Chương 39: Tin tức trọng đại

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trong thư viện an tĩnh chỉ có tiếng sàn sàn đang viết chữ, mỗi một tú nữ đều nghiêm túc mà viết, cố gắng hoàn thành tác phẩm tốt nhất.

Chỉ có một mình Hàn Phỉ như đã đi vào cõi tiên, tay cầm bút lông rất lâu cũng không nhúc nhích, bởi vì vị trí của nàng ở góc xa nhất nên không ai phát hiện nàng.

Tối hôm qua, sau khi bị hệ thống cưỡng chế đánh thức, tinh thần của nàng không tốt lắm, biểu hiện cụ thể là thường xuyên ngơ người.

Tỷ như bây giờ, Hàn Phỉ làm cách làm cũng không quên được người trong mộng kia.

Rõ ràng ngoại hình, chiều cao giống hệt ma ốm Vương gia kia nhưng khí chất lại khác nhau hoàn toàn, người trong mộng kia tuy cười nhưng lại rất nguy hiểm.

Tay cầm bút của Hàn Phỉ nắm chặt lại, mặt đột nhiên đỏ ửng lên, nàng bị hắn khống chế đè dưới thân rất hổ thẹn, càng nghĩ đến càng thẹn đến giận!

"Lạch cạch."

Bút lông trong tay bị Hàn Phỉ bẻ gãy rơi trên bàn.

Hàn Phỉ giật mình phản ứng lại, cậy mạnh thân mình quên khống chế lực, đang muốn nhặt bút lên, vừa nhấc đầu liền thấy tú nữ ngồi gần nàng mặt mũi trắng bệch, hoảng sợ nhìn nàng.

Hàn Phỉ: "......"

Nàng không cố ý dọa người!

"Hàn Phỉ, ngươi đang làm cái gì?"

Ma ma chủ giảng trên đài để ý đến bên này, cau mày, đi tới, nói: "Viết xong rồi sao?"

Hàn Phỉ vội vàng đứng dậy, đưa giấy lên, gật đầu nói: "Đúng vậy, ma ma."

Ma ma nghi ngờ đến gần, cầm lấy tờ giấy, nhìn cẩn thận, mắt hơi mở to, chần chờ nói: "Chữ viết...... Có hơi khác."

Hàn Phỉ lập tức nói: "Hôm qua là Hàn Phỉ vẫn chưa chuẩn bị sẵn sàng, tự nhiên khác nhau."

Ma ma thật ra cũng tin vài phần, hôm qua thấy chỉ là một chữ, hôm này lại hoàn thành một từ phú, đương nhiên sẽ khác nhau.

Chỉ là, sau khi thấy rõ từng từ trên bài phú, cả người chấn kinh.

Hàn Phỉ ban đầu đầy tin tưởng cũng thấp thỏm theo, chẳng lẽ thư pháp có gì sơ hở sao? Không đến mức đó chứ, hệ thống tuy rằng hơi quá phận nhưng khen thưởng không phải giả, nàng cũng đã xem qua, tự thể viết ra tối hôm qua không kém, ít nhất nàng thấy vậy.

"Này, là do ngươi viết?"

Ma ma chần chờ một hồi vẫn hỏi, vẻ mặt như cất dấu cái gì.

Hàn Phỉ gật đầu, thập phần khiêm tốn nói: "Hàn Phỉ bất tài, nhưng đây đúng là tác phẩm của Hàn Phỉ"

Ma ma sắc mặt phức tạp nhìn Hàn Phỉ, nhìn đến mức khiến Hàn Phỉ hỗn loạn, càng thêm lo sợ bất an, ánh mắt của ma ma giống như phát hiện được một bảo vật, lại hoài nghi bảo vật này là giả.

"Nước chảy mây trôi, mạnh mẽ hữu lực, đúng là thư pháp hoàn hảo."

Ma ma từng câu từng câu từng chữ rõ ràng đang khen, trong lúc nhất thời, ánh mắt chúng tú nữ đều nhìn chăm chú.

"Chiêu thức viết chữ tốt, Hàn cô nương tài tình đã thuyết phục được nô tỳ, nô tỳ bất tài, không thể chỉ đạo Hàn cô nương."

Đây là lần đầu tiên, ma ma cao cao tại thượng có biểu tình vui lòng phục tùng, cũng tự xưng là nô tỳ.

Hàn Phỉ rốt cuộc cũng hiểu vì sao ma ma tại có hiểu tình như vậy, trong một khoảnh khắc nàng đột nhiên ý thức được, nàng có phải làm hơi quá rồi không ?!

Vạn nhất......

Có người đã nhìn qua tự thể của nam thần thì chẳng phải loạn lên sao?

Hàn Phỉ căng thẳng trong lòng, muốn phủ định, vừa ngẩng đầu luền thấy hai mắt sáng rực của ma ma, nói không nên lời.

"Hàn cô nương tài tình xứng đáng được tán thưởng, là ta ngu dốt, không nên trông mặt nad bắt hình dong."

Vừa dứt lời liền nghe tiếng đằng sau.

"Roẹt——"

Hàn Phỉ quay đầu nhìn lại, liền thấy tiện nghi muội muội Hàn Yên trong tay cầm tờ giấy đã xé nát.

Thấy ma ma nhìn qua, Hàn Yên thần sắc ảm đạm nói: "Tỷ tỷ tài tình làm Hàn Yên bội phục, Hàn Yên tác phẩm không đủ để lấy ra so tài, ma ma, lần tỷ thí này, Hàn Yên đã thua."

Mắt Hàn Phỉ nổi lên tia tàn nhẫn, quả nhiên, ma ma ban đầu tán thưởng nàng trong nháy mắt đac bị Hàn Yên cướp đi.

So với một ' hữu danh vô thực ' và ' ngoài dự đoán ' thiên tài béo, ngược lại Hàn Yên dũng cảm thừa nhận chính mình không đủ, cũng khiêm tốn tán thưởng nữ tử khác, càng làm ma ma thích hơn.

Hàn Phỉ nhanh chóng thu hồi ánh mắt, nhưng không nói chen vào, lúc này bị Hàn Yên đoạt chút nổi bật càng tạo thêm cảm giá tồn tại cho nàng, nàng thấy vui mừng.

Quá xuất sắc, sớm hay muộn đều sẽ trở thành cái đinh trong mắt người khác.

Được miễn một khoá thư pháp làm Hàn Phỉ chưa kịp mừng, liền thấy Cô ma ma luôn không thường xuất hiện lại đang ở trước mặt mọi người.

Cô ma ma nhìn nhóm tú nữ phía dưới, thì thầm với chủ giảng ma ma, sau đó lệnh cho mọi người dừng bút, tập trung lại, hình như Cô ma ma có điều muốn nói.

"Hôm nay, A Mã Cung nhận được nhiệm vụ. Một nhiệm vụ cực kỳ trọng đại."

Thân thể chúng tú nữ đồng thời run lên. Ánh mắt phá lệ nghiêm túc.

Cô ma ma rất vừa lòng, ánh mắt kín đáo nhìn lướt qua Hàn Phỉ, làm nàng lập tức đứng thẳng người, sau đó mới chậm rãi nói:

"Mười ngày sau là sinh thần Hoàng Hậu nương nương, đến lúc đó A Mã Cung sẽ cử hàng điển lễ, mỗi một tú nữ đều phải biểu diễn một tiết mục, dâng lên chúc mừng với Hoàng Hậu nương nương, nói như vậy chắc các ngươi đều hiểu ý nghĩa là gì."

Phái dưới vang tiếng hít thở mạnh.

Cô ma ma dường như còn sợ tin tức chưa đủ trọng đại liền nói tiếp: "Tạm đình chỉ tất cả khoá học tại A Mã Cung mười ngày, mười ngày này các ngươi có thể sử dụng những phương tiện trong A Mã Cung, mỗi người một tiết mục, nhớ kỹ, các ngươi chỉ có thời gian mười ngày, hơn nữa buổi lễ long trọng lần này không chỉ có cá nhân Hoàng Hậu nương nương, tới tham dự còn có sứ giả của các quốc gia, bao gồm cả Hoàng Thượng đều tỏ vẻ khen ngợi cùng chờ mong buổi lễ này."

Lại thêm một tiếng hít thở mạnh.

Ngay cả Hàn Phỉ cũng cảm thấy đủ để nàng kinh hách, không, chính là kinh hách, một chút đều không đáng để kinh hỉ!

Một bên thể hiện tiết mục lễ mừng làm một đám 'chưa tốt nghiệp' tú nữ căng thẳng, căn bản không phải vinh hạnh, vô ý một chút sẽ rơi trúng đầu!

Còn có, Hoàng Hậu nương nương kia đến tột cùng có chủ ý gì?

Cô ma ma còn bổ sung thêm: "Thái tử điện hạ cùng chư vị hoàng tử Vương gia cũng sẽ cùng tham dự, này là cơ hội cho các ngươi, cùng là cơ hội cho A Mã Cung. Cơ hội này này ai có được có nghĩa là bản lĩnh! Vinh dự của A Mã Cung đều do các ngươi nắm giữ!"

Cô ma ma leng keng hữu lực nói xong câu đó liền phiêu phiêu tời đi, để lại một nhóm tú nữ bị nổ rớt, trong nháy mắt liền bạo phát, tiếng thảo luận kịch liệt.

Hàn Phỉ nuốt nước miếng, nàng không sai, vừa rồi trước khi đi, Cô ma ma nhìn về phía nàng, một ánh mắt đầy ý vị thâm trường.

————————
Woa, bên truyện tranh đi nhanh dễ sợ, để ráng edit rồi đăng 2,3 chương cho chạy trước bản truyện

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro