Chap 8

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau khi cuộc đàm phán giữa gia tộc Vongola đời thứ mười và Port Mafia kết thúc, gần như ngay lập tức, bọn họ mang theo Nakahara Aiya còn đang trong tình trạng không biết gì quay xe trở về Namimori.

Thị trấn Namimori ở huyện Aichi cách Yokohama rất xa, cho nên chẳng sợ tốc độ của chiếc xe có rèm che vô cùng nhanh, nhanh tới mức nguy hiểm, thì cũng phải sau buổi trưa mới về tới trước cổng nhà Sawada.

Nakahara Aiya im lặng nhắm mắt nghỉ ngơi phía sau xe, vào lúc phanh lại mở mắt ra. Còn không có vươn tay mở cửa xe, Gokudera Hayato ngồi bên cạnh nàng đã xông ra ngoài, hưng trí hừng hực mà mở cửa xe cho Sawada Tsunayoshi trên một chiếc xe khác.

Là chó à?

Nakahara Aiya mang vẻ mặt chết lặng nghĩ, kết quả vừa nhấc đầu liền chạm phải ánh mắt của Yamamoto Takeshi đang nhìn mình. Thiếu niên tóc ngắn tùy ý mỉm cười, thay nàng mở cửa xe, còn vươn tay đỡ nàng.

Nữ hài an tâm nhận ý tốt của người lớn, nhẹ nhàng cầm tay Yamamoto Takeshi nhảy xuống đất.

"Cảm ơn ngươi, Takeshi san."

"Không có gì." Nói xong cậu vò mái đầu của mình. "Em thêm san vào sau tên làm anh không quen lắm, trực tiếp gọi anh là Takeshi là được rồi."

"Takeshi."

"Bất quá tuy rằng Tsuna nói như vậy, nhưng là Lambo cũng chỉ gọi tên mỗi cậu ấy." Cậu ta giống như nhớ tới cái gì, có chút tò mò nhìn nàng. "Vì sao Aiya lại gọi như vậy? À, nếu không tiện thì không nói cũng không sao."

Lấy lùi làm tiến, là thật sự ngay thẳng hay là giả?

Nakahara Aiya quan sát biểu tình của thiếu niên từ đầu đến cuối, cuối cùng dừng lại trong ánh mắt của cậu. Bởi vì vấn để góc độ, cặp mắt màu nâu nhạt giấu trong bóng mắt giống như hổ phách vô cơ, làm sau gáy nữ hài run lên.

Xem ra hai cái đều có nhỉ.

"Không phải là vấn đề rất riêng tư," Aiya lắc lắc đầu, sau đó theo bản năng nghiêng đầu, "Nếu là tên thì, không phải là thứ rất quan trọng được cha mẹ đặt cho sao? Cho nên phải gọi tên mới được."

"Nói vậy cũng đúng."

Vào lúc hai người nói chuyện, Sawada Tsunayoshi đã mang theo Gokudera Hayato đi tới. Trên mặt thiếu niên tóc bạc lộ ra vẻ hưng phấn, trên cánh tay còn cầm áo khoác lúc trước Sawada Tsunayoshi mặc trên người.

"Đúng là chó rồi." Tự cho ra kết luận, Nakahara Aiya gật gật đầu trong ánh mắt khó hiểu của ba thiếu niên, sau đó liền chú ý tới tầm mắt của Reborn nhìn qua.

Sau đó nàng liền che miệng không nói nữa.

Bây giờ là buổi chiều, cho nên Sawada Nana không ở nhà, ngay cả Lambo nguyên bản ở lại đây trông nhà cũng không thấy, có vẻ là đã ra ngoài mua đồ ăn rồi.

Bởi vì Sawada Tsunayoshi thượng vị, đời mười đang chậm rãi thay thế thế lực của đời thứ chín. Reborn cũng danh chính ngôn thuận bắt đầu tiếp nhận công tác của môn ngoại cố vấn, Sawada Iemitsu cứ rảnh rỗi liền chạy về nhà, nên Sawada Nana vẫn luôn rất cao hứng.

"Nếu Nana không ở nhà, chúng ta tranh thủ nói chuyện đi." Trong thanh âm ho to "Vì sao lại nói cho Aiya" của Sawada Tsunayoshi, Reborn tới sofa. "Câm miệng Dame-Tsuna, nữ hài này chính là con gái của một trong ngũ đại cán bộ của Port Mafia."

Vì thế Sawada Tsunayoshi câm miệng, nhưng là vẫn mang lo lắng ngồi xuống bên cạnh Reborn."Như vậy, ngươi hiện tại biết cái gì."

Bị Reborn hỏi như vậy, Nakahara Aiya nghiêng đầu nghĩ nên giải thích thế nào.

"Các ngươi và ba ba đã đàm phán một chuyện gì đó. Chuyện này có quan hệ với ta. Có thể làm ta bị thương." Dừng một chút, nàng tiếp tục. "Chuyện có quan hệ tới ta, gần nhất là ở công viên trò chơi. Tên hung thủ kia tự sát trong phòng thẩm vấn. Cho nên... là có quan hệ tới nam nhân kia, các ngươi có vấn đề cần lợi dụng ta?"

"A, vậy liền đơn giản, quả nhiên nói chuyện với đứa trẻ hiểu chuyện thoải mái hơn nhiều." Bản thân cũng là con nít, Reborn nhìn qua tên đệ tử rõ ràng không quá "hiểu chuyện", thường xuyên làm hắn phiền lòng. "Ngươi có biết chuyện về người chế tạo ra mình không?"

"Không biết, ta chỉ biết dị năng lực của hắn là 【 rối gỗ kỳ ngộ ký 】, hơn nữa ý thức được bản thân mình là rối gỗ."

"Dị năng giả đó tên Carlo Collodi, nguyên bản là một thương nhân ở Italy, hàng hóa của hắn là rối gỗ."

"Rối gỗ giống như ta?"

"Đúng, có thể sáng tạo ra đứa nhỏ kết hợp gien của hai người... với những người khó có con nối dòng mà nói thật thần kì đúng không." Reborn dùng ngữ khí lơ đễnh nói. "Dị năng giả chết đi, dị năng lực cũng sẽ biến mất, vì hắn có rất nhiều sự bảo vệ, sống cũng coi như ung dung tự tại."

"Chuyện xưa như vậy cuối cùng sẽ có một cái "sau đó" đúng không?"

"Sau đó - " Sát thủ tóc đen nheo lại mắt, lộ ra nụ cười trào phúng. "Vợ con hắn đều chết, chết trong tay Port Mafia."

"Đạn lạc?"

"Đúng vậy, bị cuốn vào trận giao tranh giữa hai đám người đàm phán thất bại. Lúc sau đại khái là ghi hận trong lòng đi, hắn chạy tới Nhật Bản sau đó bắt đầu trả thù Port Mafia."

"Cho nên ta sinh ra."

"Đúng vậy Nakahara Aiya, ngươi," Reborn dừng một chút, nghiêng mắt nhìn thoáng tên đệ tử đang khẩn trương bên cạnh. "Hiện tại nghĩ rằng mình là một con quái vật như thế nào?"

"Quái vật"

Từ ngữ này giống như chốt mở, làm cho nữ hài vẫn luôn nhu thuận lập tức đúng lên. Nàng gắt gao nhìn Reborn, đồng tử trừng lớn hơi co lại, lộ ra hung quang như đang theo dõi cừu địch.

"Ta không phải quái vật." Nakahara Aiya nói như vậy, nàng lướt qua Gokudera Hayato muốn xông tới và Yamamoto Takeshi đang đặt tay lên chuôi đao, cũng không có nhìn Sawada Tsunayoshi. Nàng chỉ nhìn Reborn, một lần lại một lần lặp lại những lời này. "Ta không phải quái vật, ba ba nói ta không phải quái vật, hắn nói cho ta, ta không có khác với nhân loại, cho nên ta chính là nhân loại.

Khi không khí khẩn trương tới đỉnh điểm, Reborn sờ sờ Leon đi tới trên tay, thực tùy ý mà cười."Thật có lỗi, là ta lỡ lời."

Mà Nakahara Aiya vì một câu này của Reborn mà biến thành không vui đã không còn tò mò với chuyện này nữa, thu mắt ngồi trở lại trên sofa.

Hoàn toàn không giống. Sawada Tsunayoshi nhìn tiểu cô nương co thành một đoàn, trong lòng nghĩ. Aiya nee khi còn nhỏ và sau khi lớn lên hoàn toàn không giống nhau.

Thiếu nữ đã trưởng thành kia là một người có thể mỉm cười hỏi cậu, "Tôi không phải nhân loại, là một con quái vật đó nha, nhưng thế thì sao?". Mà không phải thùng bom nhỏ vì cái thân phận này mà có thể nổ bất cứ lúc nào.

Trong vô hình, ấn tượng của Nakahara Aiya mười bảy tuổi khắc trong lòng Sawada Tsunayoshi phai nhạt một ít, ngược lại hình tượng của Aiya hiện tại lập tức rõ ràng lên. Cậu nhìn bộ dạng quật cường của nữ hài, cuối cùng nhìn đến một nàng chân chính, tách rời khỏi ấn tượng cũ.

Vẫn chỉ là một đứa bé. Lần đầu có cơ hội nói ai đó là một đứa bé, Sawada Tsunayoshi trong lòng đúng lý hợp tình mà nghĩ.

"Hiện tại, bên trong Vongola chúng ta xuất hiện một ít vấn đề, cụ thể sẽ không nói cho ngươi. Hiện tại bọn họ và một đám người có năng lực kì quái liên hợp với nhau, mà những người này đang tìm ngươi." Reborn rất nhanh nói xong những lời này, cho ra tổng kết cuối cùng. "Tóm lại, chúng ta cần ngươi làm mồi, làm cho những người đó tập trung đến đây. Ngươi chỉ cần giống như đi ra chơi là được."

Reborn nói đến dễ dàng, chính là nếu người làm mồi, Nakahara Aiya bị bắt thì dù thế nào cũng không tốt được. Giống như tên nam nhân dù chết cũng muốn kéo theo nàng chính là ví dụ. Bất quá thật kì quái. Nếu như muốn giết ta, với họ rất đơn giản mà? Lấy máu, dìm xuống nước, thắt chết, có rất nhiều phương pháp để giết cái thân thể nhỏ bé này của nàng, thậm chí chộp tới con cá thu xanh cả người quấn băng trong truyền thuyết cũng có thể giết chết nàng. Chính là nam nhân kia cố tình muốn tới trước mặt nàng.

Giống như muốn mượn tay nàng tự sát, lại giống như có ý trình diễn trước mắt nàng.

Nghĩ mãi vẫn không rõ, không có manh mối, một chút cũng không.

Làm một tồn tại chỉ mới sinh ra một tháng, cho dù đầu của Nakahara Aiya trời sinh có thể dùng, lập tức xử lí nhiều tin tức như vậy vẫn có chút khó khăn. Tri thức đọc trên giấy và vấn đề trước mắt cùng lúc đổ lên đầu nàng, làm cho đầu nàng đều đau.

Sau đó, Sawada Nana mang theo đồ ăn và tiếng ồn ào của Lambo cùng trở về đánh gãy cuộc trò chuyện của họ. Reborn ngồi trên sofa đứng lên, lộ vẻ mặt trước sau như mặt đi ra cửa, mà Gokudera Hayato và Yamamoto Takeshi không tham gia cuộc trò chuyện cũng thu hồi tư thế. Khi đi ngang qua bên cạnh nàng, Yamamoto Takeshi còn vươn ngón cái như trấn an cậu. Một chút không nhìn ra người hung ác nhất lúc nãy chính là cậu ta.

"Cái kia... Aiya." Sawada Tsunayoshi đi tới bên người nàng, ngồi xuống, dùng một tư thái ngang hàng nói với nàng. "Nếu em không muốn, chúng ta sẽ đưa em về. Anh nghĩ rồi nghĩ, quả nhiên bắt em làm một chuyện nguy hiểm như vậy quả thật không tốt."

"Nếu ta trở về, các người cần tốn nhiều sức lực mới có thể bắt được đám người kia đi?"

"Nhưng cuối cùng vẫn sẽ tìm được thôi."

Aiya yên lặng nhìn ánh mắt của Sawada Tsunayoshi, nàng biết lo lắng trên mặt người này không phải giả bộ. Sau chốc lát trầm mặc, nàng vươn tay cầm bàn tay lớn hơn nhiều so với mình của thiếu niên. Sawada Tsunayoshi bị động tác đột nhiên của nàng mà sửng sốt, ngốc nghếch mà nhìn nàng.

"Mẹ trở lại, thì phải đi ra đón đúng không? Mẹ rất quan trọng."

Tới cuối cùng, Nakahara Aiya được lưu lại với danh nghĩa thân thích của Reborn, Reborn bị kết thân không có ý kiến, nhưng Aiya có chút tức giận phồng hai má.Không thích cái người nói nàng là quái vật này. Chán ghét.

---

Lời của tác giả:

Dazai xuất hiện hai chân, hơn nữa bị ghét bỏ.

Chap tiếp theo là lần đầu tiên hai người nói chuyện, kết quả nội dung câu chuyện hết sức không bình thường (mà chính họ không biết).

Aiya sắp đi một chuyến tới mười năm sau, chờ sau khi trở về bắt đầu đi theo Tsunayoshi đánh quái thăng cấp, cởi bỏ bí mật thân thế của mình

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro