Đụ vợ, đụ cấp trên của vợ, nghe vợ tự an ủi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Edit: Vua Mặt Trăng

Ánh mặt trời sau giờ trưa vừa ấm áp lại vừa lười biếng, chiếu vào bên cửa sổ nhà ăn, làm người ta có cảm giác ủ rũ vài phần.

Người đến người đi, nhà ăn trong công ty tràn đầy tiếng nói cười ồn ào.

"Cậu Tần." Người đàn ông trung niên ngồi bên cửa sổ mở miệng.

Người bị gọi lại có tướng mạo rất đẹp. Anh ta để tóc ngắn, mặc bộ veston cực kỳ ngay ngắn, cà vạt sạch sẽ.

Anh ta cười: "Tổng giám đốc Phó."

Ngồi đối diện với giám đốc Phó là Diệp Phức Uẩn đang ngồi ăn salad.

Ông ta nói: "Lại đây ăn cùng đi, vừa lúc cậu Diệp cũng ở, bàn chuyện hạn mục một thể luôn."

Tần Tuân mỉm cười nhìn tổng giám đốc Phó nói vâng, ngồi vào bên cạnh Diệp Phức Uẩn.

Anh ta nhìn người ngồi kế bên không có cảm xúc gì cả, trong lòng chợt dâng lên một ngọn lửa.

Anh ta vào công ty sớm hơn Diệp Phức Uẩn mấy năm trời, hiệu suất công tác cao với cũng cần cù chịu khó tăng ca. Cứ việc hiện tại Diệp Phức Uẩn là nhân viên dưới trướng của anh ta, nhưng chỉ cần cái hạng mục này hoàn thành, chắc chắn anh ta sẽ bị Diệp Phức Uẩn đè một đầu, người kiêu ngạo như anh ta, trong lòng hoàn toàn không thể tiếp thu.

Dựa vào cái gì, dựa vào cái gì Diệp Phức Uẩn có thể có được cơ hội này.

Điện thoại trên bàn ăn run lên ong ong.

Tần Tuân nhìn gương mặt Diệp Phức Uẩn vốn nhạt nhẽo đến thấy ghét chợt thay đổi thành dịu dàng như nước khi nhìn điện thoại, trong lòng thấy mà buồn nôn.

Diệp Phức Uẩn cầm lấy điện thoại, gật đầu lịch sự với giám đốc Phó: "Xin lỗi giám đốc Phó, trước xin lỗi không tiếp ngài được."

Ma xui quỷ khiến, Tần Tuân cũng cáo biệt với giám đốc Phó, đuổi theo bước chân của Diệp Phức Uẩn.

Anh ta không tiếng động đi theo phía sau, cách một khoảng cách, nhìn thấy Diệp Phức Uẩn nhào vào trong ngực của mỗ tổng tài mà anh ta từng thấy trên quyển tạp chí kinh tế, đứng ngay cửa thang lầu để người ta xoa ngực bóp mông. Lúc này Diệp Phức Uẩn khác hoàn toàn bộ dạng thanh cao lạnh nhạt mà anh ta từng thấy, giống con chó cái dâm đãng, phe phẩy mông cùng vào phòng vệ sinh với người đàn ông.

Tần Tuân gặp qua không ít quy tắc ngầm, lúc này anh ta nghiến răng nghiến lợi, trong lòng mắng Diệp Phức Uẩn là con đĩ điếm lẳng lơ, lại suy nghĩ làm sao mới quyến rũ được mỗ tổng tài nào đó, cướp lấy hạng mục này vào tay anh ta.

...

Hôm nay là ngày kỷ niệm kết hôn của Kiều Diêm và Diệp Phức Uẩn, khi mà nhìn thấy tấm ảnh Khương Hoài đính hai cái khuyên có chữ "Q" và "Y" lên hai bên đầu vú rồi tự chụp gửi cho mình, Kiều Diêm lại cảm thấy ngực quá nhỏ, xem cứ thiếu thiếu thế nào.

(Kiều Diêm/乔闫 viết cách khác là "Qiao Yan", thằng em chơi gắn lên vú hai chữ "Q" và "Y" là hai chữ đầu trong tên của anh công ó. Quá là tình thú luôn. )

Hắn nghĩ đến bộ ngực căng mọng mềm mại của vợ, nhớ đến bữa sáng kỷ niệm sáng nay anh đã cẩn thận chuẩn bị, tâm huyết dâng trào đi vào công ty của anh làm, chuẩn bị đưa anh đi ăn cơm trưa, thuận tiện xỏ khuyên luôn.

Ngày thường Diệp Phức Uẩn dịu dàng và giữ mình trong sạch như một nữ tu, nhưng trong xương cốt lại là một con điếm được chồng đụ đến dâm đãng. Mỗi đêm khi cùng chồng nằm chung một chiếc giường được hơi thở của chồng bao bọc, anh chỉ có thể lặng lẽ cọ xát háng của mình vào chăn bông để giảm bớt dục vọng, giờ đây bị Kiều Diêm dùng tay chạm vào vài cái, anh đã biến thành một bãi nước, chảy xuôi trong ngực của Kiều Diêm.

"Ông xã." Anh và Kiều Diêm đi vào phòng vệ sinh, cởi áo nịt ngực ra để cho Kiều Diêm sờ vú, "Sao anh đến đây đột ngột vậy, em chưa kịp chuẩn bị gì cả."

Kiều Diêm dùng ngón tay nhéo đầu vú của Diệp Phức Uẩn.

Khác với viên anh đào nho nhỏ đầy ngây ngô của Khương Hoài, Diệp Phức Uẩn là quả nho tím được Kiều Diêm gặm nhấm. Cặp nho quyến rũ này cũng đã từng được môi lưỡi yêu thương qua, nhưng theo thời gian trôi, chúng trở thành thứ hạ phẩm dùng để hầu hạ đầu buồi của đàn ông, cuối cùng biến thành đồ trang trí mà có cũng được không có cũng chả sao.

Kiều Diêm nhéo nhéo núm vú đang cương cứng trong tay mình, nói: "Anh dẫn em đi xỏ khuyên."

Diệp Phức Uẩn rúc vào trong ngực Kiều Diêm, dịu giọng nói: "Em cũng muốn anh để lại dấu ấn trên người em, nhưng xỏ khuyên xong, tương lai con mình sẽ không bú sữa được," anh dịu ngoan mà cọ cọ cằm của Kiều Diêm, "Xỏ bên trái được không, hãy cất tất cả những gì ông xã cho em vào trong lòng."

Kiều Diêm cụp mắt nhìn vào đôi mắt ươn ướt của vợ, cảm nhận được cơ thể trắng như ngọc mềm mại và nóng bỏng trong lòng mình, cởi quần của vợ mình ra, đụ một cách không thương tiếc.

Đại mỹ nhân đã lâu không được chồng vuốt ve, yêu thương, lúc này thân thể như cỏ khô, vừa động đã bốc cháy. Anh cứ như một quả đào chín rục mềm mại, không khí đầy mùi thơm ngọt thanh ngào ngạt, anh quên mình mà ôm lấy cổ chồng.

Anh không thèm quan tâm đến việc người xa lạ sẽ xuất hiện ở đây bất cứ lúc nào, trong mắt anh chỉ có hình ảnh Kiều Diêm đang cau mày lại đầy gợi cảm. Anh dùng làn da của mình làm ấm lớp vải lạnh lẽo, môi khẽ hôn lên cái hầu kết mê người, để tiếng rên rỉ vang vọng khắp căn phòng nhỏ.

Kiều Diêm bắn tinh vào tử cung của vợ, thấy vợ đang mê đắm, cầm lấy miếng lót đệm trên quần lót của vợ nhét vào chính cái lỗ động của vợ mình.

"Anh đi ra ngoài hút điếu thuốc." Hắn nói.

Diệp Phức Uẩn thở hổn hển đỡ tường, gật đầu.

...

Lúc Tần Tuân đang vắt hết óc nghĩ cách để tiếp cận Kiều Diêm, đột nhiên nghe được giọng nói khàn khàn đầy gợi cảm.

"Mượn lửa chút?"

Đây chính là sức hấp dẫn của Kiều Diêm, ánh mắt khinh mạn và động tác kẹp điếu thuốc cực kỳ đơn giản là đủ để đồng tính coi mà nứng.

Tần Tuân mơ màng hồ đồ mà à một tiếng, từ trong túi móc ra một điếu thuốc, châm lửa. Anh nhìn điếu thuốc đang cháy, xong lại nhìn ý cười nhạt nhẽo trong mắt Kiều Diêm, không khỏi thầm mắng mình là đồ ngốc.

Anh lúng túng ngậm điếu thuốc trong miệng, chuẩn bị châm lửa lại cho Kiều Diêm.

Anh luôn cảm thấy những người như Kiều Diêm không nên tự mình châm thuốc, mà là phải được người khác tới mời.

Ngoài ý muốn, Tần Tuân trừng lớn đôi mắt, cảm nhận được hơi thở ấm áp, bên trong còn hỗn loạn mùi tình dục.

Hai đầu điếu thuốc khẽ chạm nhau, điếu thuốc được châm lửa, tàn thuốc đỏ tươi dường như muốn đốt cháy trái tim của Tần Tuân.

Anh ta chợt nhớ ra mình muốn quyến rũ người đàn ông trước mặt.

Anh gập ghềnh xin thông tin liên lạc của Kiều Diêm.

Trong mắt mang theo ý cười mỏng manh, Kiều Diêm thổi ra một vòng khói, làn khói đánh nhẹ vào mặt của người đàn ông trước mặt.

Hắn nói: "Cậu muốn gì?"

Tần Tuân thấy giữa lời nói của Kiều Diêm tràn đầy sự thành thạo, trong lòng lại mắng Diệp Phức Uẩn một trăm tám mươi lần.

Trong mắt anh ta, Diệp Phức Uẩn sinh ra là để chống lại anh ta; sự nghiệp chống lại anh, tình bạn chống lại anh, hiện tại tình yêu cũng chống lại anh.

Tần Tuân chỉ là người bình thường có sự tham lam, anh muốn danh lợi, muốn được một người như Kiều Diêm che chở, cũng muốn có một người yêu xinh đẹp hoặc đẹp trai.

Nhưng ngay bây giờ, anh ta chỉ muốn thông tin liên lạc của Kiều Diêm.

Tần Tuân lặp lại: "Tôi muốn thông tin liên lạc của anh."

Kiều Diêm bảo anh há mồm.

Tần Tuân khó hiểu, hơi hé môi.

Anh có vẻ ngoài đẹp trai, đầu lưỡi hồng hào, nước da màu lúa mạch tiêu chuẩn và vẻ đẹp trẻ trung, trưởng thành.

Tàn thuốc dập tắt trên đầu lưỡi của Tần Tuân.

Tần Tuân bị sặc tới nỗi chảy cả nước mắt sinh lý, che lại miệng, khói thuốc bao quanh đầu ngón tay.

Lần này, lại có một hương vị khác. Nếu nói Diệp Phức Uẩn là hoa Thiên Sơn tuyết liên không chút tì vết trong làn khói, vậy Tần Tuân là lá phong cháy cùng với nó.

Kiều Diêm không cho Tần Tuân thông tin liên lạc, mà đưa thẻ phòng tối nay cho trai điếm đã dụ dỗ hắn.

Đại mỹ nhân kẹp tinh dịch trong âm hộ nhìn thấy cảnh này cũng không nói gì, anh cắn môi, nắm chặt tay của Kiều Diêm, giống như lữ khách đi lạc trong sa mạc, tham lam vồ lấy miếng nước cuối cùng.

...

Màn đêm có thể che giấu rất nhiều điều, nỗi đau không cam lòng và những ham muốn mơ hồ.

Tần Tuân tắm xong và đã tiến hành súc ruột, quấn khăn tắm ngồi trên chiếc giường rải đầy hoa hồng.

Anh nghe thấy tiếng Kiều Diêm đang tắm trong phòng tắm, tim đập như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực.

Tiếng điện thoại reo lên.

Tần Tuân đứng dậy với tay lấy điện thoại di động, khi nhìn thấy tấm biển "Chúc mừng kỷ niệm kết hôn của ông Kiều và ông Diệp", anh bất giác rùng mình.

Anh nhìn thấy số liên lạc trên điện thoại của mình, bình tĩnh trả lời cuộc gọi: "Cậu Diệp?"

Giọng nói của Diệp Phức Uẩn còn bình tĩnh hơn cả anh: "Nếu anh muốn hạng mục, tôi có thể nhường cho anh, anh không cần thiết phải vì việc này mà lên giường với anh ấy."

Đây chính là ý tưởng ban đầu của Tần Tuân. Nhưng sau một thời gian ngắn tiếp xúc với Kiều Diêm, Tần Tuân đơn giản chỉ muốn làm tình với anh ta.

Thân thể và ý chí sẽ cùng hướng tới việc thoả mãn ham muốn, mà ham muốn của anh lúc này chính là Kiều Diêm.

Bây giờ anh đang làm con giáp thứ mười ba. Ý nghĩ này khiến cho Tần Tuân cảm thấy da đầu tê dại và có cảm giác rất phấn khích.

Anh nói: "Tôi không cần hạng mục."

Nhìn thấy vẻ ngoài nóng bỏng và tràn đầy gợi cảm của Kiều Diêm, anh rất tàn ác để điện thoại xuống mà không cúp máy.

Việc làm tình đêm nay đến một cách tự nhiên.

Khác với sự dẻo dai của song tính, thân thể của Tần Tuân có vẻ thon gọn và rắn chắc, nam tính hơn hẳn.

Kiều Diêm luôn thiếu kiên nhẫn khi nói đến việc làm tình, hắn qua loa dùng chất bôi trơn khai thác thân thể ngây ngô dưới thân, nghe những tiếng kêu rên rỉ của người dưới thân, hắn mới bắt đầu đụ.

Tần Tuân trước đây là thẳng nam, mơ mơ màng màng trèo lên giường của Kiều Diêm, không biết nên phối hợp như nào. Anh hạ eo xuống chu mông lên, lắc lư theo nhịp điệu của Kiều Diêm, hậu huyệt nỗ lực mở rồi đóng, cố gắng xoa dịu và mút lấy dương vật đang xâm phạm mình.

"Thả lỏng." Kiều Diêm vỗ nhẹ vào cặp mông mềm mại màu lúa mạch, bị hang động nhỏ kẹp đến đổ mồ hôi.

Dương vật dần dần quen với lực mút vào của thịt ruột, Kiều Diêm ôm lấy eo của Tần Tuân, bắt đầu ra ra vào vào.

Vẻ mặt của hắn luôn rất bình tĩnh khi đụ ai đó, nhưng động tác ở háng vừa tàn nhẫn nhưng vừa khiến người ta mê muội không thể cưỡng lại, mỗi cú đâm đều đi vào rất sâu, dường như muốn xỏ xuyên qua, hắn dễ dàng tìm thấy tuyến tiền liệt của người dưới thân. Tần Tuân, người luôn kiêu ngạo và tự phụ như anh ta cũng trực tiếp bị đụ đến bắn tinh, nước miếng chảy ròng.

Hiển nhiên Tần Tuân đã bị đụ thuần phục, anh ta dùng ruột thịt cắn lấy dương vật của Kiều Diêm, như một con đĩ điếm không còn cách nào giữ chân được khách hàng của mình. Đôi mắt anh dần mất tập trung, bàn tay đang cầm ga trải giường vô nghĩa vươn ra xa, nhưng anh lại chạm vào chiếc điện thoại vẫn đang trong cuộc hội thoại, nó chuyển sang chế độ loa ngoài.

Tiếng Diệp Phức Uẩn dùng dây lưng của chồng chà xát vào âm đạo và tiếng nước vang lên trong phòng khách sạn.

Anh quỳ gối trên sàn, núm vú bên ngực trái còn mang khuyên vú vẫn đang sưng đỏ, cộng thêm âm vật cương cứng khiến anh ngứa ngáy không chịu nổi.

Anh rất muốn nghe giọng nói của chồng mình, vì thế chịu đựng uất ức mà nghe tiếng thở dốc khi Kiều Diêm đang làm tình với người khác, dùng cọng dây lưng lạnh băng của Kiều Diêm để xoa dịu dục vọng.

Nhìn kẻ thù chật vật như thế, trong lòng Tần Tuân vui sướng lắm, anh ta không nghẹn lại tiếng rên la của mình nữa, vô cùng nhuần nhuyễn mà thể hiện rõ hai chữ dâm đãng.

Anh ta không cần thầy dạy cũng học được cách kêu trên giường, luôn miệng nói ông xã thật tuyệt.

Rõ ràng có rất nhiều xưng hô để lựa chọn, nhưng anh ta cố tình chọn đúng từ ông xã.

Cái tay đang nắm dây lưng của Diệp Phức Uẩn run lên, thân mình cũng theo đó run lẩy bẩy.

Anh như bị slow-motion, chậm rãi vươn tay, muốn nhấn nút cúp máy.

"Uẩn Uẩn, không được cao trào." Giọng nói của Kiều Diêm khiến Diệp Phức Uẩn buông tay.

Dưới sự hướng dẫn của Kiều Diêm, âm thanh thủ dâm của Diệp Phức Uẩn trở thành nhạc nền cho cuộc ân ái của bọn họ.

Khi mà Kiều Diêm bắn tinh lần đầu tiên, tiếng Diệp Phức Uẩn bóp mềm dương vật sau đó thống khổ mà gào khóc và tiếng Tần Tuân kêu lên sung sướng vì được bắn tinh cùng lúc vang lên.

【 tác giả có lời muốn nói: 】

Từ đó anh trở thành sad boy, đại mỹ nhân sẽ không còn màn spotlight (h) nào ở chính văn nữa QwQ

Cuối cùng chính văn cũng đi được nửa đường hehe

Đại ca Kiều bách phát bách trúng uwu

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro