Hiện đại tổng tài 12

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tiếng cãi vã dần dần dừng lại. tựa hồ là bị người khuyên cản trở. Tề Mộ Ngọc hướng Tần Diêm đưa mắt ra hiệu, một lần nữa nhắm mắt lại.

Tần Diêm trong mắt mang ý cười nhìn xem thiếu niên thích giả vờ ngất này sẽ làm gì. Cửa phòng bị đẩy ra, tản ra áp suất thấp Triệu Kình đi tới, lại thấy trong phòng nhiều thêm một người, động tác trì trệ, khí áp quanh người lập tức biền mất, kinh ngạc nói: "Tần gia, ngài sao lại ở chỗ này?"

Tần Diêm sớm đã khôi phục bộ dáng lạnh lùng, lặng lẽ nhìn lại.

"Tôi hôm nay vốn định tới thăm cậu ta một chút, ai ngờ liền thấy được một màn kia. Triệu tiên sinh cũng biết chuyện này?"

"Ách. Chuyện này tôi có biết." Triệu Kình hơi có chút xấu hổ, hắn cảm thấy chuyện Tề Mộ Ngọc cùng Bạch Nguyên là chuyện gia đình của hắn, lại nghe người khác nhất là vị đại nhân vật này nói như vậy, cho hắn một loại cảm giác việc xấu trong nhà bên ngoài đều biết. Liếc sang chỗ Tề Mộ Ngọc đang nằm, nói sang chuyện khác: "Tần gia có biết Tiểu Mộ hắn hiện tại như thế nào không?"

Tần Diêm thản nhiên nói: "Bác sĩ nói não bộ nhận đả kích, có thể sẽ sinh ra máu bầm, còn không biết lúc nào có thể tỉnh. Coi như tỉnh, cũng có thể sẽ toàn thân tê liệt. Nghe nói, cậu ấy bị như này đều là do người đi cùng cố ý tạo thành."

Triệu Kình ngây người, có chút không thể tin. Tề Mộ Ngọc lại âm thầm nhếch khóe miệng, tuy là bảo để hắn nói trọng điểm, nhưng cái người đang nói kia đúng là lợi hại, phối thêm thân phận của hắn, thật đúng là không ai sẽ hoài nghi.

Triệu Kình không nghĩ tới, hắn lúc đầu bất quá cùng hai người kia quan hệ không rõ ràng, mặc dù sinh khí mắng Bạch Nguyên một trận sau cũng đã hết giận. Chính là không nghĩ tới, Bạch Nguyên lại trực tiếp đem Tiểu Mộ hại thành dạng này. Tiểu Mộ hắn thật vất vả mới tỉnh lại, hiện tại lại có khả năng sẽ liệt. Lúc trước hắn vẫn còn nhìn Bạch Nguyên đáng thương nói yêu hắn khiến hắn nhất thời động tâm quay lại. Tiểu Mộ đã không có người thân, bạn bè cũng sớm mất liên hệ, hắn bây giờ có thể dựa vào chỉ có mình,mà mình lại là kẻ gây ra chuyện này, bộ dạng này làm sao xứng với Tiểu Mộ. Nhất thời chỉ cảm thấy áy náy xông lên đầu, đồng thời nộ khí tiêu tán lần nữa ngưng tụ, chỉ muốn tìm người kia phát tiết.

"Tần gia, Tiểu Mộ xin nhờ ngài chiếu cố một chút, tôi có việc đi ra ngoài một chuyến."

Nhìn lại người yếu ớt đang nằm trên giường bệnh, ngăn không được tiếc thương, trong lồng ngực lửa giận càng thêm mãnh liệt, vội vàng nhờ Tần Diêm chăm sóc Tề Mộ Ngọc. Trong phòng chỉ còn lưu lại Tần Diêm cùng Tề Mộ Ngọc đã mở mắt nhìn nhau.

Bên ngoài phòng bệnh, Bạch Nguyên đứng trên hành lang, cúi đầu thấy không rõ biểu tình, nhưng bàn tay nắm chặt bên người lại có thể đoán ra nội tâm của hắn bây giờ. Bạch Nguyên không nghĩ tới mình nhất thời mất khống chế ngay trước mặt mọi người đẩy Tề Mộ Ngọc. Hiện tại người bên ngoài đi qua hắn, hắn tựa hồ cũng có thể cảm nhận được những ánh mắt của họ nhìn mình.

Hai tay càng nắm càng chặt, móng tay đâm vào trong thịt đau đớn càng làm hắn càng thêm phẫn hận không cam lòng. Tề Mộ Ngọc nhất định là cố ý chọc giận hắn, mình thế mà lại trúng kế của hắn, để trước đó hết thảy cố gắng thiếu chút đều thất bại trong gang tấc. Nghĩ đến Triệu Kình đối với hắn quát lớn, trong lòng hận ý gần như hóa thành thực chất, sau đó lại là quỷ dị vui sướng. Hắn có thể nhìn ra, Triệu Kình mặc dù nhìn như rất phẫn nộ, nhưng hắn vẫn mang theo một tia đắc chí, tựa hồ là nhận định hai người bọn họ bất quá là giống nữ nhân ở trước mặt hắn tranh giành tình cảm.

A, thật đúng là buồn cười, hắn cùng Tề Mộ Ngọc có thể nhìn ra cái sự thấp kém của người kia, đối với hắn thể hiện yêu thương chẳng qua là gạt hắn. Chỉ là, Tề Mộ Ngọc đã chán ghét nam nhân này, chuẩn bị từ bỏ, mà hắn cũng không biết bắt đầu từ khi nào đã không buông được ......

Bên cạnh cửa phòng bệnh bị đẩy ra, một người phẫn nộ đi tới, Bạch Nguyên vừa ngẩng đầu nhận ra là ai, chưa kịp nói gì đã bị kéo đi. Bạch Nguyên lảo đảo mấy bước đi theo, chờ bị hắn kéo đến địa phương không người, trên cổ tay vừa buông ra, trên mặt liền bị giáng một cái tát. Bên tai là lời nói tức giận của người kia

"Bạch Nguyên a Bạch Nguyên, vốn còn nghĩ tha thứ cho cậu, nhưng cậu đem Tiểu Mộ hại thành như thế, cậu nói tôi làm sao tha thứ cho cậu?"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro