#12

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


  Vương Nguyên sau khi bị té thì ủy khuất xoa xoa mông. Cậu chưa kịp ngước mặt lên nhìn thì người cậu va trúng đã nắm tay cậu kéo lên. Vì do quá bất ngờ, cậu không làm chủ được cơ thể nên cả người đã dựa vào người đó.
Lúc này thời gian như ngưng đọng, ai chứng kiến cảnh này cũng há hốc mồm ngạc nhiên. Vương Nguyên lúc này mới định thần lại, cậu lấy tay đẩy nhẹ Giản Thiếu Phàm ra,đầu cúi xuống đất, miệng lắp bắp :
-" À..... xin.... xin.... lỗi .....à.... không.... không...... cảm..... cảm..... ơn..... cậu ".
Nói rồi cậu xoay gót đi về chỗ ngồi phía cuối của lớp học. Nơi ấy có cửa sổ có thể nhìn ngắm được xung quanh. May mắn là chỗ ngồi ấy vẫn chưa có ai ngồi.
Mấy bạn nữ trong lớp khi chứng kiến tất cả càng ghen tỵ với cậu hơn. Lúc nãy thì được Vương thiếu gia dẫn vào lớp còn bây giờ lại được Giản thiếu gia ôm. Tuy là có nhiều người ghen tỵ nhưng cũng có những người yêu thích cậu tại vì cậu quá ư là dễ thương. Vương Nguyên tiến vào chỗ ngồi và ngồi xuống. Khi cậu vừa vào chỗ đã có một bạn nữ từ bàn trên quay xuống nói chuyện với cô :
-" Hey cậu, cậu tên là gì vậy? Cho mình làm quen nha? Mà chúng ta làm bạn được không? Mình thấy cậu dễ thương quá đi ".
Cậu vì một tràng xổ của cô bạn này mà đơ người. Thấy cậu bất động, bạn nam ngồi cạnh bạn nữ ấy lay lay tay bạn nữ :
-" Hân Hân...... cậu nói nhiều làm bạn ấy sợ rồi kìa ".
Người được gọi là Hân Hân bị chê là nói nhiều, mặt hắc tuyến nhìn bạn nam trước mặt :
-" NGHIÊM TỬ KỲ..... CẬU VỪA NÓI CÁI GÌ HẢ? ".
Bạn nam lúc này mặt đã sắp mếu, cái miệng nhỏ nhắn ủy khuất lắp bắp :
-" Không.... không.... phải..... ý mình..... là cậu..... cậu hỏi nhiều.... quá.... bạn ấy ...làm sao... trả lời ...hết được ".
Hân Hân không nói gì hừ lạnh, sau đó mặt cô tươi tắn xoay qua nói chuyện với Vương Nguyên :
-" Cậu ơi cậu tên gì vậy? ".
Vương Nguyên lúc này cũng vui vẻ trả lời :
-" Mình là Vương Nguyên còn hai cậu tên gì? ".
Hân Hân cười cười đáp lại :
-" Mình là Lưu Khả Hân, sau này cậu cứ gọi mình là Hân Hân nha. Còn bạn nam này là Nghiêm Tử Kỳ, là hàng xóm thân thiết của mình ".
Nói đến Nghiêm Tử Kỳ, Hân Hân nghiến răng nghiến lợi khiến ai kia không rét mà run. Vương Nguyên nhìn thấy hai người như vậy thì không khỏi buồn cười. Cậu cũng cười tươi đáp lại :
-" Rất vui được gặp hai cậu ".
Hân Hân nghe cậu nói thì phì cười, bàn tay nhỏ nhắn khẽ giơ lên đập vào vai Vương Nguyên một cái :
-" Chúng mình là bạn nha hihi".
Vương Nguyên khi nghe câu nói này, cái miệng nhỏ nhắn cười toe toét. Cánh môi mỏng cất lên thanh âm trong trẻo :
-" Được á, chúng ta là bạn thân của nhau".
Sau khi làm quen xong thì tiếng trống trường vang lên. Hân Hân và Nghiêm Tử Kỳ xoay người lên phía trước. Vương Nguyên ngốc nghếch nhìn xung quanh, sau đó nằm trườn ra bàn đánh một giấc.
Cô giáo bước vào lớp mặc trên người tà áo dài màu hồng phấn. Gương mặt cô hiền dịu thanh thoát tựa trăng rằm. Cô nhìn lớp bằng đôi mắt dịu dàng rồi cất giọng thanh thoát :
-" Chào cả lớp, cô tên là Diệp Dương. Cô sẽ là chủ nhiệm của lớp 1A này. Chắc các em cũng biết Giản Thiếu Phàm rồi chứ. Bạn ấy mới từ Pháp chuyển về đây và sẽ học lớp chúng ta. Vì vậy cô mong các em sẽ đoàn kết, hòa thuận, cùng nhau phấn đấu học tập. Có được không nào? ".
-" Dạ được ạ! ". Cả lớp đồng thanh hô.
-" Vậy các em có ý kiến gì thì cứ giơ tay lên nói nhé ".
Sau câu nói của cô thì một cánh tay giơ lên. Thì ra đó là tay của Giản Thiếu Phàm. Cô Dương nhìn anh rồi nói :
-" Thiếu Phàm, mời em".
Giản Thiếu Phàm đứng dậy:
-" Dạ em muốn ngồi ở cuối lớp ". Nói rồi anh chỉ tay xuống chỗ của Vương Nguyên.
Cô Dương nhìn theo tay anh, thấy một cậu nhóc đang ngủ trên bàn thì nhoẻ miệng cười:
-" Được, em cứ xuống đó ngồi đi ".
Mấy bạn nữ khi nghe Vương Nguyên được ngồi cùng Giản Thiếu Phàm thì ai nấy đều ganh tỵ. Trong số đó có một người đang nhìn cậu với đôi mắt rực lửa, tràn ngập lửa giận. Người đó nghiến răng nghiến lợi nhìn cậu, tay nắm chặt thành quyền. 


Giản Thiếu Phàm sau khi được cô Dương cho phép thì thong thả bước đến cạnh cậu, ngồi xuống ghế. Anh cúi đầu nhìn gương mặt đang ngủ say của cậu. Hàng mi cong vút cùng với cánh môi hồng nhỏ nhắn khiến anh nhìn không chớp mắt. Anh khẽ cười rồi xoay người lên bảng.
Cô Dương sau một hồi hỏi ý kiến thì bắt đầu công việc bầu lớp trưởng. Cả lớp đều hăng hái bầu chọn, nhưng đa số phiếu bầu đều dành cho Giản Thiếu Phàm. Thế là anh được làm lớp trưởng, đại diện cho lớp 1A.
Khi bầu lớp trưởng xong thì tiết học cũng kết thúc. Tiếng trống trường báo hiệu giờ ra chơi vang lên. Cô Dương mỉm cười dịu dàng chào cả lớp rồi bước ra ngoài. Mấy bạn học sinh cũng lần lượt đi đâu đó giải lao. 


Tại chỗ Nhiên Nhiên 


Hân Hân quay xuống định chạm tay vào cậu gọi cậu dậy thì người bên cạnh giơ ngón tay lên miệng suỵt một tiếng ý bảo cô im lặng. Cô nàng tuy khó hiểu nhưng rất nhanh sau đó nở nụ cười tinh ranh. Cô hiểu ý nắm tay Nghiêm Tử Kỳ lôi đi làm chàng ta ngại đỏ mặt.  



hello ta đã quay trở lại rồi nhá.......

24.12.2017

#MITOM

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro