nổ mãnh liệt như vậy, hơi thở sinh mệnh cực xa mình cũng có thể cảm nhận được.

Như là nghĩ đến cái gì, sắc mặt biến đổi, xem ra nhất định đối phương gặp phải chuyện gì làm cậu giải phóng dị năng che giấu nhiều năm.

Nghĩ như vậy anh liền muốn lập tức bay đến bên người cậu, nhưng cơ giáp trường học trang bị tương đối lạc hậu, cũng không có công năng bay, cho dù lấy tốc độ trước mắt nhanh nhất ít nhất cũng phải nửa đêm mới tới, chỉ sợ đến lúc đó người đều lạnh.

Anh cũng không phải không biết giá trị vũ lực của cậu, chỉ là trong lòng bực bội lo lắng vô cớ, hận không thể lập tức đến bên người, nhìn cậu, bảo vệ cậu.

Anh chưa từng có loại xúc động mãnh liệt này với một người, đối phương tổn thương một ngón tay cũng không muốn.

Anh cực kì sốt ruột, nghĩ thầm nếu là Lôi Đình nhưng thật ra rất nhanh, bay đến chỉ cần 10 phút.

Nghĩ đến đây, Bách Trường Phong quay đầu lại nhìn thoáng qua giám thị vẫn luôn ẩn đi theo mình, trong lòng thầm xin lỗi.

Giám thị kia đi theo Bách Trường Phong một đường, nhìn suất diễn của nhân mã khắp nơi đi thông đồng học sinh này, làm nhiệm vụ hắn thêm vài phần thú vị.

Hắn cũng biết thân phận người này, toàn bộ trường quân đội đệ nhất Tinh Minh đang loan truyền, là tiểu tình nhân cực sủng của Mộc tam thiếu.

Bên này hắn còn đang nghĩ lung tung rối loạn, ngay sau đó đã thấy đối phương thu hồi cơ giáp, cả người xuất hiện trên khoảng đất trống.

Vì thế hắn lập tức yên lặng vươn đầu một chút muốn nhìn tướng mạo của vị tiểu ca trong truyền thuyết, nghĩ rốt cuộc là dạng người gì đem Mộc tam thiếu mê đến thần hồn điên đảo.

Nhìn mặt trái dáng người không tồi, khí chất cực tốt. Lại có tướng mạo, hắn tính nhìn rõ một chút, mắt hoa lên, a, sao không thấy người?

Một người sống sờ sờ biến mất, người này phát lạnh cũng sốt ruột, nếu người này có chuyện gì, chính mình sợ cũng tiêu nha.

Lúc hắn vén bụi cỏ muốn đi ra tìm, trong nháy mắt bên tai vang lên một tiếng xin lỗi, ngay sau đó cổ đau xót, sau đó liền bất tỉnh nhân sự.

Sau khi Bách Trường Phong khống chế lực đánh ngất người, tìm một nơi an toàn an trí đối phương, vì tránh cho chuột rắn gì đó tới gần nguy hiểm còn dùng uy áp kinh sợ động thực vật phụ cận. Trong thời gian ngắn sẽ không có động vật dám lại đây, hơn nữa anh đánh không nặng, qua 1-2 giờ sẽ tỉnh lại, sẽ không nguy hiểm đến sinh mệnh.

Lấy Lôi Đình mở hình thức đánh lén, toàn bộ cơ giáp nhập vào bóng đêm phóng lên cao. Hình thức này của Lôi Đình, chẳng sợ máy dò xét tiên tiến nhất của Tinh Minh trong thời gian cũng kiểm tra không ra. Đương nhiên giống như người ngốc đứng kiểm tra bất động liền khác. Trên cơ bản khống chế tốc độ chợt lóe qua, máy dò xét tuyệt đối không tra được.

Bách Trường Phong thao tác Lôi Đình, quang não đã đổi thành cái cũ cho nên phòng điều khiển học viện bên kia không phát hiện quá lớn.

Ngay cả lúc trước phát hiện MỘc Lâm Đồng, không biết vì sao bệnh nặng một hồi, cả người mơ mơ màng màng, kí ức mấy ngày nay đều không có.

Bên này Mộc Lâm Đồng là lần đầu tiên sử dụng dị năng hệ mộc, sau một ánh sáng xanh kia chỉ nghe thấy vài tiếng 'đang đang đang', vũ khí của mấy người xung quanh Mộc Lâm Đồng truyền đến lực bị đẩy lui vài bước.

Một trận bụi mù qua đi, mấy người thấy rõ cảnh tượng liền chấn động.

Trước mặt mọi người là Mộc Lâm Đồng cầm kiếm màu xanh lục, thân kiếm còn có vài kí tự cổ xưa, mấy người đều không biết. Chuôi kiếm quấn một nhánh cây xanh lục, nhánh cây này chỉ to bằng ngón cái người trưởng thành, vòng quanh trên chuôi kiếm, mặt khác lại trôi nổi giữa không trung.

Rõ ràng là nhánh cây lại có thể uốn khúc tùy ý như dây đằng. Xem ra là nhánh cây này mới đẩy lui bọn họ.

So với dị năng khác, những người này càng hiểu biết hệ mộc. Tin rằng rất nhiều người có dị năng hệ mộc cũng không biết nhiều bằng họ, rốt cuộc dị năng hệ mộc tương khắc với công pháp của bọn họ, vẫn luôn là kẻ thù số 1 của họ, âm thầm ra tay diệt trừ cũng không ít.

Nhưng hệ mộc loại dị năng sinh mệnh này, tuy rằng có uy hiếp nhưng cũng là đại bổ với bọn họ. Có thể nói vừa yêu vừa hận với loại dị năng này cũng không quá.

Nhìn Mộc Lâm Đồng bộc phát hơi thở sinh mệnh cường đại, mấy người đề phòng lại thèm nhỏ dãi.

Không nghĩ tới đây mới là người che giấu sâu nhất Mộc gia, trình độ dị năng bậc này, ít nhất phải có thiên phú 2S mới kích phát ra được.

Khó trách Mộc gia âm thầm bảo vệ, rốt cuộc Mộc gia không thể so với Bách gia, vũ lực cực cao. Mộc gia tuy là thế gia dược tề, thế lực không nhỏ nhưng vũ lực lại khiếm khuyết.

Hơn nữa tổ chức bọn họ cũng nhìn chằm chằm Mộc gia, không ít người thèm nhỏ giãi Mộc gia. Lại bởi vì Mộc Già Vũ thiên phú tốt đi biên cảnh, Mộc tam thiếu thiên phú cực cao sợ không giữ nổi mới tuyên bố đối ngoại là phế vật, xác thật là một phương pháp tốt.

Tuy rằng hiểu nhưng giờ phút này, mấy người đánh giá sai thực lực quân địch vẫn hận tới ngứa răng.

Mấy người hồi thần lại nhìn Mộc Lâm Đồng, trong mắt hiện lên vài phần sợ hãi, động tác càng thêm cẩn thận, không còn khinh địch lúc đầu, phải biết rằng dị năng hệ mộc đánh tới không cẩn thận chính là muốn mạng.

Mộc tam thiếu này là dị năng hệ mộc, nhìn dáng vẻ chỉ sợ còn một trận ác liệt.

"Mộc tam thiếu, không nghĩ tới ngươi che giấu sâu như vậy, nhưng cho dù ngươi có dị năng hệ mộc thì sao? Hôm nay nhất định ngươi không trốn thoát được bàn tay chúng ta."

Mộc Lâm Đồng thu biểu tình đối phương vào mắt, tuy rằng đối phương cực kì kiêu ngạo nhưng Mộc Lâm Đồng lại phát hiện kiêng kị trong mắt đối phương, như vậy vừa thấy lại có vài phần phô trương thanh thế.

Ánh mắt Mộc Lâm Đồng chợt lóe, tiến lên một bước thong thả mở miệng "Phải không?"

Đồng thời nhánh cây giữa không trung chậm rãi chuyển động, đột nhiên vung phát ra một tiếng 'bang'.

Bên này mọi người đồng loạt lui về sau một bước, người áo đen công lực tương đối yếu thậm chí có vài phần sợ hãi.

Mộc Lâm Đồng chờ chính là giờ khắc này, nháy mắt đối phương lui ra sau, nhánh cây đột nhiên vút lên, người nọ vội vàng dùng song đao đỡ.

Khí đen trên đao nháy mắt bị nhánh cây rút cạn, lộ ra thân đao lành lạnh, đôi tay người nọ tê dại, lui về sau vài bước không kịp trốn mà bị nhánh cây đánh bay va vào một cây đại thụ, 'phốc' một tiếng phun ra một ngụm máu tươi. Trên mặt càng thêm tái nhợt, song đao trên tay đã rơi xuống một bên, hiển nhiên đã vô pháp chiến đấu.

Còn lại mấy người nháy mắt Mộc Lâm Đồng công kích đã ra tay nhưng không nghĩ tới tốc độ đối phương nhanh như vậy, cơ hồ chớp mắt bọn họ đã mất  sức chiến đấu.

Chờ đến khi Bách Trường Phong đến trên mặt đất đã ngã trái ngã phải vài người, còn có một người đang đánh cùng đối phương. Ban đầu anh còn tính đi hỗ trợ nhưng bị đối phương phát hiện cho một ánh mắt mới phục hồi tinh thần lại. Sau đó phát hiện đích xác cậu có thể tự đối phó mới vừa cảnh giác vừa quan sát.

Đây là lần đầu tiên anh thấy cậu dùng dị năng hệ mộc chiến đấu, hơi thở này vô cùng thoải mái, so với buổi tối luyện công còn mãnh liệt hơn.

Còn có kiếm pháp của đối phương, càng xem càng kinh hãi, kiếm chiêu mờ mịt, coi trọng thanh phong vân đạm nhất chiêu, trong đó ẩn chứa sát khí cực lớn, khinh phiêu một hoa, uy lực cực kì lớn, anh chưa từng thấy kiếm pháp như vậy.

Tuy rằng chưa gặp qua nhưng lại có vài phần quen thuộc, trong đầu thâm chí có thể suy tính chiêu thức tiếp theo.

Ngay lúc Bách Trường Phong trầm mê kiếm chiêu của Mộc Lâm Đồng, người áo đen cầm đầu bên này đã bị bức đến tuyệt cảnh.

Sâu trong mắt hắn hiện lên một tia điên cuồng, cười sầu thảm, không nghĩ tới Mộc tam thiếu thế nhưng là một cao thủ, mấy người họ hôm nay thua cũng là mệnh. Nhưng người này cũng đừng nghĩ sẽ tốt!

Bách Trường Phong bị tiếng cười của đối phương phục hồi tinh thần, tập trung nhìn chỉ thấy đối phương rải ra thứ gì che trời lấp đất hướng tới Mộc Lâm Đồng.

Tức khắc sắc mặt đại biến, không chút nghĩ tới tới che chở trước mặt Mộc Lâm Đồng.

Kì thật gần đây anh mới phát hiện lai lịch nhóm người này, rốt cuộc đã theo dõi lâu như vậy. Thuốc bột cũng biết, chuyên môn công kích dị năng giả hệ mộc, có mấy dị năng giả đến giờ còn hôn mê bất tỉnh, dị năng từng bước bị ăn mòn.

Nhìn Mộc Lâm Đồng có nguy hiểm nháy mắt đại não trống rỗng, thân thể không chịu khống chế che phía trước.



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#dammy