Chương 10 : Hắn là tổng tài Thánh Viễn? (5)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Editor: Hằng Dâu

Mạnh Thanh Thành cảm thấy hơi ngạc nhiên, nơi đó đối với Đường Dục không phải là nơi tùy tiện đưa người khác tới.

Hắn không nói thêm gì nữa, gật đầu một cái rồi nhanh chóng rời khỏi.

Sau khi cửa đóng lại, Mạnh Thanh Thành nhìn Lý luật sư, cười cười: "Chuyện này, nhờ Lý luật sư giữ bí mật giúp, không thể để nơi đó biết... Đặc biệt là lão gia tử, ông cũng biết rồi đấy!"

Lý luật sư có quan hệ mật thiết với Đường gia, biết Đường Dục từ khi còn là cậu bé...

"Tôi sẽ không nói!" Lý luật sư cười nói, thật là nhìn không ra nha, Đường Dục sẽ mua nữ nhân cơ đấy.

Sau khi bọn họ rời khỏi, Bùi Thất Thất cảm thấy hơi khẩn trương.

Đường Dục nhìn nàng, như cố muốn biết suy nghĩ cua nàng lúc này, "Nếu không có việc thì em đi trước ngủ trước đi, tôi còn có cuộc họp từ Mỹ bây giờ."

Nàng ừ một tiếng, toàn thân cũng thả lỏng, nhưng lúc này, bụng nhỏ lại không biết cố gắng mà vang lên hai tiếng rột rột.

Hắn đang định nhấc bước cũng dừng lại, khóe miệng ngoéo một cái, "Đói bụng à?"

Bùi Thất Thất rũ mắt xuống, lông mi thật dài trên mí mắt, như là hai cây quạt nhỏ xinh.

Xinh đẹp đáng yêu.

Đường Dục im lặng nhìn nàng trong chốc lát, hắn nghĩ, hắn mua nàng, một phần đúng là chỉ có nàng là người duy nhất hắn có ý muốn đụng chạm xác thịt, còn cái khác thì chính là nàng rất đẹp.

Hắn nhấc điện thoại, gọi một phần ăn lên phòng.

Sau khi ngắt điện thoại, hắn nhìn về phía nàng, "Lát nữa em mở cửa ra lấy đồ, các thứ không cần dọn, ngày mai sẽ có người làm."

Hắn có vẻ rất bận, nói xong liền đi vào thư phòng, đóng cửa lại.

Hai phút sau, có tiếng gõ cửa, Bùi Thất Thất đi ra mở, phục vụ đưa tới một phần cơm Tây cầu kỳ.

Nàng một ngày không ăn gì, lúc này dạ dày trống trơn, nhưng ăn một ít lại thấy không muốn ăn.

Nàng cũng không thích cơm Tây lắm.

Ăn xong, nàng cẩn thận đi đến phòng ngủ, nhìn cái giường lớn xa hoa một hồi lâu, rồi cần thận nằm lên, lại cẩn thận đem chăn kéo đắp lên người...

Nàng cảm thấy mình giống như con cừu nhỏ nằm trên thớt đang chờ sói xám tới xơi, mà sói xám kia đang ở trong thư phòng...

Nàng có chút khẩn trương, cho rằng mình sẽ không ngủ được, nhưng cuối cùng vì quá mệt, đấu tranh một lát rồi nặng nề mà ngủ...

Đường Dục trở lại phòng, nàng vẫn đang ngủ say, tóc dài đen nhánh xõa trên gối, che nửa khuôn mặt nhỏ nhìn càng thanh diễm động lòng người.

Nơi chóp mũi hắn lướt qua một mùi hương mát lạnh, làm dã thú ngủ đông trong người muốn chực nhảy ra.

Chăn đá văng ra, nàng còn mặc váy ngủ tơ tằm màu đen dài tới gối, tà váy bị cuốn lên trên cao, loáng thoáng thấy cảnh xuân xuất hiện, lại thêm lúc này nàng đang nằm trên giường của hắn...

Đường Dục duỗi tay, ngón tay thon dài chậm rãi cởi áo sơ mi của mình, nhưng ánh mắt vẫn nhìn chằm chằm vào nàng...... Cuối cùng hắn đi vào phòng tắm.

Đến lúc ra ngoài cảm thấy vô cùng sáng khoái, thay một bộ đồ sạch sẽ, nằm cạnh nàng, đem cô gái đang ngủ say kéo vào lòng.

Đột nhiên hắn ngồi dậy, ngón tay dọc theo cổ áo nàng, chậm rãi đem bộ váy ngủ xinh đẹp xé đôi, một nửa ném trên giường một nửa vứt ở trên mặt đất.

Như vậy, ôm thoải mái hơn nhiều......

Hắn cũng không làm gì khác, chỉ là ôm nàng, thỉnh thoảng vuốt ve, tận hưởng cơ thể trẻ tuổi của nàng.

Hắn không chán ghét chút nào, thậm chí còn vẫn cảm thấy xúc động mãnh liệt, cho dù tối hôm qua hắn là thật sự quá liều.

Khóe miệng hắn sung sướng cong lên...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro