Chương 19.2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Về sự việc #Thẩm Phi Bạch ghi hình gameshow bị nhân viên công tác cùng giới quấy rối#, trên weibo cũng nổi lên sóng gió.

Có người cảm thấy Thẩm Phi Bạch chuyện bé xé ra to.

【 Đều là người cùng giới, loại tình huống ở nhà ma đó có thể là nhân viên đang làm việc, không cẩn thận sờ một chút là phải giải quyết? 】

【 Minh tinh thật là tự phụ, chạm một chút là xuất hiện một trận ầm ĩ lớn như vậy 】

Nhưng may mà hầu hết mọi người vẫn ủng hộ Thẩm Phi Bạch ——

【 Về mặt này, nam nữ cùng giới hay khác giới đều không thể chấp nhận được!】

【 Thẩm Phi Bạch là một tính tình tốt như vậy còn nổi giận, thật đau lòng 】

【Như chúng ta đều biết, chỉ cần đương sự cảm thấy không thoải mái, điều đó có thể cấu thành hành vi quấy rối tình dục】

【 Dù là con trai hay con gái, hãy tự bảo vệ mình khi ra ngoài! !】

Chuyện này phải xử lý, mà việc ghi hình vẫn phải tiếp tục.

Vì sự tồn tại của Lâm Thiều, tổ tiết mục đã sớm chuẩn bị xong kế hoạch B, nhưng họ không ngờ rằng nó đã được Phi Bạch dùng tới.

Nhiệm vụ mới là khách mời làm việc theo nhóm để tìm cách kiếm tiền, chẳng hạn như công việc bán thời gian. Tuy nhiên, trong quá trình đó, bạn chỉ có thể nhận được thu nhập bình thường hoặc là ít hơn, không thể dùng hiệu ứng minh tinh để nhận lương cao.

Hơn nữa có cái quy định rằng công việc của mọi người có thể giống nhau nhưng không được lặp lại, ví dụ A bán quần áo thì B chỉ được bán trang sức.

Trung tâm mua sắm, công việc bán thời gian.

Đừng nhìn vào mức độ lớn của trung tâm thương mại, bởi vì các loại công việc có thể được thực hiện tương tự nhau sau khi các quy tắc bị hạn chế.

Trần Uyển Ngưng nhìn chung quanh, lúc mọi người còn do dự, cười mở miệng, "Vậy thì tôi đi trước."

Nói xong, Trần Uyển Ngưng bước vào một cửa hàng lớn

Cô ta cũng có hợp tác qua với nhãn hiệu này, mặc dù chỉ là danh phận bạn thân nhãn hiệu, nhưng cô ta cũng đã từng tham gia.

Tất cả mọi người theo thứ tự đi tìm công tác, cuối cùng chỉ còn lại Lâm Thiều cùng... Úy Tư Dương.

Lâm Thiều nhìn về phía Úy Tư Dương, hỏi: "Vì sao còn không đi tìm công việc?"

Úy Tư Dương mày nhăn tới mức có thể kẹp chết ruồi bọ, rầu rĩ không vui mà nói: "Tôi chưa từng làm qua."

Từ tiểu thiếu gia từ nhỏ sống an nhàn sung sướng, có khi nào làm qua công việc như vậy, giờ phút này căn bản không biết như thế nào cho phải.

Úy Tư Dương trả lời xong trái lại hỏi Lâm Thiều, "Vậy còn cô?"

"Mệt." Lâm Thiều dùng một chữ đơn giản lão luyện trả lời.

Úy Tư Dương: "..."

Dì ba lười biếng cùng đại cháu trai phế vật vào lúc này hai mặt nhìn nhau.

Bình luận về hai người đều là trào phúng.

【 Người ta cũng đã bắt đầu công việc, hai người các ngươi có thể để tâm hay không! 】

【 Đây chính là cá ướp muối đang giằng co sao 】

【 Tính cách thiếu gia của Úy Tư Dương kia, tôi không tin sẽ đi làm công :) 】

【 Nếu chỗ làm việc hạn chế, Lâm Thiều có thể đến công trường chuyển gạch  nè】

Nửa ngày, vẫn là Úy Tư Dương mở miệng trước, "Bằng không hai chúng ta đi dạo tìm việc làm thích hợp thì sao?"

"Được." Lâm Thiều gật đầu đáp ứng.

Hai người sóng vai cùng đi, trò chuyện rôm rả.

Trên đường đi ngang qua mấy tiệm, Úy Tư Dương đi vào cùng nhân viên cửa hàng đàm phán, nhưng cuối cùng đều không lựa chọn làm.

Mà Lâm Thiều ánh mắt đang liên tục quét xung quanh, nhưng đột nhiên dừng lại khi nhìn thấy một tiệm buffet bít tết.

Úy Tư Dương nghi hoặc đi đến bên cạnh cô, nhìn trên tường dán "quảng cáo tuyển dụng", cửa hàng này cần một người rửa bát và một nhân viên thu ngân.

Úy Tư Dương hỏi: "Muốn đi?"

Lâm Thiều gật đầu.

"Có muốn rửa bát không?"

Lâm Thiều lắc đầu.

Úy Tư Dương bất lực nhìn bầu trời rồi thỏa hiệp "Được rồi, cô làm thu ngân, còn tôi thì rửa bát."

Lâm Thiều: "?"

Cư dân mạng: "?"

【 Cứu mạng, tôi lại mơ hồ nghe được sự cưng chiều 】

【 Úy Tư Dương chủ động rửa bát? 】

【 Tay cậu ấy chơi đàn! Huhu mama không đồng ý! 】

Lâm Thiều dùng ánh mắt như nhìn kẻ ngốc liếc Úy Tư Dương, "Đang suy nghĩ gì đấy."

"Vậy đến cửa hàng này còn có thể làm cái gì?"

Lâm Thiều không đáp lại, mà chỉ tay về phía biển quảng cáo ở bức tường khác, rõ ràng viết ——

[ Để kỷ niệm ngày khai trương cửa hàng của chúng tôi, hôm nay chúng tôi tổ chức một sự kiện lớn dành cho vua dạ dày.

Thể lệ của sự kiện là một nhóm hai người, nhóm nào ăn được nhiều bít tết nhất trong thời gian quy định sẽ thắng. Vị trí đầu tiên có thể nhận được tiền mặt - 10.000 nhân dân tệ, vị trí thứ hai là 5.000 nhân dân tệ và vị trí thứ ba là 3.000 nhân dân tệ. Chào mừng khách hàng mới và cũ nhiệt tình tham gia đăng ký! ]

Mà bây giờ cách thời gian hoạt động bắt đầu, vừa lúc còn mười năm phút, tới kịp.

Úy Tư Dương không thể tin hỏi: " muốn đi dự thi?"

"Ừ." Lâm Thiều nhìn về phía cậu, thần sắc bình tĩnh nói: "Nhưng không phải tôi, là chúng ta."

Úy Tư Dương: "?"

Mắc mớ gì tới cậu? Cũng bởi vì chỉ còn lại cậu sao?

Bình tĩnh mà xem xét, Úy Tư Dương không nguyện ý gia nhập, là một thần tượng, phải có ý thức quản lý cân nặng.

Nhưng vấn đề hiện tại là mẹ thân yêu của cậu giờ phút này hẳn là cũng ở trước máy tính xem livestream, nếu không đáp ứng, trở về cũng không có cái gì ăn.

"Được." Úy Tư Dương do dự nửa ngày, vẫn không tình nguyện gật đầu, nhìn về phía đám cường giả đang ngồi trong cửa hàng, nói:  "Chuẩn bị tâm lý thật tốt, chúng ta khẳng định không thắng được."

Lâm Thiều ngược lại không quan tâm, bình tĩnh trả lời: "Tổ tiết mục nói hình phạt cho đội thua hôm nay là thất bại không có cơm tối ăn, coi như chúng ta thua, cũng có thể ở đây ăn no , cũng không cần ăn cơm tối."

Úy Tư Dương sửng sốt trọn vẹn ba giây, phản ứng kịp giơ ngón tay cái lên với Lâm Thiều, chân thành tán dương: "Vẫn là cô thông minh."

【 Giống như rất hợp logic, nhưng tôi luôn cảm thấy có điều gì đó không ổn 】

【 Ha ha ha ha ha ha ha ha ha thật là một người dám nói — một người dám tin! 】

【 Những người ngồi bên trong nặng như hai người cộng lại,Lâm Thiều và Úy Tư Dương, thực sự nghĩ trò so tài này dễ thắng như vậy sao? 】

【 Thiết lập hình tượng tham ăn có chừng có mực đi, lật xe lại xấu hổ... 】

【 Nhưng mà Lâm Thiều nói cũng không sai mà, cho dù bọn họ thua cũng ăn no, xác thật không lỗ hahaha 】

Thành công tẩy não Úy Tư Dương, hai người sóng vai đi vào nhà hàng buffet bò bít tết.

Khi nhìn thấy Lâm Thiều và Úy Tư Dương vào, phục vụ kích động cực kì đến nỗi ông chủ đích thân ra đón họ.

Phải biết bọn họ sở dĩ tổ chức thi đấu, vì hấp dẫn độ chú ý khách hàng.

Hiện giờ Lâm Thiều và Úy Tư Dương muốn tới tiệm bọn họ ăn? Đây chính là minh tinh tuyên truyền miễn phí đấy!

Khi nghe tin Lâm Thiều và Úy Tư Dương muốn tham gia thi đấu, ông chủ trước tiên sửng sốt, sau đó liền uyển chuyển khuyên bảo bọn họ.

Bất cứ ai nhìn thấy Lâm Thiều và Úy Tư Dương, so sánh với người đàn ông 200 cân bên cạnh, cũng sẽ cảm thấy bọn họ không có bất kỳ hy vọng chiến thắng nào. (1 cân Trung Quốc chỉ bằng 596,8g ở Việt Nam)

Nhưng mà dưới sự kiên trì của Lâm Thiều, ông chủ vẫn đáp ứng cho họ tham gia thi đấu.

Dự thi tổng cộng có chín nhóm, tất cả đều là nam, ngoại trừ Lâm Thiều.

Một ông chú hơi béo ngồi ở bên trái Lâm Thiều, trên mặt vui tươi hớn hở tươi cười, "Cô bé cũng tới thi đấu à, đợi lát nữa chú ý chút, đừng ép bản thân nếu không ăn được, không tốt cho dạ dày của con."

Lâm Thiều gật đầu cười nói: "Cám ơn chú, con có chừng mực ."

Mà khoảnh khắc ngồi ở đây, Úy Tư Dương liền bắt đầu hối hận .

Những người xung quanh trông có cảm giác áp bách, khiến cậu cảm thấy mình đã thất bại trước khi cuộc chiến bắt đầu.

Nhưng mà...

Úy Tư Dương thở dài, nhưng vẫn luôn chăm chỉ, cố gắng đến cuối cùng.

Thời gian diễn ra cuộc thi là một giờ, thứ hạng được xếp theo số lượng bít tết ăn được của mỗi nhóm thí sinh.

Tiếng chuông vang lên, thi đấu chính thức bắt đầu, 10 phần bò bít tết trực tiếp được bưng lên bàn.

Úy Tư Dương: Khiếp sợ.jpg

Mà Lâm Thiều thậm chí không nhìn anh ta, ăn một cách chuyên chú.

Úy Tư Dương sững sờ hai giây, cảm thấy không thể đứng phía sau Lâm Thiều, nâng dao nĩa lên.

Chưa kịp cắn vài miếng, anh đã nghe thấy âm thanh của một chiếc đĩa được đặt trên bàn phía đối diện.

Úy Tư Dương kinh ngạc ngẩng đầu, thấy ông chú vạm vỡ ở đối diện đã ăn xong toàn bộ miếng bít tết.

Làm sao ăn nhanh như vậy được? Anh ta trực tiếp nuốt mà không cần nhai à? Nếu không thì làm sao có thể nhanh như vậy được?

Chờ đã ——

Úy Tư Dương đột nhiên nghe thấy âm thanh vang lên của dĩa được đặt xuống bên cạnh mình.

Còn ông chú ở phía đối diện lúc này cũng ngẩng đầu lên, ánh mắt khinh thường ban đầu bỗng trở nên cứng ngắc, sau đó lại biến thành ... hoảng sợ?

Úy Tư Dương nuốt một ngụm nước miếng, trong lòng đột nhiên có chút dự cảm vi diệu.

Anh cứng ngắc quay cổ nhìn về phía Lâm Thiều bên cạnh mình.

Chỉ thấy lúc nào đó hai chiếc đĩa đã được xếp chồng lên bàn của cô, và chiếc đĩa thứ ba sắp xong.

"Loảng xoảng—— "

Dao nĩa Úy Tư Dương rơi xuống đĩa, cả người sững sờ tại chỗ.

Lâm Thiều kỳ quái ngẩng đầu nhìn, có chút xem thường hỏi: "Ăn không nổi nữa?"

Úy Tư Dương há miệng thở dốc muốn giải thích ——

Không phải ăn không nổi, là bị cô dọa.

Nhưng mà Lâm Thiều không có cho Úy Tư Dương cơ hội giải thích, trực tiếp phân phó nói: "Ăn không nổi thì giúp tôi cắt bò bít tết đi, mau một chút."

"A... Được." Úy Tư Dương gật đầu, sau đó chết lặng nhận bò bít tết Lâm Thiều đưa tới, giơ dao nĩa lên và giúp cô cắt bò một cách ngoan ngoãn.

Úy Tư Dương phụ trách cắt, Lâm Thiều phụ trách ăn, hai người phối hợp hoàn hảo, tốc độ cũng đánh bại tất cả mọi người có mặt.

Những người khác -  một nhóm hai người ăn, mà bọn họ, tổ toàn dựa vào thực lực Lâm Thiều.

Úy Tư Dương một bên cắt bò bít tết, — cả người rơi vào tình trạng vô cùng nghi ngờ về cuộc sống và bản thân.

Cậu cảm thấy như mình đang mơ.

Cộng đồng mạng trầm mặc hơn nửa ngày, sau đó liền đồng loạt bắt đầu đánh dấu chấm hỏi.

【 Là tôi có vấn đề hay thế giới này có vấn đề?? 】

【?? Tôi ngốc tôi ngốc tôi thật sự ngu ngốc 】

Mười phút cuối cùng, đĩa trên bàn của Lâm Thiều đã chất thành đống cao như một ngọn núi.

Một số nhóm đã theo dõi Lâm Thiều nửa ngày, trực tiếp tuyên bố rút khỏi thi đấu.

Các thí sinh còn lại vẫn ngồi chung bàn cơ bản đã bỏ cuộc, không tiếp tục vùng vẫy.

Bởi vì chiến thắng của Lâm Thiều, không phải là một trận thắng bình thường, mà là một trận thắng nghiền ép hoàn toàn triệt để.

Thi đấu vua dạ dày bỗng chốc trở thành sân khấu của một mình Lâm Thiều.

Cư dân mạng khó có khi an tĩnh như vậy.

Nửa ngày, rốt cuộc cũng có ai đó nói.

【 Cho nên có thể ăn nhiều... không phải thiết lập hình tượng của Lâm Thiều sao? 】

Tác giả có lời muốn nói: # Lâm Thiều có tẩy trắng hay không không liên quan gì tới thiết lập vua dạ dày #

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro