Chương 4 Lén lút

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

..Và....

"H~ự... vợ ơi....!"

Cô nghe thấy tiếng anh ấy gọi cô và thở một cách dữ dội và trong khoảnh khắc đó tâm trí cô căng thẳng và cơ thể cứng đờ.

Dường như đã kết thúc rồi.

Nhưng ở lúc cuối cùng mà Bleon gọi cô, cô đã quên mất cả việc thở và tập trung mọi giác quan về phía anh ấy. Và tôi nhận ra Bleon đứng dậy hỏi sofa, rồi tiếng bước chân lại gần, dường như anh ấy đang đi đến đây.

' Anh ấy đang tiếng về hướng này à?'
Tâm trí cô trống rỗng đi với sự căng thẳng tột độ. Nếu anh ấy đến và nhận ra cô đang thức thì sao, cô thậm chí còn nghe hết tất cả nữa...!

May mắn thay tiếng bước chân xa dần. Sau đó là tiếng mở và đóng cửa,và tiếng nước chảy.

'Thì ra anh ấy vào nhà tắm.'

Phù, khi nhận ra anh ấy không còn ở đây cô mở mắt và thở sau khi phải nín thở vì căng thẳng. Nhưng tim cô vẫn đập dữ dội và sự căng thẳng của cô vẫn chưa được giải quyết. Cô không di chuyển đầu mình để đề phòng nhưng cô liếc nhìn xung quanh với đôi mắt rũ xuống. May mắn là cô không thấy Bleon.

' Làm gì đây....'

Đầu tiên cô lau đi mồ hôi đâm trên bàn tay vào chăng sau đó hít một hơi dài để bình tĩnh rồi lại thở ra. Nếu cô cứ như vậy thì anh ấy sẽ nhận ra cô đã tỉnh và nghe thấy mọi thứ mất, nên cô đã cố gắng suy nghĩ nên phải làm gì.

' Làm ơn, làm ơn...'

Cô ước bản thân sẽ chìm vào giấc ngủ khi Bleon quay lại từ phòng tắm nhưng tâm trí cô lại tỉnh táo khó tả. Kể cả nếu cô không ngủ được thì cô cũng phải giả vờ ngủ. Cô nhắm mắt lại lần nữa, cố gắng thả lỏng cơ thể một cách tự nhiên nhất có thể. Khi cô còn đang cố gắng giải vờ ngủ thì cô đã nghe thấy âm thanh cửa mở và tiếng bước chân của Bleon đang ngày càng gần hơn.
Sau đó cô có thể cảm thấy anh ấy nằm xuống giường khi chiếc giường động đậy và tiếng chăn bông chạm vào nhau. Anh ấy đã dọn dẹp sạch sẽ trong nhà tắm nên chỉ còn có mùi hương nhẹ bám trên cơ thể.
"...!"

Nhưng anh ấy lại nhẹ nhàng nắm lấy bàn tay cô đang cố giấu dưới chăn. Cô cố gắng sử dụng sự sáng suốt của mình ngay lập tức để những cử động co giật của cô không xuất hiện. Nếu ai đó đang nhìn chúng tôi có lẽ họ sẽ thấy hai người đang nằm đối diện nhau.

Dường như cô nghe thấy tiếng Bleon cười nhưng có lẽ là cô đã nghe nhầm. Sau đó cô biết chắc rằng , anh ấy đã hôn lên mu bàn ta cô.

Cô thậm chí không biết mình đã ngủ như thế nào. Cô chỉ biết cầu xin và cầu xin anh hãy ngủ đi. Cô không biết mình đã đếm được bao nhiêu con cừu hay thời gian đã trôi qua bao lâu, nhưng cuối cùng thì cô cũng ngủ thiếp đi.

Lần nữa thức dậy đã là sáng sớm, ngay khi thức giấc, khuôn mặt và đôi mắt quen thuộc đã lọt vào tầm mắt của cô. Bleon đã tỉnh dậy trước đó rồi nằm nghiêng nhìn cô, đôi tay ấy vẫn bao bọc lấy cô.

" Nàng tỉnh rồi à?"

" Vâng. Em tỉnh dậy rồi!. Anh ngủ ngon chứ?"

Đó là một cuộc trò chuyện bình thường cô sẽ hỏi ngay khi thức dậy, nhưng thật khó nhìn thẳng vào mắt anh ấy vì sự việc đem qua cứ hiện về trong cô.

" Có. Vợ của anh ngủ ngon không?"

" Ừm..."

Nhưng anh ấy lại nhìn cô với vẻ mặt không hiểu gì. Cô nhìn Bleon rồi nghĩ, ắt hẳn anh ấy không biết cô đã tỉnh lại một lúc trong đêm. Nên cô cũng không cần phải hoảng sợ hay xấu hổ.

' Đúng. Đêm qua mình không thấy gì hết.'

Suy nghĩ như vậy xong, cô trở lại vẻ bình tĩnh ban đầu. Sau khi cố gắng xóa bỏ ký ức ấy ra khỏi đầu, cô nghĩ đến việc mình sẽ từng bước làm những gì với Bleon từ hôm nay.

" Đầu tiên, phải uống thuốc giải đọc đã."

Đúng vậy, trước hết phải ưu tiên giải quyết vấn đề về độc dược hàng đầu. Hết thảy cần có thuốc giải độc.Cô nhặt một cái lọ màu đỏ nằm trên chiếc bàn trang sức cạnh giường ngủ, nghĩ nếu anh ấy uống thuốc giải độc, sự việc như ngày hôm qua sẽ không bao giờ xảy ra nữa. Cô đưa nó cho Bleon.

" Anh không cảm thấy tốt hơn nhiều sau khi uống thứ thuốc này ngày hôm qua ư?"

Cô hỏi anh ấy như thể không có chuyện gì xảy ra.

"....Ừ. anh nghĩ vậy."

Nhưng khi anh ấy trả lời, nét mặt anh ấy có vẻ khác.

" Tại sao, anh nghĩ rằng nó không hiệu quả? "

" Thực ra, anh cũng không biết..."

" Vậy sao? Em nghĩ đó là do anh mới chỉ uống một lần, anh phải uống thuốc giải thường xuyên thì mới có hiệu quả."

Mặc dù sự việc đã xảy ra ngày hôm qua nhưng cô cảm thấy nhẹ nhõm trong lòng khi bản thân trở thành Astell trước khi Bleon tròn 20 tuổi.
Cho đến giờ khi thấy Bleon, đã có lúc cô bối rối vì đó không phải phản ứng mà cô mong đợi. Tuy nhiên, sau khi nghĩ kỹ lại về thời điểm khi cô đến đây, cô có thể hiểu lý do tại sao.

Mãi đến một năm sau khi Bleon trưởng thành, Astell mới bắt đầu lạm dụng tình dục nghiêm trọng. Kể từ đó, cô ta nói, bản thân đã tăng liều lượng thuốc để Bleon không thể nghĩ đến bất cứ điều gì khác ngoài thứ tình dục chân thực cả. Cô ta bắt đầu hành hạ thể xác và tinh thần của Bleon bằng đủ mọi cách, đó là những gì được viết trong cuốn tiểu thuyết. Nhưng thật may mắn, cô đã đến đây vài tháng trước khi Bleon tròn 20 tuổi.
Tất nhiên, sẽ tốt hơn nếu cô gặp Bleon trước...

' Nếu cô có thể chọn điều đó, hiện cô cũng không phải trải qua tất cả những rắc rối này.'

Vậy là khoảng nữa năm nữa khi Bleon tròn 20 tuổi, Astell sẽ bắt đầu dạy cho Bleon về thú vui của người lớn. Cô ta để Bleon và cô ta sử dụng thuốc để khai mở các giác quan một cách giải tạo, sau đó uống thuốc giải một mình, khiến Bleon bị nghiện thuốc.

Tuy nhiên, nhìn vào tình trạng của Bleon, mặc dù điều gì đó đã xảy ra ngày hôm qua, nhưng có vẻ như anh ấy không bị nghiện sâu. Có lẽ Bleon nghĩ rằng nếu tiếp tục uống thuốc giải độc, anh ấy sẽ sớm trở lại bình thường. Cô ra hiệu cho Bleon uống thuốc giải độc. Bleon lấy chai từ tay cô và uống ngay lập tức.

" Anh cứ lấy nó mỗi sáng, ngay cả khi em không đưa nó cho anh. Anh hiểu chứ?"

" Được. Anh hiểu rồi."

" Ừm, Anh giỏi lắm."

Cô ra khỏi giường sau khi vuốt tóc anh ấy.

" Trong một tuần, anh bỏ qua mọi việc chỉ để chăm sóc cho em thôi, có đúng không."

" Việc đó... phải... Thứ lỗi cho anh. Nhưng anh sợ vợ xảy ra chuyện nên không thể giải quyết thứ khác được nữa."

" Từ hôm nay anh phải làm việc chăm chỉ nhé."

Cô mỉm cười đáp lại như một lời động viên anh ấy. Biểu hiện của Bleon trở nên kỳ lạ như thể không hề quên biết cô.

" Được rồi, thưa Ngài Công Tước, hãy trở về phòng và tắm rửa nào."

".... Chúng ta tắm cùng nhau nhé. Anh sẽ tắm cho em."

" Không! Anh mau đi đi."

Có lẽ lời nói của cô quá chắc nịch, nên Bleon nhìn cô lần nữa với vẻ mặt ủ rũ và rời khỏi phòng. Sau khi xác nhận rằng anh ấy đã rời khỏi, cô bấm chuông và gọi quản gia.

" Phu nhân cho gọi tôi?"

" Triệu tập tất cả những người hầu trong dinh thự lại đây."

" Tất cả mọi người ạ?"

" Phải. Ta có một vài điều muốn nói, vậy nên ai cũng có mặt."

" Vâng."

Sau đó cô đi thẳng vào phòng tắm để tắm rửa. Những người giúp việc đã đến trước và chuẩn bị bồn tắm.

" Ta muốn nhìn gương."

Trước khi tắm, cô đi soi gương trong phòng tắm. Dù Astell trong như thế nào, điều đó không thực sự quan trọng đôi với cô. Nhưng lúc này khi đã tin rằng bản thân trở thành Astell, cô tự hỏi cô ấy trông như thế nào.
Nhưng...

Cô ấy không hề tệ như cô nghĩ. Mặc dù không hoàn toàn xuất sắc như Bleon, nhưng không đến mức khiến cô ấy bị trêu chọc bắt nạt vì ngoại hình của mình. Trong gương là một người có mái tóc đỏ gợn sóng và đôi mắt đen. Cô đưa tay lên sờ mặt và vuốt tóc.

' Tôi nghĩ điều này là khá tốt.'

Thế giới cũng không phải chỉ có phụ nữ xinh đẹp và họ cũng chẳng kiếm sống bằng vẻ ngoài của mình.

' Chủ cơ thể này có rất nhiều tiền.'

Không phải tiền là thứ tốt nhất dù bản thân ở bất cứ đâu sao?

Tất nhiên, đây là một xã hội theo chủ nghĩa giai cấp với tầng lớp quý tộc và hoàng đế, nhưng sự xuất hiện của cô cũng không ảnh hưởng nhiều đến bản thân trước đây, sống trong thế giới mà chủ nghĩ tư bản đang thống trị. Nhưng dù sao thì, đây cũng không phải thế giới mà cô đã từng sống.

Lướt qua trí nhớ của Astell, có vẻ như gia đình cô là người đầu tiên đến đã kích cô ấy bằng những ngôn ngữ từ lăng mạ, khiến Astell cảm thấy tự ti và xấu hổ. Ngoài ra gia đình của Astell có thể nổi bật hơn vì họ đều là những người có ngoại hình xuất sắc.

' Mình là một con vịt con xấu xí hay sao?'

Dù có cố gắng thế nào đi chăng nữa, gia đình lẽ ra phải bao bọc cô ấy lại trở thành đám người chế giễu và chỉ trỏ vào mặt cô. Vì vậy Astell đã bị trêu chọc và bắt nạt rất nhiều ngay từ khi mới sinh ra vì ngoại hình của mình.
Cô ấy đã phải chịu đựng quá nhiều sự khinh miệt chỉ vì cô là vị

' Tiểu thư Hầu tước không xinh đẹp.'

" Tôi sẽ không để yên việc này đâu"

Đó không phải là sự trả thù, nhưng cô thề rằng cô sẽ không bao giờ bỏ qua nó nếu cô gặp gia đình của Astell và những người đã hành hạ cô ấy.

Sau khi tắm rửa sạch sẽ, cô một mình bước ra. Tất cả những người làm việc trong biệt thự đều tập trung ở đó theo lời cô đã dặn quản giai trước đó.

" Thực sự không có nhiều..."

Hầu hết trong số họ là đàn ông, còn phụ nữ thì trông rất già. Astell đã thay thế những người hầu của Công quốc trong mười năm nay.

Lần đầu tiên là khi họ vừa kết hôn. Ấy đã sa thải tất cả những người hầu ban đầu đang làm việc tại dinh thự của Công quốc. Cô ấy cho rằng những ai bên ngoài không bảo vệ được chủ nhân của mình thì không cần thiết phải tồn tại ở đây. Cô ấy lấp đầy khoảng trống đó số ít người mà bản thân tin tưởng.

Kể từ đó , cô ấy đã chăm sóc cho Bleon , tất cả mọi thứ của Bleon đều do Astell làm riêng cho cậu ấy. Bleon là gia đình là chồng và là người duy nhất ở bên Astell,Bleon cũng vậy.

Khi anh đau khổ trước cái chết đột ngột của cha mẹ mình, không một người thân nào của anh, những người lao đến như linh cẩu, cấu xé anh ấy. Mối qua tâm của họ chỉ là tài sản của Bleon .

Vì vậy, khi anh mất tất cả và chỉ còn lại một mình trên thế giới, không thể làm bất cứ điều gì, Astell đã đưa tay đến.

Trong cuốn tiểu thuyết, Bleon đã không thể để cô ấy đi bất chấp sự ngược đãi của Astell , có lẽ bởi vì đó là nữ thần của anh vào thời điểm đó vẫn còn trong trí nhớ. Nhưng Astell đã thay đổi. Đó cũng là lần thứ hai các người hầu ở dinh thự bị thay thế một lần nữa.

Khi Bleon 12 tuổi, Astell đã chăm sóc cậu rất chu đáo. Dù anh là chồng cô ấy nhưng cô ấy chỉ nói lời hoa mỹ với anh chứ không hề hạnh hạ anh. Cô chăm sóc, nâng đỡ anh như anh em một nhà. Nhưng mọi thứ đã xảy ra trong bữa tiệc sinh nhật của hoàng tử. Astell hiếm khi dự tiệc.

Khi cô đến một nơi như vậy, gia đình cô luôn đến trước và xúc phạm cô, vì vậy những quý tộc khác cũng đối xử khinh thường với Astell.mặc dù là con út của nhà một hầu tước, nhưng cô luôn cô đơn vì không ai muốn đến gần mình.

Nên sau đó, cô viện cớ rằng mình bị bệnh và không đến những buổi dạ tiệc. Gia đình cô ấy cũng thoải mái hơn khi cô nói bản thân sẽ không đi vì họ thấy xấu hổ về cô và luôn để cô một mình.

Tuy nhiên, lần này bữa tiệc sinh nhật của hoàng tử phải có sự tham dự của tất cả các quý tộc. Cô ấy phải đến đó vì đó là bữa tiệc sinh nhật của hoàng tử đầu lòng và Hoàng đế đã lâu không có người thừa kế. Ngay hôm đó, chị cô ấy đã tiếp cận và xúc phạm đến Astell.

'Ôi trời, đã lâu rồi, Astell. Em tệ hơn trước rất nhiều.'

' Em có thích chơi trò xếp hình với trẻ con không, Astell?'

Sau đó, những người quý tộc xung quanh bắt đầu bàn tán về Astell và Bleon.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro