Ngoại tình với idol của vợ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Edit: Vua Mặt Trăng

Chuyện xảy ra vào đêm kỷ niệm kết hôn đó như một ngòi nổ, hoàn toàn đốt sạch hết điểm mấu chốt của Kiều Diêm.

Hắn bắt đầu đưa đủ loại đàn ông, phụ nữ có vẻ ngoài đẹp đẽ đến nhà làm tình.

Kiều Diêm chắc chắn là một người tình tuyệt vời, vẻ ngoài đẹp trai cộng thêm sự hào phóng, thu hút rất nhiều những người đàn ông và phụ nữ mơ ước một bước lên trời sa vào; nhưng hắn lại không phải một người chồng đủ tư cách.

Trong khoảng thời gian này, thân thể của Diệp Phức Uẩn như đang tiến vào thời kỳ động dục, anh thường xuyên bị tình dục tra tấn vào ban đêm khiến anh không thể nào ngủ ngon được. Tuy rằng khi làm tình với Kiều Diêm anh vừa ngượng ngùng vừa táo bạo, nhưng trong xương cốt lại rất dè dặt, ngay cả một chữ liên quan đến tình yêu cũng khó nói ra chứ đừng nói đến việc đem chuyện xấu hổ như này nói cho Kiều Diêm nghe.

Anh vào ban đêm luôn trằn trọc, âm đạo hư không mà mở ra khép lại, tự ngược nghe tiếng thở dốc và những lời nói tục tĩu của nhân tình trèo lên giường chồng mình ở phòng kế bên. Hoa huyệt của anh khép mở phồng lên thành túi nước, lỗ hậu ngứa ngáy khiến anh gần như phát điên.

Anh thường xuyên mơ thấy Kiều Diêm cứ như không có việc gì mà dùng dương vật thọc vào người mình, mơ thấy hắn dùng giọng nói khàn khàn của mình nói với anh những lời tục tĩu, mơ thấy mình bị hắn hôn đến tê lưỡi, bị xâm chiếm đến nỗi chỉ có thể khóc thút thít mà xin tha.

Nhưng khi tỉnh dậy, đại mỹ nhân không có đồ dùng cá nhân của chồng kế bên sẽ không tự thủ dâm luôn sẽ  dùng đôi mắt đỏ hoe mà nhìn khăn trải giường bị dịch dâm làm ướt nhẹp một cách đầy tội lỗi, sau đó loạng choạng đứng dậy lau khô dịch dâm trong hoa huyệt và tràng dịch ở hậu huyệt, xong rồi đi chuẩn bị bữa sáng cho chồng và tình nhân của anh ta.

...

“Uẩn Uẩn đến rồi,” mẹ Kiều Diêm thấy hai tay Diệp Phức Uẩn xách hai giỏ đồ ăn tươi, bà nhanh chóng dùng tạp dề lau khô tay rồi nhận lấy, phàn nàn, “Mẹ đã bảo con mỗi lần sang chơi mang ít đồ thôi mà, sao con lại mua nhiều vậy.”

Mẹ của Kiều Diêm họ Kiều, tên Kiều Phương, vốn là đại tiểu thư cành vàng lá ngọc của nhà họ Kiều, mười ngón tay không dính xuân thủy, nhưng do nhìn nhầm người và không nghe lời khuyên của cha mình, sau khi gả cho cha của Kiều Diêm thì rơi vào một đống nợ.

Một mình bà nuôi lớn Kiều Diêm, cứ việc hiện tại Kiều thị không ngừng phát triển, nhưng bà đã quen với hoàn cảnh sinh hoạt mộc mạc và bình dị, ở một mình trong căn nhà không lớn.

Kiều Phương cảm thấy trống vắng, nhưng con trai bận công việc, bà thân là mẹ cũng không đành lòng quấy rầy. Cũng may Diệp Phức Uẩn kiên trì đến thăm bà, cho bà cảm nhận được ấm áp trong cuộc sống.

Diệp Phức Uẩn hơi cong khóe môi, giúp Kiều Phương nấu nướng.

Gần tối, Kiều Phương múc súp cua vào cà mèn, bà cười dịu dàng, khoé mắt đã có nếp nhăn: “Ngoan, đừng ở đây chơi với bà già này nữa, đem đi ăn chung với Kiều Kiều đi.”

Diệp Phức Uẩn cười lắc đầu: “Hai đứa con ngày nào chả ăn cùng nhau, lâu rồi không uống canh mẹ nấu, trong lòng nhớ lắm.”

“Con sẽ mang cho anh ấy một ít để ăn tối.”

Kiều Diêm đang làm việc.

Hắn cụp mắt nhìn thông tin về nhóm nhạc nam do người đại diện cấp cao của công ty giải trí của mình truyền đến, giọng nói không rõ buồn vui: “Đây là chuyện quan trọng mà anh nói?”

Người đại diện bị giọng nói làm giật hết cả mình, hận không thể đương trường tát bản thân mấy cái.

Gã nghe qua lịch sử tình trường đầy phong lưu của Kiều Diêm, đầu óc chợt lag nghe lời nghệ sĩ của mình nói, làm ma cô* trước mặt Kiều Diêm.

(*Ma cô: Kẻ hành nghề dắt gái mại dâm)

Người đại diện vội vàng nói xin lỗi, sẽ kiểm điểm lại hành vi của bản thân, còn nói sẽ theo quy định mà dạy dỗ lại ba người song tính không biết trời cao đất dày kia.

Gã phi thường lịch sự mà mời Kiều Diêm đến giám sát.

Kiều Diêm cắn điếu thuốc, châm lửa, không nói chuyện.

Trên tường được khảm ba cái mông của người song tính, tròn trịa và trắng nõn, bị người đại diện với trợ lý dùng dây da chụp đánh thành màu hồng phấn mê người, như ba quả đào sắp rỉ nước.

Trong hoa huyệt của bọn họ kẹp củ gừng, lại rên rỉ cứ như có cây gậy đồ chơi đang run bên trong vậy. Do sự kích thích cay nồng của gừng và cộng thêm bị dây da đánh liên tục, thân dưới của họ chảy nước ròng ròng, nước dâm rớt tí tách xuống đất, tạo nên một phong cảnh tuyệt đẹp.

Vẻ mặt của Kiều Diêm rất bĩnh tĩnh, không có bất kỳ đánh giá gì, hắn nhàn nhã mà xem, giống như đang nhìn ba con chó nhỏ đang động dục.

Hắn nghĩ đến vợ mình dựa vào ngực mình, đoi mắt sáng ngời và giọng nói diệu nhẹ.

“Ông xã cũng thích nhạc của họ sao… Nghe như có thể nhìn đến ánh sáng vậy…”

Kiều Diêm nhìn ba cái mông treo trên tường đang co rút lại lỗ đít để quyến rũ mình, nhớ lại lời nói đơn thuần của người bên gối, cười khẽ ra tiếng.

“Ahhhh ——” củ gừng già trong hoa huyệt của người chính giữa rơi ra, bị người đại diện quất một cái thật mạnh vào miệng huyệt, cậu ta phe phẩy mông, thanh âm dâm đãng mà rên rỉ, “Kiều tổng… Kiều tổng tha cho con điếm đi…”

“Lồ*n đĩ vừa nhìn thấy Kiều tổng liền ngứa —— a a —— đĩ sai rồi ——”

Cánh mông mềm mại của cậu ta càng bị khiển trách nặng nề hơn vì lời nói tục tĩu, sưng tấy lên cỡ nửa tấc, củ gừng lần nữa thô bạo mà đút vào hoa huyệt của cậu ta, làm giọng nói của cậu ta cao lên ba độ.

“Ugh —— gừng thọc tới màng trinh của em rồi —— em bị gừng đụ —— Kiều tổng —— Uh a a a a a ———”

Kiều Diêm tiến lên cánh tay hơi dùng sức, dùng gừng thọc vào phá rách màng trinh của người song tính ở giữa. Người song tính đau đến run rẩy đùi, lại như cũ lắc mông nịnh nọt Kiều Diêm.

Hoa huyệt đều là nước gừng, hiển nhiên không thể sử dụng. Kiều Diêm ra hiệu cho người ở bên rời đi, không nhanh không chậm tháo dây lưng, đút vào lỗ đít đã được rửa sạch từ trước đang chờ được đụcủa các idol.

Ba người chơi trò mông mọc vách tường, không cách nào làm Kiều Diêm nhớ mặt, nên họ cố hết sức làm Kiều Diêm nhớ mông của mình.

“Kiều tổng… Con đĩ ngứa quá… Xin hãy dùng con cặ*c to của anh để thoả mãn cơn thèm của con đĩ đi mà…”

“Kiều tổng… Con khốn này cũng muốn được Kiều tổng dùng gừng đụ...“

“Em cũng muốn… Dùng con cặ*c của anh đụ em đi, Kiều tổng…”

Ba người bị dính trên tường tranh giành tình cảm, không có điểm mấu chốt mà tranh dành sự ưu ái.

Ai kêu càng to càng dâm đãng, người đó có thể được Kiều Diêm đụ nhiều vài lần.

Tiếng kêu dâm đãng tràn ra ngoài phòng.

...

Diệp Phức Uẩn cầm theo hộp đồ ăn đi đến công ty của Kiều Diêm.

Khi đi đến văn phòng của Kiều Diêm, anh che miệng thở hổn hển, cảm thấy vú hơi trướng đau, anh khẽ cau mày quyết định tăng thêm độ rèn luyện.

Nữ thư ký đang buồn chán mà sơn móng tay, nhìn thấy Diệp Phức Uẩn, cô ả hậm hực nói: “Anh Diệp, Kiều tổng có việc bận đi ra ngoài, anh ngồi một lát, tôi sẽ mang cho anh một ly cà phê.”

Diệp Phức Uẩn chậm rãi nắm chặt đầu ngón tay: “Nói cho tôi biết anh ấy ở đâu, hoặc đưa tôi tới đó.” Thân mình anh vô thức lảo đảo, anh bối rối cắn môi hô một tiếng, tay xoa huyệt Thái Dương.

...

Diệp Phức Uẩn đi đến trước cửa phòng đãi khách.

Anh nghe thấy ba giọng nói đã từng đốt cháy tuổi trẻ của anh biến thành những tiếng rên rỉ quyến rũ và động lòng người.

“Có mắt chút đi, bọn họ đang làm việc.” Người đại diện thấy đại mỹ nhân không có mắt tiến đến, vội vàng quát lớn.

Gã thấy vẻ ngoài đẹp đẽ và sạch sẽ của Diệp Phức Uẩn, thầm than Kiều Diêm thật có phúc.

Diệp Phức Uẩn không để ý tới người đại diện đã xúc phạm mình, nghe tiếng kêu gào đầy dâm đãng, bỗng nhiên muốn nôn mửa, anh loạng choạng ngã vào trên tường nôn khan.

“Kiều tổng… Mông người ta lắc không quyến rũ à… Sao lại đụ anh ấy nhiều hơn em 7 lần…”

Âm thanh rõ ràng xuyên thấu kẹt cửa truyền vào tai của Diệp Phức Uẩn.

Đôi mắt anh nhòe đi vì nước mắt sinh lý, anh tự cười nhạo chính mình, dùng móng tay để lại một vết xước trên tường, thầm nghĩ, còn đếm rõ từng số lần đâu.

“Anh Diệp…! Anh Diệp anh không sao chứ?” Nữ thư ký không yên tâm chạy xuống lầu, cô vỗ nhẹ vào lưng Diệp Phức Uẩn.

Diệp Phức Uẩn muốn nở một nụ cười dịu dàng và nhẹ nhàng, nhưng cảm giác buồn nôn trào dâng, giọng nói ấm áp thường ngày của anh trở nên yếu ớt hẳn: “Làm ơn tìm cho tôi thuốc đau dạ dày.”

Nữ thư ký vội vàng gật đầu, mang giày cao gót chạy vang tiếng lốp cốp.

Tại sao… Tại sao là bọn họ chứ…

Diệp Phục Vân nghe được một giọng nói vừa quen vừa xa lạ, nhớ lại xe mô tô, quán bar và hình xăm chữ “QY” trên ngực mà anh đã xoá sạch trước khi kết hôn.

Anh lại nghe thấy tiếng thở trầm thấp có từ tính của Kiều Diêm.

“Ô —” đại mỹ nhân cắn lên mu bàn tay của bản thân, in lại một dấu răng thật sâu.

Người đại diện không quen biết Diệp Phức Uẩn, nhưng gã biết nữ thư ký của Kiều Diêm. Gã cho rằng Diệp Phức Uẩn là tình nhân có uy tín và danh dự của Kiều Diêm, nên không khỏi nhỏ giọng khuyên nhủ: “Nghe anh trai đây một câu, có thể vớt được bao nhiêu thứ tốt thì nhanh chóng vớt đi, nhưng hôm nay anh sẽ không để chú em vào đó đâu, bởi vì người của anh đang ở bên trong.”

“Không ai có thể giữ được người đàn ông này.”

Tiên y nộ mã*, hờ hững với chúng sinh, là bản năng của Kiều Diêm.

(*Ko hiểu, ai giải thích hộ mình với 🥹)

Diệp Phức Uẩn chậm rãi cụp mắt xuống.

Làm sao anh có thể yên tâm để người khác đi yêu hắn được chứ.

“Em không được khoẻ à?” Hương thơm nam tính đặc trưng và giọng nói trầm ấm của Kiều Diêm đưa Diệp Phức Uẩn trở lại suy nghĩ của mình.

“Không sao, chắc là ăn gì đó trúng thực, em uống chút thuốc đau dạ dày là được,” Diệp Phức Uẩn nghiêng đầu, đưa thịt cua đã được gỡ vỏ vào bên miệng của Kiều Diêm, như dỗ dành đứa trẻ mẫu giáo vậy, ấm áp nói, “Há miệng ra, a ——”

Từ trước đến nay Kiều Diêm không có thói quen thân mật nhau ngoài tình yêu, hắn nhăn mày, nhưng vẫn phối hợp, ăn thịt cua ngay trên tay Diệp Phức Uẩn.

“Mẹ bên nhà luôn được em chăm sóc,” Kiều Diêm hôn lên vành tai của Diệp Phức Uẩn, nhẹ nhàng mà gặm cắn, “Em vất vả rồi.”

Diệp Phức Uẩn chủ động hôn lên môi Kiều Diêm.

Kiều Diêm có đôi môi mỏng và cũng rất lạnh lẽo.

Kiều Diêm dễ như trở bàn tay mà nắm giữ quyền chủ đạo, hôn vợ đến thở dốc liên tục, nước mắt long lanh.

Diệp Phức Uẩn hi vọng thời gian sẽ vĩnh viễn lưu lại tại thời khắc này.

【 tác giả có lời muốn nói: 】

qwq muốn nói gì đó nhưng không có gì để nói

qwq còn cỡ ba chương nữa là hết truyện

Chương sau là giáo viên

Chương sau sau nữa là bạn thân

Sau sau sau nữa là kết cục ( chính văn là câu chuyện đã từng xảy ra và kết cục của hai người họ, trứng màu là đêm tân hôn và lần đầu tiên của họ)

if chắc là chỉ có một chương, bởi vì tui lười quá huhu qwq

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro