Chap 5

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Từ lúc Nakahara Chuuya từ Italy trở về rất nhanh hơn một tháng. Trong một tháng này, hậu quả do Dazai Osamu phản bội Port Mafia đã gần như được xử lý sạch sẽ. Mà phong ba thay đổi phạm vi thế lực cao tầng này, hoàn toàn kết thúc sau khi Nakahara Chuuya thành công ngồi lên ngai vàng của ngũ đại cán bộ.

Mà trận phong ba này và Nakahara Aiya vẫn luôn được che giấu không có một chút quan hệ nào cả, nàng như trước cả ngày ngoan ngoãn mà nằm trong phòng ngủ ở tổng bộ của Nakahara Chuuya, bộ dáng cầm sách tựa như có thể cùng sách vở đi tới tận cùng thế giới. Mà theo việc không ngừng đọc sách, tri thức chứa đựng bên trong đầu óc của nữ hài không ngừng gia tăng, chờ tới khi thiếu niên chú ý tới, Nakahara Aiya đã muốn bắt đầu nồng nhiệt mà cầm sách hóa học của học sinh trung học coi.

Mà cùng lúc với sự kiện không liên quan với Nakahara Aiya này kết thúc, cũng đại biểu cho Akutagawa Ryuunosuke, thân là đại biểu cho phe cánh của Dazai, không ngừng bị thăm dò được "bỏ lệnh cấm", cũng một lần nữa trở về trong mắt của mọi người.

Đệ tử của tiền nhiệm cán bộ đã bỏ trốn, lại là một thành viên của đội du kích trực thuộc boss. Thân phận phức tạp như thế khiến cho những người muốn chìa cành oliu như trước bảo trì tư thế quan sát, thẳng đến người cộng sự trước của Dazai Osamu - Nakahara Chuuya đem một đơn nhiệm vụ đưa đến trên bàn công tác của Mori Ougai.

Trung tầng đang suy đoán tâm tư của vị tân cán bộ, mà tầng chót thì dưới sự biến hóa thế lực của tổng bộ mà không ngừng lo lắng, chính là nguyên nhân Ryuunosuke Akutagawa bị Nakahara Chuuya mời tới cao ốc của anh kì thật vô cùng đơn giản - chẳng qua chỉ là muốn nhờ cậu dạy Nakahara Aiya thôi.

Bất luận【 Bài ca sơn dương 】nhìn qua có vẻ yếu đuối thực tế quỷ dị, sau này sẽ rất mạnh nhưng trước khi hoàn toàn trưởng thành, ít nhất khi nó còn tồn tại dưới dạng 【 Thanh chi Đồng 】, năng lực mà nó biểu hiện ra cũng chỉ có quấn lấy mà thôi. Này thoạt nhìn cùng loại dị nặng lực 【 Rashomon 】 không có cùng nguồn với nó nhưng lại có năng lực hết sức giống nhau, trước mắt cũng chỉ có Akutagawa Ryuunosuke có thể càng thuận tiện mà dạy nàng.

Mặc kệ Dazai Osamu là một tên nhân tra tới thế nào, ít nhất ở việc dạy dỗ đồ đệ cũng không tệ lắm. Nakahara Chuuya nghĩ như vậy, nên kì thật đối với chú ác khuyển toàn thân tối đen đó kì thật còn rất tin tưởng.

Mà ngoài tất cả chuyện này, cũng không phải là nguyên nhân mà Ozaki Kouyou sau khi nửa buổi chiều không gặp mặt, liền phát hiện tóc của cừu con không biết bị cái gì biến thành bộ dạng lởm chởm.

"Ai nha ai nha, này đúng thật là kì quái." Ozaki Kouyou híp mắt cười sờ sờ mái tóc của Nakahara Aiya. Sau khi phát hiện phần tóc bên trái của nữ hài bị một dao cắt đứt, nguy hiểm nhìn Nakahara Chuuya đang ôm cánh tay mình thậm chí còn có vẻ không lưu tâm lắm. "Đây là có chuyện gì, Chuuya."

Trong giọng nói của Kouyou - người giống như chị gái của mình, cảm nhận được cảm giác nguy hiểm quen thuộc, Nakahara Chuuya nhìn thoáng qua nụ cười của cô, lại nhìn mái tóc bị Rashomon gặm qua của Aiya, lúc này mới phản ứng lại có chuyện gì xảy ra.

"Không, ane san, này không phải em làm." Nói xong, thiếu niên có chút đau đầu mà đè lại cổ của mình, cúi đầu nhìn ánh mắt nhìn qua của Nakahara Aiya. Trong ánh mắt nghi hoặc của nàng mà "thực hung hăng mà" nở nụ cười với nàng. "Chiều hôm nay em gọi Akutagawa dạy Aiya một tiết dị năng..."

"A... là thế sao, ta còn nghĩ rằng Chuuya dưới sự giáo dục của ta mà chạy lệch, đột nhiên học được ngược đãi nhi đồng đây." Không có nghe hết câu nói của Nakahara Chuuya, Ozaki Kouyou mở đôi mắt đã híp lại, thu hồi nụ cười, thoạt nhìn lập tức sẽ đi tới cao ốc của boss.

Không biết có phải ảo giác hay không, Nakahara Chuuya cảm giác được mình nghe thấy âm thanh lưỡi dao sắc bén của 【 Kim Sắc Dạ Xoa 】 rời khỏi vỏ.

Không không, hoàn toàn không phải ảo giác, là đã rời khỏi vỏ.

Nhìn thấy dị năng hình người đột nhiên xuất hiện sau lưng Ozaki Kouyou, thiếu niên thở dài, xuất phát từ một cỗ lương tâm mỏng manh đè lại bả vai của cô.

"Nghe em nói hết đã, Kouyou ane san. Akutagawa cũng không phải cố ý, là Aiya chính mình quá mức."

"Aiya làm cái gì?" Lời này không phải hỏi Nakahara Chuuya, mà là hỏi nữ hài vẫn bị bỏ quên trong góc. Cô ngồi xuống, nhìn Nakahara Aiya còn đang không quá vui vẻ nắm tóc của mình."Ta hỏi Ryuunosuke một vấn đề,"

"Vấn đề? "

"Đúng vậy," nói xong, Nakahara Aiya nghiêng đầu, lộ ra một biểu tình có chút khó hiểu nhìn Kouyou, "Ta từ trên người Ryuunosuke cảm giác được một tình cảm nào đó, nhưng là ta không rõ anh ta đang nhìn cái gì."

"Ta không hiểu, rõ ràng anh ta đứng trước mặt ta, rốt cuộc lại đang nhìn ai."

Nakahara Aiya đối với tình cảm là hết sức nhạy bén mà cũng vô cùng trì độn. Nàng không hiểu rõ rất nhiều loại tình cảm, ngẫu nhiên cũng không hiểu tình cảm của chính mình, chính là lại rất nhạy bén mà cảm giác được tình cảm của người khác. Mà loại khác biệt này làm nàng không thể đồng cảm với người khác.

- 【Ở trên người ta, rốt cuộc ngươi nhìn thấy ai đây? 】

Cho nên, khi nàng xem hiểu cái loại tình cảm giống như đang nhìn thấy ai khác, trên người Akutagawa Ryuunosuke, phản ứng đầu tiên của nàng là hỏi. Nàng không rõ vấn đề thế nào sẽ làm tổn thương tới ai, cũng không hiểu cảm giác khi bị thương tổn. Cho nên sau khi bị 【 Rashomon 】công kích sẽ lộ ra biểu tình mờ mịt mà hết sức quái dị, trong lòng lúc này cũng chỉ có ủy khuất mà không có nửa phần thấy tội lỗi.

Phía sau sự ôn nhu của Nakahara Aiya, là ảnh ngược trôi nổi trên mặt nước của Ozaki Kouyou và Nakahara Chuuya."

"Việc này là con sai rồi, Aiya."

"???" Aiya đột nhiên bị trách cứ mở to hai mắt, không thể tin mà quay đầu lại nhìn Nakahara Chuuya, sau đó chạy tới dùng hai móng vuốt nhỏ nắm chặt bao tay màu đen của thiếu niên."Ta đã nói với con, không thể tùy tiện mà hỏi chuyện riêng tư của người khác." Thiếu niên dùng bàn tay tự do đè lại đầu Aiya, sau đó dưới ánh mắt nguy hiểm của Ozaki Kouyou mà dùng sức vò loạn.

"Nhưng là ba ba còn có thể hỏi ta vì sao mà không vui đâu mà."

"Con là chờ cái này đi... loại vấn đề có thể nói là riêng tư này thật ra thỉnh thoảng hỏi cũng được."

"Ngụy biện của người lớn." Được đến câu trả lời mập mờ như thế, Aiya phồng hai má, thề rằng cả ngày hôm nay sẽ không quan tâm ba ba nữa, muốn thực hiện chính sách tuyệt giao một cách triệt để.

"Ha ha,... này cũng không phải là ngụy biện đâu, Aiya." Kouyou - đảm nhiệm vị trí kiểm soát cuối cùng trong sự nghiệp giáo dục nữ hài của Nakahara Chuuya, trong cuộc giao phong kì diệu của hai cha con rốt cuộc mím môi mỉm cười. "Lời của ba ba vẫn đều là đúng, phải nhớ kĩ nha."

"Đây là cường quyền của người lớn." Trong chốc lát kiến thức tới hắc ám của thế giới người lớn, Nakahara Aiya nâng cái tay còn trống, dùng cái tay còn giữ lại của Nakahara Chuuya mà dừng lại đề tài này.

Sau khi tạm biệt Ozaki Kouyou, Nakahara Chuuya mang theo Aiya ly khai tổng bộ, trực tiếp ôm nàng lên xe, chạy ra khỏi địa bàn của Port Mafia.

Trong nhân sinh chỉ mới hai tháng này, Nakahara Aiya chưa từng rời khỏi tổng bộ. Cho dù nàng vô số lần ôm sách ngồi trên cửa sở, tỉ mỉ đối chiếu với bản đồ của Yokohama mà phân biệt rõ từng ngã tư đường, loại cảm giác thực tế trải nghiệm này không giống vậy. Cho nên dọc theo đường đi, nàng tràn ngập hứng thú mà ghé vào cửa kính nơi ghế phụ, nhìn chằm chằm vào bên ngoài dần dần nhiều cữa tiệm hơn.

Nơi mà Nakahara Chuuya mang nàng tới là một trung tâm cắt tóc thuộc Port Mafia. Chủ tiệm nơi đó là một người từng là thuộc hạ của anh đi ra ngoài, coi như có thể tin, anh cũng có thể hơi yên tâm cho thuộc hạ trước kia của mình cầm kéo mà nhích tới nhích lui sau gáy của Aiya.

Mà nữ chủ tiệm bị cấp trên trước đây nhìn chằm chằm nhưng thật ra đang căng thẳng tới mức cả lưng đều kéo căng. Nhất là khi vô tình đối diện ánh mắt màu lam giống như đúc Nakahara Chuuya của nữ hài trong gương, càng thêm khẩn trương.

Oa, trên tay nàng còn đang cầm bao tay của tiền nhiệm cấp trên.

Tới khi nữ chủ tiệm cảm giác giống như mình đã phát hiện bí mật kinh thiên ngược lại không còn căng thẳng nữa, cô gái mang lên một cỗ khí thế mình sắp bị diệt khẩu mà hoãn mỹ hoàn thành tác phẩm trong tay, hơn nữa khi tiểu cô nương nhảy xuống ghế dựa còn rãnh rỗi đỡ nàng.

"Cảm ơn chị, Yanagawa san." Nakahara Aiya vẫn luôn được cha dạy rằng phải có lễ phép lập tức xoay người cúi đầu, kết quả đối phương càng lộ ra biểu tình bay bay.

A, con gái của cán bộ cúi đầu, ta đại khái không sống qua hôm nay.

Yanagawa - trong lòng vẫn luôn tràn đầy kịch diễn, hôm nay như trước nghĩ quá nhiều, vì thế bỏ qua việc vì sao một thiếu niên chỉ mới mười tám làm sao có thể có một đứa con gái lớn như vậy.

Ai bảo Nakahara cán bộ thân cao mét sáu, mà khí tràng lại tới hai mét tám đây.

Mà bên kia, thiếu niên đang nắm bả vai Nakahara Aiya xoay chuyển qua lại chăm chú mà đánh giá thành phẩm. Vào lúc ra kết luận cuối cùng lại ở trong lòng mắng Dazai Osamu một câu.

Dazai chết tiệt, kiểu tóc này giống như một hạt dẻ màu đen.

Tóc đã cắt, chỉ hơi dài tới cằm, phần giữa tự nhiên mà xoăn, phần đuôi cuốn vào trong. Kẹp tóc và mái tóc bị cắt ôm lấy gương mặt làm gương mặt trắng noãn lại càng thêm nhỏ nhắn, mềm mềm, chính là cũng không quá dày nặng. So với bộ dáng giống như con cừu phía trước Nakahara Aiya nhìn qua càng thêm sức sống.

Việc xoăn tự nhiên không trách Dazai Osamu được, bởi vì chính tóc của Nakahara Chuuya cũng không nghe anh mà tùy ý xoắn. Trên việc hai người bọn họ ai cũng không thắng được, ai cũng không chế nhạo được ai.

Vấn đề chính là màu tóc, bởi vì mái tóc này mang sắc đen nhánh không khác lắm với Dazai Osamu, từ hình dáng, nàng nhìn qua giống như một viên hạt dẻ màu đen trên nhọn dưới tròn.Nhìn lâu nhưng thật ra rất đáng yêu.

Nghĩ như vậy, Nakahara Chuuya trong lòng mắng đã, chạy đi quét thẻ, dẫn Aiya đang chạy tới gương nhìn quay lại trong xe.

"Hiện tại sẽ về nhà sao?" Ngồi trên ghế phụ có vẻ lớn hơn so với một tiểu cô nương chín tuổi, Aiya vui vẻ lắc lư chân, còn chưa từ bỏ mà từ trong kính sau xe nhìn tới nhìn lui mái tóc đã biến dạng của mình.

"Đúng, nhưng không phải về tổng bộ, là về nhà của mình."

"Nhà mình?"

"Ta cũng không phải ngày nào cũng ở trong tổng bộ,"Nakahara Chuuya vẫn đúng bên ngoài xe cạnh ghế của Aiya hút thuốc, tùy tay ném tàn thuốc xuống, sau đó trầm mặc nhìn sương đen đem tàn thuốc dập nát. Xoa xoa khuôn mặt đầy thịt đang dùng ánh mắt chờ mong ghé vào cửa sổ của Aiya, Nakahara Chuuya trở lại ghế lái mở máy xe.

"Chúng ta phải về nhà ai?"

"Quay về nhà mình," Nói xong lời này, ngay cả chính Nakahara Chuuya đều giống như bị chính mình làm mắc ói, vì thế nhếch môi cười hai tiếng. Nam nhân "thay lòng đổi dạ" này, mở ra xe yêu mới mua, một đường hướng về đống biệt thự nổi danh bên bờ biển của chính mình.

Gió thổi vào trong xe, thổi bay mái tóc màu cam hiếm khi không bị che bởi mũ mà cực kì tự do của Nakahara Chuuya. Bên cạnh anh, hạt dẻ mới sinh nắm lấy vành nón màu đen, mang theo ham muốn học hỏi mà nhìn anh lái xe.

"Ta cảm thấy ta học xong có thể giúp ba ba lái xe."

"Xùy... chờ cánh tay bàn chân nhỏ của con dài hơn rồi nói."

"Ta cảm thấy ta rất nhanh có thể cao hơn ba ba, Kouyou nói tiểu hài tử mau lớn, mỗi ngày là một dạng."

Cũng không biết "trưởng thành" và "tương lai" chọc đúng chốt mở nào trong Nakahara Chuuya, vẻ mặt và ngữ khí của anh lập tức lạnh xuống.

"Ngày mai Elise hẹn con đi công viên trò chơi, ta đồng ý rồi, bất quá không cho con rời khỏi cô bé."

Loại lạnh này không phải vì Aiya trong lúc vô ý khiêu khích mà không vui, mà càng sâu là chán ghét với khả năng mà ai đó đã dự đoán.

"Nếu không may gặp một con cá thu xanh quấn băng vải, con tốt nhất chạy xa đi."

Nakahara Aiya không biết vì cái gì cá thu xanh còn có thể quấn một thân băng vải, chính là nàng biết có một nam nhân tên là cá thu xanh. Cho nên nàng còn thật gật đầu, ngay cả mũ trên đỉnh đầu cũng rơi xuống đùi.

Cá thu xanh sẽ giết chết nàng, cho nên cá thu xanh là người xấu, không thể tới gần cá thu xanh. Ba ba nói luôn đúng, Kouyou cũng không có lừa nàng.

---

Omake:

Ngày hôm sau sự kiện đầu tóc, Akutagawa Ryuunosuke trong lòng còn có chút nóng nảy phát hiện một chai rượu vang hảo hạng trên bản mình.

Nhìn tin nhắn là Nakahara Chuuya đưa tới.

Akutagawa: Không... tại hạ không uống rượu, tại hạ chỉ muốn biết vì cái gì mà tiểu thư Nakahara nhìn qua có vẻ giống Dazai san.

Chuuya: (nội tâm) vậy ngươi trả ta.

---
Lời của tác giả:

Dazai Osamu khổ sở bị người nói xấu.

Cùng với kiểu tóc hạt dẻ của Aiya, là cái... kiểu tóc nhìn qua giống như hạt dẻ của Ritsu Sakuma* trong Ensemble Stars, nhưng là dài hơn so với cậu ta một chút, càng xõa tung ra.

Bản đồ mới của Aiya không ngừng mở rộng, sắp bắt đầu tiến vào phó bản KHR, nhưng mà Tsunayoshi này đã đi tới mười năm sau rồi.

Thói quen trực tiếp gọi tên này của Aiya, ta cũng không biết làm sao để ngăn lại.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro