Chap 3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Từ sau cuộc nói chuyện ngày đó ở văn phòng của thủ lĩnh, tới lúc Ozaki Kouyou có thể hoàn toàn dứt ra khỏi việc bận rộn công tác muốn gần một tuần.

Dazai Osamu đột nhiên thoát khỏi Port Mafia, chuyện này tuy nói không có tạo thành ảnh hưởng quá lớn, nhưng là một trong ngũ đại cán bộ rời đi xác thật tạo nên việc phân phối việc làm bị hỗn loạn ở một trình độ nào đó. Công tác nguyên bản thuộc về Dazai Osamu nơi này phân một chút, chỗ kia phân một chút, ai cũng muốn nhân dịp loạn này phân một chén canh, từ trong "di sản" của hắn tìm đến một chút ưu đãi.

Bất quá, nếu tên tiểu quỷ đáng giận kia biết được, đại khái sẽ khoái trá cười ra tiếng, dùng thanh âm ngả ngớn mà trào phúng đi.

Nghĩ như vậy, cô gõ vang của văn phòng làm việc của Nakahara Chuuya. Cửa không có khóa, bị kéo xuống liền nhẹ nhàng mở ra. Sau đó một cánh tay nhỏ bé trắng noãn bắt tới, đem cửa gỗ mở ra.

Đứng ở cạnh cửa, đúng là một nữ hài nhỏ bé. Một đầu tóc đen xõa tung kia của nàng qua loa mà cột thành hai chùm, miễn cưỡng từ bím tóc nhìn ra dấu vết cố gắng của thiếu niên buộc nó. Mặc một thân áo không tay và quần đùi màu đen nhìn qua đáng yêu lại có chút suất khí, còn mang một cái nơ xinh đẹp, mặt trên còn có một viên bảo thạch màu lam chất lượng không tệ. Cả người nhìn qua so với trước kia tinh thần không ít, tuy rằng không có biểu tình, chính là hơi thở nhưng không có tối nghĩa như trước.

Ozaki Kouyou biết cái nơ này, đó là Chuuya năm mười sáu tuổi mua về, bởi vì dần trưởng thành không thích hợp phong cách của anh, liền bỏ lại trong rương.

"Buổi chiều tốt lành, Mari."

"Buổi chiều tốt lành," tiếp theo tiểu cô nương tóc đen dừng một chút, tựa hồ có chút mê mang theo bản năng quay đều nhìn về phía Nakahara Chuuya còn đang múa bút thành văn ở phía sau bàn công tác, dưới tình huống không cách nào có được đáp án mờ mịt mà ngẩng đầu nhìn nàng. Bị bộ dáng này của nữ hài chọc buồn cười, Kouyou mím môi nở nụ cười, vì thế nâng tay xoa đầu tóc của nàng. "Mari muốn thì gọi ta là Kouyou không cũng không sao."

"Ta phải kêu ngài là Kouyou sao?" Nữ hài dùng câu hỏi trả lời, nhìn qua vẫn còn hết sức hoang mang, vì thế Ozaki Kouyou gật gật đầu, lại sờ bộ lông cừu xúc cảm không tệ này.

Lúc này, Nakahara Chuuya một mực làm công tác phía sau bàn làm việc tựa hồ cuối cùng cũng rút ra được công phu. Đem phần văn kiện cuối cùng bỏ qua bên, đứng dậy tiếp đón Ozaki Kouyou.

"Thật xin lỗi, Kouyou anee san, đống công tác bên ta còn nhiều lắm." Nói đến đây, thiếu niên còn mang theo tức giận mà sách một tiếng. Dục vọng muốn đập Dazai Osamu một trận thật đau dâng lên mãnh liệt, nếu không phải đối phương tự biết đuối lý giấu mình thật nghiêm mật, phỏng chừng anh thật đã sớm đem tên đó đánh vào tường.

Làm cộng sự của Nakahara Chuuya mấy năm, Dazai Osamu đích thật là hết sức hiểu biết anh. Bởi vậy đùa giỡn đầy ý xấu mà phần công tác thiếu niên tóc đen lưu lại đại bộ phận đều giống với việc của Nakahara Chuuya, chính hắn đi thật tiêu sái, công tác truyền tới toàn bộ thật thiếu chút nữa dìm chết Chuuya.

"Kouyou đến." Mà nữ hài bị bỏ qua nhưng thật không biết nghĩ tới việc gì, đột nhiên lên tiếng lặp lại chuyện này một cách rõ ràng.

"Nói ra quá muộn, đây là lời nên nói khi người được gọi còn chưa nhìn thấy đối phương." Bộ dạng đáp lời của thiếu niên nhưng thật ra thực tự nhiên, xem ra cả tuần qua không ít lần sửa sai lầm như vậy của nữ hài.

"Việc dạy Mari có tiến triển sao?" Giữa lúc nói chuyện, Ozaki Kouyou đã muốn ôm nàng ngồi trên sofa, nữ hài cũng thực ngoan, an phận mà ngồi đầu gối của cô không nhúc nhích. Một đoàn nóng hổi nhỏ xinh lại mềm nhũng như thế, ôm vào ngực hết sức thoải mái.

"Vào lúc "sinh ra", có vẻ nàng bị nhét vào một ít thường thức và tri thức, nhưng không có biện pháp thực tế mà trả lời, cho nên ngẫu nhiên sẽ xuất hiện sai lầm." Nói xong, Nakahara Chuuya ôm cánh tay nhăn mày, "Phương diện này còn coi như dễ dàng, vấn đề là phương diện khác."

Lời nói chưa hết liền ngừng, nhưng là Kouyou cũng hiểu được ý của anh. Đứa trẻ lúc này ngồi trong lòng ngực cô tuy rằng đáng yêu, nhưng lại thiếu nhân khí. Nàng giống như một con búp bê có thể tùy ý dâm loạn đùa giỡn, không có tìm được một bản thân rõ ràng.

Mà nữ hài trong trung tâm của đề tài chỉ có thể ngơ ngác nhìn hai người, máy móc mà ghi chép đối thoại của họ trong đầu.

Nếu không bị chú ý tới, nàng có lẽ sẽ bất cứ lúc nào cũng lấp đầy trong đại não non nớt của mình bằng những thứ này, sau đó khi không tiếp xúc thứ gì đó mới không ngừng nhớ lại, tự mình phân tích, sau đó rơi vào hỗn loạn và mê mang.

Chính là Nakahara Chuuya chú ý tới, giống như vô số lần anh cực kì khó chịu mà chú ý tới sự cầu cứu ẩn giấu sau việc muốn chết của tên hỗn đản Dazai Osamu nào đó, anh chú ý tới vấn đề này. Cho nên anh đi tới bên cạnh nữ hài, không dùng sức mà đè lại đầu của nàng, ngữ khí không tốt mà bảo nàng đem những thứ không cần nhớ này quên đi.

Dazai Osamu trời sinh khắc anh, đứa nhỏ này cũng làm anh không cách nào.

Mà nữ hài bị thiếu niên ngăn lại hành động lại rơi vào một trạng thái mê man khác, nàng không hiểu được nếu không làm vậy thì mình phải làm gì, nghĩ tới nghĩ lui trong đầu vẫn không có chạy ra lựa chọn "ta muốn làm gì".

Này cũng là vấn đề khiến Nakahara Chuuya đau đầu nhất - nàng đem hết thảy đều quy là mệnh lệnh và yêu cầu, trong đầu căn bản không có loại từ ngữ như là thỉnh cầu hay ham muốn. Nhưng là việc dạy nàng, anh gần nhất không có thời gian, công tác trong nước đã xong, ngoài nước còn một đống, việc đệ thập của Vongola kế nhiệm cũng mang tới không ít công tác cho anh, cả người đều hận không thể làm không nghỉ.

"Kouyou anee san, chị cũng biết ngày mai ta sẽ đi Italy công tác, nàng chỉ có thể nhờ chị."

Ozaki Kouyou cũng biết, cả Port Mafia phỏng chừng ngoài trừ mình thì không có mấy người thích hợp mang đứa nhỏ, cho nên rất thích ý gật đầu đồng ý.

Tuy rằng nói Mori Ougai cũng coi như tương đối am hiểu mang hài tử, nhưng loại phương hướng am hiểu này không quá đúng, đem một nữ hãi nho nhỏ một mình đặt trong tay y chẳng khác nào đem dê đặt trong miệng cọp, cừu con phỏng chừng sẽ bị hại tới cặn cũng không còn.

"Đi công tác." Nữ hài im lặng nghe đến đó, cuối cùng cũng phản ứng lại hàm nghĩa trong đối thoại của bọn họ, khó được sốt ruột mà lặp lại từ này.

Nàng biết ý nghĩa của từ này, là rời nhà đi công tác, thật lâu không trở lại. Chính là nếu Chuuya thật lâu không trở lại, kia nàng phải làm gì đây?

Xem bộ dạng này của nàng, Ozaki Kouyou mỉm cười nhìn về phía Nakahara Chuuya có chút không tự nhiên, mà đối phương mặc dù từng làm thủ lĩnh một tổ chức, cũng từng mang lên những người khác, chính là có người biểu hiện ra sự ỷ lại dính người như thế vẫn khiến anh không được tự nhiên mà run cả người.

"Vào lúc Chuuya không ở, Mari liền đi theo ta nha."

"Cùng Kouyou cùng nhau?"

"Đúng vậy, em nguyện ý sao?"

"Ngô, ta nên là...?"

Thiếu niên đối với việc đem đứa nhỏ này giao cho Ozaki Kouyou tương đối an tâm, cho nên rạng sáng hôm sau hắn liền lên máy bay đi Italy.

Mà tựa như Nakahara Chuuya nghĩ như vậy, Ozaki Kouyou đích xác tận chức tận trách mà dạy nữ hài. Còn hơn loại phương thức dạy thiên về lý tính của thiếu niên, cô luôn dùng cách hỏi để sống cũng nữ hài. Cô sẽ hỏi nàng buổi sáng muốn ăn gì, muốn loại quần áo thế nào... tựa hồ hết thảy những việc từ miệng của cô đều là từ "em có muốn..." mà bắt đầu.

Hình thức ở chung như vậy khiến cho nữ hài vẫn luôn quen phương thức giáo dục của Nakahara Chuuya có được loại va chạm hết sức mạnh mẽ, cừu con không ngừng rơi vào mê mang và hỗn loạn. Chính là sau khi quen thuộc, nàng nhưng thật có thể miễn cưỡng trả lời vấn đề của đối phương. Có khi sốt ruột, ngay cả những lời như là "ta muốn..." đều có thể nói ra, chính là nàng không có tự phát giác, nhưng Kouyou thật ra rất vui mừng.

Thông minh, nghe lời lại đáng yêu. Càng đừng nói dung mạo giống như Chuuya mà cô vẫn xem như em trai của đứa nhỏ này thêm vào, sự trưởng thành của đứa nhỏ này trong mắt Kouyou hết sức huyền diệu.

Tuy rằng hiện tại cô ở trong một Port Mafia càng ngày càng biến tốt, làm một loại công tác mang ý nghĩa là một sự bảo hộ. Nhưng Ozaki Kouyou cũng hiểu được hai tay của mình là một đôi tay "cướp đoạt", mà hiện giờ từ nữ hài mà đôi tay này có thể làm được việc giống như là "cho một ai đó sinh mệnh".

Người đắm chìm trong bóng tối ngay từ đầu hẳn sẽ không khát cầu quang minh, nhưng chỉ cần từ trên người sơn dương được sinh ra từ trong bóng tối sinh ra một chút mới mẻ nào đó đều khiến cô có thể cảm giác được mới lạ lại có chút thỏa mãn.

"Kouyou, quyển sách này có phần sau không." Giữa lúc tự hồi, nữ hài ôm sách chạy tới, gần nhất nàng giống như tìm ra được ham thích đọc sách, mỗi ngày cầm sách có thể coi cả ngày, thẳng đến lúc Kouyou nhìn không được đem nàng từ trong sách bắt ra mới thôi.

Cũng từ việc này, Kouyou rõ ràng phát hiện hài tử này cũng học xong việc không vui khi bị lôi ra.

"Đưa ta xem thử, Mari." Từ tay nữ hài tiếp nhận quyển sách kia, Ozaki Kouyou ngoài ý muốn phát hiện quyển sách này không phải từ trong kệ sách của mình hoặc Chuuya, "quyển sách này là ai đưa cho em?"

"Là Elise cho ta, cùng với cái váy này." Trong mắt nàng Elise tuy rằng là hóa thân của dị năng lực, nhưng không khác mấy với bạn chơi cùng - nếu như cô bé không có tranh thủ lúc nàng đọc sách mà vân ve chính mình liền tốt.

"Phải không..."

Nghĩ một chút, Kouyou liền hiểu được quyển sách này căn bản là do vị nào đó ngồi trên vị trí thủ lĩnh nhờ Elise đem tới, nếu y đã muốn đưa đến trong tay nữ hài, kia chính là muốn tự nữ hài đi tới chỗ y một chuyến.

Cũng không biết có phải loại ham mê đặc thù nào đó của y quấy phá, y tựa hồ phi thường có hứng thú với nữ hài tựa như giấy trắng này. Từ việc gọi "Mari", đến việc liên tiếp kêu Elise quấy nhiễu việc dạy dỗ của cô, Mori Ougai giống như có chút cố chấp muốn từ trên đứa trẻ giống như giấy trắng này vẽ lên sắc màu của bản thân.

Nhưng là y cần sự trung thành tuyệt đối của Nakahara Chuuya, cho nên sau khi thiếu niên đem nữ hài giao cho Ozaki Kouyou, cảm thấy đối phương quả thật có một chút coi trọng đối với nữ hài, nam nhân sẽ không làm ra chuyện khác người nào.

Ozaki Kouyou hiểu được chuyện này, cho nên nửa tháng này, nữ hài thỉnh thoảng cùng trò chuyện với Nakahara Chuuya cũng không có nói. Hiện tại cũng không có lo lắng gì, dứt khoát nắm tay mang nữ hài đi về phía nhà chính.

---

Lời của tác giả:

Viết một chap này, ta một mực lo lắng vấn đề chiều cao trong tương lai của Aiya, nhưng mà nghĩ tới chiều cao của Dazai... giống như cũng không phải vấn đề gì lớn lắm nhỉ? Ít nhất 1m5 cũng không có vấn đề đi?

Chap tiếp theo, Chuuya cực khổ đi công tác sẽ trở lại, tên chính thức của Aiya cũng chính thức xuất hiện, cái xưng hô Mari này nhìn thế nào cũng là ác thú vị mà Mori sensei tùy ý nói ra, hơn nữa Aiya cũng hiểu này không phải tên của chính mình, nàng vẫn không hiểu được mà muốn một cái tên.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro